Biệt thự Đường Gia,

Đường Bảo Nhi vui vẻ bước nhanh vào phòng khách, khi nhìn thấy người đàn ông khuôn mặt tuấn mỹ, mái tóc xoăn màu hạt dẻ cùng cặp môi mỏng quyến rũ mặc Âu phục màu xám tro đang ngồi bắt chéo chân đang chăm chú nhìn vào màn hình Macbook màu đen trên tay liền nhẹ nhàng đi đến bên cạnh, cúi thấp người rồi choàng hai cánh tay trắng trẻo mịn màng qua cổ anh ta sau đó nũng nịu lên tiếng:

“ Sao mấy ngày nay anh không đến thăm em? “

“ Anh đang có một dự án rất quan trọng nên mấy ngày nay phải lên kế hoạch thực hiện nên khá bận… Hôm nay anh có một bất ngờ thú vị dành tặng cho vị hôn thê của anh đây! “ – Kỷ Đằng nắm lấy bàn tay thon dài xinh đẹp của Đường Bảo Nhi âu yếm vuốt ve rồi mỉm cười cưng chìu lên tiếng. Nói xong anh ta với tay lấy chiếc cặp da rắn để dưới chân mình mở ra rồi đưa cho Đường Bảo Nhi một hộp quà được làm thủ công vô cùng tinh xảo.

Đường Bảo Nhi khẽ chớp cặp mắt bồ câu to tròn của mình rồi mỉm cười mở hộp quà Kỷ Đằng vừa đưa. Khi vừa nhìn thấy bộ trang sức hình vương miện nạm kim cương cùng những viên đá màu tím với nhiều mức độ đậm nhạt khác nhau vô cùng tuyệt mỹ, cô ta mở to mắt vì kinh ngạc lẫn sung sướng, hai cánh tay thon dài một lần nữa siết chặt quanh cổ của Kỷ Đằng.

“ Honey! … Cám ơn anh! … Em rất thích món quà này! “

“ Đây là bộ trang sức chủ đạo mà Tập Đoàn Trác Thị sẽ trình diễn trong chương trình giới thiệu bộ sưu tập của năm nay! … Anh nghĩ em sẽ thích món quà cầu hôn của anh! “ – Kỷ Đằng vòng tay ôm lấy cái eo nhỏ nhắn của Đường Bảo Nhi mỉm cười nói.

“ … Em rất thích! … Em sẽ càng thích hơn nếu Trác Thị đổi chủ! …” – Đường Bảo Nhi nở nụ cười ngọt ngào rồi đặt một nụ hôn vào má của Kỷ Đằng nũng nịu nói.

“ … Haha! … Em cứ chuẩn bị làm chủ nhân mới của Trác Thị … à không phải sửa lại thành Kỷ Thị đi … anh đã lên kế hoạch cụ thể rồi! … Ngày tàn của Trác Thị sẽ nhanh đến thôi! “

“ … Thật sao? … Honey, anh tài giỏi quá! … Em rất tự hào khi có một vị hôn phu như anh! “ – Đường Bảo Nhi đổi tư thế ngồi hẳn lên đùi của Kỷ Đằng rồi vòng tay choàng qua cổ của anh ta, đưa sát bộ ngực căng tròn của mình vào cặp môi mỏng quyến rũ kia ra sức mị hoặc mời gọi.

Kỷ Đằng mỉm cười, đưa tay nới lỏng caravat rồi đứng dậy bế Đường Bảo Nhi lên, rồi bước lên cầu thang đi về hướng căn phòng màu trắng quen thuộc …

***

Sân bay Quốc Tế thành phố Mavour, nước Pháp!

“ Tracy! … Cậu kéo mình về nước sớm như vậy làm gì? “ – Diệp Hân nhíu mày khó chịu nhìn con bạn thân của mình bực mình lên tiếng hỏi.

“ Diệp đại tiểu thư … học xong lâu như vậy, cậu ăn chơi cũng đủ rồi … chúng ta phải về nhà trình diện phụ huynh đó! “ – Lâm Doanh mỉm cười nháy mắt đáp lời.

“ … Cậu không nói rõ lý do thì tự về một mình luôn đi! … “ – Diệp Hân khoanh tay lườm con bạn của mình rồi lên tiếng nói, giọng điệu cương quyết.

“ Jessi, mấy ngày nay cậu không đọc báo sao? … Kỳ phùng địch thủ của mình và cậu 3 ngày nữa sẽ tổ chức chương trình ra mắt bộ sưu tập mới đó! … Mình nghĩ tụi mình nên tham gia góp vui đúng không? “ … Lâm Doanh chớp chớp làn mi dày cong vút của mình, mỉm cười tinh quái nói tiếp.

“ … Trác Đình sau khi về nước đã xin vào làm việc cho công ty nào vậy? “ – Diệp Hân ngạc nhiên nhìn Lâm Doanh rồi lên tiếng hỏi.

“ … Cậu ấy làm việc cho công ty của ba mình, Tập Đoàn Trác Thị! … Gần đây báo chí đưa tin ba và mẹ của cậu ấy bị tai nạn đang trong tình trạng hôn mê … Chương trình ra mắt bộ sưu tập lần này mang tính sống còn của Trác Thị nên mình và cậu nhất định phải trở về tham dự! “

“ … Uhm, mình cũng muốn xem thử Trác Đình thể hiện tài năng và bản lĩnh của mình như thế nào? … Chương trình ra mắt sản phẩm mới này rất đáng mong đợi nha! “ – Diệp Hân nghe Lâm Doanh nói xong cũng gật gù tán thành.

Hai cô gái xinh đẹp cùng dáng người đạt tiêu chuẩn siêu mẫu, phong cách thời trang cực kỳ sành điệu vừa đi vào cửa check in vừa to nhỏ chuyện trò.

***

3 ngày sau:

Từ sáng sớm, Trác Đình đã có mặt tại sảnh VIP của Trung Tâm Hội Nghị Green Feel để kiểm tra công tác chuẩn bị sân khấu, trang phục cùng phân công nhân viên trong công tác tiếp đón khách và tập dợt chương trình lần cuối.

Sau khi buổi tổng dợt kết thúc, Trác Đình lái xe đến bệnh viện thăm ba mẹ và em trai. Những ngày gần đây, mặc dù công việc vô cùng bận rộn nhưng khi xong việc thay vì về nhà, Trác Đình và Đường Tâm lại vào bệnh viện chăm sóc, nói chuyện với ba mẹ sau đó hai cô sẽ kéo nhau đi đến phòng chăm sóc trẻ sơ sinh thăm em trai Trác Việt của mình. Có những đêm vì sợ không khí tĩnh mịch buồn tẻ trong nhà, Trác Đình và Đường Tâm chọn cách ngủ lại trong phòng bệnh cùng ba mẹ. Hai cô vẫn giữ thói quen kể lại mọi chuyện trong ngày cho ba Tần và mẹ Tuệ nghe giống như những ngày trước. Cảm giác ba Tần và mẹ Tuệ nằm im, nhịp thở nhè nhẹ, lắng nghe hai cô kể lể chuyện trò với hai cô mà nói vẫn còn tốt hơn gấp cả nghìn lần cảm giác hoảng sợ khi nhìn thấy ba mẹ trong buổi tối kinh hoàng ngày đó… Ít ra khi nhìn ba mẹ ngủ say như bây giờ hai cô vẫn còn có một tia hy vọng một ngày nào đó ba mẹ sẽ thức dậy.

Trác Đình nhẹ nhàng mở cửa, bước vào phòng. Cô kéo chiếc ghế nhỏ ngồi chính giữa bên cạnh hai chiếc giường ba Tần và mẹ Tuệ đang nằm, hai bàn tay của cô nắm lấy bàn tay của ba Tần và mẹ Tuệ âu yếm vuốt ve một lúc thật lâu mới lên tiếng nhỏ nhẹ tâm sự cùng ông bà:

“ Ba, mẹ … tối nay sẽ diễn ra chương trình ra mắt bộ sưu tập mới của công ty nhà chúng ta … con mới đi tổng duyệt chương trình lần cuối về … mọi việc đến lúc này đều thuận lợi … Ba, mẹ … ba mẹ đừng ngủ nữa, ba mẹ thức dậy rồi cả nhà mình sẽ đến tham dự chương trình được không? … Ba ngủ như vậy không ai đứng ra nhận phần phát biểu trước quan khách đâu … con run lắm … sẽ không làm tốt giống như ba đâu … Con nhớ ba lắm! … Mẹ à … mẹ cũng đừng ngủ nữa … mẹ thức dậy đi … mẹ và hai đứa con sẽ mặc đồ thật đẹp rồi chúng ta sẽ đến tham dự buổi trình diễn được không? “

Trác Đình nói đến đây những giọt nước mắt đã tuôn rơi ướt cả khuôn mặt, giọng nói cũng nghẹn ngào:

“ …. Chương trình lần này cũng là buổi trình diễn bộ sưu tập trang phục đầu tiên kể từ khi ra trường của con đó … con rất muốn nhìn thấy ba mẹ ngồi trên hàng ghế danh dự mà tự hào nhìn con thể hiện năng lực của mình … ba mẹ đừng tham ngủ như vậy nữa! … Ba mẹ thức dậy đi … thức dậy đi! … Huhu … Huhu … “

Trác Đình vẫn nắm tay ba Tần và mẹ Tuệ áp vào hai má của mình, nói xong cô lại òa khóc nức nở đến mức Tống Duật Phong đứng sau lưng cô từ rất lâu mà cô cũng không hay biết. Tống Duật Phong nhẹ nhàng bước lên, đỡ đầu Trác Đình dựa vào người mình, đứng yên lặng vuốt tóc cô dịu dàng an ủi.

Đường Tâm và Tống Duật Phong đứng bên ngoài cửa phòng bệnh từ lúc Trác Đình vừa bước vào phòng, những lời tâm sự của cô với ba Tần và mẹ Tuệ hai người họ đều nghe được, Đường Tâm gật đầu ra hiệu cho Tống Duật Phong bước vào trong dỗ dành Đình Đình còn mình đứng dựa lưng vào tường lặng lẽ khóc.

***

Chương trình ra mắt bộ sưu tập trang sức mới của Tập Đoàn Trác Thị là một trong những chương trình thu hút rất nhiều sự quan tâm của giới quý tộc hằng năm, vì Trác Thị dưới sự lãnh đạo của Trác Tần đã tạo dựng được uy tín cũng như chất lượng của sản phẩm và thương hiệu nên chương trình ra mắt bộ sưu tập lần này cũng không ngoại lệ.

Từ lúc 5h chiều, cánh phóng viên nhà báo đã có mặt tại Trung Tâm Green Feel để chuẩn bị tác nghiệp. Trác Đình và Đường Tâm cùng toàn bộ ekip dàn dựng chương trình cũng đã có mặt từ rất sớm để làm công tác tổ chức và đón khách.

“ Giám đốc Trác, chúng ta không liên hệ được với nhóm người mẫu nữ đảm nhận phần trình diễn chính … hôm qua các cô ấy vẫn đến tập chương trình nghiêm túc nhưng bây giờ lại không liên lạc được… chúng ta chỉ còn hơn 3 tiếng nữa là bắt đầu chương trình rồi! “ – trợ lý Lưu lo lắng tiến đến thông báo với Trác Đình.

Trác Đình hôm nay mặc chiếc đầm dạ hội màu xanh mint đơn giản, cô đang đứng trò chuyện cùng một số ký giả, khi nghe trợ lý Lưu nói nhỏ vào tai, cô mỉm cười lịch sự xin phép ký giả rồi xoay người bước vào trong hậu trường. Vào đến nơi Trác Đình nhìn thấy Đường Tâm cũng đang đứng nói chuyện với nhân viên tổ trang phục, khuôn mặt của cô hiện lên sự tức giận và khó chịu, Trác Đình vội vàng chạy đến bên cạnh Đường Tâm xem đã xảy ra chuyện gì:

“ Anh nói như vậy mà nghe được sao? … Chiếc đầm này không thể bị rách trước khi được chuyển đến đây được??? … Đây là vết cắt chứ không phải là vết rách xảy ra do va quẹt!!! “ – Đường Tâm lớn tiếng tranh cãi với tổ trưởng Trương Minh là tổ trưởng tổ trang phục.

“ … Đường tiểu thư, cô không phải là người trong nghề làm sao cô khẳng định được chiếc đầm này bị cắt??? … Nói tóm lại chiếc đầm này hôm nay không sử dụng được, phải đổi cái khác! “ – Trương Minh nói xong liền nghênh mặt đi thẳng.

“ … Anh đứng lại cho tôi! … “ – Trác Đình tức giận lớn tiếng nói. Nói xong cô đi đến cầm lấy chiếc đầm màu xám khói đính những bông hoa nhỏ màu trắng và hồng dâu trên tay Đường Tâm rồi bước nhanh tiến đến trước mặt nhìn thẳng vào mặt Trương Minh gằn từng chữ.

“ Chiếc đầm này do chính tay tôi may cũng chính tay tôi mang đến đây, nó không thể vô duyên vô cớ bị cắt thành như vậy được. 30 phút trước nó vẫn còn nguyên vẹn! “

“ … Tôi không chịu trách nhiệm với cái đầm này, ở đây đông người như vậy, giám đốc Trác không thể quy trách nhiệm cho tôi được! … Thay vì đứng đây điều tra tội phạm tôi nghĩ cô nên tìm một chiếc đầm mới thì tốt hơn! … Còn nữa … tôi không thích làm việc ở Trác Thị nữa nên tôi lập tức xin nghỉ việc! … Chào cô! … “ – Trương Minh khinh khỉnh nhìn Trác Đình nói xong liền cười khẩy rồi cho tay vào túi quần bước đi thẳng.

“ Khốn nạn! “ – Trác Đình và Đường Tâm đồng thanh mắng.

“ … Giám đốc Trác! … Chúng ta phải tìm người thay thế nhóm người mẫu nữ kia gấp … không còn nhiều thời gian đâu ạ! “ – Trợ lý Lưu bước đến nhìn Trác Đình lo lắng nói.

“ … Chúng ta thiếu mấy người! “ – Trác Đình đưa tay xoa trán mệt mỏi hỏi.

“ Dạ, 4 người ạ! “ – Trợ lý Lưu e ngại nói tiếp.

“ … 4 cô người mẫu này đảm nhận phần trình bày trang phục và ca khúc nên chúng ta rất khó tìm người thay thế ạ … 4 người họ vừa là ca sĩ vừa là người mẫu nên khi ký hợp đồng chúng ta phải trả giá rất cao ạ … mấy năm trước khi làm việc với chúng ta họ rất uy tín và chuyên nghiệp nhưng không hiểu sao hôm nay lại xảy ra chuyện như vậy ạ …”

“ … Anh gọi cho công ty của bốn người họ làm việc, bắt họ điều 4 người khác đến cho chúng ta gấp, phần trình bày ca khúc có thể lượt bỏ … sử dụng ca khúc chính luôn cũng được! … Anh liên hệ gấp rồi báo cho tôi biết kết quả.”

“ Vâng ạ, tôi làm ngay! “ – Lưu Hà nói xong lập tức xoay người rời đi làm nhiệm vụ.

Trác Đình lấy tay xoa thái dương của mình, mệt mỏi cùng bất lực ngồi bệt xuống đất thở mạnh một hơi. Đường Tâm cũng ngồi xuống bên cạnh Trác Đình khẽ vỗ lưng động viên con bạn chí cốt của mình.

“ … Mình và cậu nhất định phải tiến về phía trước! … Không được bỏ cuộc! … Chúng ta không thể để Trác Thị xảy ra chuyện được! “ – Đường Tâm nhìn Trác Đình kiên định nói.

“ … Mình sẽ không chịu thua đâu! … Mình phải bảo vệ Trác Thị! “

Nói xong Trác Đình lập tức đứng dậy, cô đi đến những chiếc sào treo trang phục tìm kiếm những chiếc khăn choàng bằng lụa còn Đường Tâm vội chạy ra xe mang hộp đồ đựng dụng cụ thiết kế của Trác Đình mang vào. Trác Đình và Đường Tâm ngồi trong hậu trường vừa giám sát công việc vừa sửa lại chiếc đầm bị hủy hoại.

Đứng ở một góc hậu trường lặng lẽ theo dõi diễn biến từ đầu đến cuối là hai cô gái đeo kính đen, mặc hai chiếc đầm ôm sát cơ thể một đỏ một đen, chân mang giày boot cao đến cổ chân, khuôn mặt xinh đẹp cùng hai đôi môi đỏ tươi quyến rũ. Hai cô đưa mắt nhìn nhau sau đó cô gái mặc chiếc đầm màu đỏ mở chiếc túi xách tay của mình lấy điện thoại ra gọi:

“ Quản gia Mạc, chú cho người mang đến Green Feel cho cháu ba chiếc đầm dạ hội cháu để trong phòng. Cám ơn chú! “

“ Jessi, cậu quyết định đứng về phe kỳ phùng địch thủ của cậu à? “ – Lâm Doanh tủm tỉm cười rồi nháy mắt nhìn Diệp Hân nửa đùa nửa thật lên tiếng.

“ …Không phải chỉ có một mình mình muốn giúp họ đâu nha! Mình muốn làm bạn với họ hơn là làm kỳ phùng địch thủ! Tracy, cậu rảnh rỗi không có gì làm thì đến đăng ký làm người mẫu thế thân đi! “ – Diệp Hân nháy mắt tinh nghịch nhìn Lâm Doanh mỉm cười đề nghị.

“ … Số mình khổ thật a … vác xác đến đây để làm thế thân haizzz!!! “ – Lâm Doanh lắc đầu than thở xong cũng vội vàng chạy đi tìm trợ lý Lưu nói chuyện.

Diệp Hân đứng khoanh tay dựa lưng vào tường mỉm cười chăm chú quan sát hai người Trác Đình và Đường Tâm đang tỉ mẫn sửa chữa chiếc đầm xinh đẹp.

Sau khi nói chuyện với trợ lý Lưu, Lâm Doanh kéo tay Diệp Hân bước đến đứng trước mặt Trác Đình và Đường Tâm tinh nghịch lên tiếng:

“ Giám đốc Trác, chúng tôi nghe nói cô đang thiếu người mẫu cho chương trình nên đến gặp cô tự tiến cử! “

Trác Đình và Đường Tâm đang chú tâm làm việc, nên khi nghe giọng nói dễ thương vang lên hai cô mới ngẩng đầu nhìn xem cô gái vừa lên tiếng là ai, khi nhìn thấy Diệp Hân và Lâm Doanh đứng trước mặt mình, Trác Đình vội vàng đứng dậy vui mừng ôm chầm lấy hai người bạn của mình.

“ Jessi, Tracy... là hai cậu sao?... Hai cậu về nước khi nào vậy? “

“ Tụi mình về hôm qua! “ – Diệp Hân mỉm cười đáp lời.

“... Đối thủ của mình tổ chức show trình diễn bọn mình nhất định phải đến xem chứ! “ – Lâm Doanh nháy mắt tinh nghịch lên tiếng.

“... Xem ra lần này cậu phải nhờ đến bọn mình rồi!... “ – Diệp Hân nửa đùa nửa thật tủm tỉm cười nói.

“... Các cậu... các cậu đồng ý giúp mình đúng không? “ – Trác Đình nhìn Diệp Hân và Lâm Doanh cảm động hỏi.

“... Uhm, xem ra cậu gây thù chuốc oán với không ít người đâu!... “ – Lâm Doanh bĩu môi nói.

“... Bọn mình muốn danh chính ngôn thuận tuyên bố cho mọi người biết chúng ta là bạn chứ không phải là kỳ phùng địch thủ chuyên đi ganh đua thành tích với nhau như lời đồn! “ – Diệp Hân mỉm cười thêm vào.

“... Cám ơn các cậu! “ – Trác Đình mỉm cười cảm động ôm thật chặt Diệp Hân và Lâm Doanh.

“... Đây là Đường Tâm, là chị em tốt của mình. “ – Trác Đình giới thiệu Đường Tâm với Diệp Hân và Lâm Doanh.

“... Tụi mình biết... tụi mình thường thấy cậu đi chung với Hilary ...Mình là Lâm Doanh, học chung trường nhưng không chung ngành với Hilary vì mình chuyên về thiết kế trang sức! Rất vui được gặp cậu! “ – Lâm Doanh thân thiện nhìn Đường Tâm, cô cười thật tươi rồi nói.

“ Mình là Diệp Hân, học chung trường chung ngành chung lớp với Hilary, là đối thủ không đội trời chung trong tin đồn của cậu ấy! Rất vui được gặp cậu! “ – Diệp Hân mỉm cười nháy mắt nhìn Đường Tâm tự giới thiệu.

“ Ồ, hóa ra hai cậu là hai đóa hoa anh đào và mộc lan nổi tiếng khắp trường của Đình Đình sao???... Mình nghe Đình Đình nhắc đến hai cậu rất nhiều... nhưng mãi đến giờ mới được gặp! Mình cũng rất vui khi có thêm hai người bạn như hai cậu! “ – Đường Tâm vui vẻ nói.

“... Theo mình thấy với tình hình này cậu chắc chắn sẽ không tìm được người mẫu thay thế đâu, chúng ta nên ngồi bàn bạc lại kế hoạch một chút! “ – Diệp Hân nhìn Trác Đình thẳng thắn lên tiếng.

Bốn cô gái vừa chuẩn bị công việc vừa trao đổi thảo luận với nhau, nhờ có thêm Diệp Hân và Lâm Doanh mà áp lực đè nặng trên vai Trác Đình được giảm tải một cách đáng kể.

Khi bốn cô gái sắp xếp chương trình và trang phục cho người mẫu ổn thỏa thì cũng vừa đến giờ đón tiếp quan khách. Những gia tộc danh tiếng trong giới thượng lưu lần lượt tiến vào hàng ghế khán giả... Khi gặp Trác Đình những người bạn làm ăn thân thiết với ba Tần đều an ủi động viên Trác Đình còn những kẻ thù trên thương trường chỉ cười khẩy lướt qua tiến vào chỗ ngồi.

Trong ánh đèn Flash thi nhau chớp liên tục, Đường Bảo Nhi khoác tay mẹ mình tiến vào khán phòng. Đường Bảo Nhi hôm nay mặc chiếc đầm trắng ánh kim cúp ngực tinh khôi như một đóa hồng, trên người là bộ trang sức hình vương miện đính những viên kim cương Musgravite màu tím quý giá sang trọng tinh tế tỏa sáng rực rỡ không khác gì một vị nữ hoàng đang tiến lên ngai vàng.

Khi vừa nhìn thấy Đường Bảo Nhi xuất hiện cùng bộ trang sức tuyệt đẹp trên người, Trác Đình đã phải nắm chặt lấy tay áo vest của Tống Duật Phong để không phải ngã quỵ vì sốc:

“... Tại sao lại như vậy?... Làm sao cô ta có bộ trang sức đó?... Mình phải làm gì bây giờ??? “