Có một thời gian Lương Ngân tin rằng thế gian này không có người xấu nhưng lòng người cũng có lúc vì một số chuyện nên mới sai lệch, cũng có thể bởi vì cô là người vừa bước vào xã hội không lâu hay cũng có thể do những người bên cạnh cô đều rất lương thiện.

Trình Mạc Nhiễm gần đây đầu bận rộn đến nỗi sứt đầu mẻ trán, công việc có chút trục trặc , trước tiên nói đến mảnh đất kia, bởi vì đối phương không chịu hợp tác nên các anh bị tổn thất khá nhiều, hiện tại lại còn thường xuyên xuất hiện thiêu thân khiến anh và Vệ Nam nhiều lúc tức giận mà chửi bậy. ( Ở đây tác giả nói “ thiêu thân” để chỉ những người giở ý mánh khóe, có ý đồ xấu)

Cuộc sống mỗi ngày của Lương Ngân vẫn rất phong phú, trường học, cửa hàng, tình yêu, sự nghiệp, mọi thứ đều rất tốt.

Bởi vì gần đây Trình Mạc Nhiễm bận rộn chuyện công ty nên hai người cũng rất ít gặp mặt , tuy Trình Mạc Nhiễm muốn đến đón Lương Ngân đi làm nhưng Lương Ngân đều cự tuyệt, sợ có người thấy lại bàn tán ra vào, sau lưng một người đàn ông thành đạt người phụ nữ được chọn làm tình nhân sẽ như thế nào .

Lương Ngân đã xác định rõ ràng, người cô thích là Trình Mạc Nhiễm, còn nói về yêu , có thể đây chính là thói quen, dần dần lâu ngày cũng sẽ trở thành tình yêu.

Bởi vì bù đắp cho Trình Mạc Nhiễm, Lương Ngân thường xuyên đến nhà của anh, bởi vì trong nhà còn có ba chị em nên anh không thể thường xuyên đến đó được, cứ cách ba đến năm hôm cô sẽ ngủ ở nhà anh một đêm, cơ hội hai người triền miên cả đêm không nhiều, hơn phân nửa thời gian là cô soạn bài cho hôm sau, còn anh thì bận xem các loại văn kiện hồ sơ đến khuya, sau đó lặng lẽ nằm bên cạnh cô ngủ, Trình Mạc Nhiễm gầy đi trông thấy, thân thể vốn cao lớn bây giờ có chút gầy gò, Lương Ngân thấy anh như vậy cũng rất đau lòng.

Hôm nay Lương Ngân nói với cô Lý muốn chiều nay tan việc sớm một chút, sau đó cô gọi nhóm Đàm Cẩm Niên nói với các cô rằng tối hôm nay cô không về, nói xong cô đến siêu thị gần nhà Trình Mạc Nhiễm mua thức ăn để làm bữa cơm tình yêu tối nay, cố gắng bồi bổ cho người đàn ông của cô, Trình Mạc Nhiễm là một người rất kén ăn , anh rất ít ăn rau nhưng kể từ khi anh ở cùng với Lương Ngân, cô luôn cố gắng nghĩ mọi cách để anh ăn những món mà trước đây anh chưa hề ăn, điểm này làm Lương Ngân cảm thấy rất hài lòng.

Lương Ngân cầm thẻ thông hành, mua xong đồ ăn, bắt đầu vào phòng bếp bận rộn làm việc, chỉ cần những món cô cẳm thấy anh thích ăn hay những món dinh dưỡng cô đều để tâm nấu, cẩn thận làm khiến cho người khác nhìn thấy lập tức muốn ăn. Lương Ngân đeo tạp dề xào món rau, lại nếm thử món canh bên kia, cho đến khi bản thân hài lòng mới tắt bếp, dọn ra mâm cơm.

Ánh mặt trời đầu thu nhưng không nóng, xuyên qua tấm kính chiếu vào nhà bếp tực như phản xạ, chiếu lên người Lương Ngân tạo cho người khác cảm thấy xung quanh cô có vầng hào quang.

Lúc Trình Mạc Nhiễm nhận được điện thoại của Lương Ngân là vào lúc xế chiều, lúc đó anh vừa kết thúc hội nghị, sau đó vội vàng đến Vệ thị tìm Vệ Nam thương lượng, ở trên xe , đầu anh đau như muốn tung, đúng lúc này chuông điện thoại vang lên, giọng nói ngọt ngào của Lương Ngân truyền đến : " Tối hôm nay anh trở về nhà sớm một chút được không?" Không phải mệnh lệnh mà là uyển chuyển hỏi khiến cho những mệt mỏi trong lòng Mạc Nhiễm vơi đi rất nhiều.

" À được rồi, anh sẽ cố gắng." Trình Mạc Nhiễm biết những ngày qua cô cũng rất cực khổ, vốn dĩ đi thực tập đã rất cực rồi, kể từ khi biết bọn anh gặp khó khăn trong chuyện hợp đồng kia , cô liền ở bên cạnh anh, thời gian ngủ bên nhà anh cũng nhiều lên, mỗi ngày chuẩn bị bài giảng đến khuya rồi mới ngủ , ngày hôm sau còn phải dậy sớm để đến trường nhưng vẫn cự tuyệt không muốn anh đưa đi.

Có lúc tình cảm chỉ cần nhân nhượng như vậy.

" À lúc lái xe trở về anh đi đường cẩn thận nha!" Lương Ngân dọn món ăn xong liền gọi điện thoại cho Trình Mạc Nhiễm , biết anh đang ở công ty nên dặn dò một câu rồi khẩn trương cúp điện thoại.

Lúc Trình Mạc Nhiễm chuẩn bị lấy chìa khóa ra mở cửa thì Lương Ngân đã mở cửa, cô rất vui mừng khi nhìn thấy anh : " Anh đã về rồi!"

Anh khẽ cười, có đôi khi người con gái này khiến anh cảm thấy mọi chuyện không có gì to tát cả.

Lương Ngân nhận lấy áo vest anh đang cầm trên tay bước vào trong phòng ngủ treo lên, sau đó bước ra cầm lấy cốc nước anh đang uống.

" Anh mau qua đây đi, em đã làm rất nhiều món để bồi bổ anh đấy, trước tiên ăn cơm đã, mau ăn cơm đi anh! " Lương Ngân vội vàng kéo anh đến phòng ăn.

Đồ ăn vẫn còn nóng.Lương Ngân đưa đôi đũa cho anh, không đợi anh gấp , cô đã cầm lên một đôi đũa khác gắp đồ ăn cho anh, giọng nói khẩn trương : " Anh ăn thử xem mùi vị thế nào ?"

Trình Mạc Nhiễm nhẹ nhàng cầm đũa gắp thức ăn trong chén lên ăn, sau đó gật đầu : " Ừ, rất ngon."

Trình Mạc Nhiễm , con người này luôn cho người khác ảo giác không chân thật, có lúc anh là một người bá đạo hay nói, lại có lúc lãnh khốc ít nói , thật ra chỉ khi đối mặt với Lương Ngân anh mới như vậy, Lương Ngân nhớ lúc đầu anh quấy nhiễu mình , anh rất bá đạo ; lúc anh an ủi cô lại rất dịu dàng đa tình , còn những lúc anh tức giận, không vui lại trầm mặc ít nói.

Thời gian lâu dài, Lương Ngân phát hiện người đàn ông này như một đứa trẻ, anh sẽ vì một câu nói của cô từ vui vẻ chuyển sang tức giận, cũng sẽ vì câu nói của cô trở nên bướng bỉnh như đứa trẻ, anh thì ra cũng chỉ là một người đơn giản, tất cả vui buồn của mình đều thể hiện rõ ra khi bên cạnh cô.

" Hôm nay anh vẫn không vui sao? Đối phương vẫn không chịu nói chuyện chuyện hợp đồng kia với các anh sao? " Lương Ngân thấy anh trầm mặc ít nói cũng trở nên lo lắng.

" Em đừng lo lắng, không có việc gì đâu, sao hôm nay em tan ca sớm vậy? " Trình Mạc Nhiễm nói lảng sang chuyện khác , thật ra anh không muốn nói đến hợp đồng hợp tác đó nữa , hợp tác trong nước từ trướcđến nay chưa bao giờ thấy nhân vật thần bí chưa tưng xuất hiện như vậy.

" Hôm nay em nói với cô Lý muốn hẹn với bạn trai nên tan việc sớm một chút, cô ấy liền đồng ý , thế anh có cảm động không ? Lúc Lương Ngân nói nhưngc lời này chân mày cong lên, ánh mắt sáng ngời , bộ dáng trong sáng khiến Trình Mạc Nhiễm hiểu rõ tâm tình trong lòng.

" Cảm động, xem ra cuối cùng ai đó cũng tự giác làm bạn gái rồi! " Tâm tình của Tình Mạc Nhiễm nhất thời tốt lên , cũng nói nhiều hơn.

" Hứ, đó là do tự bản thân anh thấy vậy thôi có được không vậy! " Lương Ngân dẩu môi làm bộ tức giận, Trình Mạc Nhiễm trêu chọc bóp mặt cô , Lương Ngân cười tránh khỏi bàn tay của anh, hai người cứ như vậy hóa giải không khí ban đầu, cả phòng sáng ngời, ánh mặt trời lám say đọng lòng người, mây mù cũng bay đi.

Ăn cơm xong , dù nói gì Lương Ngân cũng cho Trình Mạc Nhiễm đến thư phòng làm việc, kéo anh vào nhà bếp rửa chén cùng cô, lúc cô rửa anh ngỏ ý muốn giúp cô nhưng cô cự tuyệt,anh tựa người vào lưng cô , dịu dàng nhìn cô như một bà lão cằn nhằn chuyện cô ở trường, học sinh của cô, cách nhìn của cô, nét mặt anh tràn đầy hạnh phúc.

Có người nói cuộc đời như nước, bình thản vô vị , nhưng mà nếu như hạnh phúc như vậy tại sao lại không làm?

Anh muốn ở cùng cô , muốn những ngày tháng về sau đều sẽ như vậy , anh thầm nghĩ , đợi sau khi chuyện này kết thúc, anh sẽ dẫn cô đến cục dân chính, trói buộc cô để cô mãi mãi không rời khỏi anh.

Ăn cơm xong là khoảng tám giờ , Lương Ngân nói muốn anh xem cùng cô, hai người trên sôpha tựa vào nhau, Lương Ngân dựa vào lồng ngực anh đang xem người phụ nữ trên ti vi......

Trình Mạc Nhiễm day day nguyệt thái dương, sau lưng mềm mại làm anh cảm thấy buồn ngủ , có thể hôm nay nghỉ ngơi không tốt nên hơi nhức đầu với mệt mỏi.

Lương Ngân xem hết phim là đã mười giờ, Trình Mạc Nhiễm tựa vào sôpha ngủ , Lương Ngân gọi anh dậy đi tắm, còn mình vào chuẩn bị mền gối cho anh.

Lương Ngân phát hiện mình hôm nay phá lệ, nhiệt tình chủ động, cô chủ động lau tóc cho anh, chủ động dính vào anh, Trình Mạc Nhiễm về phương diện này chưa bao giờ đè nén , cô chủ động càng làm cho mệt mỏi của anh hết sạch.

Hai người triền miên với nhau, tới hơn nửa đêm mới đi ngủ.