Cuối thời nhà Tôn, thế kỷ thứ năm, Hoa Nam đang sôi sục, bừng bừng như ngọn núi lửa.
Tôn Quốc, đệ nhất đại quốc, chiếm giữ Long Nguyên, Long Châu, Tá Nam, Phụng Hiệp, từ trong nội bộ bắt đầu chia rẽ. Nắm thực quyền khi đó là bốn nhà khanh tướng: Nguyễn, Hậu, Triều, Lê.
Họ đã liên hợp tiêu diệt hai nhà quyền thần khác là Phạm thị và Trung Minh thị, chia cắt ra lãnh thổ của riêng họ.
Nhưng đây không phải là kết cục, tranh đoạt càng thêm thảm liệt đã bắt đầu ở giữa bốn nước Nguyễn, Hậu, Triều và Lê.
Sự tranh đoạt của họ đã nghênh tiếp cho một thời đại mới, và đã tạo ra một vị anh hùng của thời đại.