Sau khi dùng cơm tối xong, cánh đàn ông nhanh chóng kéo quân vào phòng sách tiếp tục thảo luận kế hoạch, nhóm phụ nữ lại tụ họp ở nhà bếp vừa chuẩn bị trà bánh vừa tranh thủ chuyện trò. Từ lúc Tô Cẩn Hiên chở Đường Tâm đến, không khí trở nên náo nhiệt hẳn lên, Trác Đình vẫn cứ như keo dính chuột dính sát bên người Đường Tâm, Đường Tâm cũng y như lúc trước vẫn xúm xít bên cạnh Trác Đình. Trác Đình và mọi người tinh ý không mở miệng hỏi han hay nhắc gì đến chuyện Đường Tâm bị tiêm thuốc, họ xem cô giống như một cô gái vừa được nếm trải hạnh phúc nên thỉnh thoảng Đường Tâm nhìn thấy những ánh mắt lấp lánh nhìn cô rồi tủm tỉm mỉm cười.

“ Đình Đình, trên mặt mình dính thức ăn hay sao mà cậu cứ liếc mắt quan sát mình hoài vậy? “ – Đường Tâm mím môi khẽ hỏi.

“ … Haiz! … Con người ta có tình yêu quả nhiên nhìn khác hẳn … cứ y như chồi non vừa được tắm mưa mùa xuân vậy! … “ – Trác Đình lắc đầu cảm thán.

“ … Uhm! … Đúng là càng nhìn càng khác! … Cứ y như được lột xác vậy! … “ – Diệp Hân đang ngồi gọt trái cây bên cạnh Trác Đình cũng tỏ thái độ đồng tình.

Nghe xong những lời Trác Đình và Diệp Hân vừa nói, gương mặt Đường Tâm lại ửng hồng, cô cúi mặt tỏ vẻ chuyên chú gọt trái táo trên tay.

“ … Tracy! … Cậu tính đứng ôm đống chén bát đến sáng luôn à? “ – Diệp Hân xoay người nhìn sang chỗ bồn rửa chén, thấy con bạn nhà mình vẫn còn thơ thẩn nhịn không được cất tiếng gọi.

Trác Đình cảm thấy chọc ghẹo Đường Tâm lúc này cũng không có thu hoạch gì, Đường Tâm lại đang ngượng ngùng lỡ như bất cẩn gọt có trái táo mà bị đứt tay thì cô sẽ phải nhìn thấy gương mặt đen thui sặc mùi nguy hiểm của tên bạo chúa nên lập tức chuyển hướng sang Lâm Doanh.

Trác Đình đưa ngón tay khều khều Diệp Hân rồi nháy mắt ra hiệu sau đó hắng giọng nghiêm túc lên tiếng.

“ … Cậu nói xem, ngày mai bọn mình có nên đề xuất với tên kia cho Doanh Doanh nhà chúng ta thêm một cái Welcome kiss để giúp cô ấy hoàn hồn không ta? “

Đường Tâm đang gọt táo nghe Trác Đình chuyển mục tiêu sang Lâm Doanh cũng ngừng tay lại, hai mắt long lanh hứng thú hóng chuyện. Không biết mấy ngày cô không có ở đây bọn họ đã phát sinh những chuyện gì rồi a?

“ … Haiz! … Chắc là phải như vậy rồi! … “ – Diệp Hân thở dài đồng tình.

“ … Cái gì mà Goodbye kiss??? … Cái tên Sở Trường Hy đó đã cướp mất nụ hôn đầu của mình!!! … Nụ hôn đầu! … Là nụ hôn đầu tiên của mình đó!!! “ – Lâm Doanh như chịu hết nổi, cô úp cái chén cuối cùng lên kệ đựng chén rồi bước đến bên chiếc bàn cả nhóm đang ngồi, cô ngồi xuống ghế úp mặt xuống bàn ấm ức lên tiếng.

“ …  Nếu cậu không có cảm giác gì đặc biệt thì đó chỉ đơn giản là một cái Goodbye kiss thôi mà! … “ – Đường Tâm nhịn không được thêm vào.

“ … Không phải! … Không có cái Goodbye kiss nào giống như của hắn ta aaaaaaaa! “ – Lâm Doanh đau khổ phản đối, nói xong dường như đang nhớ lại nụ hôn tạm biệt tai hại kia, gương mặt như con tắc kè từ màu đỏ chuyển sang màu đen rồi quay trở về màu đỏ.

Nhìn vẻ mặt rối rắm của Lâm Doanh, Trác Đình và Đường Tâm là những người có kiến thức từ kho tang ngôn tình đồ sộ ở kiếp trước cộng thêm kinh nghiệm thực hành đầy mình ở kiếp này, hai cô có thể tưởng tượng được cái Goodbye kiss kia của Sở Trường Hy bá đạo lẫn quyến rũ đến mức nào a!!! 

Trác Đình đảo mắt nhìn sang Diệp Hân, so với con cọp giấy Lâm Doanh thẳng thắn đáng yêu thì tính cách của Diệp Hân lại mạnh mẽ quyết đoán giống như một vị nữ vương nhiều hơn, chính điều đó đã vô tình tạo nên một lớp màn ngăn cách những người đàn ông muốn tiếp cận với cô. Những ngày cùng cô tìm kiếm Đường Tâm, tuy làm việc chung nhóm với những người thanh niên hội đủ tài năng lẫn khí chất nhưng Trác Đình dám khẳng định Diệp Hân chỉ đơn thuần xem bọn họ như những người anh mà quý mến, tuyệt đối không có chiều hướng phát triển thành tình yêu giống như Lâm Doanh và Sở Trường Hy …

“ Tracy! … Cậu vẫn còn suy nghĩ sẽ dành trọn cuộc đời cho tên tác giả kia hả??? “ – Diệp Hân đưa mắt nhìn Lâm Doanh lên tiếng hỏi.

Vừa nghe nhắc đến thần tượng của mình, Lâm Doanh như cá gặp nước, người sắp ngộp thở được bơm đầy oxy, cô ngẩng đầu nhìn Diệp Hân hùng hổ trả lời:

“ … Sau khi giải quyết xong việc này, mình nhất định sẽ khăn gói lên đường đi tìm anh ấy! “

“ … Cậu phải trả xong nợ cho người ta rồi mới đi được nha! “ – Diệp Hân nheo mắt nhắc nhở.

“ … Không được phép nhắc đến tên đó trước mặt mình! … Có bác Lữ ở đây, lát nữa mình sẽ ôm chân năn nỉ bác đứng ra bảo lãnh cho mình! … Tên đó vuốt mặt cũng phải nể mũi đúng không? … “ – Lâm Doanh đã tìm lại được chính mình, cô tươi tỉnh đáp trả.

Diệp Hân nhoẻn miệng cười tỏ vẻ mong đợi lên tiếng: “ Để rồi xem! “

Trác Đình và Đường Tâm đưa mắt nhìn nhau âm thầm cảm thán cho Lâm Doanh: “ … Không biết đến khi Lâm Doanh biết được mình cùng phu quân trong mộng có một cái Goodbye kiss nảy lửa thì sẽ có cảm giác như thế nào a??? … “

Bên trong phòng sách lúc này cánh đàn ông đã nhất trí thông qua kế hoạch cuối cùng, mọi người đều được giao nhiệm vụ cụ thể nhưng những nhiệm vụ trọng yếu vẫn được tin tưởng đặt trên vai những thanh niên trẻ tuổi. Cuộc họp vừa kết thúc tất cả mọi người quyết định nhanh chóng ra về để triển khai hành động.

Tống Duật Phong sau khi khái quát kế hoạch cho nhóm nữ quyến nghe xong lần lượt nhìn Trác Đình, Đường Tâm, Lâm Doanh và Diệp Hân nghiêm túc lên tiếng.

“ Kế hoạch lần này rất mạo hiểm, chúng ta sẽ dựa vào tình huống cụ thể mà linh động thực hiện, chính vì thế các em nhất định phải tỉnh táo để xử lý những tình huống bất ngờ. Bọn anh lần này sẽ giăng thiên la địa võng, nhất định không để cho lão già đó thoát thân, các em là người hỗ trợ và cũng là đểm yếu nhất của chúng ta nên anh muốn các em tập trung tinh thần cao độ cho anh, chúng ta sẽ là những mắc xích liên kết với nhau nên nếu anh cảm thấy một trong các em không đáp ứng được những yêu cầu này anh sẽ không cho phép các em tham gia vào kế hoạch! “ – Tống Duật Phong nói xong ánh mắt khẽ dừng lại trên người Lâm Doanh lâu hơn một chút, có lẽ biểu hiện thẩn thờ của cô trong lúc ăn cơm đã làm anh chú ý. Anh không biết rằng sau khi xác định được mục tiêu vạn dặm tìm chồng của mình không thể bị một cái Goodbye kiss làm cho tan tành mây khói, hồn phách của Lâm Doanh lúc này đã trở về với thể xác nên khi đưa mắt nghiêm cẩn xem xét, nhận thấy Lâm Doanh không có biểu hiện đáng ngại nào Tống Duật Phong âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

Cái tên thủ lĩnh một phần tư thế lực ngầm kia trước khi đi đã gởi một tin nhắn cho anh dặn dò anh nếu nhận thấy Lâm Doanh có biểu hiện kỳ lạ hoặc nhìn thấy cô gặp riêng papa của hắn nói chuyện thì tốt nhất nên báo với Lâm Kính đem cô về nhà đóng cửa nhốt lại, sai người canh gác 24/24 chờ hắn ta về xử lý!  

Cũng may Lâm Doanh là một người tính cách hào sảng lại trọng tình trọng nghĩa nên đã sớm quyết định sau khi giải quyết được lão cáo già Lăng Ngạo mới tiếp tục thực hiện kế hoạch vạn dặm tìm chồng của mình … nếu không cô đã sớm bị papa của mình bắt về nhà sau đó đóng vai công chúa ngủ trong rừng chờ hoàng tử xuất hiện rồi a.

Trác Đình, Đường Tâm, Lâm Doanh và Diệp Hân đều gật đầu bày tỏ đã nhất nhất ghi nhớ những lời Tống Duật Phong vừa nói, Tống Duật Phong hài lòng gật đầu. Anh ra hiệu cho bốn người các cô ra ghế salon ở phòng khách ngồi xuống, lúc này Tô Cẩn Hiên và Đường Tư Thần vừa từ phòng sách bước ra, trên tay Tô Cẩn Hiên là một tấm bản đồ còn trên tay Đường Tư Thần là bảng kế hoạch được phát thảo bằng tay. Tô Cẩn Hiên, Tống Duật Phong và Đường Tư Thần đi đến chiếc bàn kiếng chậm rãi ngồi xuống những chiếc ghế trống bên cạnh rồi bắt đầu giải thích cặn kẽ kế hoạch của mình để các cô nắm vững.

“ … Đây là sơ đồ chi tiết vị trí của bệnh viện K và những khu vực đã được bọn anh cử người giám sát … “