-“Quang ! Em nói em yêu tôi đi !” Lôi Ân ngồi ở trên sô pha không ngừng cọ xát Nhạc Quang Y đang ngồi đọc báo ở bên cạnh. Thật là! Mặc dù ở cùng nhau , nhưng cho đến bây giờ cậu ấy vẫn chưa từng nói là thương hắn, chính thế nên trong lòng hắn lúc nào cũng có một ít bất an.

-“Ầm ỹ muốn chết!” Cái gã Lôi Ân này sáng sớm đã không ngừng làm phiền người khác rồi! Miệng thì quạc lại nhưng ánh mắt cậu vẫn không rời khỏi tờ báo.

-“Em không nói tôi vẫn cứ ầm ỹ đấy!” Cái tay mang hạnh kiểm xấu lại vói vào vạt quần áo của Quang Y, nhưng còn chưa tiến thêm được bước nào đã bị bắt lấy.

Rốt cục Nhạc Quang Y đã có lương tâm , lé mắt nhìn hắn một cái. “Đứng lên!”

-“Ô? Làm gì?” Ngửi thấy có mùi nguy hiểm nhưng vẫn là ngoan ngoãn đứng lên,hắn thật sự đúng là có tố chất sợ vợ mà!

Nhạc Quang Y cũng buông tha cho tờ báo, bình tĩnh đứng lên.

-“A!” Thình lình bụng bị táng cho một quyền , đau đến nỗi Lôi Ân phải kêu ra tiếng.

-“Híc…… Không cần ra….. tay như vậy…… quá dã man rồi !” Vợ yêu của hắn thật sự là xuống tay không lưu tình a! Hắn làm sao có thể yêu điên cuồng một người nhẫn tâm như thế hả ông trời ơi !

-“Hừ! Đây chỉ là cảnh cáo anh, lúc tôi đang đọc báo thì cấm làm phiền ! Nghe rõ chưa ? ! ‘’ Đe dọa xong lại thản nhiên như không ngồi xuống đọc báo tiếp. Hừ, không phát hiện cậu đang nhìn giá của thị trường chứng khoán sao ? Thật biết cách chọc tức mà.

-“Ôi……” Nơm nớp lo sợ ngồi xuống. Lé mắt ngó nghiêng trang báo,“Được lắm ! Em mua cổ phiếu của công ty nào, tôi sẽ làm cho nó tèo luôn !”

-“Anh có năng lực đến thế cơ à?” Hừ lạnh một tiếng, đầu cũng khinh không thèm nâng lên nhìn .

-“Em yêu xem thường tôi quá rồi đấy, sao tôi không làm được chứ !” gia tộc Khải Lan Đức nói như thế nào cũng là rất hoành tráng nha !Nếu không may , cùng lắm thì tôi nuôi em thôi! Em không cần phải lăn tăn!” Ai! Làm ra vẻ là người có tiền có thế khiến ai ai cũng phải ngước nhìn !

-“Tôi không muốn ăn bám !” Hắn nghĩ cậu là ai chứ ?

-“Tôi cũng không phải đàn bà ! Không ăn bám thì thôi , nhưng có chồng giàu có nuôi cũng được mà !” Đắc ý dào dạt tự gật đầu cổ vũ mình , tiếng Trung của hắn hẳn là có tiến bộ rồi đi!

-“Còn không phải giống nhau! Cút ngay!” Giọng nói bắt đầu không kiên nhẫn.

-“Đừng mà!” Ớ ? Không đúng! Đề tài như thế nào càng xả càng xa ? Hắn là muốn vợ yêu của hắn nói thương hắn nha !

-“Nói em……” ‘’Yêu tôi’’ còn chưa nói ra khỏi miệng đã bị tiếng đập cửa dồn dập đánh gãy. Nguồn :

-“Mở cửa đi!” Người nào đó vẫn chăm chú xem báo, không ngẩng mặt lên , lạnh lùng hạ mệnh lệnh.

-“Ừ!” Hắn chán nản chậm rãi đi ra mở cửa. Trong lòng đã muốn chửi thầm người ngoài cửa , bố khỉ mới sáng sớm mà đập cửa có sức thế ! Đầu thai cũng không cần mất sức như vậy đi! Chết tiệt !

Cửa vừa mở ra liền thấy La Y với vẻ mặt nghiêm túc đứng chờ.

-“Sao cậu lại tới đây?” Lôi Ân trong lòng dâng lên một cỗ dự cảm không tốt.

Nhạc Quang Y nhìn thoáng qua, cũng đứng lên tiếp đón,“La Y đến đây a!”

-“Mạch Đặc đã đến đây!” La Y đề cập thẳng vào vấn đề.

-“Hừ! Hắn chờ không nổi sao?” Khẽ nhíu mày , Lôi Ân không cho là đúng bĩu môi.

-“Đối phó với Mạch Đặc thì cho tôi xin một slot !” Ngoài cửa vang lên một thanh âm khác.

-“Lăng Tước!” Nhạc Quang Y có điểm vui mừng kêu lên. Cậu nghĩ hắn đã trở về Pháp quốc .

Lúc này thì Lôi Ân cùng Lăng Tước lại đang đánh giá lẫn nhau. Lôi Ân biết tên này là tình địch của mình, nhưng là ngày đó ở bờ biển, hắn đã thấy được, biết được người này lòng dạ vô cùng rộng lớn cho nên đối với Lăng Tước vô cùng kính nể, nếu là chính mình thì nhất định không có chuyện đi nhìn người mình yêu nói cười âu yếm với người khác đâu nha !

Lăng Tước vốn có điểm khinh thường loại quý tộc chỉ biết ăn sẵn mà không làm gì như Lôi Ân, nhưng khi nhìn cặp mắt vàng lợi hại lóe sáng kia ,thì hắn biết rằng Lôi Ân không phải người đơn giản! Hắn đã từng gặp nhiều loại người nên sẽ không nhìn lầm, ánh mắt là không lừa được người khác. Hắn chợt âm thầm bừng tỉnh Quang Y là ai chứ, cậu sẽ không chọn sai người .

Cái gọi là anh hùng gặp anh hùng chính là đây a ! Hai người dần dần toát ra ý tứ hàm xúc thưởng thức lẫn nhau.

Nhìn hai người đàn ông khí thế đang trừng nhau ngoài cửa , La Y đánh mắt sang nhìn Quang Y. Nhạc Quang Y hiểu ý mở miệng,“Vào đi rồi nói sau !”

Sau khi bốn người yên vị ở chỗ của mình , Nhạc Quang Y liền trịnh trọng nhìn Lăng Tước nói:“Tôi biết anh muốn giúp tôi, nhưng anh vẫn không nên nhúng tay vào chuyện này .”

-“Cậu chính là nguyên nhân thứ nhất , nhưng tôi cũng có nguyên nhân của chính mình.” Lăng Tước thản nhiên nói.