CHƯƠNG 15
Bé là một con thỏ lai, toàn thân đều là màu trắng chỉ có ngực là một mảng lông màu đen, biến thành người đám lông màu đen hóa thành hoa văn trên y phục, trên ống tay áo màu trắng tựa hồ có một vết đen không biết dính ở nơi nào, đó là một vết bẩn, bé thỏ nhỏ lấy tay thấm nước lau vết bẩn kia, tay loài người chính là hữu dụng vào lúc này đây. Khiếu nhìn bé thỏ nhỏ ở bên bờ đang cố gắng tẩy vết bẩn, thật là một bé con thích sạch sẽ.Khiếu hướng bé thỏ nhỏ đi qua, thình lình nghe một tiếng thét chói tai.-A! Một nữ nhân áo lam xông lên đem bé thỏ nhỏ ôm vào trong ngực. Khiếu định thần nhìn lại, là Thủy Thần Nương Nương. Thuỷ thần mạc danh kỳ diệu trừng mắt nhìn Khiếu.-Lão hổ ngươi nghĩ làm cái gì, mặc dù con thỏ tinh này dáng vẻ rất non mềm rất đáng yêu, nhưng ngươi phải biết ngươi chính là thần tiên a, yêu tinh tự tiện xông vào thiên cung là không nên, nhưng ngươi cũng không thể đột nhiên tập kích nó, yêu tinh tốt có thể giáo hóa.Khiếu không biết giải thích sao khi bị giáo dục. -Thủy Thần nương nương ta nghĩ là ngươi đã lầm, con thỏ này là theo ta tới, còn có bé không phải là yêu tinh, bé là ăn tiên đan của Lão Quân mới biến thành người.Thủy Thần xác nhận cúi đầu nhìn, liền cảm giác Bính Bính giãy giụa, cố gắng đá đá đôi chân ngắn, thủy thần để bé xuống đất, bé vừa chạy vừa nhảy đến núp vào phía sau lưng Khiếu, xem ra chính mình dọa đến bé. -Hắc hắc, ta còn tưởng rằng ngươi muốn đánh lén bé? Ta trước kia ở dưới nước nhìn thấy lão hổ như ngươi vậy đánh lén những động vật đến uống nước.Thủy Thần giải thích. -Không quan hệ, chẳng qua là bé thỏ nhỏ nhát gan.Khiếu cúi đầu đối với Bính Bính núp ở sau chân của mình nói. – Bính Bính không phải sợ, đi ra vấn an Thủy Thần nương nương.Bính Bính bị Thủy Thần đột nhiên bắt lại bị kinh sợ không chịu đi ra, chỉ chịu lộ ra đôi tai tai to lắc lắc bày tỏ ý vấn an. -Thật là bé con đáng yêu, Khiếu đem bé cho ta đi.