*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Phòng livestream tiềm năng

***

Tiếng bíp lạnh lùng và kỳ lạ của hệ thống kết thúc.

Xung quanh rơi vào sự im lặng chết chóc.

Cho đến khi Trương Viễn thốt ra một từ thô t.ục với âm lượng mà mọi người đều có thể nghe thấy.

"Mẹ, thứ quái gì thế."

"Trương Viễn!" Giải Nguyên Chân hoàn hồn, trầm giọng quát.

Trương Viễn phớt lờ anh, chỉ thẳng tay vào người thanh niên tóc bạc đang tì vai vào thành xe, sắc mặt khó coi đến mức giống như đối phương cư.ỡng bức cha mẹ ruột của gã: "Đệt đệt đệt, mẹ nhà nó, thằng bệnh lao này là máu cống phẩm? Cái quái gì vậy? Máu cống phẩm trong nhóm của chúng ta?!"

Câu từ của Trương Viễn phải gọi là thô t.ục, nhưng không ai lên tiếng ngăn cản gã ngoại trừ Giải Nguyên Chân.

Sắc mặt mọi người đều rất khó coi.

App đã xuất hiện được ba năm.

Tai tiếng của người chơi "máu cống phẩm" không ai không biết, không người không hay.

"Quỷ Thoại" có một quy tắc vô cùng quái đản bịp bợm.

Mỗi vòng phó bản đều rút ra một người chơi có thể chất đặc biệt và sống không còn lâu nữa.

Người chơi đặc biệt được gọi là "máu cống phẩm", một khi "máu cống phẩm" đột ngột chết, sẽ ngay lập tức thu hút ác quỷ xung quanh tới đây giành xác, mà ác quỷ mạnh mẽ cắn nuốt "máu cống phẩm" thì mong muốn giết người ngay lập tức tăng gấp trăm lần.

—— có thể gọi là chết trùm 100%.

Nhưng mà, cho dù vừa vào đã đá "máu cống phẩm" ra xa cũng không được.

Vì chỉ cần "máu cống phẩm" vừa chết, tất cả quỷ quái trong phó bản sẽ bị mùi máu tươi kí.ch thích lao tới giống như bầy cá mập, không phân biệt tốt xấu tiến vào trạng thái tàn sát, độ khó vượt ải trực tiếp tăng lên đến "đường nào cũng chết".

Nếu muốn sống sót thì phải cố gắng hết sức để đảm bảo an toàn cho người chơi đặc biệt làm "máu cống phẩm".

Trong phó bản sinh tồn kinh dị có độ khó cao, bản thân đã khó sống sót, ai mẹ nó còn muốn nhắm mắt theo đuôi chăm sóc cho một con ma lao như bảo mẫu?

Chưa kể đến phó bản liên quan đến hiện thực, thì người chơi nào cũng không thích người cản trở, mà phần lớn người chơi rút ra "máu cống phẩm" chỉ vì sống sót mà toàn chèn ép đồng đội khác như sâu hút máu.

Lúc này nhắc tới "máu cống phẩm" dù là khán giả hay người chơi bình thường đều giống như ăn cứt vậy.

Không, ăn cứt còn tốt hơn ghép phải thể loại này.

Ngay khi có thông báo hệ thống.

Màn hình phòng livestream 073 vốn đang tưng bừng lập tức chuyển từ sôi nổi chuyển sang tĩnh lặng.

[Haizzz...!hết cứu]

Sau một khoảng im lặng ngắn ngủi, một bình luận thở dài ngao ngán lướt qua trên màn hình.

[Nếu như chỉ là người chơi "máu cống phẩm" bình thường, đạo trưởng Giải + mặt quỷ Trương, nói không chừng có thể gánh team.

Nhưng người này...!xe ba gác mà nảy mạnh mấy lần chắc cũng hộc máu chết luôn nhỉ?]

[Đờ mờ, tôi tức quá, tại sao có thể như vậy! Có hơn một ngàn phòng livestream, tại sao lại vào nhóm của đạo trưởng Giải?! Đạo trưởng Giải làm người tốt như vậy...]

[Thôi bỏ đi, đừng lãng phí thời gian, mau đi tìm phòng livestream khác có hi vọng vượt ải hơn đi]

Khi bình luận thở dài ngao ngán, thì trong thế giới thực, một tòa nhà bí mật màu xám trắng có hơn mười người mặc đồng phục đặc biệt cũng thở dài.

Nhóm người này đứng trước màn hình dày đặc, xung quanh là hàng trăm máy tính, nhân viên đang bận rộn sàng lọc và đánh dấu trước máy tính.

Một khi có phòng livestream được nhân viên đánh dấu là "tiềm năng cao" thì nó sẽ ngay lập tức được đẩy từ màn hình nhỏ sang khu vực màn hình lớn ở giữa.

Một khi xét duyệt thông qua, danh sách các phòng livestream có tiềm năng vượt ải sẽ được công bố cho toàn Trung Châu.

Những nơi quỷ dị khôi phục lại, ảnh hưởng của khu vực bị đánh chiếm quá lớn.

Mỗi lần mở phó bản, công chúng đều hoảng loạn.

Hàng ngàn phòng livestream, mặc cho người dân tự tìm kiếm và xem, tỷ lệ chứng kiến đồng bào thất bại vượt xa tỷ lệ chứng kiến đồng bào thành công.

Tác động của cái trước chắc chắn là vô vọng và tiêu cực.

Việc đưa ra các phòng livestream có tiềm năng biểu hiện tốt và khả năng vượt ải có ý nghĩa rất lớn đối với cả dân trong khu vực bị ảnh hưởng của phó bản và cư dân bên ngoài phó bản.

Mặt khác, sự nổi tiếng mạnh mẽ do chính phủ quảng bá mang lại cũng sẽ cung cấp lại cho những người chơi trong phòng livestream, để những người chơi được chọn làm tiềm năng của phòng livestream có hy vọng sống sót cao hơn.

"Giải Nguyên Chân" và "Trương Viễn", một người thì đã vượt qua phó bản ba sao, người còn lại cũng chỉ kém một bước nữa là vượt qua phó bản ba sao, nên cả hai người đều có đánh dấu đặc biệt trong hệ thống giám sát của cục kiểm soát phục hồi kỳ dị.

Phòng livestream mà bọn họ vừa ghép đã ngay lập tức được nhận ra, cũng ngay lập tức được đưa đến trước mặt nhóm lãnh đạo của cục kiểm soát.

Chỉ là...

"...!Tiếc thật."

Trong tổ lãnh đạo cục kiểm soát, một người mặc áo khoác trắng trông giống như một nhà khoa học lắc đầu thở dài.

Nếu Giải Nguyên Chân và Trương Viễn tách ra và một mình lãnh đạo một phòng livestream, đều là phòng livestream có 10% tiềm năng.

Đáng tiếc."

Những người khác đều hiểu ý của ông:

Đáng tiếc lại ghép với "máu cống phẩm" đặc biệt.

Hiện tại, theo thống kê chính thức, phòng livestream ghép với "máu cống phẩm" thì người sống sót chưa tới 1%, về tỷ lệ vượt ải thì không có gì đáng ngạc nhiên chắc chắn là 0.

Cả nhóm lắc đầu.

Một thành viên tiếc nuối vẫy tay ra hiệu cho người ghi chép hủy bỏ đánh dấu phòng livestream 073.

"Đợi đã." Người đàn ông trung niên duy nhất trong nhóm lãnh đạo mười thành viên chưa bao giờ tỏ thái độ bỗng nhiên lên tiếng: "Nhìn lại đi."

"Nhìn lại?" Nhà khoa học ngạc nhiên nhìn ông: "Ông Vương, ông coi trọng Giải Nguyên Chân như vậy?"

Một người đàn ông trung niên được gọi là "ông Vương" có khuôn mặt vuông và dáng vẻ ngay thẳng.

"Tôi cảm thấy...!máu cống phẩm này có gì đó không ổn."

Tổ trưởng Vương vung ngón tay lên.

Một người chơi đặc biệt họ Vệ tên Ách được chiếu ở giữa màn hình.

Khoảnh khắc khuôn mặt được phóng to, vệ sĩ bảo vệ xung quanh theo phản xạ nghiêng người về phía trước, tay chân của bọn họ tạo thành tư thế phòng thủ trước khi não kịp phản ứng ——

Trên màn hình ánh sáng xanh cực lớn lạnh lẽo, mái tóc dày màu bạc của thanh niên được phản chiếu trong ống kỹ thuật số, nét mặt sâu của cậu áp tới, gai góc đến không hợp lẽ.

Dưới bóng mờ xương lông mày càng sâu hơn người bình thường, con ngươi màu máu giãn ra mang vẻ đẹp đáng sợ nhưng lại vô cùng hớp hồn người khác, bờ môi nhuốm máu theo thói quen căng ra tạo thành một đường viền môi sắc nét.

Rõ ràng cậu sắp chết, lại có một mùi khác thường...

Là mùi máu tanh.

——

Phòng livestream 073.

Thanh niên tóc bạc bị giám sát bởi màn hình lớn của cục kiểm soát đang giằng co với mọi người bằng khuôn mặt vô cảm.

Sau đó...

Lại nôn ra một ngụm máu nữa.

Máu vừa vương vãi lên ván xe ba gác đã ngắt ngang lời quát bảo toan ngăn cản Trương Viễn của Giải Nguyên Chân đang nhíu mày tức giận.

Sắc mặt anh lập tức thay đổi, nhanh chóng bước lên phía trước, vừa lấy ra mấy tấm bùa chú từ trong tay áo bào, vừa nắm cổ tay Vệ Ách.

Ngay khi cổ tay bị nắm lấy, thanh niên tóc bạc bỗng nhiên nghiêng đầu liếc Giải Nguyên Chân.

Một giây sau, dường như nhận ra rằng đối phương chỉ muốn bắt mạch chẩn đoán, cơ bắp căng thẳng của cậu thoáng thả lỏng.

"Năm mạch đều đứt."

Một âm thanh lạnh lùng vang lên.

Giải Nguyên Chân kinh ngạc nhìn thanh niên một cái.

App Quỷ Thoại chọn người chơi theo khu vực, nói chung khu vực nào thì ghép với người chơi của khu vực đó.

Song cũng do di cư toàn cầu và ăn ở làm việc tại khu vực đó, nên đôi khi có mấy người chơi nước ngoài cũng bị ghép vào.

Người chơi đặc biệt tên là "Vệ Ách" trước mặt có nét mặt sâu đến gần như không hợp lẽ thường, đường nét sắc sảo trông rất giống người nước ngoài.

Ban đầu Giải Nguyên Chân còn tưởng cậu là người nước ngoài nào đó sống ở Trung Châu.

Nhưng khi đối phương vừa lên tiếng lại chuẩn tiếng Trung Châu.

Âm điệu có chút không thạo, nhưng không phải người nước ngoài nói bập bẹ mà càng giống như đã lâu chưa dùng tới ngôn ngữ này.

—— thậm chí đối phương còn hiểu trung y.

Giải Nguyên Chân còn chưa kịp suy nghĩ kỹ, Vệ Ách đã nhìn đi chỗ khác.

Khi bị đạo sĩ trẻ họ Giải nắm cổ tay, cánh tay trái Vệ Ách cũng cử động theo.

Cả cánh tay nối liền với trái tim bỗng đau nhói, lục phủ ngũ tạng đều dời sông lấp biển.

—— rất có thể là dời sông lấp biển theo đúng nghĩa đen.

Ngay khi tỉnh dậy sau cơn chóng mặt và giết chóc, Vệ Ách liền nhận ra rằng cơ quan nội tạng của mình có lẽ đã bị nổ đến lệch vị trí.

Toàn bộ là nhờ sức sống dai hơn gián không biết từ đâu ra mới miễn cưỡng dính với nhau, nên hở cử động tí là đớn ngay.

Ngoài ra, mùi máu tanh sặc từ cổ họng đến xoang mũi, màng nhĩ như bị lửa đốt, chỉ cần một âm thanh nhỏ nhất cũng ù ù vang vọng.

Giờ cậu như nửa câm nửa điếc, nửa mù.

Toàn bộ tầm nhìn toàn mấy đốm hoa mắt, nhìn đồ vật màu sắc rực rỡ chỉ còn lại mảng màu mờ.

Điều duy nhất cậu có thể thấy rõ là một bảng điều khiển trước mặt.

Một bảng điều khiển xa lạ.

Viền khung được tạo thành từ ác quỷ và cửa điện Diêm La là âm bản đỏ đậm gần đen, trên đó có một dòng chữ giống như ma trơi đốt ra một dòng thông tin.

[Người chơi: Vệ Ách]

[Thân phận đặc biệt: máu cống phẩm]

[Hương hỏa tích lũy: 0]

[Dương thọ còn lại: 1 ngày]

[Âm đức tích lũy: -1000]

[Kỹ năng đặc biệt:???]

Vệ Ách lướt qua đống dữ liệu hỗn loạn ở phía sau, nhanh chóng lật xem toàn bộ bảng điều khiển, không hề dao động mà hỏi trong đầu:

"Hệ thống 001?"

Không có phản ứng.

Màn hình hiển thị trên võng mạc vẫn là bảng điều khiển xa lạ.

Lặp lại hai lần.

Vẫn không có bất kỳ phản hồi nào.

Thứ được in trên võng mạc vẫn chỉ là một lớp nền màu đỏ sẫm gần như đen, những ký tự màu xanh lá cây giống như lửa ma trơi —— thứ trước mắt cậu không phải bảng chủ thần như giòi bám xương mà là một hệ thống hoàn toàn xa lạ khác.

Vệ Ách nhìn chằm chằm hệ thống xa lạ trước mặt, vô thức vuốt ve chiếc nhẫn bạc hình con mắt trên ngón tay.

Bất kể người có thâm niên ở thế giới vô hạn tiến vào không gian phó bản nào để chấp hành nhiệm vụ, thì hệ thống trong người vẫn sẽ giữ liên lạc với không gian chủ thần.

Tuyệt đối không tồn tại tình huống người thâm niên tiến vào phó bản, nhưng chủ thần không gian lại không có bất cứ phản ứng nào —— cái sau nắm trong tay tính mạng của người thâm niên! Một khi người thâm niên ngắt kết nối hoặc có bất kỳ dấu hiệu đào tẩu nào, hệ thống trong người bọn họ sẽ lập tức phát nổ và giết người thâm niên.

Trừ khi cậu thật sự thành công, không gian chủ thần thật sự nổ tung.

Khi cậu nhận ra được việc này, kh.oái cảm bị đè nén và méo mó đến tột độ vụt tắt.

Đầu lưỡi đầy máu của Vệ Ách chạm vào răng.

Hơi nóng như thiêu đốt chạy thẳng lên mạch máu, màu đỏ như máu trào dâng và lan rộng trong đôi con ngươi, cậu khắc chế không được muốn giết một thứ gì đó ——

"Đây là lần đầu tiên ông mày gặp phải loại xui xẻo như mày, *** tổ tiên tám đời nhà mày." Trương Viễn châm chọc khiêu khích, nhưng gã cũng không dám làm gì nữa, chỉ sợ vừa thổi một hơi thì đối phương đã tắt thở: "Ma lao sắp chết không tự bóp chết mình trong bụng mẹ đi, còn vào phó bản tìm mẹ ——"

Khuôn mặt tái nhợt u ám của thanh niên tóc bạc đột nhiên quay về phía gã.

Con ngươi đẫm máu giãn ra nhìn thẳng vào mắt gã.

—— chữ "mày" kẹt ở trong miệng ngay lập tức.

Trương Viễn đột nhiên nhảy cẫng ra sau, hai tay theo phản xạ nắm chặt dao găm trong ống tay áo.

"Tôn trọng chút đi." Trương Viễn chưa kịp gầm lên, Giải Nguyên Chân tạm thời xử lý tốt thương thế của Vệ Ách đã đứng dậy chắn giữa hai người, lạnh giọng nói:"Không có người chơi đặc biệt nào muốn vào phó bản! Để cho người hấp hối tự đi chết trước, vậy là anh muốn cho cụ già 70 80 tuổi treo cổ tự tử trước phải không?!"

Đạo trưởng Giải luôn tốt tính hiếm khi nghiêm khắc nạt nộ, những người chơi khác vốn đang nhỏ giọng oán giận đều có vẻ hơi xấu hổ.

Còn Trương Viễn quái dị nhìn chằm chằm bóng lưng Giải Nguyên Chân, không nói lời nào.

"Tuy rằng tình huống lần này của chúng ta khá đặc biệt." Bầu không khí còn hơi căng thẳng, giọng điệu Giải Nguyên Chân chậm lại một chút: "Nhưng chỉ cần mọi người đoàn kết, tôi tin rằng chúng ta đều có thể sống sót." Giải Nguyên Chân thoáng dừng lại liếc nhìn Vệ Ách, trầm giọng nói: "Nếu mọi người lo lắng về các quy tắc đặc biệt của trò chơi, bần đạo sẵn sàng gánh vác trách nhiệm này sau khi vào phó bản."

Ban đầu, mục đích của Trương Viễn là để tên đạo sĩ lề rà lề rề Giải Nguyên Chân này toàn quyền chịu trách nhiệm con ma lao tóc bạc này.

Song bây giờ, trực giác của Trương Viễn cảm thấy có gì đó không ổn.

Gã nhìn qua lại giữa Vệ Ách và Giải Nguyên Chân mấy lần, cuối cùng từ từ buông con dao ra: "Được thôi, nghé con muốn làm bảo mẫu cho người khác, bố đếch quan tâm."

Ngay khi Giải Nguyên Chân vừa thở phào nhẹ nhõm, muốn nói điều gì khác, xe ba gác cót két một tiếng đột nhiên dừng lại trước một tòa nhà hình tròn khổng lồ, hệt như giáo đài.

[Quá trình tải phó bản hoàn tất ——]

[Dự Châu đại loạn, vì chiến loạn mà họ Hồ dẫn vợ con chạy về phía Nam đến Phúc Kiến.

Đất Mân nhiều núi nghèo, nhiều kẻ hung ác.

Tổ tiên họ Hồ liền xây kỳ lâu cùng gia đình chung sống.

Sau đó sinh con nối dõi, hương hỏa sinh sôi, nghiễm nhiên đã trở thành họ phổ biến trong trấn, thổ lâu của người họ Hồ cũng trở thành một kỳ quan.

Tuy nhiên, chẳng biết bắt đầu từ lúc nào, mọi người trong trấn sẽ luôn nghe thấy tiếng cười và tiếng kêu thảm thiết từ thổ lâu vào lúc nửa đêm.

Song cấu trúc khép kín ngăn cản tầm nhìn của những con mắt tò mò, không ai biết chuyện gì đã xảy ra bên trong tòa nhà...]

Kèm theo tiếng xoay trục gỗ "két kít ——", trên đỉnh bậc thềm đá cuội cao gần một trượng, hai cánh cửa gỗ cũ kỹ nặng nề mở ra.

Ánh đèn lờ mờ từ bên trong hắt ra, chiếu sáng ba chữ máu me trên cửa:

Chấn, xa, lâu.

[Manh mối chính đã mở khóa!]

[Nhiệm vụ: Tiến vào thổ lâu, sống sót đến ngày thứ bảy.]

(*) 72 Tầng Kỳ Lâu, kỳ lâu này không biết đúng không nói chung là những ngôi nhà kỳ dị quái lạ

(*) Phúc Kiến Thổ Lâu

.