Về Nhà !

Nguyên Tranh mỗi ngày đều vào khu vườn thămTiên gia gia phụ ông chăm sóc tưới nước từng luống rau khóm hoa trong ấy , mặc dùTiên gia gia chỉ cần phất cây gậy trong tay nước sẽ tự động bay lên tưới khắp vườn , nhưng Nguyên Tranh vẩn thích tự mình xách nước lên tưới từng cây một , nhìn mỗi cây trong vườn xanh tươi , những chậu hoa Hải Đường Thủy Tên , Những chậu Phong Lan đủ loại đủ màu sắc rực rở không thôi , còn những đám chậu xương rồng đầy hình thụ kì dị , Tiên gia gia nói hoa ở đây đều là trân quý khó gặp , ông đả trồng rất lâu nên càng tinh quý , mặc dù không hiểu lắm Nguyên Tranh chỉ cảm thấy rất đẹp mà thôi .

" Tiên gia gia ,đây là cây gì ? có cần tưới nước cho nó không ạ ?"

Dưới gốc cây cổ thụ của Tiên gia gia , rất nhiều thân cây có lá hình chân vịt đan xen nhau bao vòng xung quanh cây cổ thụ xanh mướt .

" là nhân sâm củ! ngươi không cần tưới nước cho nó , " Tiên lão ôngkhông quan tâm

" Là một loại rau ạ "

" Không nó là một thực vật rất quý hiếm , là thuốc là thức ăn đôi khi là bùa cứu mạng khi cần "

" Thật lợi hại " Nguyên Tranh nhìn chằm chằm vào những cây nhân sâm mắt sáng rở

" Có người đến , cháu ra ngoài đây ạ " Nguyên Tranh nghe thấy bước chân tiến tới ngôi nhà tranh vội vàng tạm biệt Tiên gia gia ngón tay xoay nhẹ vòng tròn ở cổ tay chớp mắt có mặt tại phòng .

Nguyên Tranh cắt rau dại trộn chung với mấy con giun cô đào lên hồi sáng cho mấy chú gà , bà nội cô vương thị nuôi được bốn chú gà mái và một chú gà trống . một trong chú gà mái lên ổ ấp ra một mười một chú gà con , bây giờ nhiệm vụ chăm sóc gà là của cô .

Từ khi Trần thị đón cô về nhà đây cũng được vài ngày , lúc đầu sống chung với nhiêu người xa lạ như vậy mặc dù là người thân của cơ thể này , nhưng cũng khiến cô ngại ngùng bất an , nhưng mọi người đềuđối với cô tốt lắm rất thân thiện và chăm sóc cho cô . nên Nguyên Tranh cũng rất nhanh hòa nhập của sống nơi này , hàng ngày cô giúp Trần thị quét dọn phòng sân vườn , cắt rau dại chăm sóc mấy chú gà , mấy việc nhẹ nhàng , dù gì bụng của cô một cũng một ngày càng lớn .

Sáng nay ăn bữa sáng với cháo ngô loãng và củ cải trắng muối , một ít khoai luộc , mấy ngày nay Nguyên Tranh đả quen với bữa ăn đơn giản của Nguyên gia ,ăn sáng xong Phụ Thân Nguyên thủ Mộc cũng chú út Nguyên Thủ Văn sẽ được Trần Thị gói theo một túi khoai lang một bình nước lên trấn trên làm việc , Trần thị cùng Vương Thị Nguyên Lão ra đồng làm việc .

" Tỷ tỷ ,đệ có cái này cho tỷ nè " Nguyên Thủ Bình bỏ xuống bó củi tay ao chùi sơ gương mặt ướt mồ hôi nhìn Nguyên Tranh háo hức nói

" Cái gì thế " Nguyên Tranh nhìn đệ đệ của mình vui vẻ nói

Lòng bàn tay Nguyên Thủ Bình cẩn thận xòe ra , trong đó khoảng bốn , năm trứng chim nhỏ , nhưng cậu bé xem như vật quý dâng lên cho Nguyên Tranh .

" Tỷ đệ cũng có hái ít mận rừng cho tỷ nè " Nguyên Thủ Khang cũng không chịu thua kém tiến lên nói

Nguyên Tranh nhìn hai đệ đệ đả mười tuổi nhưng cơ thể gầy gò như mấy đứa trẻ bảy , tám tuổi gương mặt ướt đẩm mồ hôi cười nhìn cô nở nụ cười lấy lòng ,tâmNguyên Tranh mềm nhũn . dù mới chung sống mấy ngày nhưng thật tâm cô rất thích hai đệ đệ đáng yêu lúc nào cũng thích bám lấy cô , có gì tốt cũng nhường cho cô .cảm giác này là gia đình đi rất tốt rất ấm áp .

" Để tỷ đem luộc lên cho hai đệ, hai đệ đi nhặt củi cũng mệt rồi , tỷ không cần ăn đâu "

Nguyên Tranh sủng nịnh cười xoa đầu Thủ Bình

" Tỷ có em bé cần phải ăn trứng , tụi đệ ngày nào cũng đi nhặt củi quen rồi , không mệt "

Nguyên thủ Bình khẩn trương nói . cậu vất vả lắm mới tìm được ổ chim có trứng này , nghe nương nói cơ thể của tỷ hiện giờ rất cần ăn trứng để bồi bổ , nhưng trong nhà tiếc kiệm trứng gà đều dành để bán , ai cũng không nở ăn , nên cậu tìm trứng chim cho tỷ tỷ ăn .

"Được rồi tỷ rất khỏe không cần ăn , tỷ thích ăn mận rừng hơn , " nói rồi cầm mấy trái mận đỏ nho nhỏ chà nhẹ vào tay áo đưa len miệng cắn , chua chua ngọt và hơi chát , thật là đối với trái cây trong vườn tiên gia gia thì một trời một vực nha .

Hai cậu nhóc nhìn tỷ tỷ của mình ăn trái cây dại cười híp mắt vui vẻ , hai cậu bất giác cũng vui theo , hai cậu thật thích tỷ tỷ bây giờ , trước đây tỷ tỷ thường ngồi ngơ ngẩn hai cậu rãnh thường theo bồi tỷ tỷ sợ bị mấy đứa trẻ trong thôn khi dể .

Lúc ấy dù cậu nói gì làm gì tỷ tỷ đều không đáp lại , không như bây giờ nương nói tỷ tỷ đả hết ngốc , cả người hoạt bát thân thiện hơn thường xuyên theo hai cậu hỏi cái này cái kia nhưng hai cậu một chút cũng không thấy phiền ngược lại rất thích , tốt cuộc không ai trêu chọc hai cậu có một tỷ tỷ ngốc nữa .

" tỷ tỷ có muốn theo hai đệ đệ đi câu cá không ? "

"Muốn , câu cá ở đâu ," Nguyên Tranh háo hức

" Ở sông Hà Giang gần cuối thôn , ở đấy cá nhiều lắm "

Mấy tỷ đệ bàn bạc xong , Nguyên thủ Khang xách cái giá đi đào giun làm mồi , còn Thủ Bình lấy hai cây cần câu làm bằng trúc , và một giỏ tre đi ra , ba người cùng hướng về phía thôn đi tới

Thôn Trường Xuân không lớn lắm có khoảng 100 hộ gia đình sinh sống , phía sao thôn được bao phủ một dãi núi cao rộng lớn , gọi là Thanh Sơn

Đi càng về phía thôn thấy những ngôi nhà tranh hoặc nhà ngói làm bằng gạch và đất nung , có những nông phụ ngồi trong nhà thấy ba tỷ đệ Nguyên Tranh đi qua thường nhìn ngó soi mói , hoặc chỉ chỏ vào bụng Nguyên Tranh thì thầm ánh mắt bất thiện . Nguyên Tranh không để ý lắm , thật ra Nguyên Tranh không cảm giác mình có cái gì không đúng , nên không sợ hãi xấu hổ trước hành động chỉ chỏ của hok ,nhưng hai đệ đệ của cô rõ ràng hơi khẩn trương , mặt cuối xuống nắm tay cô bước nhanh hơn .

Tới bờ sông Hà Giang cậu bé tách ra kiếm chổ bóng mát ngồi để giỏ tre xuống chuẩn bị câu cá , Con Sông Hà Giang này giống như một con Trăn lớn đang nằm uốn người trước thiên nhiên , diện tích con sông rất dài bắt đầu từ thượng nguồn chảy về hạ nguồn , là nguồn nước duy nhất cho cả thôn trồng trọt và sinh hoạt .

"A , Tú Mai tỷ , tỷ giặt quần áo sao "