Tố Tố duỗi người thầm rủa, mẹ kiếp, gọi nàng tới đây là cố ý để nàng nghe một tờ thánh chỉ như này sao? Nhục nhã nàng? Muốn khiến nàng xấu hổ và giận dữ sao?

Chỉ tiếc là Long Tử Viễn và Long Ứng Uyên đều đã xem thường nàng, nàng còn ước gì sớm được như này đâu.

Tuy rằng bị quấy rầy mộng đẹp nhưng cũng may hiện tại nàng và Long Tử Viễn đã giải trừ hôn ước, đỡ tốn công nàng phí tâm lực động não nghĩ kế để giải trừ hôn ước này.

Nếu nơi này đã không còn chuyện của nàng nữa vậy nàng trở về ngủ thôi.

Tố Tố lại ngáp cái thứ hai, không hề để ý tới Lý công công mà lập tức xoay người muốn rời đi nơi này, quay về với giấc ngủ đẹp đẽ của mình.

Lý công công thấy Tố Tố xoay người muốn rời đi, vội cất tiếng gọi lại Tố Tố nói:

- Đại tiểu thư xin dừng bước.

Nơi này của ta còn có một tờ thánh chỉ khác cho đại tiểu thư! Mời đại tiểu thư tiếp chỉ!

Đối với hành động kinh người của Tố Tố, Lý công công tuy có nghi hoặc trong lòng, nhưng dù sao cũng là người làm việc bên cạnh Hoàng thượng, huống hồ hắn còn biết nội dung bên trong tờ thánh chỉ này nên càng không dám bất kính với Tố Tố.

Thánh chỉ này ban xuống thì ngày sau Thượng Quan Tố chính là chủ tử trong cung, hắn tất nhiên phải cung kính với nàng.

Bởi vậy Lý công công mang theo vẻ cung kính nói:

- Thượng Quan tiểu thư, mời tiếp chỉ!

Vốn dĩ Thượng Quan Tố không hề có ý định tiếp chỉ, nhưng nhìn bộ dáng cung kính kia của Lý công công, nàng cũng không muốn khó xử hắn.

Người kính ta một trượng, ta kính người một thước.

Tố Tố tuy quay người lại, nhưng vẫn không hề quỳ xuống tiếp chỉ.

Thượng Quan Hạo quỳ một bên lại lần nữa cất cao giọng quát:

- Tố Tố, mới vừa rồi ngươi nói thánh chỉ không phải cho ngươi nên ngươi không quỳ.

Hiện tại thánh chỉ này là cho ngươi, sao còn không mau quỳ xuống tiếp chỉ?

- Nữ tử dưới gối có hoàng kim, chỉ có thể quỳ trời xanh.

Huống chi Hoàng thượng của chúng ta anh minh như thế, tất nhiên sẽ không để ý mấy lễ nghi phiền phức như này, càng sẽ không muốn một nữ tử quỳ lạy.

Lý công công, ngươi nói có đúng không?

Tố Tố bình tĩnh mở miệng lấy lý do cho mình.

Thượng Quan Hạo nghe vậy thì tức giận không thôi, nhưng Lý công công lại cười gật đầu nói:

- Đúng vậy, Thượng Quan tiểu thư nói cái gì cũng đúng.

Lời này vừa thốt ra làm một đám người kinh ngạc ngây ngẩn cả người.

Phế vật xấu nữ này nói hươu nói vượn đã đành, nhưng sao cả Lý công công cũng bày ra dáng cung kính với phế vật kia cơ chứ?

Ngay sau đó Lý công công không dám chần chờ, sợ Tố Tố không kiên nhẫn rời đi mất, hắn vội gân cổ nói:

- Nữ nhi Thượng Quan Tố của tướng quân trấn quốc Thượng Quan Hạo, tài mạo song toàn, cơ trí thiên hạ, cử thế vô song, nay phong làm Hoàng hậu, đặc biệt tuyển tiến cung vi hậu.

Chọn ngày lành thành hôn, khâm thử!

Thánh chỉ vừa ra, tất cả mọi người đều chấn kinh cực điểm.

Cái gì?!

Một đám người mở to đôi mắt không dám tin tưởng nhìn Lý công công, chẳng lẽ là bọn họ nghe lầm sao, hay là Lý công công đọc sai rồi?

Tài mạo song toàn? Khắp Bắc Yến ai chả biết trưởng nữ phủ tướng quân là đệ nhất xấu nứ của Bắc Yến.

Hiện nay Hoàng thượng lại hạ thánh chỉ nói Thượng Quan Tố này tài mạo song toàn, cơ trí vô song, phong làm Hoàng hậu?

Đây rốt cuộc là chuyện quái quỷ gì....

Nhưng khi mọi người thấy vẻ mặt kiên định của Lý công công thì liền biết được không phải Lý công công đọc sai, cũng không phải bọn họ nghe lầm.

Thánh chỉ kia đúng thật là muốn tuyên xấu nữ Thượng Quan Tố kia tiến cung làm Hoàng hậu.

Hoàng hậu chí tôn nha!

Trong lòng Thượng Quan Ngọc và Liễu di nương càng thêm oán giận.

Tuy rằng Long Ứng Uyên là bạo quân giết người như ma, nhưng Thượng Quan Tố chính là một xấu nữ, nay lại có thể ngồi lên ngôi vị Hoàng hậu chí tôn!

Đệ nhất xấu nữ Bắc Yến, bạo quân này đúng là không giống người thường, thế nhưng không sợ lời đồn khó nghe về Thượng Quan Tố, càng không thèm để ý Thượng Quan Tố chính là đệ nhất xấu nữ Bắc Yến.

Một đám còn đang thầm cảm thán may mắn vì Hoàng thượng đã giải trừ hôn ước của Thượng Quan Tố và Tấn vương, thì nay khi nghe thấy thánh chỉ này lập tức đang từ trên vạn tầng mây ngã nhào xuống đất.

Ai biết mới chỉ có mấy chục phút mà nữ nhân này đã leo lên thành Hoàng hậu chí tôn.

Tuy rằng ngày sau Long Ứng Uyên vẫn sẽ truyền ngôi cho Tấn vương, nhưng trước mắt thì xấu nữ này chính là Hoàng hậu tôn quý, là một nhân vật nổi tiếng thiên cổ.

Thượng Quan Hạo cũng híp mắt lại, trong lòng ngạc nhiên không thôi.

Nữ nhi phế vật này sắp vào cung làm hậu?

Tin tức cỡ này cũng khiến ông ta giật mình không thôi.

Ông ta biết đương kim Thánh thượng Long Ứng Uyên tuy tàn bạo bất nhân, nhưng lại cơ trí thông tuệ hơn người, hiếm có ai trong thiên hạ có thể sánh bằng.

Nếu không phải hắn không "lên" được thì ông ta cũng sẽ không hy vọng xa vời Nguyệt Nhi gả cho hắn, còn mình sau này sẽ trở thành Quốc trượng.

Ai ngờ hiện tại ông ta bỗng chốc đã là Quốc trượng, lại còn là nhạc phụ của Tấn vương.

Việc này quá đột ngột khiến ông ta khó lòng tiêu hoá nổi.

Huống chi cả thiên hạ đều biết Thượng Quan Tố dung mạo xấu xí vô cùng, hơn nữa vẫn còn là phế vật chính hiệu.

Không phải Thượng Quan Hạo ông xem nhẹ nữ nhi của mình, nhưng một phế vật xấu nữ như này mà tiến cung làm hậu, chỉ sợ sẽ rước lấy tai hoạ cho phủ tướng quân.

Trong lòng Thượng Quan Hạo ngổn ngang trăm cảm xúc khó tả.

Chuyện vui động trời như này khiến ông ta vừa vui vừa lo, vui vì Thượng Quan gia của ông ta rốt cuộc sinh ra một Hoàng hậu, lại còn có một Tấn vương phi.

Vinh quang như này đương nhiên sẽ khiến địa vị Thượng Quan gia trong triều càng thêm củng cố.

Nhưng điều đáng lo chính là Hoàng thượng lại cố tình chọn trúng phế vật xấu nữ Thượng Quan Tố này.

Vinh quang của Thượng Quan gia còn đang nằm trên tay nữ nhi phế vật này, nữ nhi như vậy tiến cung làm hậu khiến ông ta không khỏi lo sợ.

Tố Tố vốn lười biếng không thèm quan tâm mấy người trước mặt, nhưng khi nghe thấy nội dung của thánh chỉ này thì vẻ mặt sau khăn che lập tức trầm xuống.

Tìm đường chết! Phủ Tấn vương nàng cũng không muốn vào càng đừng nói là hoàng cung như nhà giam kia.

Bạo quân này chẳng lẽ không có việc gì làm, muốn đùa nàng sao?

Mẹ kiếp! Hạ thánh chỉ quái quỷ gì không biết?!

Tố Tố mặt không cảm xúc thong thả đi từng bước về phía Lý công công, nhưng Yên Nhiên lại biết rất rõ tiểu thư nhà mình lúc này e rằng cực kỳ tức giận.

Yên Nhiên thầm nghĩ, tiểu thư một khi tức giận thì việc gì cũng có thể làm ra.

Tố Tố tiếp nhận thánh chỉ từ trong tay Lý công công, sau đó lại tỉ mỉ nhìn thánh chỉ.

Mỗi một chữ trên thánh chỉ đều cực kỳ rõ ràng sắc nét, biết rõ nàng như này rồi mà vẫn muốn hạ chỉ triệu nàng tiến cung.

Đáy mắt Tố Tố tràn đầy tức giận, Long Ứng Uyên, ngươi muốn nắm thóp Thượng Quan Hạo không sao cả, nhưng mà ngươi ngàn vạn không nên tính kế bổn tiểu thư.

Thượng Quan Tố ta không phải là người mà ngươi có thể tính kế!

Dám xem Thượng Quan Tố ta thành quả hồng mềm của ngươi sao?

Ha hả?! Long Ứng Uyên, ngươi muốn lợi dụng bổn tiểu thư "quả hồng mềm" này? Vậy cũng phải nhìn xem Long Ứng Uyên ngươi có đủ năng lực đó hay không!

Mẹ kiếp! Long Ứng Uyên, hôm nay là ngươi chọc phải bổn tiểu thư.

Bổn tiểu thư há có thể nhắm mắt bỏ qua?

Đáy mắt Tố Tố cuồn cuộn lửa giận giống như thuỷ triều mãnh liệt, sau đó bị nàng nỗ lực áp chế xuống...

Yên Nhiên nhìn thấy dáng vẻ lúc này của Thượng Quan Tố thì thầm than trong lòng, tiểu thư lúc này thật sự bị chọc giận không nhẹ.

Có lẽ người khác rất để ý vinh hoa phú quý ngôi vị Hoàng hậu chí tôn, nhưng tiểu thư nhà nàng hoàn toàn không để mấy thứ đó vào mắt.

Tiểu thư tức giận thì mới mặc kệ người chọc mình là ai, nàng tin tưởng tiểu thư nhất định sẽ hung hăng giáo huấn người trêu chọc tiểu thư.

Xem ra đương kim Thánh thượng sắp gặp phải xui xẻo rồi...

Lý công công đứng một bên có chút kinh ngạc, giờ phút này hắn đang đứng đối diện với Thượng Quan Tố, chỉ là vừa nãy bốn mắt đối diện nhau, hắn thế nhưng cảm thấy một loại áp bách khó hiểu.

Ánh mắt kia của Thượng Quan Tố để lộ vẻ uy nghiêm bức người, thế nhưng không hề thua kém Thánh thượng.

Ngay sau đó Lý công công lập tức hất hất đầu, nhất định là chính mình già cả nên mắt mờ nhìn lầm rồi.

Hắn cung kính với Thượng Quan Tố cũng chỉ cho rằng Hoàng thượng là đang đắn đo vì Thượng Quan Hạo mà thôi.

Thật ra Lý công công vẫn hơi buồn bực trong lòng.

Hoàng thượng chưa bao giờ nhìn trúng nữ nhân nào, đây là lần đầu tiên phá lệ, chỉ một tờ thánh chỉ này thôi nhưng cũng đủ khiến thiên hạ kinh ngạc đến mức rớt cả tròng mắt.

Nhưng ai ngờ, Hoàng thượng vậy mà lại muốn một đệ nhất xấu nữ Bắc Yến, lại còn có thanh danh hỗn độn như Thượng Quan Tố tiến cung làm hậu.

Nói thật lòng Lý công công cũng không hề thích Thượng Quan Tố, nhưng đã là Hoàng hậu tương lai, hắn tất nhiên cần phải tôn trọng.