Sau buổi ra mắt bộ sưu tập mới đầy ấn tượng Trác Đình dành một ít thời gian để trả lời phỏng vấn của các ký giả sau đó cô đứng bên ngoài sân khấu để cám ơn các vị khách mời đã đến tham dự chương trình hôm nay. Bộ trang sức chủ đạo Hoa Lửa của Trác Thị cho ra mắt lần này đã chiếm được rất nhiều tình cảm và sự quan tâm của các vị phu nhân và tiểu thư trong giới quý tộc nên họ đã đề nghị Trác Thị mở một buổi bán đấu giá bộ trang sức độc nhất vô nhị này vì thế Trác Đình muốn nhanh chóng vào gặp Lâm Doanh để thảo luận vấn đề tác quyền. So với nhà thiết kế độc quyền Eric Ross đã làm việc cho Trác Thị những năm gần đây, Trác Đình đặt lòng tin vào tài năng và nhân cách của Lâm Doanh hơn, nhất là sau những rắc rối được cố tình sắp đặt vừa rồi, Trác Đình càng quyết tâm muốn “ thay máu “ cho Trác Thị.

Những người bạn thân thiết với ba Tần đều cảm nhận được Trác Đình đang gặp phải rất nhiều vấn đề cần giải quyết trong thời gian nhạy cảm này nên họ chỉ nán lại động viên, khen ngợi và khuyến khích cô kiên cường hơn nữa. Chủ tịch Lữ cùng phu nhân thậm chí còn nói nếu cô gặp phải chuyện gì cần đến họ, họ sẽ sẵn sàng làm hậu thuẫn cho cô và khuyên cô trong thời gian này phải suy nghĩ thấu đáo trước khi đưa ra bất cứ quyết định quan trọng nào liên quan đến Trác Thị. Tình cảm chân thành của họ đã an ủi trái tim đang thấp thỏm lo lắng của Trác Đình và tiếp thêm động lực để cô thực hiện ý định đổi mới Trác Thị.

Khi tất cả những phóng viên, ký giả và quan khách lần lượt ra về, Trác Đình mới thở phào nhẹ nhõm, mệt mỏi ngồi xuống một cái ghế dựa nhắm mắt định thần. 

“ Kiếp nạn này của cô và Đường Tâm đến khi nào mới kết thúc? … Đám người âm hiểm trong bóng tối kia sẽ còn giở thêm những thủ đoạn nào để đối phó với cô và Trác Thị nữa? … Lần này cô may mắn vì có sự giúp đỡ của Lâm Doanh và Diệp Hân nên mới có thể chuyển bại thành thắng trong gang tấc như vậy … nhưng còn những lần tiếp theo thì sao? … Lần này bằng mọi giá cô nhất quyết phải thay đổi Trác Thị một cách toàn diện … nhưng cô phải làm gì để thực hiện được điều đó? “

Trác Đình đang nhắm mắt chìm trong những suy nghĩ  và dự tính của mình bỗng nhiên cô nghe tiếng hai người đang tranh luận, giọng nữ kia lại chính là giọng của Lâm Doanh:

“ … Sở thiếu gia, tôi đã nói sáng ngày mai tiền bồi thường sẽ được chuyển vào tài khoản của anh … còn đó là tiền của ai anh cần quái gì phải quan tâm? “ – Lâm Doanh bực mình cao giọng nói.

“ … Lâm tiểu thư … điều mà tôi cần là sự chân thành nhận lỗi và chịu trách nhiệm về những việc bản thân cô gây ra! … Không lẽ bài học đạo đức đơn giản này Lâm tiểu thư cô chưa được học? “ – Giọng nam bình thản nhưng sắc bén của Sở Trường Hy từ tốn vang lên.

Trác Đình mở mắt, khẽ chớp chớp cặp mi dày và cong vút của mình không biết nên im lặng thu mình nghe tiếp câu chuyện hay nhào vô can ngăn giải vây cho công thần của mình???

“ … Sở thiếu gia … anh không đi làm giáo sư dạy môn đạo đức thật sự rất uổng phí nha! … Những bài học đạo đức đơn giản anh vừa nói tôi từng được nghe qua … nhưng nói thật là cũng không hiểu cho lắm … nên tôi chỉ áp dụng nó với những người mà tôi có cảm tình thôi! “ – Lâm Doanh vẫn mặc chiếc đầm dạ hội màu đen xẻ lưng táo bạo đứng khoanh tay trước ngực quyết tâm ăn miếng trả miếng với tên ôn thần khó ưa mà lúc chiều vì gấp gáp mà cô đã sơ ý trong lúc lái xe gây ra va quẹt với hắn.

“ … Lâm tiểu thư … tôi nói lại lần cuối cùng! … Tôi muốn cô dùng tiền do cô lao động mà có để bồi thường thiệt hại cho tôi! … Chiếc xe Lamborghini Veneno đó tôi vừa mới mua, nó nằm trong phiên bản hạn chế nên cô cũng biết nó có giá trị như thế nào rồi đúng không? … Tôi không muốn nói nhiều! … Chỉ cần cô dùng tiền của ba mẹ và anh trai của cô để bồi thường cho tôi, tôi nhất định sẽ gửi trả lại! … Cô cũng biết họ Sở của tôi nổi tiếng trong lĩnh vực nào rồi đúng không? … Vậy nên tôi nghĩ tốt nhất cô nên nghiêm túc kiếm việc làm sau đó mỗi tháng mang tiền đến gặp tôi để trả nợ ... Tôi nghĩ chuyện đơn giản như vậy Lâm tiểu thư không có năng lực thực hiện hay sao? “ – Sở Trường Hy hai tay đút vào túi quần nhìn Lâm Doanh nghiêm túc nói.

“ … Anh! … “ – Lâm Doanh khuôn mặt ửng hồng vì tức giận nhìn Sở Trường Hy uất nghẹn không nói nên lời.

“ … Tracy! … Cậu đứng đây nãy giờ có nhìn thấy Hilary đâu không? “ – Diệp Hân bước đến nhìn Lâm Doanh hỏi.

“ … Mình không nhìn thấy cậu ấy! … “ – Lâm Doanh nhìn Diệp Hân đáp.

“ … Mặt cậu bị sao vậy? … Cậu vừa làm gì mờ ám hay sao mà mặt lại ửng hồng như vậy? “ – Diệp Hân đưa mắt nhìn người đàn ông siêu cấp đẹp trai và phong độ đang đứng khá gần con bạn của mình rồi quét mắt nhìn con bạn nhà mình nghi ngờ hỏi.

“ … Mình có thể làm chuyện mờ ám với tên đàn ông nào cũng được … trừ anh ta! “ – Lâm Doanh trợn mắt nhìn Diệp Hân tức giận nói rồi kéo tay cô đi thẳng.

Sở Trường Hy nhìn theo bóng lưng “ con nợ “ một mình đi khá xa mới nhẹ nhàng mím môi rồi không nhịn được mà nở nụ cười, cái đầu cũng khẽ lắc lắc tỏ vẻ thích thú.

“ … Lần đầu tiên mình thấy cậu nói chuyện nhiều hơn 3 câu với một cô gái như vậy đó! … Sở thiếu gia nổi tiếng hào phóng lịch thiệp mà lại đi bắt một đại tiểu thư phải đi làm công trả nợ như vậy sao? “ – Trình Hạo Thiên bước đến vỗ vai Sở Trường Hy tủm tỉm cười rồi lên tiếng hỏi.

“ … Chỉ có thể trách cô ấy vì đã làm cho mình cảm thấy thú vị thôi …!!! “ – Sở Trường Hy ranh mãnh nói.

“ … Lúc nãy cậu bị cô gái mặc chiếc đầm màu đỏ thu hút đúng không? … Cậu cũng một bó tuổi rồi … nên tranh thủ đi! … Mình thấy vị Diệp tiểu thư đó hợp với cậu hơn Đường Tâm … người ta dù sao cũng đã có vị hôn phu rồi … mình thấy cô ấy cũng có tình cảm với Cẩn Hiên nên tốt nhất cậu nhanh lên kế hoạch tìm hiểu Diệp tiểu thư đi … Hai nhà Trình – Diệp có mối giao tình rất tốt mà. “ – Sở Trường Hy nhìn Trình Hạo Thiên mỉm cười rồi nói.

“ … Mấy chuyện này tính sau đi! … Mình và cậu tối nay có chuyện cần giải quyết cho xong đó! … “ – Trình Hạo Thiên khoát vai Sở Trường Hy rồi cùng nhau rời đi.

Trác Đình không dám thở mạnh chờ đến khi không còn nghe tiếng bước chân của Sở Trường Hy và Trình Hạo Thiên mới thở mạnh một hơi rồi âm thầm cầu phúc cho hai cô bạn mới của mình.

Trác Đình đang nhắm mắt cầu nguyện thì lại nghe giọng của Đường Tâm vang lên:

“ Đình Đình, cậu ở đây à? … Cậu mệt nhiều không? “ – Đường Tâm cúi người nhìn Trác Đình lo lắng hỏi.

“ … Mình không sao đâu! … Diệp Hân và Lâm Doanh về chưa? … Mình muốn mời hai cậu ấy đi ăn tối rồi bàn công việc! “ – Trác Đình nhìn Đường Tâm mỉm cười nói.

“ Tracy và Jessi về trước rồi! … Trước khi về hai cậu ấy có nói mấy ngày nữa sẽ đến thăm ba mẹ! “

“ … Uhm! … Mình và cậu về nhà thôi! “ – Trác Đình mỉm cười đứng dậy nắm lấy cánh tay của Đường Tâm cùng cô bước ra bãi đậu xe.

Ra đến nơi, Trác Đình và Đường Tâm đã nhìn thấy Tống Duật Phong và Tô Cẩn Hiên đứng cùng ông nội của hai anh, hai cô vui mừng chạy đến ôm chặt hai ông.

“ Hai ông về từ khi nào vậy? … Sao không nói cho bọn con biết để bọn con đi đón ạ? “ – Đường Tâm nhìn hai ông quan tâm hỏi.

“ Bọn ta vừa xuống sân bay lập tức đến đây ngay! … Buổi trình diễn rất ấn tượng và sâu sắc! … Đình Đình à, con giỏi lắm! “ – Tô Bảo Thành mỉm cười nhìn Trác Đình hài lòng khen ngợi.

“ … Tôi đã nói rồi mà! … Cháu dâu của nhà họ Tống chỉ có thể là Đình Đình của chúng ta thôi! “ – Tống Quốc Vũ không giấu được sự yêu thương lẫn tự hào nói.

“ … Hai ông đừng trêu con nữa mà! … Một mình con thì không thể chuyển bại thành thắng một cách hoành tráng như vậy được đâu! “ – Trác Đình cúi đầu ngượng ngùng lẫn khiêm tốn lí nhí nói.

“ … Đình Đình à! … Nếu cháu không thực sự có tài năng và bản lĩnh thì cho dù chúng ta có đặt sẵn ngai vàng cho cháu ngồi vào thì cháu cũng không thể trở thành nữ hoàng được! “ – Tống Quốc Vũ gương mặt thông thái như một nhà hiền triết mỉm cười trìu mến nhìn Trác Đình nói. Nói xong ông yêu thương xoa đầu đứa cháu dâu mà mình yêu mến.

“ Lão Vũ nói đúng đó! … Những người bạn của cháu vì quý mến cháu nên mới sẵn sàng giúp đỡ cháu … nhưng nếu cháu không có năng lực thật sự, ta nghĩ buổi ra mắt bộ sưu tập mới tối nay sẽ không thành công rực rỡ như vậy! … Cháu rất xứng đáng nhận được lời khen ngợi nên đừng có những suy nghĩ hạ thấp bản thân như vậy biết không? “ – Tô Bảo Thành yêu thương lên tiếng vừa nói ông vừa nhẹ nhàng vuốt lưng Trác Đình như tiếp thêm sức mạnh cho cô.

“ Con cám ơn hai ông! “ – Trác Đình ôm hai ông thật chặt, vành mắt cũng đỏ hoe vì xúc động.

“ Chúng ta đến nhà hàng ăn mừng một chút rồi hãy về, hai lão già bọn ta rất đói bụng a! “ – Tô Bảo Thành hóm hỉnh đề nghị.

Sáu người họ tách ra hai nhóm lên xe đi đến một nhà hàng sang trọng gần đó ăn mừng. Sau khi dùng bữa xong, hai ông lão Tô Bảo Thành và Tống Quốc Vũ nhất quyết đòi đón taxi trở về ngôi biệt thự của mình. Tô Cẩn Hiên sau khi đón taxi cho hai ông xong cũng chở Đường Tâm về nhà.

Khi bốn người họ về đến ngôi biệt thự của Trác gia thì chuông điện thoại của Tô Cẩn Hiên và Tống Duật Phong cùng lúc vang lên. Hai anh vội vàng bước vào phòng khách rồi gọi Trác Đình và Đường Tâm vào phòng sách. 

“ Đường Tâm, Đình Đình! Anh sẽ điều thêm vệ sĩ đến Trác gia nhận nhiệm vụ làm bảo vệ, từ bây giờ chúng ta sẽ bắt đầu trận chiến trên thương trường với thế lực của Kỷ Đằng, đây là toàn bộ báo cáo về tình hình cổ đông Trác Thị trong vòng 5 năm qua! “ – Tô Cẩn Hiên xăn tay áo lên rồi ngồi vào chiếc laptop của mình. Trước khi Tô Cẩn Hiên lái xe đến Green Feel tham dự buổi trình diễn, anh đã mang 4 chiếc laptop đến Trác gia và thiết kế hệ thống máy tính để bắt đầu công việc phối hợp với phía Sở Trường Hy và Trình Hạo Thiên.

Tống Duật Phong cũng đã ngồi vào vị trí làm việc của mình, anh bắt đầu mở tài khoản cá nhân của mình có trong ngân hàng Rich tại Thụy Sĩ chuẩn bị bắt đầu giao dịch chuyển tiền khi nhận được tín hiệu của Sở Trường Hy.

Trác Đình ngồi vào chiếc laptop ở bên cạnh Tống Duật Phong còn Đường Tâm ngồi bên cạnh Tô Cẩn Hiên. Hai cô trợn mắt kinh ngạc khi đọc những báo cáo về tình hình cổ phiếu của Trác Thị. 70% tổng số cổ phiếu của ba Tần và mẹ Tuệ sở hữu chỉ là con số của 5 năm về trước, số cổ phiếu thực sự của cả hai ông bà ở thời điểm hiện tại chỉ chiếm 50% tổng số cổ phiếu của Trác Thị, nói một cách khác, hiện tại Trác Thị chỉ có một nửa là sở hữu của Trác gia.

“ Hai em hẳn rất ngạc nhiên đúng không? Bắt đầu từ 5 năm trước Kỷ Hoa lúc này vẫn còn giữ chức Tổng Giám Đốc cố vấn về mặt pháp lý trong kinh doanh của Trác Thị đã động tay động chân làm lũng đoạn Trác Thị rồi! … Tại sao họ qua mặt được ba mẹ? Câu trả lời là vì ba Tần quá trọng tình nghĩa với Liễu gia, lợi dụng điều đó Kỷ Hoa và Liễu gia cấu kết với nhau chia nhỏ số cổ phiếu mà họ sở hữu rồi mượn thêm một số cổ phiếu của ba Tần để đầu tư xoay vòng, như vậy trên lý thuyết ba mẹ vẫn sở hữu 70% cổ phần nhưng số cổ phiếu thật sự chỉ có 50%. “ – Tống Duật Phong đan hai bàn tay của mình vào nhau nhìn Trác Đình và Đường Tâm chậm rãi giải thích.

“ Với tình hình này, chỉ cần buổi ra mắt sản phẩm tối nay không thành công thì sáng ngày mai hai em sẽ bị Hội đồng quản trị gây sức ép, để giữ lại Trác thị hai em chỉ có duy nhất 1 cách là tung số cổ phiếu của ba mẹ ra bán để giữ Trác Thị… Nếu hai em không biết rõ số cổ phiếu thực sự mình đang nắm trong tay là bao nhiêu mà cho rằng mình đang giữ 70% cổ phần trong lúc nguy cấp có tung ra 10% để cứu Trác Thị cũng sẽ không gây ảnh hưởng gì lớn … thì hai em đã hoàn toàn mất quyền làm chủ Trác Thị.” – Tống Duật Phong vẫn từ tốn nói giọng anh rất ấm áp nhưng mồ hôi trên trán và sau lưng của Trác Đình và Đường Tâm đã tuôn ra làm lạnh sống lưng của hai cô.

“ Bọn anh đã lên phương án và chuẩn bị sẵn tiền mặt để giúp hai em trong tình huống xấu nhất nếu như buổi trình diễn tối nay thất bại … nhưng thật sự rất may mắn … hôm nay Đình Đình đã chuyển bại thành thắng một cách rất ngoạn mục! … Chính vì thế kế hoạch của chúng ta sẽ thay đổi! … Thay vì ở thế bị động chúng ta sẽ chủ động tạo ra tin đồn để bắt đám rác rưởi kia tung số cổ phiếu của mình ra bán rồi sẽ thu mua lại! … Hai em chuẩn bị tinh thần ngồi xem bọn anh làm loạn chưa? “ – Tống Duật Phong mỉm cười nhìn Trác Đình và Đường Tâm hỏi.

Trác Đình và Đường Tâm không trả lời mà chỉ gật đầu chấp nhận giao phó Trác Thị vào tay của bốn nam thần hồ ly cùng niềm tin và hy vọng với tài năng và bản lĩnh của họ sẽ cứu được Trác Thị.

“ Ok! Đầu tiên chúng ta bắt đầu tung ra tin đồn trong hội đồng quản trị với nội dung bộ trang sức Hoa Lửa là đồ mượn, bộ trang sức thật sự đã bị người khác mua trước khi chương trình diễn ra! “ – Tô Cẩn Hiên nhẹ nhàng lên tiếng, nói xong anh nhấn vào nút enter trên laptop của mình một dòng tin nhắn cá nhân với tên chủ tài khoản là Trầm Hưng hiện lên trong group kín của hội đồng quản trị Trác Thị.

“ Trầm Hưng là người của Sở Trường Hy cài vào Hội đồng quản trị mới đây, Lưu Như Thúy là vợ của Liễu Tuấn Cương đã ngoại tình với một tên giám đốc bất tài, vì để cứu công ty của nhân tình khỏi cảnh phá sản bà ta đã bán 7% cổ phần của mình cho Trầm Hưng nên chúng ta đường đường chính chính trở thành cổ đông! “ – Tô Cẩn Hiên mỉm cười nói.

“ … “

10 phút sau trên bốn cái màn hình laptop lại hiện lên một tin nhắn trả lời, lần này chủ tài khoản tên Tư Á:

“ … Ngày mai chúng ta sẽ triệu tập hội đồng quản trị để bắt vị Trác tiểu thư kia tung tiền để giữ giá cổ phiếu.

Cô ta không làm tôi sẽ rút vốn đầu tư! … “

“ Tư Á là trợ lý đặc biệt của Trình Hạo Thiên, cũng là người của chúng ta. Con trai của Liễu Tuấn Thanh là một tên công tử ham mê cờ bạc, để có tiền mặt trả nợ cho con trai của mình ông ta đã rao bán 5% tổng số cổ phiếu của mình … Trình Hạo Thiên đã tương kế tựu kế nhẹ nhàng mua được. “ – Tống Duật Phong nhìn Trác Đình và Đường Tâm nhẹ nhàng nói.

Lúc này những dòng tin nhắn thi nhau hiện lên, có nhiều cổ đông nhỏ tỏ ý lo ngại hoặc không còn tin tưởng vào Trác Thị và muốn rao bán số cổ phiếu mình đang có, lập tức trên màn hình 4 cái laptop hiện ra bảng mua bán cổ phiếu đện tử.

Trác Đình và Đường Tâm dễ dàng nhận thấy có bốn tài khoản đang thi nhau mua lại những cổ phiếu vừa được rao bán. Ngay cả hai tài khoản của Trầm Hưng và Tư Á cũng bắt đầu tung cổ phiếu của mình ra bán.

“ … Tài khoản THS07 là của Sở Trường Hy dưới tên Phùng Dương, còn tài khoản K.Bond là của Trình Hạo Thiên mang tên Lôi Phong, hai tài khoản còn lại một cái của Kỷ Đằng còn một cái của trợ lý Trương Minh, hắn ta là tay trong của Kỷ Đằng cài vào Trác Thị. “ – Tô Cẩn Hiên đẩy gọng kính khẽ nói.

Cuộc chiến thu mua cổ phiếu vẫn diễn ra vô cùng căng thẳng, Tô Cẩn Hiên và Tống Duật Phong lúc này cũng không có thời gian ngồi giải thích với Đường Tâm và Trác Đình, hai anh tập trung gõ như bay trên bàn phím, những khung chuyển và nhận tiền từ phía ngân hàng của hai anh hiện lên trên laptop của hai cô nhiều không đếm xuể …

Tiếng chuông điện thoại của Tô Cẩn Hiên bỗng nhiên vang lên, anh vừa gõ bàn phím vừa nghe điện thoại:

“ Cậu nói sao? Có dấu hiệu Kỷ Đằng và Trương Minh chuyển toàn bộ cổ phiếu của họ vào một tài khoản dưới tên My Rose à? … Cậu muốn hack tài khoản đó sao? … Uhm! … Quyết định như vậy đi! “ – Sau khi Tô Cẩn Hiên nghe điện thoại xong lập tức hai tài khoản của Sở Trường Hy và Trình Hạo Thiên ngừng giao dịch, chẳng những như vậy tài khoản THS07 của Sở Trường Hy còn chuyển sang bán lại số cổ phiếu mình vừa mua cho một trong hai tài khoản của Kỷ Đằng.

Trên màn hình laptop những khung giao dịch lại thi nhau hiện lên, hai cô có thể nhận thấy Kỷ Đằng đang vung tiền ra sức thu gom càng nhiều cổ phiếu càng tốt. Sàn giao dịch mua bán diễn ra với tốc độ cực nhanh.

Tiếng chuông điện thoại của Tống Duật Phong vang lên:

“ … Tôi lấy được pass và thông tin của tài khoản My Rose rồi! … Tôi sẽ gửi cho cậu, gần sáng chúng ta sẽ tiến hành giao dịch đợt 2 để chính thức mua lại số cổ phiếu đó với mức giá thấp nhất … Tất cả số cổ phiếu đó hai cậu cứ cho vào tài khoản của mình đi! … Tôi sẽ mua lại 30% … 20% còn lại hai cậu giúp Đình Đình và Đường Tâm quản lý … xem như hai cậu là cổ đông của Trác Thị! “ – Tống Duật Phong đưa ra quyết định một cách nhanh chóng.

Lúc này cuộc chiến cổ phiếu trên màn hình laptop đã ngừng hẳn, toàn bộ tình trạng giao dịch đều được thông báo đã thành công. Lúc này những tiếng rung của tin nhắn chuyển tiền từ ngân hàng trên hai chiếc điện thoại của Tô Cẩn Hiên và Tống Duật Phong mới im bặt.

“ … Hai em đi ngủ trước đi, bọn anh sẽ thức chờ thực hiện giao dịch mua bán lần cuối cùng … 80% cổ phần sẽ do chúng ta quản lý, 20% còn lại anh nghĩ hai em nên nhờ đến sự giúp đỡ của Hạo Thiên và Trường Hy trong vấn đề quản lý kinh doanh cùng nhân lực … để cho 2 cậu ấy làm cổ đông anh nghĩ Trác Thị nhất định ngày càng lớn mạnh! “ – Tống Duật Phong nghiêm túc nhìn Trác Đình bàn bạc.

Trác Đình mỉm cười nhìn Tống Duật Phong rồi khẽ gật đầu đồng ý. Trác Đình và Đường Tâm cũng không đi ngủ, hai cô chạy xuống phòng bếp pha café rồi làm bánh ngọt cho hai dùng trong thời gian chờ đợi.

Đến gần sáng Sở Trường Hy dùng tài khoản My Rose tung toàn bộ số cổ phiếu mà Kỷ Đằng đã thu mua ra bán, Tống Duật Phong và Tô Cẩn Hiên mua lại 30% tổng số cổ phiếu như đã nói rồi kết thúc giao dịch. Lúc này Trác Đình và Đường Tâm mới có thể thở phào nhẹ nhõm. Trận chiến thâu tóm Trác Thị này, chiến thắng đã thuộc về phía hai cô … Cuối cùng hai cô cũng bảo vệ được Trác Thị !!!!!