Editor: May

Dứt lời, gần như mọi người đều thay đổi sắc mặt, thấp thỏm lo âu đứng ở tại chỗ.

“Đường Tâm Niệm”

Một bàn tay to của Tần Lệ Tước tùy ý đặt ở trên ghế đang ngồi, theo giọng nói của anh tới, còn có một cổ gió lạnh uy lực cường đại, gào thét mà qua ở trong đại sảnh.

Đường Tâm Niệm lại là câu môi cười, “Người ta đây cũng là vì bảo vệ tôn nghiêm của anh thôi đúng không? Đỡ phải bọn họ khinh thường anh, vả mặt nhà họ Tần, cho rằng anh không có năng lực bảo hộ phụ nữ, tùy tiện khi dễ phu nhân anh đúng không?”

Cô cố tình liên hệ anh với nhau, trong mắt đồng lạnh lẽo nheo lại của Tần Lệ Tước, chiếu ra bộ dáng vào giờ phút này của cô, giảo hoạt giống như một con tiểu hồ ly.

Tức giận của anh lập tức nghẹn ở chỗ ngực, quát lạnh ra tiếng với hai người hầu kia: “Cút ra ngoài”.

“Vâng, vâng”

Đường Tâm Niệm buông Tiểu Thiên Thiên ra, chuẩn bị đi phòng bếp làm chút bữa sáng ra tới, sáng sớm ra một ngụm ác khí, cô cũng xác thật là đói bụng.

Nhưng, khi cô mới vừa đi vào phòng bếp cầm lấy đồ làm bếp, phía sau lại tới một tiếng đóng mạnh cửa.

Đường Tâm Niệm quay đầu lại, chỉ thấy Tần Lệ Tước liền ở phía sau cô, hơn nữa còn đóng cửa lại.

Chỗ trái tim cô, chợt co rụt lại, trong mắt đồng màu đen trong trẻo chiếu ra người đàn ông đang từng bước một đi về phía cô, gương mặt tuấn mỹ, môi đỏ bạc tình mím chặt, dáng người đĩnh bạt, tây trang quý báu màu đen hệ cấm dục, đi đường tự mang tiếng gió sắc bén,

“Anh muốn làm gì?”

Đường Tâm Niệm lui về phía sau một bước, phòng bị nhìn người đàn ông trước mắt.

Bước chân Tần Lệ Tước không dừng lại, mà là từng bước tới gần, hai tay rắn chắc vươn ra, khóa cô ở giữa đài lưu ly và anh, cúi đầu nhìn gần, “Ma quỷ chân thật? Bị hạ nguyền rủa? Nửa đêm lấy mạng?”.

“Cái… Cái gì?”

Đường Tâm Niệm nhất thời không có phản ứng lại, bởi vì cách quá gần, bên tai còn có giữa cánh mũi, toàn bộ đều là hơi thở thành thục mà mị hoặc trên người người đàn ông, hơn nữa lời kịch này nghe có chút quen thuộc.

Ánh mắt Tần Lệ Tước sâu đậm, phía sau mắt đen giống như là che giấu một đầu cự thú, nguy hiểm đến cực điểm, sâu cạn khó dò.

Thân thể bọn họ lại là dán chặt hết sức, Đường Tâm Niệm thậm chí có thể cảm giác đến, ở cô trước mặt đến tột cùng là một bộ dáng cương cân thiết cốtnhư thế nào? (cương cân thiên cốt: gân thép xương sắt, có nghĩa là xương được đúc như thép. Mô tả một cơ thể mạnh mẽ hoặc về sự mạnh mẽ bất khuất.)