Editor: Hoàng Lão Tà

Giữa biển  lớn có một chiếc đảo nhỏ.

Một người cá vĩ đại nằm trên bờ cát bên người cô, hai người nhàn nhã ngắm cảnh biển để từng đợt gió thổi qua, thiên nhiên thanh khiết, không dính ô nhiễm, thoải mái biết bao.

"Nói như vậy, làm sao để anh biến lại thành người cá?" Cô thật tò mò.

"Thực ra rất đơn giản, chỉ cần anh dính vào nước biển là có thể biến trở lại. Hải vu ở trên người anh, là vu thuật vĩnh cửu!" Gió biển thổi mái tóc dài, hình ảnh đẹp như trong giấc mơ, mà cô đang nằm gối lê tay mĩ nam ngư."Uầy, chỉ đơn giản như vậy thôi sao? Đúng rồi, ngày đó ở cửa hàng cạnh bờ biển, vì sao anh đột nhiên biến thân vậy?"

"Ngày đó trên đường đi toilet, có một công nhân làm đổ nước biển lên người anh, không còn cách nào khác đành trốn trong toilet".

"Ha ha, rất buồn cười, người cá trong toilet...À, anh chờ em một chút, đừng động nha". Cô vui vẻ chạy về phía bờ biển, người cá không hiểu chỉ trợn to đôi mắt đẹp.

chỉ một lát sau, cô quay trở lại, trong tay là một thùng nước biển...

Vì thế để thỏa mãn tính tò mò của người nào đó, cả buổi chiều anh phải biến thân thành người cá, mãi đến khi tính tình tốt cũng phải nổi giận, xoay người đè lên thân thể nhỏ bé, sau đó hai người diễn "Phim hành động" mới có thể ngăn cản lòng hiếu kỳ của cô.

Trên bờ biển, biến trở lại thành hình người, anh che lại cơ thể mềm mại, làm pít tông vận động, côn th*t thô to không ngừng ra vào nơi thịt non hoa huy*t, kích thích cả phía sau. Trước sau cùng kích thích, cùng với sự rút ra cắm vào, hoa huy*t bị đâm đến mức d*m thủy văng khắp nơi, cửa huyệt đã sớm ướt át. Thân thể khỏe mạnh của anh kề sát ở hai núi thịt cao ngất, nhũ thịt bị ép chặt đến mức biến hình, côn th*t đụng chạm từng chút lại từng chút, thân thể hai người theo từng động tác ra vào mà đung đưa.

Bộ ngực no đủ của cô bị ép đến nổ tung, gò má đỏ hồng giống như có thể nhỏ máu, khoái cảm trong người khao khát được trào ra.

côn th*t thô cứng không ngừng xuyên ở nơi nào đó, rút cục chạm tới miệng tử cung, cô há miệng cắn lên bả vai anh. Quy đầu cực đại giống như mắc kẹt tại miệng tử cung, cơ thể mềm mại truyền tới một trận run run, sau đó phun trào lên côn th*t, làm anh một chút nữa thì  cũng ra theo. Thừa dịp cô vừa ra, côn th*t vẫn không rời khỏi, anh đứng thẳng dậy, làm côn th*t đâm càng sâu vào bên trong miệng tử cung. Quy đầu không ngừng đâm vào nơi nhạy cảm, sự cực khoái cảm làm cho cô không nhịn được phải hét lớn, cơ thể vặn vẹo kịch liệt, nước miếng không khống chế được tràn ra. Rất nhanh cô đã lên cao trào một lần nữa.

Lúc này anh đột nhiên mạnh mẽ rút ra cắm vào, mỗi lần đều tiến vào phía sâu nhất. 

Cao trào do cô vừa tiết ra còn chưa chảy hết lại đạt thêm một lần nữa. Ý thức dần trở nên mơ hồ, chỉ có thể làm theo bản nang, phối hợp với sự va chạm của anh. hoa huy*t giống như một cái miệng nhỏ nhắn mấp máy hút côn th*t. Rút cục anh cũng tới cực hạn. Đâm vào thật sâu, sau đó cùng cô tiết ra, trút toàn bộ tinh dịch nóng bỏng vào sâu trong tử cung của cô, tận cho đến lúc bụng cô phồng lên mới dừng lại.

Sau khi phát tiết côn th*t vẫn không rời khỏi, vẫn mắc kẹt ở miệng tử cung như cũ,  tinh dịch một giọt cũng không chảy ra, giữ nguyên tư thế như vậy, hai người cùng nhau tiến vào mộng đẹp.

Trải qua giây phút mãnh liệt, sau khi tỉnh dậy anh ôm cô từ phía sau, im lặng nằm trên bờ cát, hưởng thụ thời khắc bình yên này.

Bàn tay to đặt lên bụng cô, nhẹ nói: "Nơi này có phải đã có một sinh mệnh nhỏ? Nhất định sẽ xinh đẹp đáng yêu như em!"

Cô nhịn không được châm chọc trong lòng, rõ ràng đứa nhỏ nếu giống ba ba sẽ càng thêm xinh đẹp, không phải sao.

Đành phải u oán nói: "Con của chúng ta nhất định sẽ rất xnh đẹp...Uầy, anh có anh em gì không? Chưa từng nghe anh nói qua... Nhà anh ở đâu? Hình dáng như thế nào? Có thể mang em đi xem không?" Ánh mắt khát khao tò mò, nóng vội đến mức muốn bay ngay đến nhà anh.

Anh bình tĩnh đáp: "Được, anh mang em đi..."

Rạng sáng ngày hôm sau, dưới sự thúc giục của cô, anh mang cô về phía biển sâu. 

Lặn xuống thật lâu mới đến Hải Vực. Một cung điện nguy nga nằm dưới đáy biển hiện ra trong tầm mắt, làm người khác không thể rời đi được. Xa hoa  phiền phức, cung điện vũ đại cấu tạo mang đến hơi thở yên tĩnh, tất cả đều vô cùng tinh xảo, đến ngay cả kiến trúc sư chuyên nghiệp mà nhìn cũng coi như hoàn hảo rồi. Dường như nhóm người cá bên trong đều tràn ngập ma lực mê muội.

Trên thực tế tòa cung điện này quá mức yên tĩnh, hoàn toàn không cảm nhận được hơi thở sống, lại nhìn vào phía bên trong, hải tảo mọc thành bụi, có chút không giống nơi có người ở...

Từ lúc trở về đến giờ anh không hề nói một tiếng, trừ việc đuôi cá xinh đẹp không ngừng bơi lội, cả người giống y một pho tượng, trên mặt cũng không thấy   biểu cảm, vì căn bản là không có biểu cảm.

Cô đột nhiên có chút sợ hãi, anh thật xa lạ, rõ ràng dựa thật gần, nhưng dường như lại cách rất xa. Anh đã chìm vào một thế giới nào đó  mà bản thân cô không vào được.

Nhìn tình huống này cũng có thể đoán ra, đối với cung điện này anh cũng không nhớ  mong gì, cầm lấy tay anh, ngẩng đầu nhìn: "Em hơi mệt rồi... Chúng ta về nhà đi?"

"...Nhà?" Anh khó hiểu.

"Đúng vậy, chúng ta ở hòn đảo nhỏ, không phải nhà chúng ta sao? Là nhà của anh và em!"

"...Được, chúng ta về nhà..." Khóe miệng anh khẽ cười, dịu dàng nhìn về phía cô, tương lai phía trước sẽ có hai người.

Lại nhìn về phía cung điện, xoay người ôm chặt cô, hướng về phái mặt biển bơi đi...

~ Kết thúc PN ~

--- ------ Tiểu Tà Lảm Nhảm --- -------

Mặc dù đoản, hơi ngắn nhưng truyện không có làm các vị thất vọng chứ! 3s Sạch Sủng Sắc nha! 

HẾT