Hắn chưa kịp nói hết câu vì Andersen đã lập tức tấn công. Tên lùn túm lấy cổ tay phải của Cyrax, đồng thời dùng tay phải ném ra một mũi dao về phía gã trọc. Cyrax gầm lên đau đớn khi lưỡi dao đâm lút hẳn vào trong mạng sườn hắn! Nếu như không phải vì tên khổng lồ kịp thời nghiêng nhẹ người thì trái tim hắn đã bị mũi dao đâm thủng rồi!

- Hèn hạ!

Đám đông gầm lên khi thấy tiểu xảo của Andersen, song trọng tài ra hiệu cho họ ngồi xuống. Bởi trong luật không hề quy định các đấu sĩ không được sử dụng những ngón đòn chơi bẩn đó, có chăng là họ tự hiểu ngầm với nhau mà thôi. Hành động của Andersen đã phá vỡ hoàn toàn nguyên tắc ấy, và giờ thì giải đấu sẽ biến thành một cuộc thi xem ai trụ được trước nhiều thủ đoạn bẩn hơn.

Cyrax nằm gục trên mặt cát, miệng nhễu máu, trong khi Andersen cẩn thận đảo đảo xung quanh, tìm kiếm một cơ hội tấn công. Sư tử bị thương chính là lúc nó kinh khủng nhất, và những đấu sĩ dày dạn kinh nghiệm thừa hiểu rằng một con thú hoàn toàn có thể lật kèo nếu như người thợ săn không cẩn thận.

Andersen múa múa thanh đao cong trên tay, mắt láo liên cố gắng chớp thời cơ, song linh cảm mách bảo hắn rằng lúc này tuyệt đối không được lại gần Cyrax! Andersen bèn há miệng khiêu khích.

- Mày mạnh lắm cơ mà? Oai phong lắm cơ mà? Sao giờ nằm gục như chó chết thế! Dậy đánh tao đi xem nào!

Cyrax vẫn nằm yên, mồ hôi tứa đầy đầu. Mũi dao đâm rất sâu vào trong người hắn, thậm chí còn làm rách lá phổi, khiến cho hô hấp của hắn cực kì khó khăn. Tất nhiên Cyrax hoàn toàn có thể vận dụng đấu khí để chữa lành vết thương, song gã khổng lồ còn chưa chịu đầu hàng.

Thằng khốn kia vẫn đang lảm nhảm khiêu khích những chuyện hắn chẳng quan tâm. Tất cả những gì Cyrax cần chỉ là một cơ hội...

- Mẹ mày có phải gái điếm không mà sao thằng con giỏi chổng mông thế?

Không khí lập tức nguội đặc lại! Khác biệt với cái cách mà đám đông nể phục và bị cuốn theo vẻ bá đạo của Vera nên im lặng, lần này họ cảm thấy sợ! Một nỗi sợ thật sự, khiến tay chân họ lạnh ngắt, và răng thì run lập cập. Có một con mãnh thú, không, một con rồng vừa mở mắt sau khi bị đánh thức ở giữa sân đấu! Và nó đang cực-kì-tức-giận!

- Mày vừa nói gì?

Vẻ ngờ nghệch thường thấy trên gương mặt Cyrax tan biến hoàn toàn, chỉ còn sót lại sự lạnh lẽo chết người. Hắn đưa tay rút mũi dao đang cắm trên sườn ra một cách đầy dứt khoát khiến máu tươi phun tung tóe. Song Cyrax không quan tâm!

Hắn lẩy bẩy đứng dậy, ném chiếc rìu xuống nền cát. Rồi Cyrax xé một miếng vải ở gần bụng, quấn vài vòng xung quanh miệng vết thương. Suốt thời gian đó, Andersen không dám làm bất cứ động tác gì, thậm chí đến can đảm lao vào tấn công của hắn cũng không có!

Sau khi đã cầm máu xong vết thương trước ngực, Cyrax quay sang phía Andersen.

- Vào đây!

Thấy Andersen vẫn đứng yên như trời trồng, Cyrax thở dài. Gã sải một bước dài đến trước mặt kẻ đâm lén, lừng lững như một quả núi, rồi dang rộng hai cánh tay ra. Sự khiêu khích cùng nỗi sợ hãi đã đẩy tâm trí của Andersen tới bờ vực của sự điên loạn.

Chiếc vòng trên cổ hắn nổ tung, và ngay lập tức Andersen như biến thành một con người khác! Hắn nhanh hơn, mạnh hơn, và trên mặt toát ra một sự cuồng nhiệt rồ dại.

- Chết đi!

- Ngừng tay

Hai tiếng hô vang lên cùng một lúc, một từ Andersen, một từ Sophia. Nhưng trong mắt hai đấu sĩ, họ chỉ còn hình bóng của nhau.

Cyrax nghiêng người né đi cú đâm, rồi nện cả cùi chỏ vào mặt đối thủ! Đòn đánh bất ngờ khiến Andersen choáng váng, ngã gục ra phía sau, đưa tay lên ôm mặt.

- Làm thế nào...

- Đứng dậy!

Cyrax lạnh lùng ngắt lời. Hắn thậm chí còn lùi một bước để Andersen có khoảng trống hẳn hoi!

Khi Sophia thấy Cyrax vẫn an toàn, cô bèn dừng lại. Người ta muốn đánh tiếp thì cô cũng đâu thể cản đúng không? Thậm chí cả gã chủ mưu, tuyển trạch viên kia cũng không có ý kiến gì cơ mà!

- Tại sao mày không dùng đấu khí mà vẫn đánh được tao?

Andersen gào lên giận dữ, lao về phía Cyrax, khí thế như cầu vồng. Có điều chẳng cú đấm nào của Andersen chạm vào người Cyrax được cả! Tên khổng lồ không hề sử dụng những động tác phức tạp gì, mà chỉ đơn giản là lách người, rồi đánh trả.

Khán giả gầm lên khi thấy diễn biến mới lạ này của trận đấu, và càng phấn khích hơn nữa khi nhận ra Cyrax đang bắt chước y hệt cái cách mà Vera xoay Henry như dế.

Chỉ có một vài người hiểu vấn đề không hề đơn giản như vậy!

- Ồ!

Gatrix nhướn một chân mày lên, ngừng bỏ đồ ăn vặt vào trong miệng. Bên cạnh hắn, Vera cũng đang biểu lộ một vẻ mặt rất nghiêm trọng.

- Em thấy chứ nhóc?

- Có! Hắn... đang áp dụng kĩ thuật của em.

Sự khác biệt giữa Sophia và Cyrax lớn tới nhường nào khi Gatrix mô tả Sophia đang "học lỏm", còn Cyrax là "áp dụng"? Với người phía trước, cô ta chưa hiểu rõ nguyên lý của kỹ thuật, chưa nắm vững được bản chất của vấn đề, thế nên Sophia chỉ đang bắt chước hoặc mô phỏng lại một cách máy móc các động tác mà Vera đã dùng.

Cần nhớ rằng có những chiêu thức sẽ dùng thích hợp hơn trong một số tình huống nhất định, tuy nhiên do chỉ là học lỏm thế nên Sophia sẽ có lúc "trật nhịp".

Còn Cyrax thì sao? Hắn giống như thể đã nắm rõ thời điểm nào cần phải dùng đòn thế nào cho hiệu quả nhất, vậy nên dù đối thủ không phải là Henry, dù Andersen có phương thức chiến đấu khác hẳn so với nạn nhân của Vera, thế nhưng kết quả của hai thì lại giống hệt!

Mỗi khi Andersen tung nắm đấm, hoặc là nó sẽ rơi vào không khí, hoặc là sẽ đánh vào cùi chỏ của Cyrax. Gã khổng lồ thừa hiểu rằng bất kể là cường độ cơ thể lẫn sức mạnh của Andersen hiện tại lúc này đều hơn hẳn gã, thế nên gã chỉ dùng những bộ phận cứng rắn nhất trên cơ thể để tấn công cũng như chặn đánh đòn thế của kẻ địch.

Khuỷu tay, đầu gối, bả vai, chỉ cần là những cú đánh Cyrax không có cách nào né, hắn sẽ sử dụng các bộ phận này để đón đỡ.

Và điểm khác biệt là Cyrax đánh chặn, chứ không phòng thủ bị động. Điều đó có nghĩa là Cyrax không bao giờ để cho đối thủ phát lực được hoàn toàn, mà sẽ phá chiêu giống như thể hắn có khả năng tiên tri trước tương lai vậy.

Andersen tung một cú đấm móc, thì khi bắp tay gã còn đang trong đà vung, khuỷu tay của Cyrax đã nện thẳng vào ngực gã, gây chấn thương cũng như phá luôn chiêu số của gã.

Hay như khi Andersen dự định đấm thẳng về phía trước, thời điểm mà nắm tay của gã mới dịch chuyển được đôi chút, Cyrax đã nghiêng người lách ra, và huých cùi chỏ ngược vào mạng sườn gã rồi. Nói tóm lại, Cyrax hoàn toàn nhìn thấu từng dự định của Andersen, và biết cách để hóa giải hoặc giảm bớt sát thương của đợt tấn công đó.

Andersen, lúc này mặt mũi sưng vù, máu chảy ròng ròng, gào lên giận dữ. Hắn vung nắm đấm, nhắm thẳng về thân hình đồ sộ của Cyrax. Gã khổng lồ lách mình, đưa tay chộp lấy cẳng tay đối phương, tay còn lại nắm vào bắp tay, rồi giống như đang cầm một chiếc gậy gỗ, hắn thúc đầu gối lên, đập cánh tay của Andersen xuống.

- A mẹ ơiiii!

Andersen rú lên đau đớn, nước mắt nước mũi chảy ròng ròng khi xương cánh tay bị bẻ gãy, đúng hơn là phần khớp nối khuỷu tay của gã đã bị đập gãy làm đôi, khiến cho xương cẳng tay và bắp tay trật khỏi nhau, đâm lòi ra khỏi thịt. Cyrax đứng nhìn đối thủ nằm lăn lộn trên nền cát, rồi đưa tay nắm lấy cổ chân Andersen.

- Đủ rồi!

Sophia đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn như thể vừa bước ra từ không khí vậy! Bàn tay nhỏ nhắn của cô đặt lên những ngón tay đồ sộ của Cyrax, với một lực mạnh không thể lay chuyển, ngăn Cyrax tiếp tục tháo khớp Andersen.

Cyrax ngẩng mặt lên, nhìn chòng chọc vào Sophia. Nữ đấu sĩ cũng không hề thua kém, đôi mắt cô lóe lên sự kiên cường và bình thản, không có một chút ý tứ thối lui. Cô tuyệt đối không cho phép Cyrax tiếp tục hành hạ Andersen thêm nữa.

- Được rồi!

Cyrax lầm bầm, buông cổ chân Andersen ra, để lại một vết thâm đen bao xung quanh cổ chân hắn ta. Gã lầm lì bước đi, ánh mặt trời chiếu rọi xuống thân hình bóng lưỡng rắn rỏi như thép nguội của gã, tạo nên một hình ảnh cô độc buồn bã đến kì lạ! Cyrax nhặt chiếc rìu lên, nhảy ra khỏi sàn đấu.

Phía dưới kia, ba người đồng đội của gã trố to mắt, không thể hiểu được chuyện gì vừa diễn ra. Họ ném những cái nhìn đầy nghi hoặc và khó hiểu về phía Cyrax, trong khi gã khổng lồ chẳng nói chẳng rằng, lẳng lặng đi qua bọn họ.

Gatrix khép mắt lại, quay đầu đi, không muốn tiếp tục nhìn thêm câu chuyện này nữa. Sẽ chẳng có lời nói dối nào là hoàn hảo cả, vì cây kim lâu ngày trong bọc rồi cũng sẽ lòi ra mà thôi!

....

Vòng đấu ngày thứ hai cuối cùng cũng kết thúc. Tám cái tên vào vòng trong đã được tìm ra, trong đó có gã đầu trọc lực lưỡng Cyrax, Vera và cô nàng đấu sĩ cao cấp Sophia. Đám đông hào hứng đi theo những người chiến thắng, tuôn lời tâng bốc họ, với hi vọng có thể kiếm được một hai cốc bia miễn phí hoặc may mắn hơn là vài đồng tiền chẳng hạn.

Cũng chẳng mất gì, mà cả hai bên đều cảm thấy vui phải không nào?

Gatrix thu dọn bàn ghế, cất vào trong nhẫn không gian, còn Vera tranh thủ kiểm kê lại số tiền họ đã kiếm được. Sau trận đấu của Cyrax, Gatrix cảm thấy có chút ngứa tay nên quyết định bày ra một ít ghế, bán thứ nước lá cây hắn nấu trong một chiếc nồi đất.

Những người dân rất thích thú với loại hình kinh doanh mới lạ này, hơn nữa Gatrix bán với giá rất rẻ, thế nên chẳng mấy chốc mà xung quanh hắn đã có rất nhiều người ngồi.

Khi số lượng người khá đông, Gatrix bèn mở thêm một bàn phân tích. Hắn đưa ra những nhận xét chủ quan của mình về các cặp tuyển thủ, bình luận và phân tích trực tiếp những diễn biến trên sàn đấu. Dù có đúng có sai, song nó đủ để khiến không khí trở nên càng thêm náo nhiệt, thành ra lại càng có nhiều người muốn tranh giành những chiếc ghế, hoặc một chỗ ngồi gần bàn của Gatrix.

Cuộc vui này thậm chí còn ảnh hưởng tới các đấu sĩ nữa, thế nên khi trận đấu cuối cùng diễn ra, những chiếc ghế gỗ bao xung quanh Gatrix đã trở thành đặc quyền dành cho những đấu sĩ mạnh nhất. Còn với người yếu hơn, và cả người dân thường, thì buộc phải ngồi trên mặt đất, và càng xa Gatrix càng chứng tỏ vị thế của người đó yếu kém dần.

Về phần vị trí bên cạnh Gatrix? Ngoài Vera ra thì tất nhiên là cô nàng tóc trắng Sophia rồi!

- Cảm ơn mọi người nhé! Hẹn mai lại gặp lại!

Gatrix vẫy tay chào tạm biệt người dân, rồi cùng Vera hướng về phía quán ăn. Hôm nay cô nhóc này đòi ăn một thứ có vẻ giống đùi cừu nướng, có điều Gatrix không dám chắc con vật đó có thể gọi là cừu...