Quý Minh Thư bảo tài xế chạy thẳng lên tổng bộ tập đoàn Quân Dật, ngoài cửa sổ, phong cảnh tung bay, cô cũng không có hứng thú thưởng thức, mặt kệ là nhắm mắt hay mở mắt, trong đầu vẫn luôn nhớ lại từng khoảnh khắc từ khi cô kết hôn với Sầm Sâm đến nay.

Cô vốn định nói trước với Sầm Sâm một tiếng.

Nhưng mở Wechat ra, cô nhớ tới việc đã xóa bạn bè với Sầm Sâm, ở phần tài khoản muốn kết bạn vũng không có tài khoản của anh.

Vốn dĩ không có, cô cũng không biết tại sao mình lại ôm tâm tình click xem thử xem có không.

Cô rất nghiêm túc ngẫm nghĩ, có đôi khi có nhiều việc đã được sắp đặt từ trước, ví dụ như: Định mệnh vốn đã định ra rằng cô và Sầm Sâm không đi cùng đường.

Nhớ rõ khi còn nhỏ, Sầm Sâm vừa đến đại viện, cô liền cảm thấy anh trai này nhìn cũng bảnh bao, vì thế cũng hiếm khi bày ra một chút thiện ý với anh, còn đem đồ ăn vặt mình thích nhất chia cho anh, thế mà anh trước sau trầm mặc kiệm lời, lạnh nhạt với cô.

Sau nhiều lần mặt nóng dán mông lạnh, cô cũng hết kiên nhẫn, thậm chí còn nhỏ đã có hành vi vì yêu sinh hận, tụ tập mấy đám trẻ đại viện cô lập anh.

Có điều Sầm Sâm cũng không so đo cùng với đám nhóc ở đại viện, anh lớn hơn bọn họ một hai tuổi, cũng chẳng thèm để ý việc bọn họ không chơi cùng mình.

Sau này khi học tiểu học, cấp hai, cấp ba, Sầm Sâm học trên cô hai lớp, dù là ở đâu cũng luôn được giáo viên khen ngợi, mỗi lần được lên sân khấu phát biểu, mười lần thì tám lần là anh.

Cô cảm thấy rất phiền, đối với loại học sinh gương mẫu này lại càng cảm thấy ghét bỏ không kiên nhẫn, có đôi khi tình cờ gặp được ở trường, cô chỉ liếc mắt nhìn thoáng qua một cái, tiện thể hừ lạnh, hoặc là dùng kẹo cao su thổi bong bóng rồi làm vỡ nó "Bang" một cái.

Sầm Sâm lại càng lạnh lùng, cũng chẳng thèm liếc cô một cái, trực tiếp coi như cô không tồn tại.

Cho nên sau này trời xui đất khiến mà tự nhiên phải kết hôn với anh, đối với cô, Sầm Sâm vẫn giống như hồi nhỏ, lúc nào cũng khiến cô cảm thấy chướng mắt.

Chẳng qua là khi trưởng thành, thế giới người lớn có thêm một tầng ngụy trang, anh sẽ bọc lên một vẻ bề ngoài ôn nhu hơn, khiến cô dù không thích nhưng cũng nguyện ý ngủ một giấc để làm chim hoàng yến.

- - ngày thường hay cùng Cốc Khai Dương nói đùa rằng mình là chim hoàng yến, bây giờ cẩn thận nghĩ lại, những lời nói này quả là chính xác.

-

Buổi sáng cuối tuần, CBD đế đô vẫn đông như trẩy hội.

Nửa tháng kiểm tra khách sạn vừa mới kết thúc, vừa về đến đế đô, sáng sớm lại có một buổi khai trương, Sầm Sâm còn chưa kịp ăn bữa sáng, phân phó trợ lí đi pha một ly cà phê đen.

"Tình huống như thế nào, là bên nào đã đưa tin.

"

Trở về văn phòng, Sầm Sâm đeo kính lên, sau đó xem tài liệu về đánh giá của khách sạn mới, thuận tiện hỏi chuyện.

Khi nãy trên đường về, ở trên xe, Chu Giai Hằng nói qua chuyện với anh, nhưng vì sắp phải vào họp nên anh cũng không quá chú tâm nghe.

Giờ đây, Chu Giai Hằng nói lại câu chuyện tỉ mỉ một lần nữa, hơi dừng lại rồi lại nói: "Thời điểm mở họp báo, tiểu thư Trương Bảo Xu và Trương tổng đều đã gọi điện đến đây xin lỗi, hai bên đều nói có hiểu nhầm, sẽ lập tức bịt tin tức.

"

"Hiểu lầm à.

" Tầm mắt Sầm Sâm chưa di chuyển, vừa kí tên lên văn kiện, vừa trầm tĩnh phân phó, "Gọi điện thoại nói với Trương Kỳ, hạng mục phía tây Quân Dật quyết định sẽ đình chỉ.

Chuyện tư cũng sẽ liên lụy đến tác phong làm việc, tôi rất khó để tin tưởng bọn họ khi làm việc sẽ có một thái độ đoan chính.

"

Chu Giai Hằng rũ mắt, "Vâng ạ.

"

Sầm Sâm chuyển đề tài, đột nhiên hỏi: "Vợ tôi đâu.

"

Nhưng cũng không biết anh nghĩ đến điều gì, không đợi câu trả lời, lại tự mình nói tiếp, "Thôi được rồi, lịch trình tối nay hủy bỏ hoặc lùi lịch lại đi, bây giờ cậu đi lấy lắc tay lần trước ông Tạ đem tới về đây.

"

Chu Giai Hằng lại lần nữa trả lời "Vâng ạ", thấy Sầm Sâm không mở miệng nữa, cậu ta yên tĩnh rời khỏi văn phòng.

Văn phòng tĩnh lặng, Sầm Sâm xoa thái dương, lại dựa vào lưng ghế nhắm mắt nghỉ ngơi nửa phút, có linh cảm đêm nay còn một trận đánh ác liệt.

-

"Cô ơi, xin hỏi cô là.

.

"

"Tránh ra.

"

Quý Minh Thư không thèm liếc mắt nhìn bảo vệ tòa nhà, dẫm lên giày cao gót, khí thế ngút ngàn.

Vệ sĩ ngày thường cải trang bây giờ cũng phải ra mặt, nói với nhân viên an ninh về thân phận của Quý Minh Thư.

Quý Minh Thư cũng không quay đầu phản ứng, cứ đi thẳng mặc cho người ta mở đường, bản thân đeo kính râm khoanh tay trước ngực, mặt không biểu cảm mà đi thẳng vào thang máy chuyên dụng của Sầm Sâm.

"Cô ấy là ai, xinh đẹp thật đó, còn rất lạnh lùng sang chảnh nữa, nhìn cứ như minh tinh vậy.

"

"Cô ấy dùng thang máy chuyên dụng của tổng giám đốc kìa, chắc là bạn gái Sầm tổng đó.

"

"Không phải Sầm tổng kết hôn rồi ư?"

"Hay đấy chính là vợ anh ấy?"

Phía trước, mọi người đang nhỏ giọng bàn tán, bảo vệ bên kia thuận miệng xác nhận đáp án hộ các cô.

Đúng vậy, không sai, chính là vợ của Sầm tổng.

Vì thế khi Quý Minh Thư đang ở trong tháng máy được vài phút, tin tức Sầm phu nhân đại giá quang lâm, khí chất áp đảo cứ như mạng 5G, đã được lan truyền khắp group chat lớn nhỏ trong công ty.

"Vợ sếp có tư thế như vậy, sao tôi cảm thấy như đang đi bắt gian vậy.

"

"Bắt gian? Sầm tổng có gian tình với cô trợ lý xinh đẹp nào à?"

"Chắc không phải đâu, mỗi lần ra cửa, anh ấy đều đứng cách phụ nữ cả mét, còn không bằng nói anh ấy với trợ lý Chu có gian tình, nghe còn hợp lý hơn.

"

"Cô gái, cô đã hấp dẫn tôi, bút này cho cô, đề nghị viết một câu chuyện đồng nhân, xin cảm ơn.

"

Tuy rằng có người nhìn ra Quý Minh Thư có khí thế đi bắt gian, nhưng vì tin tức nhỏ bé kia đã bị bóp chết từ khi còn trong nôi trong lúc cô lên đường tới đây, nên cũng không ai buôn chuyện đến tận cô minh tinh kia.

Nhân viên tập đoàn đều biết cô tới, Sầm Sâm cũng không đến nỗi mắt mù tai điếc hoàn toàn không biết gì, hơn nữa bên cạnh cô còn có vệ sĩ, mở đường cho cô cũng là ý của anh.

Khi Quý Minh Thư tới tầng 68, cửa văn phòng đã vì cô mà mở rộng, Sầm Sâm rất có khí thế cùng với cả một hàng trợ lý cũng xếp hàng, đứng dậy chào đón cô.

Quý Minh Thư vẻ mặt vô cảm, cũng đang âm thầm tự cổ vũ bản thân, nửa bước không dừng, đi thẳng đến văn phòng của Sầm Sâm.

Sầm Sâm đang ngồi làm việc, còn đeo kính gọng vàng, nhìn rất có khí chất văn nhã bại hoại.

Quý Minh Thư dừng lại ở trước bàn làm việc của anh, trong lòng còn tự nhẩm lại lời thoại, sau đó cầm đơn ly hôn đã đóng dầu nhưng còn chưa ghim lại, ném từ trên xuống --

"Ly hôn đi.

"

Giọng điệu này của cô đã được luyện tập kĩ càng trên đường đi, cần phải đạt tới mức độ khinh thường xen chút lạnh lẽo, mang cảm xúc vừa bố thí vừa quyết tuyệt cao lãnh.

Nói xong, hai tay cô lại khoang trước ngực, nhìn anh từ trên cao, ánh mắt ngạo nghễ.

"! "

Sầm Sâm nhắm mắt đè lại trang giấy, yên lặng ba giây rồi lại đặt giấy trên mặt bàn, không nhìn lên, trầm mặc trong giây lát.

Trên thực tế, khi biết Quý Minh Thư sẽ chạy tới Quân Dật, anh đã chuẩn bị kĩ càng, thậm chí còn nghĩ kĩ cách đơn giản hóa lời giải thích của mình, rút ngắn thời gian nói chuyện vô nghĩa.

Nhưng, không thể không thừa nhận.

Anh chưa từng nghĩ Quý Minh Thư sẽ đề cập đến chuyện ly hôn.

Từ sau khi về nước, đôi khi Quý Minh Thư sẽ đem đến bất ngờ cho anh, mà hai chữ "Ly hôn" này, cũng là một bất ngờ vô cùng xuất chúng.

Anh tháo kính ra, vuốt nhẹ mũi, sau đó bật máy chiếu phía sau Quý Minh Thư lên.

"Quay đầu lại.

"

?

Quý Minh Thư theo bản năng mà nhìn về phía sau.

Rất nhanh, trên màn hình xuất hiện một đoạn clip được quay lại từ hộp đen của ô tô, tuy rằng không nhìn rõ mặt, nhưng Quý Minh Thư đã liên kết được với hình ảnh trên báo kia.

Âm thanh trong đoạn clip khá ồn, có nhiều chỗ cũng không rõ ràng, nhưng trong văn phòng tĩnh lặng, cô nghiêm túc lắng nghe, lại nghe ra được mấy chữ mấu chốt "Không bằng vợ tôi" hay "đi rửa mặt đi cho tỉnh".

Đúng lúc này, Chu Giai Hằng gõ cửa.

Sầm Sâm: "Vào đi.

"

Chu Giai Hằng đi vào phòng, nhìn thấy Quý Minh Thư, cậu ta cũng không cảm thấy bất ngờ, lễ phép gật đầu, sau đó lại quay về phía Sầm Sâm báo cáo: "Sầm tổng, tôi đã truyền đạt ý của anh đến Trương tổng, nhưng Trương tổng vẫn muốn tự mình nói chuyện với anh.

"

"Mang điện thoại vào đây.

"

Chu Giai Hằng nói vâng, lại đem hộp trang sức nhung đỏ trên tay để lên bàn, "Đây là lắc tay của phu nhân.

"

Nói xong, cậu ta lại lặng yên "xuống sân khấu".

Rất nhanh, điện thoại với Trương Kỳ được kết nối, Sầm Sâm trực tiếp bật loa ngoài.

Sau đó, Quý Minh Thư liền nghe hướng dẫn viên miễn phí Trương Kỳ giảng giải sự tình một hồi, tóm lại ở trong miệng Trương Kỳ, Sầm Sâm chính là một đóa sen tuyết, trong sạch thanh khiết, người đẹp ngồi trong lòng vẫn không loạn sắc.

Mà Sầm Sâm chỉ thỉnh thoảng "Ừ" một tiếng, trong tay nghịch nghịch chiếc lắc tay kim cương kia.

Đợi Quý Minh Thư hiểu rõ, anh trực tiếp cúp điện thoại.

"! "

Quý Minh Thư nhìn chăm chú vào chiếc lắc tay trong tay anh.

Cô nhận ra, đó là chiếc vòng của Van Cleef & Arpels, đấu giá cũng không quá khoa trương, hình như là hơn một triệu đô, có cũng có chút thinh thích.

Không phải, chuyện này không phải là trọng điểm.

Cô hoàn hồn lại.

Ặc, cho nên, cô khó chịu từ tạp chí đến tận bây giờ, hồi tưởng về quá khứ rồi lại nghĩ về tương lai, suy nghĩ miên man, rồi còn suýt vì tên đàn ông thối này mà gào khóc sụp đổ hình tượng -- toàn bộ chỉ là hiểu lầm.

* * * Thật là xuất sắc mà.

Một chút cảm xúc buồn man mác trong nháy mắt cũng bay sạch, giờ đây, cô chỉ cảm thấy hoang đường với chính mình, cũng có chút xấu hổ.

"Còn ly hôn không.

"

"! "

Chim hoàng yến bé nhỏ trầm mặc.

Sầm Sâm nới lỏng nơ, thần sắc tự nhiên mà nhìn cô, "Nếu tôi làm được không tốt, em thật sự không chịu đựng được, một hai phải ly hôn, tôi tôn trọng ý kiến của em.

"

"Chỉ có điều, Minh Thư, tôi sẽ giúp em nhớ lại một chút về thỏa thuận trước khi cưới, sau khi ly hôn, chỉ sợ em không thể tiếp tục sưu tầm túi da birkin, ngồi máy bay riêng đi Milan xem show diễn, cũng không thể nháy mắt đã mua được nhẫn kim cương xanh 15 carat Sri Lanka Padma.

.

"

"Từ từ," Quý Minh Thư đã tỉnh lại, "Tôi cảm thấy.

.

Còn có thể kiên nhẫn một chút.

"

Cô lại cảm thấy càng thêm xấu hổ.

Quý Minh Thư cũng không nghĩ đến người đàn ông này network kém như vậy, thế mà vẫn biết được cô có sở thích sưu tầm túi birkin cùng với các loại kim cương đá quý, hơn nữa vào giờ phút này còn có thể lấy một chiếc lắc tay xinh đẹp ra hối lộ mình.

Cái này, đương nhiên là cô vừa vui sướng vừa cảm động mà nhận lấy rồi.

Nghe được câu trả lời của Quý Minh Thư, Sầm Sâm cũng không biết tại sao, đáy lòng bỗng dưng thả lỏng.

Sắc mặt anh không đổi, đứng dậy đi đến trước mặt Quý Minh Thư, sau đó nâng cổ tay cô lên, đeo lắc kim cương vào tay cô.

Bị mùi hương linh sam đánh úp, hai bên tai Quý Minh Thư đổ lên, cũng không biết tại sao, bên ngoài xấu hổ, bên còn còn không kìm được vui sướng.

Cô tự thôi miên bản thân, nói: Nhất định là vì về có thể tiếp tục tiêu tiền nên cô rất cao hứng.

Đúng vậy, không sai, chính là như thế.

Cô kìm nén nụ cười, giọng nói lanh lảnh, nhấn mạnh một câu: "Nếu anh thật sự ngoại tình, tôi cũng thật sự muốn ly hôn, lần này là hiểu lầm nên thôi, tôi tha thứ cho anh.

"

"Vô cùng cảm kích.

".