Bình Tà Chi Dục Niệm

Chương 27: Dịu Dàng Cưỡng Hôn

Tôi nằm trên giường lắng nghe động tĩnh, đến khi nghe thấy tiếng Muộn Du Bình và Vương Minh mở cửa rời đi mới nhắm mắt định ngủ một giấc, kết quả ngủ một lèo ngủ luôn đến trưa.

Cảm giác sau khi thức dậy vô cùng tốt, tinh thần phấn chấn hơn hẳn, thậm chí tôi còn cảm thấy vết thương trên người cũng đâu đến nổi nào.

Nói vậy không lẽ ngày hôm qua tôi mệt mỏi thành như vậy là do kích động vì lần đầu chung chăn gối với Muộn Du Bình nên mới ngủ không ngon?

Lúc bấy giờ bụng tôi cũng bắt đầu đói nên quyết định đặt ship một phần cháo gan heo —— tui đây cũng cần phải bồi bồi bổ cơ thể để vết thương còn khép lại nữa chứ.

Lát sau cháo đến, tôi ăn uống xong xuôi vẫn cảm thấy mông tay cổ còn đau nên mới thoa thêm tí thuốc, tay cũng phải khử trùng thay băng, xong hết mới quay lại giường nằm.

Tôi nhàm chán lăn qua lộn lại, trước đây sống một mình thấy vẫn ổn, có điều khoảng thời gian này có thêm Muộn Du Bình sống chung nên mới khiến cho tôi cảm thấy ở một mình lại rất nhàm chán.

Không muốn xem tivi, không muốn chơi trò chơi, không muốn ăn cũng không muốn đi nhà xí, tôi chỉ muốn anh.

Sao anh còn chưa về nữa?

Bằng không tôi gọi cho anh xem sao?

Nếu điện thoại anh hết pin thì có nên gọi cho Vương Minh không?

Nhưng làm vậy sẽ khiến Vương Minh nghĩ rằng tôi không buông được Muộn Du Bình, thế có phải trong lòng cậu ta sẽ càng cảm thấy tôi rất phụ nữ hay không?

Không được không được.....!

Tôi nằm suy nghĩ lung tung, quả thật chán nản tới mức muốn đổ lệ.

Chuyện hôm qua của tôi và Muộn Du Bình không thành công cũng là do chúng tôi không có kinh nghiệm, hay là tôi nhân cơ hội rảnh này lên mạng tìm hiểu một chút, học cách nam với nam làm tình thế nào, để lỡ sau này có xui xẻo bị xiên tiếp cũng không đến mức bị xiên cho biến dạng?

Nghĩ là làm, tôi bò dậy bắt đầu bật máy tính tìm tòi.

Nửa tiếng sau, mặt mày tôi cũng vui vẻ trở lại.

Trải qua trăm cay nghìn đắng cuối cùng cũng để tôi tìm được trang web này.

Nội dung trong đó ngược lại không tệ.

Phân loại nhiều lắm, nào là tiểu thuyết, cảm nhận thật khi lâm trận, phim......trong mục phim ảnh còn chia ra phim trong nước, phim Âu Mỹ, phim Nhật Bản, tự sướng?

Tôi cân nhắc trước sau, quyết định không nên xem video trước.

Tiểu thuyết, đô của tiểu thuyết chắc sẽ phù hợp với người mới như tôi.

Vì vậy tôi chọn đại một quyển truyện tên là

Xem được một lúc, tôi mặt đỏ tim đập đóng truyện.

Lát sau lại không nhịn được mở web lên.

Không thể tiếp tục đọc quyển truyện kia, làm vậy quả thật quá khinh thường Võ Tòng rồi.

Tôi suy nghĩ hay là đi tìm truyện khác.

Tôi lội vào mục tiểu thuyết, cẩn thận tìm kiếm, tìm đến ngây ngẩn.

Sở thích biến thái thời nay đúng là nhiều ghê! Các tác phẩm đầu bảng đều là của tác giả viết quyển kia! Mà mấy quyển truyện đó còn chung hệ liệt! , , , mẹ nó còn có ?! Cái quễ gì vậy! Đúng là chói mù mắt chó của ông đây! Tên của tác giả biến thái kia cũng cẩu huyết không kém, cái gì mà hoa Cúc đen và dưa chuột lớn! Bà nội ngươi!

Tạm gác tiểu thuyết sang một bên, tôi vẫn nên đi xem video thì hơn.

Tôi lượn quanh mục phim Nhật Bản.

Diễn viên trong video để mái tóc......, chân mày hình như có sửa, người gầy mặt trắng.

Cậu trai nhỏ nũng nịu nói mấy câu với anh thanh niên ngực đầy lông, sau đó cả hai liền lao vào nhau.

Tiếng rên của cậu trai kia nghe như giọng nữ cao hát dân ca Trung Quốc á.

Tôi xem mấy phút là tắt.

Cái này còn là đàn ông hả? Chẳng lẽ các cặp đôi nam nam yêu nhau riết sẽ càng ngày càng trở nên nữ tính à? Nếu là thật thì nó quá mức khiêu chiến mỹ quan của tôi rồi!

Tôi tiếp tục lượn qua mục phim Âu Mỹ.

Lần này mới đúng là thay đổi thế giới quan của tôi nè!

Anh da đen......cái ấy to dài.....chồi ôi! Chắc sẽ không chết người đâu ha? Sao cái người bị anh ta đè có thể hưởng thụ tự nhiên dữ vậy!

Đang lúc tôi tập trung xem phim, đột nhiên có người nói chuyện sau lưng tôi: "Hóa ra cậu muốn làm như vậy.

Hôm qua tôi làm cậu chảy máu.

Còn khiến tôi tưởng là mình làm sai, cho rằng phải dùng miệng mới đúng."

........!!!!!

Hóa đá ing..........!

Anh........tại sao anh lại trở về! Tại sao lại phải về ngay lúc này! Trên màn hình còn đang chiếu cảnh anh da đen hăng say chiến đấu với bạn diễn của ảnh đó! Tôi phải giải thích làm sao đây........!

Lúc này bỗng có đôi tay hơi sần sùi từ sau lưng tôi duỗi tới trước nâng cằm tôi lên, ép tôi quay đầu lại.

Rồi tôi nhìn thấy Muộn Du Bình cười như không người nhìn tôi.

"Đúng là phải vào từ chỗ đó." Muộn Du Bình vừa nói vừa đưa ngón tay vạch miệng tôi, một tay anh cưỡng ép tôi há miệng, ngón trỏ bên tay còn lại thuận thế chen vào miệng tôi!

Xin ngài, ngài chưa rửa tay đó trời! Tôi muốn nói nhưng miệng đã bị anh ép mở không thể nói được chữ nào, chỉ có thể kêu "ô ô" vài tiếng, tôi dùng cả tay và chân để giãy giụa tránh né, nhưng giãy cỡ nào cũng giãy không ra, cằm tôi đau lắm, mà ngón tay của anh lại từ từ khấy động trong miệng tôi, làm nước miếng tôi chảy cả ra.

Muộn Du Bình nhìn dáng vẻ chật vật của tôi, nụ cười trên mặt sâu hơn: "Chỗ đó của cậu vẫn còn đau, tôi cảm thấy làm bằng miệng cũng không tệ."

Thánh thần ơi! Tôi vừa nghe anh nói như vậy mồ hồ lạnh liền thi nhau túa ra! Cái tên quái thai này, bình thường trông anh lãnh đạm lắm mà, sao đụng tới chuyện này anh lại hóa thành sói rồi? Làm bằng miệng cũng không tệ là cái quần gì! Bộ anh cho rằng chỗ nào có lỗ là chen vào được hay sao? Anh mà dám đút vào miệng ông ông đây sẽ khiến tên nhóc anh đoạn tử tuyệt tôn!

Còn nữa, anh có thể làm ơn sữa lại cái tính thích túm cổ người khác để nói chuyện không, tối qua cổ tôi bị anh xoay như xoay chong chóng, đến giờ vẫn còn đau chết tôi nè!

Tôi vừa hãi vừa sợ, đúng lúc Muộn Du Bình cũng rút ngón tay dính đầy nước miếng ra khỏi miệng tôi, rồi lại cúi xuống túm cằm không cho tôi giãy giụa, sau đó hôn lên môi tôi.

Đầu lưỡi của anh cứng rắn tách môi tôi ra, quấn lấy đầu lưỡi tôi, liếm răng tôi, tàn phá mọi nơi trong miệng tôi.

Mà tay anh cũng càn rỡ vói vào trong quần áo xoa nắn da thịt tôi.

"Ngô Tà, tôi muốn...." anh hôn đến nỗi miệng tôi tê rần mới chịu buông ra, đầu chôn trong cổ tôi, thở hổn hển nói.

Tôi cảm nhận được giọng nói lẫn động tác của anh đã bắt đầu không nhịn được nữa.

Tôi bị anh ôm chặt vào lòng, anh liếm cổ tôi khiến từng trận da gà đều nổi lên, biểu hiện này là báo hiệu việc anh sắp hóa sói rồi đó! Tôi mà không giãy ra được thì nhất định sẽ bị hành hình như hôm qua!

"Anh muốn cái mông gì!" Tôi thừa dịp anh lơ là mà tránh thoát sự kiềm chế của anh, mặt tôi phồng đỏ như người bị suyễn, cổ đau, chỗ nào bị anh bóp cũng đau, cả mông cũng đau, đâu đâu cũng đau! Tôi nhảy dựng lên rống vào mặt anh: "Có ai như anh không? Không phải tôi chỉ xem phim xxx một chút thôi sao? Anh kích động thành như vậy làm gì.

Anh nhìn bộ dạng hai mắt phát sáng, dáng vẻ như lang như hổ chuẩn bị anh thịt người của mình đi! Tôi nói anh biết, anh đừng có ý gì với ông đây! Miệng của tôi, lẫn những lỗ trên lỗ dưới cơ thể tôi đều không cho anh làm!"

Súc sinh mà! Đau chết ông đây rồi.

Nhìn là biết Muộn Du Bình động tình rồi, nhưng đột nhiên bị tôi bỏ rơi, còn bị tôi máu chó đầy đầu rống một phát, sau đó anh cứ giữ nguyên tư thế đứng yên tại chỗ, ngây ngẩn nhìn tôi.

Tôi chống eo đánh giá nhìn anh, nói: "Sao tôi lại không nhìn ra tên nhóc anh lại cầm thú như vậy! Hôm qua anh phá mông tôi rồi, hôm nay còn muốn dùng miệng của tôi.

Hay vậy mà anh cũng nghĩ ra được! Không phải anh nói anh quan tâm tôi, không phải nói chỉ làm những gì mà tôi muốn.

Vậy sao anh không để tôi ở trên?"

"Được thôi, miễn là cậu muốn." Tôi vừa dứt lời Muộn Du Bình đã đáp lại.

Tôi há miệng nhìn anh, quả thật không dám tin vào lỗ tai mình.

Anh đồng ý dễ dàng như vậy? Không có chút do dự lẫn không bằng lòng gì luôn!

Tôi nhìn anh.

Anh vẫn đứng yên không nhúc nhích.

Một thân áo đen bao trọn cơ thể gầy gò, mặt mũi thanh tú không cảm xúc, tóc và lông mày đen như quạ.

Phong thái như vậy khiến cho người ta cảm thấy như một thanh kiếm đã thu bớt đi sự sắc bén của nó.

Nếu tôi có thể tùy ý ôm lấy "thanh kiếm" này, vậy thì!! Vậy thì đó là chuyện tốt đẹp quá sức tưởng tượng!

Tinh thần của tôi đây lập tức phấn chấn hẳn lên!

Lần này không phải do say rượu, là do anh muốn tôi làm vậy!

Mùa xuân của tôi tới rồi!

"Thật?" Giờ phút này tôi cảm thấy toàn thân trên dưới không còn đau xíu nào cả, tôi bước lên ôm lấy anh nói: "Anh thật sự nguyện ý?"

"Tôi nguyện ý." Muộn Du Bình nói: "Chỉ cần là cậu, dù muốn gì tôi cũng nguyện ý." Nói xong anh cũng ôm lấy tôi, dịu dàng hôn lên môi tôi.

Vào thời khắc này, tôi thật sự bị anh làm cảm động, anh có thể vì tôi mà làm tới nước này, còn tôi thì sao? Tôi lại không chịu để anh làm tôi! So với anh tôi quả thật quá ích kỷ! Quá vô tình! Tôi có nên hiến dâng hoa cúc của mình để thỏa mãn người đàn ông tốt như vậy không!

Ý nghĩ vừa lóe lên liền vụt tắt.

Giỡn chơi hoài, mặc kệ ai dâng hiến cho ai đi.

Dù sao tôi đây cũng là đàn ông hàng thật giá thật! Cùng lắm tôi sẽ nhẹ nhàng một chút, kiềm chế một chút, sau này cũng sẽ dịu dàng với anh hơn, đối tốt với anh, anh muốn tôi đi Đông tôi sẽ không đi Tây, anh muốn tôi bắt chó tôi sẽ không bắt gà, cả tiền cả nhà của tôi sau này đều là của anh hết!

Nghĩ tới đây tôi mới đáp lại nụ hôn của anh, chúng tôi hôn đến trời đất u ám, đầu óc choáng váng, dưới trạng thái dục hỏa đốt người, tôi ôm Muộn Du Bình lên.

Anh thuận theo ôm cổ tôi, anh nhìn tôi, con ngươi đen nhánh hiện lên hình bóng tôi, anh thả lỏng thân thể, tôi cảm nhận anh nằm trong lòng mình mềm nhũn tựa như không xương vậy.

Tôi ôm anh, bắp chân run rẩy.

Tôi....**, anh trông thì gầy mà sao ôm lại nặng như vậy, ông đây dùng sức muốn chết, vết thương ở mông cứ như sắp nứt ra tới nơi!

Nhưng tôi tuyệt đối sẽ không để bản thân run sợ trong giây phút này, tôi cắn chặt răng, liều cái mạng già, ôm Muộn Du Bình lên giường.

.