Việc tìm hiểu địa hình chung quanh hóa ra lại là một chuyện cực kì phức tạp, bởi nó quá rộng lớn! Gatrix ước chừng mình đã đi khoảng gần ba chục nghìn bước chân - nếu theo quy ước của một nơi hắn từng sống thì nó phải tương đương với cánh rừng nguyên sinh được mệnh danh là lá phổi xanh của hành tinh! Và dựa theo những gì hắn quan sát khi leo lên trên cây thì cánh rừng này còn trải dài hơn nữa về hai hướng Bắc Nam, trong khi hang Goblin của hắn nằm đâu đó gần rìa phía Tây. Phần bình nguyên giáp với cánh rừng của hắn kéo dài cỡ một ngàn bước chân, trước khi bị ngăn bởi một hàng đồi núi trập trùng giống như hàng rào ngăn cách khu rừng với bất kể thứ gì nằm bên kia dãy núi vậy. Gatrix chưa có thời gian tìm hiểu, nhưng dựa theo việc dòng suối uốn lượn vòng qua hàng đồi thỉnh thoảng lại thả xuống một ít vật dụng gia đình thì hẳn là có một quần thể văn minh đang sinh sống phía bên kia. Gatrix chưa thấy bất cứ một chủng tộc trí tuệ nào khác trừ Goblin kể từ khi đặt chân lên mảnh đất này, còn bản năng của Goblin chỉ hoạt động khi chúng đối diện với kích thích thôi, chứ không phải như một kho dữ liệu thích thì truy cập bất cứ lúc nào.

Tìm kiếm như thế này mà không có những công cụ hỗ trợ sẽ chỉ đem lại hiệu suất rất thấp, thế nên Gatrix sau vài ngày lang thang ở ngoài đàn, rốt cuộc đành muối mặt trở lại, chấp nhận thất bại đầu tiên của mình ở Avalon.

Khi quay trở lại hang, nhìn cảnh đồng loại vẫn đang gặm thịt sống trông rất nguyên thủy và dã man, Gatrix lắc đầu ngán ngẩm. Có vẻ như cả đàn không quá quan tâm tới việc một hai Goblin lạc khỏi bầy - họ đã quen với việc đồng loại chết lay lắt ở đâu đó rồi. Gatrix dùng dao đá vót một ít cành khô làm thành bếp nướng đơn sơ, sau đó bỏ thịt từ trong tay nải ra - hắn quay lại đúng vào giờ ăn, thì đương nhiên sẽ không được chia miếng nào rồi! Eleisa có chạy tới định chia cho hắn một ít đồ ăn, song Gatrix nhã nhặn từ chối! Hắn nhanh chóng nhóm bếp, xiên thịt và tiến hành nướng đồ ăn.

Mùi thơm của thịt nướng cùng khói củi đã kích thích các Goblin tạm dừng bữa tiệc, hướng ra phía cửa hang, nơi một con Goblin lặng lẽ ngồi xoay những xiên thịt chín vàng rụm, mỡ chảy xèo xèo. Con Goblin đó dùng dao cắt tảng thịt thành từng miếng rất nhỏ, bày lên một chiếc lá tươi rất lớn, rồi chỉ vào chúng, lại chỉ vào bầy Goblin, ra hiệu chúng lại gần ăn. Lũ Goblin cảnh giác nhìn nhau, khịt khịt mũi, không con nào dám tiến lại gần! Thế rồi một con rốt cuộc không nhịn được, tí tởn chạy tới, nhón một mẩu thịt bỏ vào miệng. Ngay lập tức, Eleisa cảm thấy miệng mình như tan ra! Hương vị ngọt ngào thơm đậm này ăn đứt cái mùi tanh tanh dai nhách của thịt sống, hơn nữa thịt qua chế biến có một cảm giác mềm mại rất thoải mái, chứ không phải nát nát như khi chưa chế biến.

Thấy con Goblin đầu tiên đã bước lên làm mẫu, lần lượt từng con chậm rãi bước tới, nhặt lên một mẩu thịt bỏ vào miệng. Biểu cảm của chúng đều rất giống nhau, đó là từ nghi ngờ, đến kinh ngạc, rồi... nghiền ngẫm! Đúng vậy, các Goblin không phải là vui sướng như nhặt được vàng, mà chúng ngay lập tức ghi nhận giá trị của việc chế biến thịt sống, và tìm hiểu phương thức để tái tạo lại quy trình này! Có một số Goblin đã nhanh chân nhặt nhạnh những cành khô để dựng lên những chiếc bếp tương tự Gatrix, một số khác thì xiên thịt và cũng quay quay y như hắn đang làm. Hiệu suất này làm Gatrix có chút giật mình, hắn không ngờ khả năng học hỏi của bầy Goblin lại cao đến vậy! Chỉ tiếc là... Gatrix thở dài!

Trải qua đêm hôm đó, địa vị của Gatrix trong bầy có vẻ đã tăng lên một chút, từ "chết sống không ai quan tâm" thành "có chút tiếng tăm". Các Goblin ít nhiều cũng có phản ứng mỗi khi đi qua Gatrix, ví dụ như gầm gừ nhẹ, hoặc hơi gật đầu. Tất nhiên, người phản ứng "dữ dội" nhất vẫn là Eleisa, con bé này giờ chăm chăm ôm đùi Gatrix, theo đúng nghĩa đen luôn. Có một lần hắn muốn bỏ ra ngoài tìm hiểu thêm một khu vực khác, cuối cùng đành phải dắt theo nàng ta, bởi nữ Goblin dùng cả tứ chi ôm chặt lấy chân hắn, không cho hắn bỏ chạy!

Rất nhanh, các Goblin học được rằng thức ăn chế biến sẽ giữ cho cái bụng của chúng lặng im được trong thời gian dài hơn hẳn, thế là tập tục của các Goblin lại thay đổi, từ ăn thịt sống chuyển sang chế biến. Hơn nữa, trải qua vài lần thử nghiệm, đem tới những lần ho sặc sủa của cả bầy ở trong hang do nhóm quá nhiều bếp khiến khói không thoát kịp, cuối cùng chúng cũng học được cách sắp xếp bếp ở ngoài ổ, tránh chiều gió, thậm chí còn biết bọc sẵn thức ăn trong những chiếc lá khổng lồ hái trong rừng để tránh bị ruồi tấn công. Trong thời gian này, Gatrix cũng dạy các Goblin cách làm giá để phơi thịt khô. Theo quan niệm của hắn, kiểu gì cũng cần phải có đồ dự trữ, chứ không trong những ngày mưa dầm dề, số lượng thức ăn kiếm được của cả đàn sẽ bị giảm nghiêm trọng, và khiến cho các Goblin phải ôm bụng đói đi ngủ.

Để có thể đi được xa hơn, Gatrix cần chuẩn bị một số thứ. Hắn bỏ ra thêm vài ngày trong hang, ngắm nhìn trời mưa, tay thì thoăn thoắt khắc lên trên những viên đá trông tương đối to tròn một loại hình vẽ cổ quái - đây là những kí hiệu cấp cao, cho phép hắn cấu tạo nên một ma pháp trận. Và đúng vậy, Gatrix có thể sử dụng phép thuật, hay nói đúng hơn là cơ thể này của hắn có mức độ thân thiện với phép thuật đủ cao để thi triển được phép thuật, chứ bản thân Gatrix là một sinh vật tầng 7, đương nhiên có thể dùng tinh thần của mình cưỡng chế các hạt phép thuật cấu tạo nên mô hình để tạo ra thần chú.

Độ thân thiện với hạt phép thuật là gì? Ở Avalon, tồn tại một loại hạt cơ bản gọi là hạt phép thuật, do các pháp sư tìm ra sau vô số các thực nghiệm. Sở dĩ họ đặt cho nó một cái tên như vậy, không phải là vì muốn đánh dấu chủ quyền hay gì gì, mà bởi tính chất của loại hạt này quá mầu nhiệm, đến mức chỉ có thể dùng phép thuật để hình dung nó! Hạt phép thuật có thể chuyển biến thành bất cứ loại hạt nào, cho nên trên lý thuyết, chỉ cần xây dựng một mô hình hợp lý, các pháp sư hoàn toàn có thể tạo ra vật chất từ không khí! Tất nhiên các chất vô cơ thì dễ tạo nên hơn là chất hữu cơ, đặc biệt là sinh mệnh! Rất nhiều các pháp sư đã cố gắng tìm hiểu lĩnh vực thần thánh này, nhưng đều ngã sấp mặt trước cánh cửa nhập môn! Tạo ra một cơ thể thì dễ, song để cơ thể đó có "sinh mệnh" thực thụ thì các pháp sư vẫn chưa tìm ra được một cách nào hết!

Về mô hình phép thuật, đó là hành động sắp xếp các hạt phép thuật theo một trình tự thù hình nào đó, để tạo ra một kết quả mong muốn. Các pháp sư dự đoán rằng, phép thuật thực chất là một hệ thống với những kết quả cố định, việc sắp xếp các hạt phép thuật và đọc thần chú chính là cách để các kết quả cố định đó xảy ra. Thế nên trong suốt hàng trăm năm, họ đã tiến hành tìm đường chết, à không phải gọi là nghiên cứu khoa học mới đúng! Họ thay đổi hình dạng mô hình, thêm bớt số lượng hạt phép thuật, biến tấu đi chú ngữ, và ghi nhận lại những kết quả đã đạt được, hình thành nên một hệ thống phép thuật như hiện tại.

Cuối cùng, các pháp sư phát hiện ra rằng, những hạt phép thuật có thể được hấp thụ vào trong cơ thể, nhằm mục đích tích trữ cùng tôi luyện chúng cho thêm tinh thuần và cô đặc, để tăng thêm hiệu quả của phép thuật thi triển. Những hạt phép thuật này được chứa ở trong một vùng không gian song song nằm bên trong cơ thể pháp sư, điều đó giải thích tại sao các pháp sư dù có cơ thể nhỏ bé, nhưng lại có thể hô mưa gọi gió, dời núi lấp biển là vậy. Đồng thời việc tìm ra không gian song song cũng thúc đẩy thêm một ngành học nữa đối với các pháp sư, đó là nghiên cứu sự huyền bí của không gian và thời ggian, nhưng chuyện đó cứ để sau!

Gatrix xác nhận hắn có khả năng thực hiện phép thuật, và theo lẽ thường, nếu như một Goblin có thiên phú như vậy sẽ được Goblin Shaman trong tộc tiến hành dạy dỗ để trở thành một Shaman. Ví dụ trong đàn của Gatrix có một Goblin là Shaman, nó chỉ biết mỗi phép cầu lửa, chứ nhiệm vụ chính của nó là tìm hiểu các loại thảo dược để chữa trị cho những Goblin bị thương vừa phải - nặng hơn thì còn chờ gì mà không đóng góp thân xác của mình cho cả bầy? Với trình độ phép thuật đó, Gatrix làm sư tổ của nó còn được, thế nhưng như thành ngữ đã nói, thiên hạ luôn có người là thầy ta, Gatrix đã học được rất nhiều tri thức về các loại cây cối, mà những tri thức này đôi khi phải trả giá bằng rất nhiều sinh mệnh mới biết được.

Việc Gatrix đang định làm tương đối là nguy hiểm. Trên lý thuyết, một không gian chứa phép thuật, hay còn được gọi là ma hải có tốc độ hấp thu phép thuật là như nhau với cùng một phương pháp. Ma hải một từ ghép bởi hai chữ ma pháp cùng biển. Bởi các pháp sư khi cảm nhận vùng không gian đó, chỉ thấy năng lượng mênh mông như một đại dương vậy, nên họ gọi nó là hải.

Tại sao lại nói tốc độ hấp thu của ma hải là như nhau, bởi cho dù là đại pháp sư hay pháp sư học trò, nếu như cùng sử dụng một phương pháp thiền - là cách phổ biến của pháp sư để hấp thu hạt phép thuật trong không khí, thì tốc độ hấp thụ của họ sẽ giống y hệt nhau. Thế nên, những phương pháp thiền cấp cao, cho phép gia tăng tốc độ hấp thu năng lượng luôn được các pháp sư săn lùng đỏ mắt, song những phương pháp này thường nằm trong tay các tổ chức lớn mạnh, như Học viện pháp sư chẳng hạn. Muốn có được chúng thì phải bỏ ra một cái giá tương ứng!

Các pháp sư trong quá trình thiền sẽ mở rộng thêm được ma hải của mình ra, và hạt phép thuật thu thập được sẽ càng thêm tinh thuần. Một trong những chương trình học của các pháp sư muốn tiến cấp là áp súc hạt phép thuật. Để tiến hóa lên giai vị cao hơn thì pháp sư đó phải đảm bảo ma lực của mình tinh thuần gấp đôi so với giai vị trước, thế nên giả sử giữa pháp sư A và B có cùng thể tích ma hải, nhưng pháp sư A có giai vị cao hơn pháp sư B, thì người đó sẽ thi triển được số lượng phép thuật nhiều hơn không chỉ gấp đôi so với pháp sư B, bởi lượng biến dẫn tới chất biến, đúng không nào?

Nói nhiều như vậy, là bởi Gatrix khi quan sát qua con mắt của thần, đã đưa ra một giả thuyết thú vị. Nếu như ma hải có tốc độ thu nạp như nhau, thì một người có vô số ma hải chẳng phải sẽ hấp thụ ma lực nhanh gấp vô số lần bình thường hay sao? Để có thể làm vậy, Gatrix sẽ phải đập nát không gian ma lực bên trong cơ thể ra thành vô số không gian nhỏ, phân tán nó đến khắp cơ thể. Như vậy, tuy rằng tổng số ma lực dự trữ của hắn không đổi, song tốc độ hấp thu phép thuật của hắn sẽ tăng lên rất nhiều.

Lý thuyết là vậy, nhưng thực tế, khi ma hải bị phế, các pháp sư nhẹ thì đời này tàn phế, nặng thì chết ngay tại chỗ! Đây cũng là hình phạt của Hiệp hội pháp sư đối với những kẻ vi phạm nguyên tắc của hiệp hội. Để có thể "xé" ma hải của mình ra, Gatrix cần xây dựng rất nhiều mô hình ma pháp để bảo vệ cho những mảnh không gian đó cũng như cơ thể không bị tổn hại trong quá trình "phân rã"! Kiến thức này đương nhiên không thể nào do phàm nhân nghĩ ra được, mà chỉ một sinh vật có cơ may nhìn qua con mắt của thần linh, hấp thụ những tri thức vô cùng tiên tiến mới có thể xây dựng nên!

Tất nhiên Gatrix cũng không có nắm chắc quá trình này, nhưng dù sao thì xấu lắm là hắn sẽ chết thôi! Chết đối với hắn cũng chẳng còn là một điều gì quá đáng sợ nữa! Có điều Gatrix rất chắc chắn, là trong thời gian xé rách ma hải, hắn sẽ phải trải qua một quá trình vô cùng đau đớn! Và hắn sẽ phải tỉnh táo trong suốt quá trình ấy, để điều khiển những mảnh vỡ không gian đi khắp cơ thể. Chỉ cần hắn bất tỉnh thôi, thì hành động này sẽ bị dừng lại và coi như thất bại. Số lượng ma hải trong cơ thể hắn sẽ không đạt tới điều kiện lý tưởng. Hơn nữa, một cơ thể sống chỉ có thể chịu được quá trình này một lần duy nhất, nếu lặp lại thì chắc chắn toàn bộ tế bào sẽ sụp đổ, hay nói cách khác, toàn thân tan ra thành cặn bã!

Đau sao? Đến đây đi! Gatrix quăng cục đá để vẽ ma pháp trận đi, ngồi xuống, tiến vào trạng thái thiền! Hắn cảm nhận một dòng năng lượng khổng lồ trong không khí đang ngưng tụ vào trong ma pháp trận, hướng thẳng tới không gian năng lượng của hắn.

Mí mắt của Gatrix hơi giật nhẹ một chút khi luồng năng lượng đó va chạm với ma hải. Ở cấp độ của Gatrix, do giới hạn của cơ thể nên chỉ phát huy được một tí tẹo sức mạnh thôi, song kiểm soát toàn bộ cơ thể, hay nói cách khác, hắn có thể điều khiển cơ thể ở cấp độ vi mô nhất là chuyện rất đơn giản, bởi sức mạnh tinh thần của hắn là cực kì lớn. Có điều ban nãy mí mắt hắn đột nhiên giật một cái là bởi cơn đau quá khủng khiếp, đến mức linh hồn của hắn suýt chút nữa thất thủ, khiến cho cơ thể Gatrix bị mất kiểm soát trong một tích tắc là vậy.

Và điều đáng buồn là cơn đau đó còn tiếp tục kéo dài, khi không gian của hắn bị xé nát ra!

Toàn thân Gatrix bắt đầu rịn ra mồ hôi lạnh. Ở cấp độ này thì tinh thần của hắn có thể chịu được, nhưng cơ thể của hắn thì đang rên xiết trước áp lực từ bên ngoài. Suy cho cùng, cơn đau là một cơ chế tự bảo vệ của cơ thể, để cảnh báo rằng cơ thể đang gặp nguy hiểm. Và nguy hiểm lần này thì vô cùng to lớn!

Nỗi đau lên cơ thể nếu coi là một, thì linh hồn của Gatrix còn đau gấp mười! Giống như một quả bóng bị rót thật đầy nước vào, căng phồng đến như muốn nứt ra, linh hồn Gatrix cũng vậy! Trong quá trình này, bên cạnh việc cơ thể phải chịu nỗi đau từ việc xé rách ma hải, thì linh hồn cũng phải chịu đưng cảm giác căng trướng của năng lượng, để rồi bị rút sạch chỉ trong tích tắc và lại căng phồng trong tích tắc kế tiếp. Đó là bởi linh hồn của hắn sẽ đóng vai trò bao bọc những mảnh ma hải, không để chúng bị dập tắt, và dưới sự chỉ đạo của tinh thần, đưa chúng tới các bộ phận trong khắp cơ thể. Càng đập nhỏ được ma hải, tốc độ hồi phục ma lực của hắn sẽ càng tăng!

Cho tới khi Gatrix mở mắt, hắn chỉ thấy xung quanh ngập tràn một màu đỏ. Đó là bởi trong mắt hắn giờ toàn là máu, đến cả mũi miệng và lỗ tai cũng có máu tươi chảy ra. Cảm giác mệt mỏi vô lực trải dài khắp toàn thân Gatrix, khiến hắn không thể không đổ sập xuống, co giật liên hồi. Đây là bởi cơ thể hắn đã hoàn toàn suy kiệt sau quá trình gây dựng lại ma hải. Thế nhưng kết quả của nó khiến hắn rất hài lòng!

- Hồi phục!

Gatrix thi triển một phép thuật sơ cấp lên bản thân. Hồi phục là một phép thuật thuộc hệ ánh sáng, và cực kì cực kì sơ cấp. Nó sẽ chữa trị vết thương, hồi phục thể lực của người được thi phép, có điều do là phép thuật sơ cấp nên mức độ hồi phục là cực kì nhỏ bé. Được cái là năng lượng tiêu tốn của nó không cao lắm! Có điều chuyện tiếp theo mới gọi là kinh dị!

Trong vài giây kế tiếp, Gatrix thi triển gần trăm lần hồi phục lên bản thân, kéo hắn từ bờ vực tử vong trở lại! Với một phép thuật sơ cấp, thông thường các pháp sư học trò có thể thi triển được khoảng mười lần. Tại sao lại dùng pháp sư học trò để làm ví dụ, là bởi chỉ có các pháp sư học trò và pháp sư cấp thấp mới phải dùng phép thuật sơ cấp, do ma hải của họ không chịu nổi các phép thuật cấp cao hơn.

Và hiện tại Gatrix đã sử dụng tới cả trăm lần phép Hồi phục!

Nguyên lý của chuyện này rất đơn giản! Đầu tiên, Gatrix sẽ ép các hạt phép thuật bên trong tất cả ma hải của mình ra, đủ để ngưng tụ thành một mô hình Hồi phục. Ngay thời điểm lượng ma lực này bị rút ra, thì các ma hải cũng bắt đầu tiến hành hấp thu năng lượng để lấp đầy không gian, tạo thành một vòng tuần hoàn vô tận. Vậy nên Gatrix hiện tại có thể vừa chạy vừa ném Cầu lửa, Băng nhọn, Phi thạch v...v như pháo cao xạ mà không phải lo gì tới năng lượng hết!

Tuy nhiên phương pháp này có một khuyết điểm, đó là phép thuật tối đa hắn có thể thi triển sẽ bị giới hạn bởi tổng năng lượng hắn chứa trong tất cả các ma hải. Nếu yêu cầu Gatrix thi triển Mưa thiên thạch thì hắn chỉ có chịu chết, bởi tổng ma lực trong ma hải của hắn không đủ để chi trả cho một phép thuật cấp cao như vậy. Hơn nữa, vì đã tổn hại tới không gian chứa hạt phép thuật, cho nên các ma hải này sẽ không bao giờ có thể lớn thêm được nữa, hay nói cách khác, cả đời này Gatrix chỉ có thể thi triển một mớ phép thuật cấp thấp là cùng. Mà những phép thuật này hoặc là sát thương hữu hạn, hoặc là hiệu lực không cao, cho nên mục đích của chúng đa phần là gây rối và đánh lạc hướng là chính.

Nhưng Gatrix tự tin có thể tận dụng tốt những phép thuật này! Không có phép thuật yếu, chỉ có phép thuật thích hợp nhất!

Có điều, hắn phải ăn đã! Phép thuật có thể chữa trị cơ thể hắn, nhưng thể lực tiêu hao thì phải bù lại bằng đồ ăn cùng nghỉ dưỡng!