Hai người rất nhanh đi tới nhà Chu Tử Thanh, nhà Chu Tử Thanh không hề giớng trong tưởng tượng Liêu Thần, phải biết rằng Chu Tử Thanh làm cho người ta ấn tượng đầu tiên thường thường là lạnh lùng, nhưng nhà Chu Tử Thanh cũng là nơi nơi làm đẹp một ít nhan sắc tươi đẹp.

Bồn hoa màu xanh vô cùng tinh xảo, trên bàn đặt hộp hoa yêu cơ màu lam, còn có màu vàng nhạt trên tường, đều tỏa sáng ra một loại sức sống bừng bừng, làm cho Liêu Thần lại một lần nữa nhận thức nội tâm của nam nhân bên cạnh này.

Mềm mại, dịu ngoan, chờ mong có được một gia đình tốt đẹp, ở chung với Chu Tử Thanh, Liêu Thần liền có thể thấy được Chu Tử Thanh là một người như vậy, chỉ tiếc, hắn cũng không phải người này.

“Cậu ngồi trước, tôi đi rót nước cho cậu.” Bị Liêu Thần dùng ánh mắt đánh giá nhìn, Chu Tử Thanh nhất thời có chút đỏ mặt, y ở lại đây gần bốn năm, vẫn là lần đầu tiên dẫn người vào nhà, nhất thời có chút cử chỉ vô thố.

Nhìn Chu Tử Thanh chạy trối chết, Liêu Thần lộ ra một tươi cười thú vị, tiếp đó thì chậm rì rì ngồi ở trên sofa, ánh mắt lại nhịn không được đánh giá trong phòng.

Hắn từng có rất nhiều tình nhân, phần lớn đều là sau khi nhìn được mắt thì đến khách sạn giải quyết một chút, sau khi tỉnh ngủ cơ hồ sẽ trở thành người xa lạ, những người đó có lẽ là vì xin tiền của hắn, có lẽ là muốn hắn giúp đỡ, chuyện em tình anh nguyện Liêu Thần cũng không phải người tốt gì, tình nhân giống như cá chép sông Trường Giang cơ hồ đều không đếm được, Liêu Thần thậm chí cũng không quá nhớ rõ mặt những người đó, cũng vì như thế, làm cho Liêu Thần căn bản không thể tin trên thế giới này có tình yêu.

Liêu Thần còn nhớ rõ một thiếu niên hắn coi trọng, cậu ta là một học viên của học viện kinh tế, bộc lộ tài năng như là một vầng mặt trời nhỏ, chỉ cần bị cậu ấy nhìn chăm chú liền khiến người ta cảm thấy ấm áp không thôi, nhưng mà chính thiếu niên này, là nội gián mà công ty đối thủ của hắn phái tới, cuối cùng tuy rằng cũng không làm công ty Liêu Thần mất đi cái gì, nhưng lại làm cho trái tim Liêu Thần lập tức phủ kín.

Sau đó lục tục cũng từng có ‘Động tâm’, bằng không thì là vì âm mưu cuối cùng cũng không gặp lại, bằng không chính là em tình anh nguyện giải quyết nhau, Liêu Thần nhớ rất rõ ràng, hắn có một tình nhân đã không nhớ rõ diện mạo, ở trên giường cũng phối hợp tốt lắm, nhưng lại phải rời khỏi hắn, lý do rời đi, cũng là buồn cười như vậy, buồn cười làm Liêu Thần thậm chí trực tiếp tìm người đuổi đi tình nhân này, sau đó không còn gặp mặt.

Tình nhân kia không phải người duy nhất nói yêu hắn, cũng là người duy nhất bởi vì yêu hắn mà quyết tâm phải rời khỏi hắn người, bởi vì tình nhân kia nói, hắn không có tâm, người không có tâm, thì sao lại người khác đây?

Nửa năm này, Liêu Thần cố gắng làm một tình nhân tốt, chẳng sợ chỉ có thể hoạt động ở bệnh viện, nhưng cũng mang đến cho Chu Tử Thanh không ít ‘Kinh hỉ’.

Tỷ như nói vụng trộm làm một ít lãng mạn nhó, tặng cho Chu Tử Thanh đưa một ít quà nhỏ a linh tinh, Liêu Thần cố gắng sắm vai một tình nhân tốt, trong vòng kỳ hạn quy định.

“Như thế nào? Chỗ này của tôi thật lâu không có sửa qua.” Chu Tử Thanh đã cầm nước lại đây, là nước ấm, nhìn thấy Liêu Thần còn đang đánh giá phòng, mới nói.

“Rất không sai.” Liêu Thần quay đầu cười, gật đầu với Chu Tử Thanh, làm ra đánh giá.

Nơi này quả thật không sai, ít nhất tốt hơn phòng nhỏ cho thuê của nguyên chủ nhiều.

Chu Tử Thanh ngồi trên sofa bên cạnh, cũng không biết vì cái gì, rõ ràng là ở trong nhà mình, nhưng Chu Tử Thanh lại cảm thấy có chút câu thúc nói không nên lời, nhìn Liêu Thần uống nước, cổ họng hơi hơi nhảy lên, không biết như thế nào lại nhớ tới cảnh trong mơ thật lâu không nhớ tới.

Trong mơ Liêu Thần cũng là như vậy, từng động tác thật giống như nam châm hấp dẫn ánh mắt y, toàn thân đều tản ra dụ hoặc làm cho Chu Tử Thanh không thể kháng cực, làm cho ánh mắt Chu Tử Thanh nhìn Liêu Thần đột nhiên có chút ngốc lăng.

Uống nửa ly nước, Liêu Thần quay đầu, nhìn thấy chính là Chu Tử Thanh có chút ngốc lăng, tuy rằng khuôn mặt tinh xảo kia như trước là Bạch Ngọc không tỳ vết, nhưng lỗ tai đỏ bừng cũng đã bán đứng y.

Phát hiện ánh mắt Chu Tử Thanh cố định ở ngoài miệng hắn, Liêu Thần cố ý dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm môi có chút ướt át, làm cho Chu Tử Thanh vốn ‘hóa đá’ lập tức thanh tỉnh lại, nhưng thân thể cũng không chịu khống chế bắt đầu tiếp cận Liêu Thần, hầu kết nhịn không được nuốt xuống, môi đột nhiên có chút khô khan.

Không cho Chu Tử Thanh cơ hội phản ứng, Liêu Thần trực tiếp đưa tay ôm người vào lòng, trực tiếp liền hôn lên đôi môi hắn đã sớm quen thuộc, như trước mang theo mùi bạc hà thơm ngát, làm cho Liêu Thần lại cảm thấy mỹ mãn phát ra tiếng thở dốc, ôn nhu liếm môi Chu Tử Thanh, cạy mở đôi môi người trong lòng, vươn đầu lưỡi bá đạo xâm chiếm khoang miệng Chu Tử Thanh, quấn quanh phác họa đầu lưỡi Chu Tử Thanh, làm cho Chu Tử Thanh sâu sắc thở dốc…

Một bên hôn môi người trong lòng, tay Liêu Thần cũng không dừng lại, đã từ vạt quần áo Chu Tử Thanh sờ soạng đi vào, làm cho Chu Tử Thanh cả người run lên, lại không phản kháng, tùy ý Liêu Thần hoạt động…

Người trong tình yêu cuồng nhiệt giống như là bó đuốc, chỉ cần có tí xíu ngọn lửa, có thể bùng cháy kịch liệt, cũng không biết là vì hưng phấn khi xuất viện, hay là xuất phát từ yêu thích với Chu Tử Thanh, Liêu Thần giống như là đối đãi với người trân trọng nhất triệt để chiếm hữu Chu Tử Thanh.

Hai người lần đầu tiên ở trên giường, bởi vì Liêu Thần muốn lưu lại ký ức tốt đẹp nhất cho người trước mắt này.

Một hồi □□, Chu Tử Thanh từ ban đầu bị động đến sau lại chủ động, làm cho Liêu Thần cũng hưởng thụ vô cùng, nhìn thấy Chu Tử Thanh ngồi trên người hắn mặt mày đều là tình ý, Liêu Thần đột nhiên cảm thấy mình tựa hồ có chút tra.

Bất quá nghĩ tới thân phận hiện tại của hắn, Liêu Thần vẫn là kiên quyết quyết định, dù sao, hắn cũng muốn làm cho nguyên chủ đi lên đỉnh nhân sinh.

Sáng sớm hôm sau, Chu Tử Thanh từ trên giường tỉnh lại, bên người đã không có bóng dáng Liêu Thần, tuy rằng thân thể đã được rửa sạch, trong phòng cũng mở điều hòa, Chu Tử Thanh lại cảm thấy phá lệ lạnh lẽo.

Lạnh mặt mặc vào áo ngủ, nơi không thể nói kia còn có chút ẩn ẩn đau đớn, nhưng Chu Tử Thanh lại hoàn toàn không cần, đi tới cạnh ngăn tủ, thấy được lá thư lưu lại phía trên.

Tay cầm lá thư tay có chút run run, phía trên còn mang theo vết môi, lúc này lại thoạt nhìn phá lệ châm chọc.

Chu Tử Thanh run run tay mở lá thư ra, nhìn thấy là chữ viết Liêu Thần, đầu tiên là sửng sốt, tiếp theo tiếp tục đọc xuống, sau khi xem xong, bỗng nhiên hung hăng xé nát lá thư, ra sức ném vào không trung, cả người ngã ở trên giường, y vốn vô cùng bình tĩnh, đột nhiên ôm chăn cả người run rẩy.

Trên giường truyền đến tiếng nức nở đè nén, lộ ra ủy khuất cùng khổ sở không hiểu, nam nhân ở trước mặt mọi người này đều lạnh lùng vô cùng, lúc này như là một đứa trẻ ôm chăn gào khóc, như là bị bỏ rơi.

Ngồi trên máy bay Liêu Thần nhìn ra ngoài cửa sổ, bên ngoài tầng mây trắng tinh không tỳ vết, không biết như thế nào, làm cho Liêu Thần nhớ tới hai tay Chu Tử Thanh, hay tay luôn có thể hấp dẫn hắn trước tiên, nhớ tới hắn hôm qua điên cuồng một lần lại một lần hôn môi hai tay đó, nhớ tới Chu Tử Thanh nhẫn nại ghé vào đầu vai hắn khóc lóc, nhớ tới tiếng cầu xin tha như làm nũng của Chu Tử Thanh, nhịn không được xoa xoa trán, hắn nghĩ, đây không phải là một phát triển tốt.

Bởi vì Liêu Thần đột nhiên phát hiện, còn chưa rời đi, hắn cũng đã bắt đầu nhớ y.

Khi máy bay đáp xuống, Liêu Thần gặp được người tiếp đãi hắn, là Jennifer lúc trước đã bàn bạc tốt trên mạng, nghĩ tới về sau, ánh sáng vốn không muốn đảo qua, ở trong này, sẽ là nơi hắn phát triển đế quốc thương nghiệp lớn nhất.

Liêu Thần biến mất một tuần, Chu Tử Thanh liền ở trong nhà ngây người một tuần, y nằm ở trên giường, hai mắt đã khóc đỏ bừng, chỉ cần nhắm mắt lại, tựa hồ có thể nhìn thấy bộ dáng Liêu Thần cười tủm tỉm, nhưng mà chính là người này, lại bỏ y mà đi.

Khi y thật vất vả yêu một người, lại bị bỏ rơi như vậy.

Mãi cho đến khi nhận được điện thoại của chị, Chu Tử Thanh mới từ trong đần độn tỉnh lại, chuyện đầu tiên chính là đến bệnh viện từ chức, khi từ chức, y gặp Tiểu Điệp cùng Tiểu Hà, hai người còn hỏi tin tức Liêu Thần, Chu Tử Thanh lấy lệ mà qua.

Sau khi về nhà mình, Chu Tử Thanh mới bình tĩnh lại, mở ra thứ Liêu Thần lưu lại trong máy tính cho y, bắt đầu chính thức tiếp xúc công việc trong gia tộc, thời gian năm năm, cũng đủ làm một đôi cha mẹ thật lòng yêu thương con trai thỏa hiệp, chỉ cần con trai ở bên người, dù cho con trai thích nam nhân hay là nữ nhân, đó cũng không còn là điều gì quan trọng.

Liêu Thần ở nước Mĩ phát triển cũng vô cùng nhanh chóng, lúc trước trong tay hắn liền có gần tám trăm vạn dollar Mỹ, mà làm internet giả thuyết, cũng chỉ cần là nhân tài và máy móc phục vụ, một tháng sau hắn đến nước Mĩ, phần mềm đăng ký thông tin kịp thời miễn phí ‘Quy’ chính thức xuất hiện trên internet, sau khi đang tiến hành hàng loạt mở rộng, bắt đầu nhanh chóng lan tràn trên internet.

Lúc trước Liêu Thần liền phát hiện, thế giới này tuy rằng kinh tế phát triển, nhưng ngành giải trí phát triển lại không nhanh như vậy, ít nhất Liêu Thần biết ngành Game Online, cùng với thông tin internet, tiểu thuyết internet là một loại ngành nghề, cũng không phát triển thế nào, liên hệ di động cùng sách thật vẫn như trước là chiếm lĩnh tư duy chủ của mọi người.

“Quy” là Liêu Thần phỏng theo chim cánh cụt ở thế giới mình mà sáng tạo ra một phần mềm thông tin internet, đồng thời cũng có thể dùng để viết tiểu thuyết chơi game, mà vì gia tăng số lượng người đăng ký, Liêu Thần còn lấy ra dàn ý tiểu thuyết internet mà đời trước xem qua một ít rồi tìm người viết, mà phần mềm ‘Quy’ này cũng là từ máy tính phát triển đến máy tính bảng lại đến di động, số người đăng kí rất nhanh gia tăng, mà bên trong nơi có thể phát biểu một ít lời tâm tình cũng trở thành nơi mọi người yêu thích, về Micro Off, cũng ở nửa năm sau nhanh chóng chiếm lĩnh đầu đề, phần mềm thông tin ‘Quy’ cũng chính thức mở rộng thị trường trong nước.

Tuy rằng Liêu Thần ở nước ngoài, nhưng hắn lại đem mục tiêu phát triển công ty internet đặt ở trong nước, một năm sau khi công ty Dạ Quy Nhân mở rộng Micro Off, tay chơi di động cũng chính thức bắt đầu lưu hành trong và ngoài nước, vừa mới sáng tạo ra game di động có lượng download cao nhất toàn thế giới, mà trò chơi này chính là Liêu Thần ngẫu nhiên chơi một chút —— Người giàu di động.

Hai người trời nam đất bắc, cho nhau cũng không phải điều tra quan hệ đối phương, giống như từng ở chung nửa năm bất quá chỉ là một giấc mộng, Chu Tử Thanh vì bảo vệ gia tộc mà phấn đấu, Liêu Thần vì chống lại bốn gia tộc lớn mà cố gắng, thời gian năm năm nhoáng cái mà qua…