Từ khố phòng về đến Tê Nguyệt Các, dọc theo đường đi Nguyệt Y Nhiên chống lại ánh mắt của mọi người, khiêng hoàng kim giao long có đôi mắt làm từ hai viên dạ minh châu trở về.

Tuy rằng cũng là ở bên trong khố phòng, nhưng dù sao cũng là do mình cố tình bẻ từ trên tường xuống, Nguyệt Y Nhiên cũng có chút chột dạ, sợ Cố Ngôn Chiêu bắt trả lại.

Nhưng qua hai ngày, bên Cố Ngôn Chiêu không có bất kỳ động tĩnh gì, Nguyệt Y Nhiên lúc này mới yên lòng.

Chẳng qua, bên Cố Ngôn Chiêu không có động tĩnh, nhưng trong hoàng cung lại truyền đến tin tức, nói là Hoàng hậu nương nương mở tiệc, Nguyệt Y Nhiên và Cố Ngôn Chiêu phải vào cung dự tiệc.

Trên đường tiến cung, Nguyệt Y Nhiên nhìn cảnh vật xung quanh, trong lòng không khỏi cảm thán, quả nhiên lão hoàng đế vẫn là giàu nhất.

Đình đài lầu các không chỉ bề ngoài tinh xảo, cấu tạo cũng vô cùng chắc chắn tinh vi.

Nhưng hoàng cung này thật sự quá lớn, tuy nguyên chủ đã tới vài lần, nhưng ký ức cũng không rõ ràng.

Còn Cố Ngôn Chiêu, tuy cùng vào cung với Nguyệt Y Nhiên, nhưng sau khi tiến cung hắn phải tới ngự thư phòng, mà vào cung dự tiệc cũng không thể mang theo Thu Linh, cho nên Nguyệt Y Nhiên căn bản không biết mình phải đi đâu.

"Nô tỳ bái kiến Thái tử phi nương nương.

" Phía trước có một cung nữ đi tới, hành lễ với Nguyệt Y Nhiên, "Nô tỳ phụng mệnh tới dẫn đường cho Thái tử phi.

"

"Tốt quá, đa tạ.

" Nguyệt Y Nhiên cười gật đầu.

"Thái tử phi không cần khách khí, mời đi theo nô tỳ.

"

Nguyệt Y Nhiên đi theo cung nữ dẫn đường, nhưng, sau khi Nguyệt Y Nhiên rời đi, Hạ Nhược Liễu bỗng từ đằng sau núi giả bên cạnh đi ra.

Mấy ngày hôm trước tới phủ Thái tử, tính cách Nguyệt Y Nhiên bỗng nhiên đại biến, thậm chí không hề cố kỵ mà chống đối Thái tử điện hạ.

Nàng vốn còn đang nghi hoặc, chẳng lẽ Nguyệt Y Nhiên thực sự đã không còn thích Thái tử điện hạ, cho đến ngày hôm qua nàng thu được tin tức, ngày đó sau khi nàng rời khỏi phủ Thái tử, Nguyệt Y Nhiên lại một mình tới thư phòng lấy lòng Thái tử.

Hừ, quả nhiên, Nguyệt Y Nhiên trước mặt một kiểu, sau lưng một kiểu!

Ánh mắt Hạ Nhược Liễu phiếm ra vài phần tàn nhẫn, một khi đã như vậy, vậy cũng đừng trách nàng ra tay!

Nguyệt Y Nhiên đi theo cung nữ một hồi, nhưng càng đi thì người gặp trên đường càng ít.

Đam Mỹ Trọng Sinh

"Ngươi xác định không đi sai đường chứ?" Hôm nay Hoàng hậu mở tiệc, tất nhiên không chỉ nàng và Cố Ngôn Chiêu tới dự tiệc, nhưng dọc theo đường đi lại không gặp những người khác, thật sự có chút cổ quái.

Cung nữ cúi đầu trả lời: "Hồi bẩm Thái tử phi, Hoàng hậu nương nương thích hoa thược dược, lần này tâm huyết dâng trào, yến hội cố ý tổ chức ở bên cạnh vườn thược dược.

"

"Vậy à.

" Nguyệt Y Nhiên nhướng mày, ánh mắt đánh giá cung nữ lộ ra vài phần nghi hoặc.

"Vâng, mời Thái tử phi.

" Cung nữ tiếp tục cúi đầu lên tiếng.

Lại đi thêm một đoạn, Nguyệt Y Nhiên đã ngửi thấy mùi hoa thược dược, vừa đến gần lại phát hiện rất nhiều hoa thược dược bị bẻ gãy, toàn bộ hoa viên bừa bãi hỗn độn.

Mà chung quanh một bóng người cũng không có, căn bản hoàn toàn không có dấu vết của yến tiệc.

Nguyệt Y Nhiên thần sắc căng thẳng, trong lòng lập tức nói một câu không tốt!

Mà đúng lúc này, cung nữ kia lại đột nhiên đẩy Nguyệt Y Nhiên một phát.

Nguyệt Y Nhiên đứng không vững, một chân giẫm lên thảm hoa thược dược.

Cung nữ lập tức xoay người chạy, Nguyệt Y Nhiên còn chưa kịp đuổi theo, bỗng cách đó không xa có tiếng thái giám kinh hô.

"Người nào, cũng dám đột nhập vườn thược dược của Hoàng hậu nương nương, thật to gan!"

Cứ như vậy, Nguyệt Y Nhiên còn chưa kịp rời đi, đã bị hai tên thái giám ngăn lại.

Nhìn vườn thược dược bị hủy hơn phân nửa, hai tên thái giám sắc mặt đã xanh như rau.

"Mau, mau đi bẩm báo Hoàng hậu nương nương, có kẻ dám huỷ hoại vườn thược dược nương nương yêu thích nhất!".