Trước những lời nói của anh trai mình, điều này đã khiến luân Thanh vô cùng tức giận, cậu liền tiến tới vung tay tát thẳng vào mặt của anh, cái tát đó khiến anh cảm thấy rất đau mà ôm mặt của mình lại, nhưng lại nở nụ cười đắc ý trên môi, với những suy nghĩ rằng:

“Hưa…Mày sẽ không biết được rằng, mày sắp phải đối mặt với một rắc rối gì vô cùng lớn đâu, còn giờ thì tao đã biết được, quân cờ mấu chốt trong trò chơi này là gì rồi, và chỉ cần tao điều khiển được nó, thì sẽ khiến trò chơi này kết thúc, trong sự đau đớn của mày…”

Thoát khỏi những suy nghĩ của bản thân, anh trai của Luân Thanh nở nụ cười trong sự đắc ý, thậm chí là khinh bỉ đáp rằng: “Này mày tốt nhất đừng nên xen vào chuyện của tao, bằng không tao sẽ khiến cho mày phải trả một cái giá vô cùng đắt nghe rõ chưa?”

Dứt lời anh ta liền nắm lấy tay của Long Long mà lôi cậu rời đi, trong sự ngỡ ngàng của cậu Khi không biết rốt cuộc Chuyện gì đang xảy ra, đi khỏi đó không xa thì. Long Long đã cố gắng khớp tay của anh ta ra mà nói:

“Này đang làm gì vậy hả? Bộ anh bị điên rồi sao? Tại sao anh lại làm ra những chuyện như thế này? Rốt cuộc anh có âm mưu gì đằng sau hả?”

Long Long vừa dứt lời, thì anh trai của Luân Thanh cũng dần lộ mặt, bản chất thật của bản thân, với nụ cười đắc ý trên môi, anh ta lên tiếng: “Không phải cậu cũng muốn trả thù, hắn ta hay sao chứ? Nên mới giết chết cha của hắn ta, và làm hắn ta tức giận đến như vậy? Thế thì bây giờ tôi đang muốn, cho cậu vào căn nhà đó, để tiếp tục âm mưu của mình, bởi tôi biết rằng cậu muốn hắn ta tổn thương đúng không, thế nên tôi đã làm ra điều này, như vậy thì có lợi cho cả hai bên rồi, việc kẻ thù hợp tác với nhau, thì chắc chắn chỉ có chiến thắng chứ không có thất bại…”

Long Long lên tiếng trả lời rằng, trong sự khó hiểu: “Này tôi không phải là loại người như những gì anh nghĩ, và âm mưu của tôi không giống như những âm mưu mà anh suy diễn ra, bởi vì thứ mà tôi muốn không phải là chính anh ta đau đớn, mà là muốn có được anh ta, cho bản thân của mình, vậy nên tôi đã không ngần ngại, lập lên tất cả những kế hoạch, đầu tiên là tống mẹ của cậu ta vào tù, sau đó là tôi cũng khiến bạn gái của cậu ta vào tù luôn, còn bây giờ thì chính cha của anh ta, cũng đã không thoát khỏi được bàn tay của tôi, thậm chí là anh nếu như dám làm gì đó, với tôi thì tôi thề rằng sẽ khiến anh giống như bọn họ…”

Bấy giờ anh trai của Luân Thanh, đã đưa tay lên bóp lấy cổ của Long Long mà nói: “Này cậu hãy yên miệng cho tôi, tôi muốn biến cậu thành con rối của mình, và nhảy trong điệu nhạc của tôi, chứ tôi không muốn bị người khác, có thể thoát khỏi mình như vậy, vậy nên cậu nghe cho kỹ đây, từ bây giờ cậu sẽ trở thành con rối trong tay tôi, thế nên tôi muốn cậu làm gì cậu phải làm theo.

Và thứ mà tôi muốn nhất đó chính là khiến hắn ta đau khổ, giống như cái cách mà cha của hắn đã làm với tôi, thế nên trong cuộc báo thù này, tôi cần cậu trợ giúp một tay, vậy nên cậu đừng suy nghĩ đến, sẽ phản bội tôi với việc cái thứ tình cảm vớ vẩn đó của cậu…”

Sau những lời hăm dọa của hắn, cậu im lặng không biết phải làm gì, bởi vì cậu biết người này không dễ dàng đối phó như mình nghĩ, thậm chí anh ta còn ranh ma hơn mình, lúc này anh ta lên tiếng sau đó rời đi: “Từ bây giờ cậu hãy ngoan ngoãn làm người của tôi. Và tôi sẽ cho cậu tận mắt chứng kiến được, cuộc báo thù của tôi là như thế nào, và khiến hắn ta đau đớn ra làm sao…”

Dứt lời anh trai Luân Thanh cũng đã rời đi, trong khi Long Long thì nhìn anh ta, với một vẻ rất kỳ lạ, trên khuôn mặt hiện lên rõ sự lo lắng: “Rốt cuộc là anh ta muốn gì đây hả? Khi kéo mình vào cuộc trả thù của anh ta?”

Hắn ta vừa đi vừa nở nụ cười đắc ý trên môi, sau đó nhìn xa xăm mà lên tiếng nói rằng: “Tôi biết tôi có thể nhìn thấy được điều đó, qua ánh mắt của em trai mình, bởi vì tôi là anh trai của cậu, thì làm sao tôi không thể nhìn thấy được, những gì hiện diện trong đôi mắt của cậu chứ?

Vậy nên tôi đã dùng nó, để lên một kế hoạch hoàn hảo khác, và khiến cho cậu chìm trong sự mất mát tan thương, của sự đau đớn, khi đánh mất đi người yêu của mình một lần nữa…”

Nụ cười nham hiểm vang lên khắp nơi, ánh mắt của hắn ta đỏ rực như máu, mang theo sự căm hận đến tột cùng của câu chuyện trong quá khứ…

“Hưa các người hãy cứ chờ đợi đi, ngày đó cũng sắp tới rồi, ngày mà sự trả giá của ngươi em trai à. Ngày mà cuộc đời của ngươi sẽ trở thành địa ngục, thậm chí không có lối ra…”