Vương Thuật khi gặp Cố Tâm Di, hiển nhiên sẽ nói chuyện với cô một hồi.
Giống như lần trước, Vương Thuật kể lại đại khái tình huống một lần. Đúng lúc đang hăng say thì di động của Vương Thuật vang lên, liền vội vàng nói: "Chị Cả, chị Tư, hai chị cứ nói chuyện trước đi, em đi nghe điện thoại." Nói xong liền đi ra khỏi văn phòng của viện trưởng rồi đi tới một nơi không có người. Di động được kết nối, một giọng nói máy móc từ bên kia truyền đến:"Lão Đại, chuyện anh giao phó đã điều tra xong. Chị Cả Mạc Hướng Vãn, chủ tịch tập đoàn may mặc Hướng Vãn, không có thân phận khác, hồ sơ 18 năm trước sạch sẽ. Chị Hai Bạch Ngâm Sương, thành viên tập đoàn lính đánh thuê quốc tế, biệt danh Phượng Hoàng Lửa. Đặc điểm: tinh thông các loại vũ khí và vũ khí nóng, có mối thù với Tiểu Cường, hồ sơ 18 năm trước sạch sẽ. Chị Ba Trầm Băng, nghề nghiệp bên ngoài là tiếp viên hàng không, hồ sơ 18 năm trước sạch sẽ. Chị Tư Cố Tâm Di, viện trưởng bệnh viện Hối Thông, không có nghề nghiệp khác, hồ sơ 18 năm trước sạch sẽ. Chị Năm La Hiểu, công tác ở cục cảnh sát Hoa An, chức vụ tổ trưởng, với chị Sáu La Na là chị em sinh đôi, hồ sơ 18 năm trước sạch sẽ... Chị Sáu La Na, thân phận đặc thù, hồ sơ 18 năm trước sạch sẽ... Chị Bảy Diệp Ngưng Vân, diễn viên điện ảnh, hồ sơ 18 năm trước sạch sẽ... Lão Đại có muốn Tiểu Vũ tiến hành điều tra sâu hơn không?" Vương Thuật lắc đầu nói: "Thôi không cần đâu, nếu bọn họ có thể đem hồ sơ bên ngoài tiêu hủy sạch sẽ, thì tôi nghĩ hồ sơ bên trong nếu là có thì cũng không chắc đã là thật." "Lão Đại, sao anh hỏi về cha anh à?" Vẻ mặt Vương Thuật buồn bực: "Miệng ông già đó còn cứng hơn đá mao khanh ( đá nhà vệ sinh-茅坑的石头), cậu nghĩ rằng tôi không muốn hỏi sao? Quên đi, không nói nữa, mà kế hoạch của chúng ta tiến triển như thế nào rồi?" "Lão Đại, đã mua được hai doanh nghiệp dược phẩm loại nhỏ, ngoài ra cũng chuẩn bị chụp được một mảnh đất, vào tối nay, tại hội nghị thành phố Bắc Lang, sẽ tiến hành bán đấu giá mảnh đất số một của thành phố, diện tích khoảng 6000 héc-ta, vị trí là trung tâm nội thành thành phố Bắc Lang, nó rất có ích cho với sự phát triển của chúng ta. Nhưng lần bán đấu giá này đã kinh động đến không ít ông trùm giới kinh doanh, căn cứ theo tin tình báo thì quốc gia Chúng Thần (众神国度) cũng sẽ nhúng tay vào. Cho nên, đại hội đấu giá lần này chắc chắn sẽ vô cùng khốc liệt." "Bọn chúng cũng muốn dính vào sao?" Trên trán Vương Thuật xẹt qua một tia thù địch: "Bọn chúng nếu dám đem móng vuốt vươn đến đất nước Trung Hoa của chúng ta, vậy thì đừng nghĩ sẽ an toàn trở ra. Tôi sẽ đem móng vuốt của chúng chặt xuống làm thức ăn cho chó. Khi nào thì đại hội đấu giá này diễn ra, tôi sẽ tự mình đi." "Lão Đại, chúng em không ở bên cạnh anh, chỉ e là sẽ có nguy hiểm." Vương Thuật cười lạnh:"Chỉ với mấy cái nanh vuốt của bọn quốc gia Chúng Thần, tôi không thèm để chúng vào mắt." "Vâng ạ! Đại hội đấu giá sẽ bắt đầu vào 8 giờ đêm nay, đến lúc đó em sẽ cho người mang giấy mời qua cho anh." Ừ! Vương Thuật ừ một tiếng, còn nói thêm: "Chuyện giấy phép kinh doanh thế nào rồi?" Đầu dây bên kia trả lời: "Trên phương diện an ninh, Trung Hoa chia ra làm ba ngành. Bộ chiến tranh Trung Hoa, bộ bảo vệ Trung Hoa và bộ an ninh Trung Hoa. Cả ba bộ đều phân chia thành các cục, đặt ở các nơi trong cả nước. Phạm vi kinh doanh của chúng ta hơi đặc thù, cần phải sự đồng ý của cả ba bộ, con dấu và cả chữ ký của các đơn vị liên quan. "Được rồi, chuyện này các cậu cứ để đấy, tôi sẽ tự mình giải quyết." Vương Thuật tắt điện thoại rồi quay trở lại văn phòng của viện trưởng. Mạc Hướng Vãn là chủ tịch tập đoàn, Cố Tâm Di là viện trưởng, cả hai đều là người bận rộn. Ngay sau khi Vương Thuật ra ngoài thì cả hai người đều có điện thoại nên chờ Vương Thuật trở lại sẽ nói lời tạm biệt. Dù sao thì đã trở về, sau này mỗi ngày đều có cơ hội gặp mặt, Vương Thuật cũng không vội, thuận miệng hỏi:" Chị Cả, chị Tư, hai chị ai có thể để lại xe cho em mượn dùng được không?" Cố Tâm Di nói: "Chị Cả cần phải đi về, chị thì vừa vặn có một cuộc họp cần tham gia, lúc này không cần dùng đến, em lấy xe của chị mà dùng." "Vâng ạ!" Mạc Hướng Vãn vội vàng lái xe đi mất, Vương Thuật cầm chìa khóa xe của Cố Tâm Di đi tới gara. Xe của Mạc Hướng Vãn là một chiếc Maserati màu đỏ còn xe của Cố Tâm Di là một chiếc Lamborghini màu đỏ. Vương thuật giỏi cả súng ống và xe hơi, nếu so với Tiểu Cường của Đại La Thiên 大罗天 đều lợi hại hơn, cơ bản không cần để ý là loại xe gì. Một chân đạp vào chân ga, lái xe chạy ra khỏi gara. Tay trái cầm tay lái, tay phải lấy di động ra, bấm một dãy số rồi gọi:" Alo! Chị, chị có bận không, nhớ chị, tối hôm qua không gặp được, muốn đi gặp chị." Đầu dây bên kia truyền đến tiếng cười mắng: "Nhóc con, giờ mới nhớ đến chị? Đến đây đi, em ở đâu? Chị đi tìm em." Vương Thuật nói:" Không cần, em rất nhanh sẽ đến đơn vị của chị, gặp nhau ở cổng đơn vị của chị đi." "Được!" 20 phút sau, chiếc Lamborghini xuất hiện ở trước cổng cục cảnh sát Hoa An của thành phố Bắc Lang, La Hiểu mặc một thân cảnh phục, đứng chờ ở đó, từ xa đã vẫy tay về hướng Vương Thuật: "Bên này." Vương Thuật xuống xe, cẩn thận nhìn cô, trong lòng thầm nghĩ, kiếp trước bản thân đã tạo nghiệt gì mà sao toàn đụng phải mỹ nhân tuyệt sắc thế này, chẳng lẽ thật sự phải cưới toàn bộ hay sao? La Hiểu đẹp nhưng khác với cái đẹp của Mạc Hướng Vãn. Cô và La Na là chị em sinh đôi, hai người lớn lên rất giống nhau, rất khó để phân biệt, đều là mỹ nhân nóng bỏng, hơn nữa còn đẹp một cách hoang dã. Nếu như mặc chiến giáp vào thì chính là Mục Quế Anh, Lương Hồng Ngọc, Hoa Mộc Lan ngày xưa, tư thế hiên ngang, oai hùng, phối hợp với một thân cảnh phục như này thì chính là mỹ nhân tuyệt sắc. Câu đầu tiên sau khi gặp nhau, La Hiểu hỏi: "Nhóc con, đây là xe của chị Tư, em đã gặp chị Tư rồi à?" Vương Thuật xấu hổ kể lại:" Đã gặp rồi còn suýt chút nữa là bị chị Tư giải phẫu triệt sản" La Hiểu hiếu kỳ nói: "Sao lại như thế?" Vương Thuật kể lại một lượt chuyện đã trải qua, khiến cho La Hiểu cười to, rung hết cả người: "Tên nhóc này vẫn xấu xa như thế, đến chị Tư cũng dám trêu đùa, em có tin chị ấy sẽ cắt bỏ thật hay không?" Lần này hai người gặp mặt, không có nhiều chuyện giật gân lắm, sau khi nói được vài câu, Vương Thuật nói vào vấn đề chính: "Chị, nay em đến tìm chị để hỏi thăm vài chuyện." "Chuyện gì, nói đi, chỉ cần chị có thể làm được, thì sẽ làm cho em." "Chị có biết trình tự làm giấy phép kinh doanh không?" "Sao? Nhóc con, em đang định kinh doanh mấy cái này?" Vương Thuật cũng không giấu diếm, gật đầu nói: "Lúc còn ở phương Tây, em đối với mấy phương diện này có tìm hiểu, nên muốn làm mấy việc này." "Nhóc con, em phải biết mấy cái giấy phép này cũng không phải dễ làm." "Chị, chị tốt của em, chị giúp em một chút đi, em sẽ mời chị một bữa thật lớn" Vương Thuật tiến sát lại rồi ôm lấy La Hiểu. "Tên nhóc thối tha, tránh ra!" La Hiểu bị dọa nhảy dựng lên, đây chính là cổng cục cảnh sát Hoa An, có thể sẽ bị người khác nhìn thấy, vội vàng nói:" Chị đồng ý với em, nhưng mà chưa chắc đã có ích đâu." Vương Thuật đắc ý nói: "Chị nhớ giữ lời đó!" Rồi mới buông lỏng La Hiểu ra. "Với em, chị thật là không có biện pháp mà! Thật ra chuyện này em tìm La Na thì sẽ tốt hơn so với tìm chị. Tuy rằng không biết La Na đang làm gì, nhưng mà dựa vào cảm ứng tâm linh giữa chị em sinh đôi, có thể đoán được em ấy nắm giữ chức vụ gì đó. Có lẽ người đó không chắc chắn lắm, chị giúp em một phen vậy. Ngày mai lúc 8 giờ tối, sẽ có một buổi tiệc thương mại, có người mời chị. Đến lúc đó em làm bạn tiệc với chị, chị sẽ giới thiệu cho em một người, người đó có thể có biện pháp." "Cám ơn chị, cảm ơn chị rất nhiều! Nào, hôn một cái nào!" Vương Thuật cợt nhả tiến đến, hôn nhanh một cái lên môi La Hiểu. Em... Mặt La Hiểu nháy một cái liền đỏ. Khi còn nhỏ, hai người rất là thân thiết, nhưng mà hiện tại đã khác. Cô lớn hơn Vương Thuật hai tuổi, sinh ra đã xinh đẹp, khuynh quốc khuynh thành, điển hình của mỹ nữ, lại ở trên đường bị người khác hôn như vậy, thực sự là không sống nổi nữa mà! Tuy rằng bây giờ rất phổ biến mấy chuyện như này, nhưng dù sao thì cô cũng là tinh anh của cục cảnh sát Hoa An mà! "Tên nhóc thối, em..." Lúc La Hiểu giơ bàn tay lên, Vương Thuật đã chui vào trong xe, cười to nói: "Ngày mai em sẽ gọi điện thoại cho chị." "Biến đi!" La Hiểu tức giận phất phất tay.