Máy bay vạch màn mây bay tít lên bầu trời xanh thẳm rồi mất hút..

Tại sân bay New york

Những người đàn ông mặc áo đen đứng bên ngoài chờ sẵn..

Hai lớn hai nhỏ từ cổng duyệt hành lý nắm tay nhau ra ngoài, cảnh tượng thật khiến người xung quanh trầm trồ..

Danile cao lớn trên tay bế cô công chúa nhỏ vẻ ngoài bụ bẫm lai á âu xinh xắn như một búp bê baby.

Bàn tay còn lại nắm tay vợ, Sở Hân mặc trên người là chiếc váy đen ôm sát cổ cao..Trên khuôn mặt xinh đẹp là chiếc kính râm cùng kiểu với Daniel..

Nụ cười nhẹ nhìn xuống cậu nhóc tầm bốn tuổi, có bộ dáng đẹp đến nghịch thiên..

Tuy thế khuôn mặt non nớt búng ra sữa ấy lại là bộ dáng trưởng thành lạnh lùng..

Cậu bé được Sở Hân nắm tay, thong thả bỏ mặc làm ngơ những ánh mắt đang mê say nhìn mình..

- " Tiểu Thiên lên xe nào.."

Sở Hân dịu dàng mỉm cười với cháu trai đáng yêu của mình..

- " Con muốn ngồi với em họ.."

Tiểu công chúa nhỏ trên tay Danile nhồi người qua Sở Hân, muốn mẹ bế để được ngồi cạnh Tiểu Thiên...

Danile hôn lấy khuôn mặt mũm mỉm của còn gái..

Nhỏ nhẹ dỗ dành..

- " Cục cưng ngoan..Ngồi với baba có được không...?"

Bờ môi đỏ au liền miếu máo, đôi mắt tròn rưng rưng ủy khuất..

Danile trái tim mềm nhũng..

- " Được rồi..được rồi không khóc.."

Sở Hân mỉm cười chỉ biết lắc đầu, thở dài,

cô còn gái nhỏ này của cô đã bị ông xã nhà cô chìu hư rồi..

Đưa tay sang bế con gái đặt lên đùi, Sở Hân hôn lên mái tóc mềm mại được cột hai bím rất đáng yêu..

Đặt tay lên môi con gái thì thầm..

- " Im lặng nhé..Để em họ nói chuyện nào.."

Cô bé rút vào lòng mẹ mình, mở tròn đôi mắt ngơ ngác nhìn baba lại nhìn Sở Hân..

Rất ngoan ngoãn dựa khuôn mặt bầu bĩnh vào lòng mẹ chăm chú nhìn cậu bé ngồi kế bên...

Tiểu Thiên mở chiếc Ipad ra, bộ dáng rất nghiêm túc, khiến Danile cũng phải gật đầu, mọi phong cách điều là của Tần Phong..

Sở Hân dựa lưng vào ngực chồng, đôi mắt hiện lên ý cười cưng chiều dành cho cháu trai..

Khi trên màn hình hiện lên hình người đàn ông tuấn phàm khí chất lãnh đạm..

Anh ngồi dựa lưng vào ghế, người trong màn hình với cậu bé bên ngoài quả nhiên không khác nhau là mấy chỉ là một lớn một nhỏ..

- " Baba..Con đến Newyork rồi ạ.."

Giọng Tiểu Thiên non nớt vang lên, ẩn trong lời nói có gì đến ủy khuất hờn dỗi.

Thông qua màn hình, Tần Phong gật đầu khẽ nói..

- " Con nhớ những gì đã hứa chứ..?"

Buồn buồn gật đầu, bàn tay nhỏ nắm vào nhau..

- " Khi nào con được gặp mẹ..?"

Đây là điều mà cậu bé quan tâm nhất, mới qua đây thôi mà Tiểu Thiên rất nhớ mẹ nha..

Hàng chân mày Tân Phong nhếch nhẹ..

Vẻ mặt vẫn bình thản nhẹ nhàng nhưng ánh mắt lộ rõ sự yêu thương...

- " Con trai, lần này con gây ra tội con phải chịu phạt..Khi nào ba thấy con thật sự hối lỗi biết cái sai của mình.Ba sẽ qua rước con trở về.."

Mà hình phạt là bắt bé phải rời xa mẹ, đưa hẳn sang Newyork..Ai cũng biết từ khi sinh ra Tiểu Thiên không thể rời xa Sở Dao...

Mỗi lần bé gây ra họa gì thì baba sẽ không ngại ngần tống cổ bé ra khỏi nhà..Chia cắt mẹ con của bé..

Lần này bé chỉ vì quá tức giận mà đánh một bạn trong lớp..Chỉ vì cậu ta dám nói mẹ của bé không đẹp bằng mẹ cậu ta..

Rõ ràng mẹ cậu ta vừa béo lại thấp..Còn mẹ của bé vô cùng xinh đẹp..Mỗi lần đến trường rước bé là biết bao nhiêu người điều ngắm lấy nhất là đàn ông..Bé điều về kể với baba của mình..Nhìn vẻ mặt đen xì của baba lúc đó bé rất vui...

Tiểu Thiên xụ mặt, khuôn mặt đáng yêu đáng thương nói..

- " Tiểu Thiên biết sai rồi ạ..Tiểu Thiên rất nhớ Mẹ..còn có nhớ baba nữa nha.."

Ừm.Câu sau có một chút miễn cưỡng..

Giờ này mà còn ở nhà, bé đã được mẹ ôm lấy vào lòng ngực mềm mại, mùi hương ngọt ngào của mẹ rồi..

Tần Phong nhếch môi...

- " Được rồi..Là đàn ông có làm có chịu.

Không được thương lượng.Ba còn có việc

.Gặp lại con sau.."

Màn hình liền tối đen..Tiểu Thiên mím môi...

Sở Hân đưa mắt nhìn Daniel hai người cười khẽ..

Danile đưa tay sang nhanh chóng bế lấy Tiểu Thiên đặt lên đùi mình..

- " Tiểu Thiên.Con rất muốn gặp mẹ đúng không..?"

Tiểu Thiên nhanh chóng gật đầu..

- " Vâng..Ạ..".

Danile híp mắt bí hiểm nói..

- " Được rồi.Dượng sẽ giúp con.."

Hai mắt Tiểu Thiên sáng rực níu lấy áo Danile..

- " Thật không ạ...?".

Danile cười híp mắt gật đầu..

Sở Hân lườm nhẹ..

- " Anh muốn làm gì...?"

Hôn chụt vào làn môi mềm mại của vợ..

- " Bí mật honey à.."

_____________________________________________