**sau đó**

-Tui đã bảo rồi mà, tay nghề makeup của Mai Trang này cứ phải gọi là thượng thừa. Vịt con xấu xí như cậu cũng đã biến thành thiên nga xinh đẹp thế cơ mà!-Mai Trang hếch mũi lên tự khen bản thân.

-Đang khen hay đang chà đạp nhau vậy bạn?-nó nói với nhỏ, lúc này vẻ mặt "khá" là bất lực.

-Ờ thì...À quên mất, Minh Thái, nghe nói hồi nãy cậu kiếm Quỳnh Nhi có việc mà phải không?-Trang hỏi.

-Ơ???-Minh Thái giật mình-À chuyện đó...

-Sao vậy?-Quỳnh Nhi hơi ngạc nhiên. Nó tới trước mặt Thái, dùng ánh mắt dò xét mà nhìn cậu. Hôm nay thiếu gia nhà mình trông có gì đó là lạ à nha, mọi khi muốn hỏi gì cậu ta đều không hề chớp mắt mà nhìn thẳng vào mặt nó nói, sao bây giờ cứ cảm thấy có cái gì đó khang khác.

Minh Thái nhìn một lượt từ trên xuống dưới người nó, wow, thật không thể tin được Quỳnh Nhi lại có thể lột xác thành một người hoàn toàn khác như vậy. Minh Thái tâm trạng còn đang lơ lửng đâu đó, vừa nhìn thấy Quỳnh Nhi đứng trước mặt liền tỏ ra vô cùng lúng túng. Thề luôn, đây là lần đầu tiên cậu có cảm giác thế này kể từ cái ngày nó chuyển tới Trần gia.

-Quỳnh Nhi, cậu hát hay lắm!-Thiên Kim từ đâu đi tới chỗ học sinh 11a2 đang tập trung. Thấy nó, nhỏ nở một nụ cười hết sức trìu mến, và đó cũng chính là nụ cười truyền thuyết đánh cắp bao con tim thiếu...nam^^

-Cám ơn nha, bài nhảy vừa nãy của cậu cũng hay lắm!-Quỳnh Nhi khẽ cười, ngược lại với Thiên Kim, nụ cười của nó lúc này hết sức là xã giao và có chút xa lạ nữa.

-Được rồi, bây giờ cả lớp tập trung ra quán nước gần trường nha, thầy chủ nhiệm hứa sẽ bao nước chúng ta đó!-Nhật Nguyên

-Yeahhh!-cả lớp reo lên.

***

-Nhìn cái gì?-Quỳnh Nhi khó chịu lia đôi mắt xéo xắc về phía Minh Thái. Ai bảo cậu ta cứ nhìn nó chằm chằm làm gì, hại nó uống trà sữa cũng không yên.

Bị bắt quả tang đang nhìn trộm, Minh Thái "thẹn thùng" quay mắt sang chỗ khác, phụng phịu xì một tràng rõ dài. "Nhìn có một tí thôi làm gì thấy ghê dợ?"

Bên góc bàn đối diện, couple Mai Trang+Nhật Nguyên vì quá rảnh rỗi nên đành phải vừa uống nước, vừa xem bộ phim hài nhạt nhẽo của hai bạn trẻ kia, không những vậy còn tặng thêm mấy cái lắc đầu free nữa chứ.

Thiên Kim ngồi cạnh Mai Trang, nhìn cảnh tượng đó thì gương mặt không khỏi đanh lại. Rõ ràng là người ta đang bực nha, chỉ là không "thèm" nói ra thôi.

Suốt buổi tới giờ nhỏ chỉ toàn chuyên tâm chơi "Ngôi sao thời trang" trên chiếc Smartphone yêu dấu của mình, vờ không nhìn sang bên đó.

...

-Bên này nè!-Nhật Nguyên đang uống nước thì đứng bật dậy, quắc quắc tay gọi ai đó đang đứng bên kia đường. Quỳnh Nhi thấy thế cũng quay lại nhìn, a, thì ra đó là Thế Nam.

Nhắc mới nhớ, lúc nãy diễn xong là nó chạy một mạch qua chỗ lớp mình đứng luôn, quên báo với Thế Nam một tiếng nữa. Mà thôi không sao, giờ cậu ấy đã ở đây rồi còn gì.

-Ngồi đi mày, lâu quá rồi mới đi uống nước chung với tụi này hen!-Nhật Nguyên hồ hởi vỗ vai Thế Nam.

-Ừ!-Nam cười hiền.

Quỳnh Nhi thầm nghĩ có khi nào mọi người đều đã quen biết với Thế Nam từ trước khi nó vào trường không nhỉ?

-Hi Nam!-nó vẫy tay chào, không quên nở một nụ cười thật dễ thương với cậu. Minh Thái ngồi bên cạnh, bất mãn bĩu môi nhìn Quỳnh Nhi (kiểu gato tại sao thái độ của nó với cậu ta và với Thế Nam lại khác nhau như vậy).

Thế Nam khẽ cười, còn nháy mắt ra hiệu với nó nữa (mật hiệu chăng!?).

Ngay lúc cậu tính tới ngồi cạnh chỗ nó thì...

-Nam, qua đây ngồi chung nè!-Thiên Kim nói, ánh mắt dịu dàng nhìn cậu.

Bằng một cách nào đó, cậu rất nghe lời, đi tới kéo ghế ngồi xuống bên cạnh nhỏ. Nó ngạc nhiên nhìn Kim vài giây rồi lại quay sang tiếp tục câu chuyện còn dang dở ban nãy với Mai Trang.

Vì nó không để ý nên không thấy ánh mắt của Thiên Kim đó thôi, nhỏ hết nhìn Minh Thái rồi lại nhìn nó kiểu như dò xét chuyện gì đó từ nãy đến giờ.

...

Tiếp sau đó là tới lượt nó, Thái và hai "ông lớn bà lớn" kia (Trang+Nguyên) phải ngồi nhìn Thiên Kim và Thế Nam nói chuyện, đùa giỡn vui vẻ với nhau hết sức thân mật. Ô chuyện này là thế nào nữa đây?

Quỳnh Nhi dù vậy vẫn chỉ im lặng ngồi uống nước, nhưng lâu lâu vẫn lia mắt sang chỗ Nam. Nhìn nó có vẻ không vui vẻ như lúc nãy nữa thì phải.

Thái chống cằm nhìn nó (nãy giờ vẫn vậy mà), rồi lại nhìn couple "hài hước" kia bằng vẻ mặt không mấy cảm xúc. Rồi cậu ta rút smartphone trong túi ra, bấm bấm gì đó một lúc.

-Thôi mấy cậu ngồi uống nước tán dóc tiếp đi nha, tui phải về trước đây, mẹ gọi rồi!

-Ồ, vậy về sớm đi!-lớp trưởng gật gật đầu.

-Về thôi chớ còn ngồi đây làm gì?-Minh Thái kéo tay Quỳnh Nhi. Nó thì ngạc nhiên chả hiểu gì, dùng ánh mắt khó hiểu nhìn cậu.

-Tui cũng về luôn hả? Êeee!-chưa kịp nói gì thêm thì đã bị cậu ta lôi ra khỏi quán ngay trước mấy cặp mắt ngạc nhiên của đám bạn trong lớp rồi.

***

-Vậy luôn hả?-Quỳnh Nhi đứng đó bất lực nhìn Minh Thái. Cậu ta lúc này đang ngồi chễm chệ trên chiếc Chaly màu hường "huyền thoại" của nó, đầu còn đội nón phượt màu đen (không biết phải tả sao nữa, cái nón này trông gần giống nón bảo hiểm của mấy chú CSGT, bạn nào đi phượt chắc sẽ biết) nữa chứ. Nhìn truất"s ghê luôn ha!-_-

-Biết sao được, hồi nãy tui đi chung xe với thằng Nguyên, giờ nó bận chở nhỏ Trang rồi nên...hehe!-Minh Thái nói, không những vậy cậu ta còn tặng free nó vài cái nhún vai-Lên xe mau còn đợi gì nữa?-nói xong bonus thêm cái nón bảo hiểm doraemon quen thuộc cho nó nữa.

Sau đó chiếc xe chạy vụt đi, cùng với vài tiếng nổ "bụp bụp bụp" khá vui tai.

***

-Ê, đây đâu phải đường về nhà cậu đâu Minh Thái?-Quỳnh Nhi nhìn hai bên đường, ngơ ngác đập đập vai Minh Thái hỏi.

-Ngồi im đi, tui không bán cậu vào lầu xanh đâu mà sợ!-Minh Thái nói, bằng cái giọng ngang phè, không những vậy cậu ta còn buông một tràng cười khoái chí chọc quê nó nữa. Mà cũng nhờ có tiếng cười đó mà bầu không khí im lặng nãy giờ cũng bớt nhạt nhẽo đi một chút.