BUÔNG RÈM PHA LÊ

Tác giả
Tình trạng
Hoàn thành
Nguồn
Đang cập nhật
Lượt xem
427
Đánh giá
Ngày Thái tử cập quan, trùng hợp là rằm tháng Giêng (Tết Nguyên Tiêu), cung đình đều giăng đèn rực rỡ, Đông cung cũng tổ chức yến tiệc linh đình.


Nhưng không ngờ được, Thái phó từ trước đến giờ có tiếng thanh cao, lãnh đạm, là người bình tĩnh vô cùng lại uống đến mơ màng, thần trí không rõ.


Hắn có tâm sự đè nén đã lâu, đó là vị cô nương bên cạnh thái tử kia rất giống vị hôn thê đã mất sớm của hắn.


Lúc này bốn bề yên tĩnh, hắn mở miệng.


Hắn tính thử gọi nhũ danh khi còn bé của nàng: "Trân Trân, là nàng sao?"

Sau tấm rèm pha lê, Vệ Sóc nhẹ nhàng nâng cằm Diêm Vũ, hơi thở lạnh lẽo phả vào cổ nàng: "Thái phó hỏi nàng kìa, trả lời đi.
"

Một lúc lâu sau mới nghe giọng nói mềm mại nhẹ nhàng của nàng: "Thiếp thân vô danh, thái phó say nên nhận lầm người rồi.
"

*

Không lâu sau, thái phó được thánh ân sủng ái, định ra một mối hôn sự tốt đẹp.
Chỉ là đêm tân hôn, tân nương chưa kịp gặp tân lang đã bị thái tử Vệ Sóc vén khăn.


"Chỉ cần giống là có thể cướp đi sao?"

"Thái phó dạy như thế, bổn cung cũng học theo vậy.
"