Xin lỗi mọi người vì hannie đình trệ truyện mấy tháng qua. Từ giờ mình sẽ không vậy nữa. m.n tiếp tục ủng hộ mk nha

Nhạc vang lên khắp lễ đường

Giống như lạc vào thế giới khác đẹp mộng mơ

Nơi đó có người con trai mặc vec trắng đứng nhìn nó mỉm cười. Anh đẹp trai quá

Ân thiên Lâm phút chốc quên đi ngày nguy hiểm này mà chỉ chú mục về phía anh.

Rồi biết đâu đấy nó may mắn có được yêu thương cùng với anh thì sao?

Hi vọng

Nó đang tham lam hi vọng về một tương lai có một gia đình nhỏ. Có anh, có nó, có những đứa trẻ... sống trong ngôi nhà nhỏ. Giống như ba nuôi từng sống với nó và thiên Nam... an nhàn

Không lo không nghĩ

Khoác tay lên tay Nam, tim nó nhộn nhịp. Vài bước nữa thôi nó chính thức có danh có phận, làm vợ anh...

Triệu Minh nét cười càng lúc càng dậm

Anh yêu nó. Dù ngày hôm nay nó sống tiếp hay chết đi...nó sẽ lên thiêng đàng, ở lại trốn trần thế thị phi này hay xuống địa ngục đi chăng nữa thì bước chân nó đã không còn cô đơn. Sống anh sẽ cùng sống với nó... chết anh sẽ cùng chết với nó

Người con gái này đáng được như vậy

Đáng có được tình yêu thương

Rose hơi cười. Công chúa là bạn là ân nhân là người cô nợ ân nợ tình... nhìn cô ấy hạnh phúc Rose cũng vui

Cuộc đời sát thủ đầy bi tráng, nhưng có mấy người hiểu nó cũng tăm tối như thế nào

-Không phải ghen tỵ xong vụ này tôi đưa em đi. Nhất định khiến em hạnh phúc

Rose nhìn Long. Cậu ta còn chưa đủ thành niên

Một thiếu niên bồng bột. Đúng là tuổi trẻ.

Giá như được quay lại

Cô cũng sẽ dại khờ một lần

Để được yêu

Được nếm sự hạnh phúc

Đời này của cô đau khổ quá nhiều rồi

-Nếu em nghĩ tôi trẻ con thì sai rồi. Tôi đã chọn em dù e có chạy trốn tới chân trời góc bể thì tôi cũng tóm bằng được em trở về bên tôi

-Trẻ con

Rose lắc đầu

-Hoa hồng, cứ chờ mà xem

Rose thẫn thờ nhìn theo bóng dáng người con trai với khuôn mặt non nớt

Có cái gì đó rất giống cô... vô cùng lạ lùng

Nam đặt bàn tay nhỏ của cô em gái vào tay triệu đại

Giọng anh nghẹn ngào

-Hôm nay. Em rất xinh đẹp. Giúp tôi chăm sóc con bé

Triệu Minh gật đầu

Thủ tục hôn lễ diễn ra khá ổn thỏa. Nhưng ai lấy đều cảnh giác cao độ

Ken có thể tới bất kỳ lúc nào

Quả đúng như vậy

Cửa bị chặn, khắp nơi là những kẻ được Ken huấn luyện thép

Súng ống trang bị đầy đủ

Chính giữa cửa. Có người con trai xuất hiện. Gọng kính đen tao nhã. Khoác trên người bộ véc y như của Triệu Đại

Ken mỉm cười

-Công chúa, đám cưới của em. Quên không mời anh làm chú rể à?

-Trung. Tôi đi sai một nước. Anh quả thực diễn quá đạt

Nó nói

-Công chúa, về bên anh, anh cho em hạnh phúc

Nghe Ken nói nó cười nhạt

-Tôi không cầu xin tình cảm cuả kẻ giết anh em của mình

-Em muốn gì anh cũng tặng em. Tiền quyền tình yêu. Anh đều có thể vì em... chúng ta thoái ẩn như trước có được không em

Ken nói

Nó lắc đầu...

Đoàng....

Viên đạn thoát ra khỏi lòng súng mở đầu cho cuộc thảm sát đỏ...

Sự sợ hãi bao trùm

Mùi máu và thuốc súng nồng nặc

Đoàng....

Viên đạn gim sâu vào nồng ngực người con gái

-không....

-Thiên Lâm..

-Công chúa

Bàn tay Triệu Minh giữ chặt vết thương của nó.... nước mắt anh rơi....

Sự đau khổ đến cùng cực....

-Mẹ kiếp. Ai cho mày bắn cô ấy

Đoàng...

Ken bàng hoàng cũng điên loạn...công chúa...công chúa của hắn.

HẾT PHẦN 1