"Hạ lão gia Hạ phu nhân xin chào" Hạ Vũ Mân gật đầu lễ phép chào giọng nói vẫn lạnh lùng như cũ

"Vũ Mân chào con ta là Diệp Tử Viện mẹ của Tiếu Trạch con có thể gọi ta là dì Diệp" Diệp Tử Viện hào hứng nói

"Được" Đối với sự nhiệt tình của Diệp Tử Viện, Hạ Vũ Mân vẫn lạnh nhạt ên tiếng

"Vũ Mân đây là con trai của Âu phu nhân Âu Tiếu Trạch cũng sẽ là anh rể tương lai của con" giọng nói nghiêm nghị của Hạ Vũ Quân mang theo vài phần nhắc nhở nhưng ánh mắt nhìn Hạ Vũ Mân thì đầy yêu thương

Hạ Vũ Mân nghe thấy lời nói của Hạ Vũ Quân thì nâng mắt nhìn Âu Tiếu Trạch phía bên kia ánh mắt sắc bén âm thầm đánh giá người được gọi là anh rể tương lai của cô rất nhanh rồi biến mất

"Chào em, anh là Âu Tiếu Trạch" Âu Tiếu Trạch phong lưu cười nói

"Chào" Hạ Vũ Mân thờ ơ đáp

Thái độ của Hạ Vũ Mân làm cho Âu Tiếu Trach Ngạc nhiên. Với sự kiêu ngạo của Âu Tiếu Trạch anh không cho phép bất cứ người nào xem nhẹ sự xuất hiện của anh, nghĩ tới anh liền tức giận ném ánh mắt sát khí tới Hạ Vũ Mân

Cảm nhận được sự tức giận của Âu Tiếu Trạch hướng tới mình Hạ Vũ Mân cau mày khó hiểu. Cô chợt nghĩ ra nguyên nhân rồi cười khiêu khích nhìn Âu Tiếu Trạch đang nổi giận

Thấy bầu không khí giữa Hạ Vũ Mân và Âu Tiếu Trạch có chút quỷ dị, Hạ Vũ Ân liền vội vàng nói

"Cũng không còn sớm mọi người đi đường cẩn thận. Âu phu nhân nếu có thời gian con sẽ đến Âu gia cùng người tán gẫu" Hạ Vũ Ân ngọt ngào nói

"Được không làm phiền mọi người nghỉ ngơi chúng ta về trước. Hạ tổng còn chuyện kết hôn của hai đứa cứ quyết định như đã bàn cuối tháng này hôn lễ sẽ được cử hành" Diệp Tử Viện hào hứng nói

"Được theo Âu phu nhân" Hạ Vũ Quân khàn giọng nói

Sau khi ba người Âu Tiếu Trạch rời khỏi Hạ Vũ Mân xoay người rời khỏi nơi làm cho cô cảm thấy không thoải mái. Thấy Hạ Vũ Mân rời đi Hạ Vũ Quân cất giọng "Cũng đã trễ mọi người ai về phòng nấy nghỉ ngơi mai con đi làm"

"Vậy con xin phép về phòng trước" Hạ Vũ Linh nhẹ giọng nói ánh mắt căm hận hướng tới bóng Hạ Vũ Mân vừa khuất. Lúc nãy cô muốn làm mất mặt Hạ Vũ Mân trước mặt người nhà họ Âu nào ngờ Âu phu nhân lại thích con nhỏ này đến thế. Ba đối với thái độ không coi ai ra gì của Hạ Vũ Mân cũng không trách móc nghĩ tới càng khiến cô không cam lòng. Cô không bao giờ để cho Hạ Vũ Mân cướp hết những thứ sẽ thuộc về cô.

---------------

"cốc cốc cốc...."

"Vũ Mân là chị, chị có thể vào được không" Hạ Vũ Ân áp sát mặt vào cánh cửa nhỏ nhẹ nói

"Có thể. Cửa không khóa" Hạ Vũ Mân lạnh lùng nói

"Vũ Mân, chị biết từ tối đến giờ em vẫn chưa ăn gì nên có mang cho em một ít đồ ăn nhẹ. Ăn xong nghỉ ngơi thật tốt chị thấy em có vẻ rất mệt" Hạ Vũ Ân quan tâm nói

"Được chị cứ để đó lát nữa em sẽ ăn"

"Vậy chị đi ra ngoài cho em nghỉ ngơi. Ngủ ngon" Hạ Vũ Ân mỉm cười nói

----------------

"Lão đại" Nhị Ảnh cung kính nói

"Tổng giám đốc" giọng nói run rẩy của quản lý vang lên

"Chuyện gì đã xảy ra?" Lăng Triết Hạo cau mày quét mắt nhìn hết đám người đang run rẩy nói

Thấy Lăng Triết Hạo hỏi một người phục vụ run rẩy giọng nói mang theo vẻ sợ hãi "Tôi vừa đi tới thì thấy bọn họ đã chết"

Lăng Triết Hạo đẩy cửa bước vào, bên trong có Nhất Ảnh đang quát sát xung quanh thấy Lăng Triết Hạo đi vào anh cung kính nói

"Lão đại. Thi thể chính là Ngô Dương của Ngô Thị ông ta chết do loại súng giảm thanh tân tiến nhất hiện nay."

Lăng Triết Hạo trầm xuống dám giết người ngay trên địa bàn của anh làm sao anh có thể bỏ qua. Lúc này điện thoại của Lăng Triết Hạo vang lên. Người bên kia cất giọng ngả ngớn nói

"Lăng, mau tới đây" không ai khác chính là Âu Tiếu Trạch cũng chỉ có anh mới dám dùng giọng điệu như thế với Lăng Triết Hạo

"Biết" Lăng Triết Hạo lạnh lùng nói