Nửa năm sau đó, nàng đóng cửa không ra ngoài, ở trong nhà vừa học vẽ tranh cùng hai vị tỷ tỷ không biết ngày đêm, vừa liều mạng thử các loại thuốc, nỗ lực khiến cơ thể nghèo nàn này tốt lên.

Khi gặp lại Sầm Minh Ế, Tạ Lăng bày ra dáng vẻ đẹp nhất của mình nhưng nàng vẫn không thể khắc chế ánh mắt nồng đậm tình ý, mà lúc này Sầm Minh Ế cũng vô cùng dịu dàng nuông chiều nàng.

Tạ Lăng một bên rơi nước mắt một bên mỉm cười thỏa mãn nói với Sầm Minh Ế, chỉ cần trong phủ hắn có một vị trí cho nàng, nàng liền cảm thấy mĩ mãn.

Vốn dĩ Tạ Lăng có thể chịu đựng được đến bây giờ, động lực đều lấy ở lần sơ ngộ tốt đẹp này.

Nàng tin rằng giữa Sầm Minh Ế và nàng nhất định có tồn tại tình cảm thuần khiết, chẳng qua là Sầm Minh Ế bị thế tục che mờ hai mắt.

Ba tháng sau, Tạ Lăng phát hiện mình có thai lần thứ hai, lúc này nàng không vui mừng như trước nữa mà là sợ hãi, mạo hiểm mưa lớn đi tìm Sầm Minh Ế.

Kết quả là Sầm Minh Ế hết kiên nhẫn, đứng trước mặt nàng chính miệng nói, sở dĩ từ đầu hắn đối tốt với Tạ Lăng chỉ là do một lần đánh cược nhàm chán, không nghĩ rằng Tạ Lăng quấn lấy hắn lâu như vậy, quấn tới nỗi hắn phiền ghét rồi mà vẫn không chịu cút đi.

Sầm Minh Ế không cần nàng, cũng không cần đứa con của nàng.

Tạ Lăng như bị lời nói khoét tim, giữa trời mưa xối suốt một ngày, cuối cùng không chịu nổi mà ngất xỉu.

Khi được người qua đường đưa về Tạ phủ, dưới thân nàng chảy máu đầm đìa, sự tình bản thân có thai rất nhanh truyền đi khắp kinh thành.

Tạ phụ mất hết thể diện, không thể lên triều, chẳng màng Tạ Lăng hôn mê sốt cao, thân thể vốn không thể khỏe giờ hơi thở càng thêm thoi thóp, ông rút roi mây ngày ngày đánh nữ nhi để xả giận.

Cuối cùng Tạ Lăng sống sờ sờ bị đánh đến chết, qua loa cuốn chiếu đưa tang.

Một chữ, thảm.

Tô Yểu Kính khi đọc xong kịch bản thì bĩu môi.

Lại là một nha đầu ngốc, nàng ấy sao có thể để mình bi thảm như vậy mà chết thế kia? Ít nhất cũng phải một đao đâm chết tên Sầm Minh Ế kia, dẫm lên xác hắn mà nhảy chứ.

Chỉ là kịch bản chính là kịch bản, Tô Yểu Kính tức giận xong cũng không để ở trong lòng.

Dù gì thì tên tra nam đó có tra như thế nào cũng chẳng liên quan gì đến nàng, nàng chưa bao giờ có tình cảm chân thật với mấy tên tra nam đó, tất cả cũng vì nhiệm vụ mà thôi.

Sáu cuốn sách trước cũng đều thuận lợi hoàn thành, chỉ còn quyển cuối cùng này, đương nhiên không thể có sai sót, cần nỗ lực BE giống các thế giới trước.

Trước mắt, Tô Yểu Kính sắm vai Tạ Lăng đã gặp qua Sầm Minh Ế ba lần, Sầm Minh Ế dần dần không che giấu hứng thú của hắn đối với Tạ Lăng nữa, ánh mắt ngày càng trực tiếp, giống như chứa một ngọn lửa.

Tô Yểu Kính lắc đầu, cảm thấy trên mặt Sầm Minh Ế viết to mấy chữ: Đùa giỡn không? Cái kiểu muốn mạng người khác ấy.

Nghĩ tới kịch bản kế tiếp phải hoàn thành, Tô Yểu Kính tuy bên ngoài phối hợp diễn xuất nhưng ở trong lòng lại không ngại dùng các loại ngôn ngữ phong phú đã học được chửi rửa một lần.

Chờ đến khi nhị tỷ của Tạ Lăng là Tạ Hoa Nùng cáo biệt với những người khác, Tô Yểu Kính vội vàng đứng dậy đi theo sau Tạ Hoa Nùng.

Tạ Hoa Nùng xoay người, mắt nhẹ nhàng liếc nàng một cái, Tô Yểu Kính khựng lại, không theo sau nữa, xoay người trèo lên một chiếc xe ngựa khác.

Ngồi một mình thì ngồi một mình, nàng còn thích an nhàn tự tại.

Tô Yểu Kính buông mành, nằm thanh thản trên ghế như một con mèo, ném một quả mận đỏ đã rửa sạch vào miệng.

Gió thổi làm rèm cửa mở ra, Tô Yểu Kính chống nửa sườn mặt, trùng hợp thấy Sầm Minh Ế đứng ở cách đó không xa.

Hắn như là mang theo radar, đôi mắt vô cùng chuẩn xác, nháy mắt khi mành xe Tô Yểu Kính bị mở ra lập tức nhìn chăm chú tới.

Tô Yểu Kính không kịp phản ứng cùng hắn mắt đối mắt, kí ức vừa nhục mạ hắn trong đầu còn chưa kịp biến mất, nên ngơ ngác mà nhìn hắn, miệng theo quán tính thốt lên: "Thứ chết tiệt.

"Nói xong, Tô Yểu Kính mới phản ứng được vội lấy tay che miệng.

Xe ngựa bắt đầu chạy, từ từ kéo theo bóng dáng của Tô Yểu Kính rời đi.

Sầm Minh Ế hơi híp mắt, ánh mắt nhìn chăm chú vào xe ngựa nàng càng lúc càng xa.

.