Bất Hủ Đế Khí Quyết thân là một trong năm đại thần điển thượng cổ, quả thật không giống bình thường, chẳng những có thể cải thiện bản thân võ giả, còn có thể cải thiện tinh thần lực, ý chí, khí chất, thậm chí ngay cả tâm chí cũng nhận được cải thiện.
Nhậm Thương Khung rõ ràng cảm nhận được, mình từ khi tu luyện Bất Hủ Đế Khí Quyết về sau, không đơn thuần là cảnh giới võ đạo tiến triển cực nhanh, nội tâm cũng đang không ngừng trở nên mạnh mẽ, tâm tình đã được đề cao, ý chí, năng lực thần thức, đều càng lúc càng tăng.
Bất Hủ Đế Khí Quyết mang đến cho hắn, không đơn thuần là cảnh giới võ đạo tiến bộ, mà là toàn bộ phương vị tăng lên.
- Ca, ta biết rõ huynh còn sống. Mặc kệ huynh ở phương nào, ta nhất định sẽ tìm ra huynh. Huynh đã đáp ứng ta, hai huynh đệ chúng ta, còn muốn làm ra một phen đại sự nghiệp!
Nhậm Thương Khung nhớ tới cá tính hăng hái kia của ca ca, khóe miệng không khỏi lộ ra mỉm cười, hắn tin tưởng vững chắc, ca ca ở kiếp này, tuyệt đối không phải đoản mệnh như vậy.
Tu luyện Bất Hủ Đế Khí Quyết, sẽ có được số mệnh cường đại, sao có thể dễ dàng chết như thế? Nhậm Thương Khung tuyệt đối không tin.
...
- Hắt xì, hắt xì...
Ngay lúc đó, ở trong chỗ sâu của Tu La Hải Vực, bên trong Kim Giao Đảo, Nhậm Tinh Hà liên tục nhảy mũi hai cái.
Vuốt vuốt cái mũi đáng thương, Nhậm Tinh Hà nói lầm bầm:
- Ai, sợ là huynh đệ kia của ta lại nhắc tới ta! Lão đệ a, truyền thức linh phù của ngươi ca ca đều nhận được. Thế nhưng mà, ngươi lại quên, ca ca không ở Thiên Các, không có học qua những thủ đoạn này, truyền thức linh phù này, ca ca không biết ngưng kết ra sao cả. Không được không được, lần sau trở về, ta phải học chế tác linh phù này một chút, mặc dù hơi mệt nhưng dù sao cũng phải học thoáng một phát, nếu không sẽ không tiện. Bảy tám ngày này, hắn không ngừng truyền linh phù cho ta, không biết có chuyện gì phát sinh nhỉ?
Một hai năm này, Nhậm Tinh Hà phần lớn thời gian, đều dã ngoại tu luyện. Nhất là Tam Giao Đảo này, đã trở thành Thánh địa tu luyện của hắn.
Không thể không nói, thực chất bên trong của Nhậm Tinh Hà, cũng có sự tàn nhẫn. Nhậm Thương Khung truyền cho hắn Bất Hủ Đế Khí Quyết, hắn đơn giản chỉ trong vòng một năm, hoàn thành bảy mươi hai chuyển Địa Sát trung viên mãn, thành công tiến vào Thiên Nhập Cảnh, một đường như chẻ tre, bây giờ đã là cường giả cấp bậc Ngân Đan.
Mà Lạc Điệp Vũ, cũng nhờ Đăng Thiên Môn linh dịch cải tạo, thiên phú vượt xa lúc trước, bây giờ cũng đã là tam chuyển Duyên Đan.
Bọn hắn đối với tình yêu đạo lữ, ân ái cực kỳ, ngay cả khi thí luyện, cũng là song túc song phi, thời gian trôi qua hết sức thích ý.
Bây giờ, gần Tu La Hải Vực này, cơ hồ đã thành hoa viên cho hai người bọn họ dạo chơi. Nhất là Kim Giao Đảo, Thiên yêu rất nhiều, hai nhập lúc này thí luyện săn giết, thực lực tăng lên cực nhanh, hoàn toàn không kém những đệ tử ở tổng bộ Thiên Các tu luyện.
- Vốn ý định xông qua Ngân Đan trói buộc, hóa Ngân thành Kim, tiến vào thất chuyển Kim Đan. Bây giờ lão đệ hối thúc, sợ là có chuyện gì quan trọng hơn, ta phải trở về xem cái đã.
Nhậm Tinh Hà khẽ vuốt vuốt chuôi Tu La Huyết Kiếm trong tay, nhớ tới đệ đệ, khóe miệng tràn ra một nụ cười thân thiết.
Sau vẻ bề ngoài phóng đãng không bị trói buộc kia, Nhậm Tinh Hà kỳ thật có một tâm tư vô cùng tinh tế tỉ mỉ, từ nhỏ hắn đã âm thầm chiếu cố đệ đệ, bây giờ chứng kiến đệ đệ thành tài, trở thành trụ cột của gia tộc, tự nhiên cũng là cao hứng cực kỳ.
Thực tế Tu La Huyết Kiếm này, là bảo vật đệ đệ tặng cho hắn. Mà tu vi hắn bây giờ có thể tiến triển cực nhanh, cũng là nhờ đệ đệ ban tặng.
Nhậm Tinh Hà biết rõ, đệ đệ truyền thụ cho mình chính là khẩu quyết Cơ Sở Thiên, tuyệt đối là công pháp vô cùng đáng sợ. Nhớ tới thời điểm đệ đệ truyền công pháp này cho hắn, loại khẩu khí đó, hắn liền biết rõ, công quyết này, có khả năng vượt qua đỉnh phong của cả Thiên Trạch thế giới.
Thiên Trạch thế giới vẫn luôn nói Trúc Cơ cửu trọng chỉ có Thiên Cương đại viên mãn, nào biết được, Thiên Cương viên mãn căn bản không phải đại viên mãn.
Nhậm Tinh Hà hắn tự mình thể nghiệm, tự mình đã chứng minh, xác thực có thể luyện tới bảy mươi hai chuyển Địa Sát viên mãn!
Chỉ riêng điểm này, Nhậm Tinh Hà đối với đệ đệ đã tràn đầy kính nể.
Nhưng mà, buồn cười chính là, Nhậm Tinh Hà tu vi sâu xa, thần thức cũng đủ cường đại. Nhưng hắn một mực ở Vân La thành tu luyện, vẫn luôn tận sức tăng lên cảnh giới, ngược lại đối với những tiểu thần thông kia, lại thiếu hụt trầm trọng.
Ví dụ như truyền thức linh phù, ở Thiên Các đệ tử, đây đều là kiến thức cơ bản nhất. Nhưng mà ở Vân La thành, cho dù là những gia tộc cự đầu, đại bộ phận cũng không có thủ đoạn này.
Bởi vì, cấp bậc Vân La thành quá thấp, hơn nữa loại địa phương nhỏ này, thủ đoạn truyền thức hữu dụng không lớn.
...
Trong trang viên Nhậm thị, Nhậm Thương Khung ngưng kết Thần Anh hoàn tất, chỉ cảm thấy thần trí của mình, tựa hồ so với trước kia cường đại hơn không chỉ một lần.
Mà một ít chướng ngại tu luyện trước kia, ví dụ như ngưng kết Cửu Dương Đại Thủ Ấn, thoáng cái thăng cấp. Trước kia chỉ có thể ngưng kết ba đại thủ ấn, bây giờ Nhậm Thương Khung rõ ràng cảm thấy, mình hoàn toàn có thể một hơi ngưng kết ra bốn đại thủ ấn!
Mà phương diện kiếm đạo, rất nhiều chỗ vốn là huyền ảo, trong mơ hồ, rõ ràng cũng có một loại cảm giác đốn ngộ, nếu như không phải cân nhắc đến Vân La thành không chịu nổi uy năng của hắn, hắn cơ hồ đã tại chỗ vút lên, thi triển một chiêu Ngũ Hành Lôi Âm Kiếm.
Ngay thời điểm tâm thần Nhậm Thương Khung sung sướng, trong thần thức bỗng nhiên khẽ động, một đạo cảm ứng giống như điện mang, ở trong đầu hắn xẹt qua.
- Cái gì? Là Lưu Kim khôi lỗi ở Tây Môn truyền tới cảm ứng…
Nhậm Thương Khung lập tức triển khai thần thức, thông qua viễn trình quan sát của Lưu Kim khôi lỗi kia. Vừa quan sát, trong lòng Nhậm Thương Khung lập tức một hồi rung động.
- Có cường giả lẻn vào, một cái, hai cái, ba cái...
Nhậm Thương Khung trong lòng chấn động, Lưu Kim khôi lỗi này, tựa như ánh mắt Nhậm Thương Khung, thậm chí giống như là cặp mắt của hắn, thông qua thần thức cảm ứng, có thể điều khiển, cơ hồ như là hắn ở đó quan sát.
Này tất cả, từ Tây Môn Vân La thành, xuất hiện ba cường giả Thần Thông cảnh, hơn nữa đều là Thần Thông cảnh trung hậu kỳ cường giả!
Đáng sợ nhất là, trên người những kẻ này, đều có một tiềm năng đáng sợ, một loại sát ý âm trầm. Mặc dù những kẻ này hành tung vô cùng bí ẩn, cơ hồ giống như bóng người, hoàn toàn vô tích có thể tìm ra, nhưng mà, Lưu Kim khôi lỗi ẩn chứa thần thức của Nhậm Thương Khung, thần thức của hắn, dưới Đại Đạo cấp, cơ hồ có thể nói là vô địch.
Bởi vậy, những cường giả đáng sợ này dũng mãnh đi vào, Nhậm Thương Khung chẳng những có thể thấy rõ, còn có thể cảm nhận được khí chất đáng sợ trên người nbọn họ.
Loại khí chất này, chỉ có người trải qua tinh huyết, mới có được.
- Chẳng lẽ là truyền nhân Trảm Không Đạo tụ tập?
Nhậm Thương Khung cảm thụ thoáng một phát, lập tức phủ nhận quan điểm này, bởi vì, khí chất Trảm Không Đạo mặc dù âm trầm, nhưng mà không thế nào che dấu khí thế, hơn nữa là không kiêng nể gì mà phóng thích sát khí.
Mà những kẻ này, sát khí là ngưng mà không phát, chỉ ẩn chứa bên trong.
- Chẳng lẽ là sát thủ?
Nhậm Thương Khung đã từng nghe nói qua, trên thế giới này, có một loại chức nghiệp cổ xưa, đó chính là sát thủ.
Loại người này, vì tiền tài bán mạng, không từ thủ đoạn, lục thân không nhận. Tính chất hắn, có phần giống phong cách Trảm Không Đạo.
Nhưng bất đồng chính là, Trảm Không Đạo là vì giết chứng đạo, mà chức nghiệp sát thủ, thì vì tiền mà sát. Đương nhiên, chức nghiệp sát thủ cũng chưa hẳn không có ở trong giết chóc truy cầu phát triển.
Cho nên nói, hai người này, vẫn có giống nhau nhất định. Chẳng qua chỗ khác biệt rất nhỏ, làm cho Nhậm Thương Khung có thể kết luận, đây tuyệt đối không phải truyền nhân Trảm Không Đạo.
Ý niệm trong đầu một chuyển, Nhậm Thương Khung liền rõ ràng:
- Tốt một độc kế, trước tiên ở Vân La thành tạo thảm án diệt môn, dẫn ta đến nơi đây, lại mời sát thủ đến đánh lén ta. Vân La thành, cách Thiên Các tổng bộ vạn dặm. Nếu có thể giết ta, chứng cớ gì cũng có thể bị phá huỷ. Cho dù có người muốn truy cứu, hung thủ cũng có thể bỏ chạy! Kế sách liên hoàn thật độc ác!
Ánh mắt Nhậm Thương Khung lập loè, hung quang đại tác. Địch nhân đã đụng chạm tới điểm mấu chốt của hắn, một lần rồi lại một lần.
- Đã đến, vậy thì một cái cũng không thể đi!
Trong lồng ngực Nhậm Thương Khung có một cổ ác khí, khí chất điều khiển sinh tử của Bất Hủ Đế Khí, khí chất quyền sanh sát trong tay, triệt để bạo phát đi ra.
Điều khiển Lưu Kim khôi lỗi ở Tây Môn, vô thanh vô tức bám theo ba gã sát thủ lẻn vào Vân La thành.
Bây giờ, dưới tình huống còn chưa biết có bao nhiêu địch nhân, Nhậm Thương Khung cũng không tính hành động thiếu suy nghĩ. Biết mình biết người, trăm trận trăm thắng.
Đang dưới tình huống không biết nhân số địch nhân, tùy tiện động thủ, chỉ có thể đem mình lâm vào bên trong bị động. Địch nhân đã dám đến, tất nhiên không có khả năng chỉ có ba cái.
Ba sát thủ này mặc dù thực lực cường hoành, nhưng hiển nhiên còn chưa đủ để đi ám sát Nhậm Thương Khung hắn. Điều này cố chủ muốn giết Nhậm Thương Khung hắn, tất nhiên là hiểu rõ.
Bởi vậy, Nhậm Thương Khung cơ hồ có thể kết luận, những kẻ này, nhất định có đồng lõa!
- Ân, không ngờ đến Thính Vũ Lâu tập hợp?
Lưu Kim khôi lỗi một đường đi theo, rõ ràng phát hiện, ba sát thủ này lẻn vào Thính Vũ Lâu.
- Một cái, hai cái... Khá lắm, trọn vẹn tám cái?
Nhậm Thương Khung cũng chậc chậc sợ hãi thán phục, thủ bút thật lớn, thoáng cái mời đến tám gã sát thủ, hơn nữa đều là Thần Thông trung hậu kỳ. Không thể không nói, cố chủ sau lưng này, thực có nhiều tiền.
- Mọi người đều đến đông đủ.
Ánh mắt tên cầm đầu đảo qua toàn trường:
- Đều không có lộ ra sơ hở chứ? Không có đánh rắn động cỏ chứ?
- Hắc hắc, Càn lão đại, ngươi yên tâm đi. Vân La thành này nhỏ bé như vậy, thủ thành đối với huynh đệ chúng ta mà nói, cơ hồ là như không có. Yên tâm đi, ta cam đoan không có bị phát giác.
- Ân, chúng ta cũng một đường an toàn.
Càn lão đại gật gật đầu:
- Tốt, tám huynh đệ chúng ta xuất hiện chỗ này, chắc hẳn mọi người cũng đã rõ, Càn Khôn liên minh có thể nỗi tiếng hay không, liền xem chuyện này có thể thành công hay không. Chư vị, căn cứ tình báo, địa phương mà Nhậm Thương Khung này có thể xuất hiện, chỉ có hai cái, một cái là trang viên Nhậm thị, một cái khác, là Lạc gia phủ đệ.
- Lão đại, chúng ta ra tay như thế nào? Là vây kín, hay là trước trinh sát thoáng một phát?
Ánh mắt Càn lão đại nhìn thẳng một tên sát thủ trong đó:
- Tốn Ngũ, thân pháp ngươi cao minh, thích hợp trinh sát nhất, ngươi đi trinh sát thoáng một phát, có thể làm được không?
Trong mắt Tốn Ngũ toát ra một cỗ tự tin:
- Lão đại, ta đi.
- Tốt, Khảm Lục, Cấn Thất, hai người các ngươi, phụ trách bảo vệ Tốn Ngũ!
- Vâng!