Edit: An Ju

Nhưng loại bầu không khí này chỉ có mình tôi cảm thụ được, kim chủ vẫn không bị ảnh hưởng chút nào, vẫn yên tĩnh mọi bề đọc tài liệu trên máy tính bảng, hẳn không phải tài liệu mật gì đi…

Sau đó tôi dùng hết vốn tiếng Anh của cuộc đời mới nhận ra được hình như đây là một quyển sách Số Học tiếng Anh?

Kim chủ nhìn chằm chằm một bài toán hồi lâu, lâu đến mức tôi còn tưởng là hắn ngủ rồi. Tôi lặng lẽ liếc hắn, phát hiện viền mắt hắn còn chưa bớt sưng, hắn vẫn đang dùng vẻ mặt khổ đau đắng cay nhìn không rời, tôi không thể nhịn tiếp được nữa, đưa tay chỉ vào một vài trị số trên đề bài, nhỏ giọng nói: “Chỗ này thay căn 2 vào là được…”

Kim chủ sửng sốt một chút, sau đó tiếp tục nhìn chằm chằm đề bài kia thật lâu mới do dự chọn “C”.

Tôi thở dài một hời.

Màn hình hiện lên một ký hiệu đúng màu xanh lá, kim chủ cũng thở phào nhẹ nhõm.

Tôi chợt thấy hoảng hốt tinh thần, thế giới của người có tiền quả nhiên người bình thường không thể nào hiểu được, hai giờ sáng ngồi trên giường làm đề số học, rõ ràng tính nhẩm không được cũng không chịu lấy bút ra tính toán theo công thức…

Vừa làm xong đề kia, kim chủ lại lật tiếp sang trang mới, hắn nhìn chằm chằm đề những lại không hề nháp ra, bình thường một cái đề tôi liếc mắt là biết chọn gì mà hắn lại phải nhìn mười lăm phút.

Hơn nữa lại toàn chọn sai.

Tôi đột nhiên cảm thấy kim chủ gần tôi hơn một chút, kim chủ cũng không phải vạn năng.

Tuy rằng đọc không hiểu đề viết bằng tiếng Anh, nhưng tôi đọc hiểu các số và ký hiệu số học mà.

Hắn nhìn chung là làm vài đề, có đề hắn nhìn rất lâu, tôi sẽ khẽ gợi ý một chút, kim chủ cũng không biểu hiện không vui.

Thời gian làm đề Số Học Cao Cấp trước khi ngủ cứ như thế trôi qua mau chóng.

Kim chủ dụi mắt, ngáp một cái, tôi không dám động, vẫn duy trì tư thế ban đầu, nhỏ giọng hỏi: “Mệt rồi sao?”

Kim chủ mềm nhũn xoa xoa mắt “Ừm” một tiếng, tôi xoa xoa tóc hắn, nói rằng: “Vậy… Nghỉ sớm đi.”

Nói đến đây tôi liền nhớ tới cái giường bên dưới người, đột nhiên cảm thấy bản thân càng yên tâm hơn với mức lương một tháng 2 vạn, tôi còn phải làm thầy phụ đạo Số Học Cao Cấp cho kim chủ đó…

Lúc này đột nhiên kim chủ xoay người ôm tôi như một con gấu Koala, cọ cọ trên cổ tôi, làm nũng nói: “Ngủ cùng được không?”

Tôi ngây ra như phỗng, hỏi ngược lại: “…Hả?”

Kim chủ ngẩng đầu lên, đôi mắt dài nhỏ trong suốt còn mang theo ý khẩn cầu, nói rằng: “Chỉ ngủ chung, không làm gì hết, có được không?”

Đây là một dạng tình thú của người có tiền à? Bình thường quen hô phong hoán vũ rồi, đến buổi tối có một ít việc nhỏ cũng đều phải hỏi “Có được không?” với  “Có thể không?”

Vậy có thể trả lời không được sao!!!!

Tôi nghẹn họng gật gật đầu.

Kim chủ lại nheo mắt cười cười, hầu kết tôi lăn lên lăn xuống.

Tôi cảnh cáo anh, đừng tưởng rằng anh là kim chủ là có thể làm gì thì làm, anh mà còn như vậy…còn như vậy… Tôi sẽ… Tôi sẽ…

Tôi sẽ phải đi dội nước tĩnh tâm đấy. (=))) cừi)

Kim chủ thẳng người lên, nói với tôi: “Ngủ đi, sáng mai có tiết không?”

Tôi gật đầu.

Kim chủ cũng gật đầu, bản thân thì chui vào trong ổ chăn nằm xuống bên cạnh tôi, cười nói với tôi: “Tắt đèn đi.”

“À…À.” Giọng tôi căng thẳng đến phát khàn, trấn an tâm trí đưa tay tắt đèn, trong phòng ngủ nháy mắt rơi vào một bầu không tối đen.

Tôi thận trọng trượt vào trong chăn, khoảng cách giữa tôi và kim chủ có thể đặt vừa một đứa bé.

Tôi đắn đo cất tiếng: “Ừm.. ngủ ngon.”

Kim chủ lúc này đột nhiên bắt lấy tay tôi, trong nháy mắt lông chân, tóc gáy, lông trên người dựng hết lên.

Kim chủ cầm lấy tay tôi, lời nói hàm chứa ý cười: “Ngủ ngon.”

Sau đó hắn vẫn duy trì cái tư thế này rồi không phát ra âm thanh gì nữa, không lâu sau tiếng hô hấp đều đều chứng tỏ hắn đã ngủ rồi.

Mà tôi nằm ngửa trên chiếc giường mềm mại nhìn trần nhà đen ám, tôi biết đêm nay tôi đừng mong có thể ngủ được…