Bước vào Vân Lâm Li liền thấy Minh Nguyệt đang ngồi trên mặt đất thủ thỉ khóc.

Minh Nguyệt nghe thấy có tiếng mở cửa, liền ngẩng đầu lên, thấy là Vân Lâm Li vội xoa xoa mắt nói: "Li nhi cô nương, ngươi sao lại đứng lên rồi? Hiện giờ còn sớm, ta đỡ ngươi về nghỉ ngơi!" Nàng vừa nói vừa đứng dậy đỡ lấy Vân Lâm Li.

Vân Lâm Li lại đẩy tay nàng ra, thấp giọng hỏi: "Minh Nguyệt, đã có chuyện gì xảy ra vậy?"

"Li nhi cô nương, không có việc gì, chỉ là ta thấy nhớ cha mẹ nên trong lòng có chút khó chịu, đi thôi, ta đỡ ngươi về nghỉ ngơi!"

Vân Lâm Li nhìn ánh mắt có vê trốn tránh của Minh Nguyệt, nàng biết chắc hẳn Minh Nguyệt đang gặp chuyện phiền toái!

"Minh Nguyệt, ngươi nói dối, ngươi không phải vì thương nhớ cha mẹ mình. Ngươi yên tâm mau nói ta nghe sự việc như thế nào, có lẽ, ta có thể giúp được ngươi!"

Minh Nguyệt nghe xong những lời Vân Lâm Li nói, ánh đột nhiên sáng lên, tựa hồ thấy được hy vọng!

"Thật vậy chăng? Li nhi cô nương, ngươi thật sự nguyện ý giúp đỡ ta."

Khi Vân Lâm Li sốt cao, Minh Nguyệt từng thấy Thái Tử hạ mình chườm nóng cho Vân Lâm Li, chỉ bằng điểm này, nàng cảm thấy Vân Lâm Li chắc có thể giúp được nàng.

Vân Lâm Li nhìn Minh Nguyệt vừa hưng phấn vừa kích động liền nói: "Chỉ cần ta có thể giúp được, ta tuyệt đối sẽ giúp ngươi! Những ngày qua, ít nhiều gì cũng do ngươi chiếu cố chăm sóc cho ta!"

"Li nhi cô nương, thật tốt quá, nếu ngươi có thể cứu tỷ tỷ của ta, ta xin dập đầu tạ ơn ngươi!" Vừa nói Minh Nguyệt liền muốn quỳ xuống dập đầu. Vân Lâm Li nhanh tay giữ chặt nàng lại: "Ngươi nói trước cho ta biết, rốt cuộc là chuyện gì?"

"Li nhi cô nương, là như vầy, tỷ tỷ của ta Minh Trúc là cung nữ ở Phu Dung Các. Hôm qua trên đường đưa tiểu công tử đi tập võ như thế nào để bị lạc mất. Tuy rằng đã tìm được tiểu công tử nhưng tỷ tỷ ta lại bị dùng hình, còn bị đem vào địa lao. Lam Phi ở Phù Dung Các nói đem vào địa lao là còn nhẹ, nếu không tìm thấy được tiểu công tử thì tỷ tỷ ta sẽ bị tội chết.. huhu.. huhu.."

Lam phi là phi tử của Đại Vương Lý Kế, cùng với sủng phi của Lý Kế Tân thị có mốt quan hệ rất tốt.

"Nếu tiểu công tử đã tìm được rồi, tỷ tỷ ngươi cũng đã bị phạt, sao còn muốn đưa vào địa lao? Chuyện này thật quá đáng, Minh Nguyệt ngươi dẫn ta đi Phù Dung Các, ta đi gặp Lam phi!"

Tinh thần hào hiệp của Vân Lâm Li lại nổi lên, bên cạnh đó, mấy ngày này đều là Minh Nguyệt dốc lòng chăm sóc cho nàng, nàng giúp tỷ tỷ của Minh Nguyệt, cũng coi như là trả một ân huệ đối với Minh Nguyệt.

Minh Nguyệt vừa nghe Vân Lâm Li nói, liền bị dọa, không phải Vân Lâm Li nên đi cầu xin Thái Tử điện hạ hỗ trợ sao? Tự dưng lại muốn đi Phù Dung Các, chỉ sợ nàng lại bị bắt vào địa lao, dù gì Vân Lâm Li cũng từng là tội phạm ám sát Thái Tử!

"Li nhi cô nương, ngươi vẫn nên đi cầu xin Thái Tử điện hạ hỗ trợ đi! Hai chúng ta cùng đi đến đó như vậy, ta thấy không ổn, chúng ta sẽ bị phạt!"

Nhìn thần sắt của Minh Nguyệt, Vân Lâm Li biết nàng đang lo lắng cái gì.

Nàng dừng lại một chút rồi nói: "Như vậy đi, ngươi nói cho ta biết Phù Dung Các ở đâu. Hoàng cung này quá lớn, ta lại chưa đi Phù Dung Các bao giờ, ngươi cũng không cần đi cùng ta. Ta đi Phù Dung Các cầu kiến Lam phi, nếu gặp được người, ta nhất định sẽ nghỉ cách thuyết phục người thả tỷ tỷ ngươi ra!"

Minh nguyệt hơi hơi ngẩn ra một chút:

"Cái này.. Li nhi cô nương vẫn nên đi cầu xin Thái Tử thì hơn! Lam phi chắc chắn sẽ nể mặt Thái Tử mà bỏ qua cho tỷ tỷ ta!"

Vân Lâm Li lạnh lùng nói: "Vì sao ta phải đi cầu xin Thái Tử điện hạ? Lại nói, trong mắt điện hạ ta là tội nhân ám sát hắn, hắn làm sao có thể đáp ứng ta giúp ngươi được!"