quà quốc khánh (^.^;)

Chương 9

Cho tới bây giờ y chưa bao giờ có cảm giác nhưn hiện tại, trái tim kịch liệt nhảy lên, nôn nóng cùng bất san như liệt hỏa cháy trong lòng.

Cách Uyên muốn thể khống chế cảm xúc của mình, tay ôm Lạc Ngọc như cũ vẫn có chút run !

Thanh âm Lạc ngọc thống khổ rên rỉ đều nặng nề đáng vào ngực y, khiến y nhấm nháp tư vị đau lòng.

Không thể như thế này!

Cách Uyên vô lực biện minh, y muốn thuyết phục chính mình nhưng y bi ai phát hiện, y không thể vì hành vi bất thường của mình mà giải thích!

Lúc này tựa nhưn bản năng mách bảo y làm thế, làm cho y không thể đem ánh mắt sở hữu nhìn Lạc Ngọc.

Khó trách khi y nhìn Lạc Ngọc đi vào phù liễu các trong lòng hờn giận, kjos trách y nhìn thấy Lạc Ngọc muốn bính người khác, y lại nắm chạt quyền lại như vậy.

Nguyên lai y bất tri bất giác đem tâm giao cho Lạc ngọc, nếu khong phải lần naft Lạc Ngọc đột nhiên ngã xuống, có lẽ y chẳng bao giờ thừa nhận tâm tình chính mình.

Y nhanh chóng thi triển khing công đạp lên mái nhà chạy như bay về phía hoàng thành, hoàn toàn không để y dân chúng ở ngã tư đường có bao nhiêu kinh ngạc, thậm chí khi thủ vệ ngăn lại, y cũng không thèm giải thích, nhanh chóng nhảy ra khỏi vòng vây..

Cuối cùng đến phòng ngủ chinhsminhf, vừa vào cửa liền lệnh hạ nhân truyền ngự y dồng thời dem Lạc Ngọc nhẹ nhàng đặt lên giường.

Y muốn truyền chân khí cho Lạc Ngọc nhưng hai người nội công không thâm hậy, mà y lại không biết Lạc Ngọc rốt cục bị cái gì, nếu y liều lĩnh truyền chân khí không tốt ngược lại còn làm tình hình tệ hơn, bởi vậy Cách Uyên chỉ có thể lo lắng canh giữ bên giường vì Lạc Ngọc mà lau mồ hôi lạnh trên trán.

‘Mời Huyền quốc sư đến!’

Cách Uyên đột nhiên nghĩ đến Lạc Ngọc đến đây cùng Huyền Hoài Cẩn, hai người chẳng những là thân nhân hơn nữa quanheej thực chặt chẽ, có lẽ đối phướng biết Lạc Ngọc xảy ra chuyện gì.

Chỉ qua một lát nhưng đối với Cách Uyên như thực dài, nhìn Lạc Ngọc thống khổ y lại không thể giúp, cảm thấy bản thân thất bại.

Cuối cùng đại phu cũng đến, liền bị y kéo đến bên giường Lạc Ngọc chẩn bệnh

Vừa lúc ấy, Huyền Hoài Cẩn cũng vội vàng đi tới, vừa thấy Lạc ngọc suy yếu nằm trên giường, liền đau lòng vạn phần.

“Rốt cuộc đã xảy ra cái gì!?”

Dù Cách Uyên là thái tử nhưng cơn phân xnooj làm Huyền Hoài Cẩn mất đi lý trí, hai người rời đi chưa được nửa ngày, Lạc Ngọc lúc ấy vẫn hảo như thế nào bây giờ lại thành ra bộ dáng này!?

“Ta……”

Cách Uyên muốn giải thích nhưng lại không biết nới gì, y cũng chẳng biết thì giải thích như thế nào?

Nói sao cũng nói không ra lời, hai người chỉ có thể đứng yên ở đó, chờ nhự y chẩn đoán.

“Thái tử điện hạ, vị công tử này xác nhận trúng độc, hơn nữa thực có thể là túy hồng trần!” Thái y thở dài,“Thứ thần y thuật không tinh, vô lực giải trừ này độc.”

“Giải không được!?”“Túy hồng trần!?”

Cách uyên cùng huyền hoài cẩn cùng nhau kêu lớn lên, nhất là cách uyên ánh mắt, hung ác làm cho đại phu sợ hãi.