Chương thứ ba mươi tư

Lạc Ngọc dạo bước trên hành lang gấp khúc trong cung điện, cách đó không xa đột nhiên có một bóng trắng đi qua.

‘Hoàng thúc ….’

Lạc Ngọc vội vàng gọi lại nhanh chân bước về phía người đó.

‘Ách….. Lạc a….’

Huyền Hoài Cẩn bối rối cúi thấp đầu không dám nhìn Lạc Ngọc.

‘Hoàng thúc muốn tìm phụ hoàng?’

Lạc Ngọc biết đối phương không muốn tiếp chuyện, hắn cố ý hỏi buộc đối phương nhìn hắn.

‘Đúng vậy, ngày hôm qua….

Lời vừa ra khỏi miệng Huyền Hoài Cẩn như là nghĩ đến việc gì lập tức đỏ bừng mặt.

Ngày hôm qua a…..

Lạc Ngọc biết y nhớ đến cảnh tượng phóng đãng hôm qua, nhưng tuyệt không cảm thấy ngượng như hắn. ở câu lạc bộ, mấy loại sự tình này cũng không phải chưa từng làm qua dĩ nhiên hắn không lưu tâm, chính là hoàng thúc da mặt mỏng, không tránh khỏi đỏ mặt như vậy.

‘Hoàng thúc có phải hay không đên tấu việc an bài kì nghuyện chương?’

Lạc Ngọc chợt nhớ đến liền hỏi han thâm dò y, đây đúng là cơ hội tốt.

‘Ân, kì nguyện chương gần kề, nhưng nước ta chưa chọn được sứ giả, ta đến thỉnh hoàng thượng mau chóng chọn lựa.’

Nhắc đến công sự , Huyền Hoài Cẩn liền khôi phục sắc mặt.

‘Hoàng thúc cảm thấy…. Lạc Ngọc … có khả năng đi sứ khong?’

Giống như vô tình nhắc đến nhưng lòng lại phi thường chú ý.

‘Nếu xét địa vị cùng mức độ sủng ái của ngươi mà nói, chỉ cần mở miệng, hoàng thượng sẽ đồng ý.’ Huyền Hoài Cẩn đáp nhưng hai má lại đỏ ửng,’ Chính là…. quan hệ các ngươi….’

Tuy rằng y còn chưa nói hết câu nhưng Lạc Ngọc hiểu được vấn đề y băn khoăn, quả nhiên, Huyền Kì Dịch là bá đạo cùng độc chiến hắn ngay cả hoàng thúc cũng nhận thấy, hắn nếu không tìm cách rời đi chỉ e sau này bị một cái nhà giam siêu cấp giam giữ.

Đây là thời cơ tốt, tuyệt đối không thể bỏ qua!

Nhìn lại phía sau, Lạc Ngọc lúc này mới chú ý khuôn mặt đỏ gay của Huyền Hoài Cẩn, có lẽ là do ngượng ngùng, mi mắt rũ xuống khiến y toát lên mị lực khó tả.

Thật muốn đem Huyền Hoài Cẩn ngay lúc này áp xuống hung hắn dạy dỗ nhưng Lạc Ngọc như trước bình tĩnh, tại đay, lúc này nếu áp y đừng nói ra cung ngay cả trong cung cũng sẽ bị Huyền Kì Dịch gắt gao giám sát.

‘Nếu hoàng thúc có chuyện quan trọng, Lạc Ngọc không quấy rầy.’

Lạc Ngọc cáo từ Huyền Hoài Cẩn, hắn ban đầu định tìm Huyền Kì Dịch nhưng Huyền Hoài Cẩn đến tìm y hắn nên lánh mặt, miễn cho Huyền Kì Dịch nhìn thấy hai người đồng hành sẽ làm ra vài chuyện đáng sợ hơn nữa.

‘Ân;

Khẽ gật đầu, Huyền Hoài Cẩn xoay người đi, hắn bây giờ đang suy tính điều gì chẳng ai biết được…..