Cuối cùng thì mai cũng đã là Giáng Sinh rồi. Thật là háo hức quá đi!

...

Ngày này trong năm luôn là thời điểm mà quán nhà Thế Nam trở nên bận bịu hơn bao giờ hết. Và dĩ nhiên cường độ làm việc của nhân viên ở đây cũng sẽ tăng lên gấp vài chục lần để đáp ứng nhu cầu khách hàng.

Dạo này cứ mãi lo cho prom, Quỳnh Nhi thật không để ý Green đã được các anh chị nhân viên trang hoàng đẹp đẽ đến mức nào. Cạnh cửa lớn của quán đặt một cây thông Noel rất to, rất đẹp, nó còn được đính cơ man nào quả châu đủ màu, nào móc trang trí in hình tuần lộc mũi đỏ, tất Noel nhỏ xinh...Ánh đèn lấp lóe từ những dây đèn màu tỏa ra nét ấm áp vui vẻ của khoảng thời gian cuối năm, chiếc chuông cửa cũ kĩ cuối cùng đã được thay mới, các bệ cửa kính cạnh bàn cũng được lau chùi kĩ lưỡng,...

-Của Nhi này!-đang lau bàn thì từ đâu, một gói quà nhỏ được chìa ra trước mặt Quỳnh Nhi, quay lại hướng phát ra giọng nói, nó ngạc nhiên khi thấy Thế Nam đang cười tít cả mắt, vòng tay sau lưng nhìn nó. Không biết bên trong là gì nhưng Quỳnh Nhi rất cảm động mà nhận lấy, đây là món quà đầu tiên cậu tặng nên nó thích lắm.

-Giáng sinh vui vẻ. Những chuyện không vui hãy cất vào quá khứ, chúng ta cùng nhau đón một năm mới thật hạnh phúc nha!

Nam nói vừa đủ nghe, ánh mắt cậu mang nét chân thành không lẫn vào đâu được.

-Cám ơn Nam!-Nhi khẽ cười-A, mình cũng có thứ muốn tặng Nam này!-nói rồi, Quỳnh Nhi vội lôi trong cặp ra một túi quà nhỏ gói bằng giấy kính màu xanh dương in hình cây thông rất xinh, Thế Nam tò mò nên bóc ra xem ngay, thì ra là một chiếc phím gãy guitar bằng nhựa dẻo màu hổ phách. Nam vui lắm, cậu chàng cứ xuýt xoa mân mê món quà, còn khen nó lựa khéo nữa. Quỳnh Nhi nhìn cậu, trong đáy mắt hiện rõ niềm hạnh phúc kì lạ.

"Vốn dĩ muốn tặng cậu không phải chỉ một thứ, còn có lá thư tỏ tình mình cất công viết riêng tặng cậu nữa...Nhưng chắc vẫn nên giữ nó cho riêng mình mà thôi!"

...

Tối ấy sau khi dọn dẹp quán xong đâu vào đó, nhân viên của Green liền tổ chức một bữa tiệc nhỏ để mừng Noel sớm, Quỳnh Nhi và chàng chủ quán đẹp trai tất nhiên cũng có mặt rồi. Ở giữa sàn nhà, vài dĩa trái cây, vài bịch snack đơn giản lần lượt được bày ra, dưới ánh sáng màu vàng nhạt lung linh tỏa từ cây thông đặt gần đó, mọi người cùng vui vẻ quây quần bên nhau.

Anh Thiên vì khui vội nắp chai rượu trái cây đến nổi bọt bên trào cả ra sàn làm chị Nga phát cáu, chị khẽ nhéo vào hông "ông tướng" kia rồi chạy vào trong quầy tìm khăn lau. Ngoài này Quỳnh Nhi cứ cười khúc khích mãi, hai ông bà ấy sắp tốt nghiệp đại học tới nơi rồi mà vẫn cứ như con nít ấy, tối ngày chí chóe mãi thôi. Bỗng liếc sang Thế Nam, nó tự dưng cũng muốn có một ngày cùng cậu được như vậy...Nhưng suy cho cùng thì đó cũng chỉ là ý nghĩ ngốc nghếch một phía của Quỳnh Nhi, nó và Thế Nam, sao có thể? Nhấp một ngụm rượu nhỏ, Quỳnh Nhi cảm thấy thật dễ chịu, so với loại rượu nặng vị khiến người ta say ngất thì rượu nho này thật ngọt ngào quá đi.

Đang nghĩ mông lung, Thế Nam ngồi cạnh khẽ chạm vai nó một cái ra hiệu, cậu ghé tai nó nói khẽ: "Mai Nam cho Nhi nghỉ phép một ngày đó!"

-Sao thế được?-nó ngạc nhiên hỏi lại cậu. Mai là Noel rồi, làm không hết việc mà cậu ta còn cho nó nghỉ, rốt cuộc Thế Nam bị gì vậy?-Mai quán sẽ đông lắm đấy, mình...

-Không được cãi, mình đã nói nghỉ thì cậu cứ nghỉ!-Nhi ngẩn người, nếu lúc này trong li của Thế Nam không phải thứ "nước ngọt có men" kia thì nó đã tưởng cậu say rồi, giọng điệu cùng nụ cười kì lạ đó là sao?-Noel mà, hãy làm chuyện cậu thích đi!

-..., được, cám ơn!-nó không hiểu lắm lời Nam nói nhưng vẫn gật đầu cám ơn.

...