Hiện tại với thần thức đã vượt xa khi ở Trúc Cơ Kỳ, Lâm Hiên tự nhiên muốn thử một lần.
Đem ngọc giản trong lòng bàn tay, Lâm Hiên thả thần thức chậm rãi bao quanh, rất nhanh vẻ mặt trở nên ngưng trọng.
Vừa chạm vào mặt ngoài ngọc giản, thần thức đã bị bắn ngược trở về.
Sắc mặt Lâm Hiên có chút khó coi.
Hừ một tiếng thần thức tăng mạnh nhưng một canh giờ sau hắn vẫn chau mày nhìn ngọc giản.
Không ngờ không chút hiệu quả. Lâm Hiên kinh ngạc là mặt ngoài không biết thiết lập loại cấm chế gì đã che chắn thần thức.
Khó trách phụ thân Ngô Lập nghiên cứu vài chục năm cũng không có kết quả. Ngọc giản này quả thật có phần kỳ quái.
Trầm ngâm một chút Lâm Hiên thi triển Phiêu Phù Thuật đem nó lơ lửng giữa không trung, sau đó huy động hai tay đánh ra vài đạo pháp quyết.
Một thoáng sau ngọc giản cũng có phản ứng, vang lên những tiếng ông ông ẩn hiện lam quang.
Trong lòng Lâm Hiên mừng rỡ tiếp tục rót linh lực vào. Nhưng chỉ một lát sau lam quang nhạt dần, ngọc giản khôi phục lại như thường.
Với sự kiên trì của Lâm Hiên mà lúc này không khỏi tức giận, cơ hồ muốn đem ngọc giản hung hăng đập xuống để phát tiết nhưng cuối cùng vẫn nhịn được.
Tin rằng vật càng khó mở, khẳng định bên trong ẩn dấu bí mật kinh người. Tạm thời bỏ qua một bên. Hắn lại dùng thần thức tìm tòi trong túi trữ vật.
Một lát sau lấy ra một khối cổ ngọc bài cỡ bàn tay, có điêu khắc một số hoa văn kỳ dị thời thượng cổ. Lâm Hiên tìm hiểu đã nhiều nhưng vẫn không tham ngộ được đó là gì.
Bảo vật này lấy được ở Khê Dược Giản cùng lúc với Cửu Thiên Huyền Công. Diệu dụng thì hắn biết một chút, nó có thể hấp thu hồn phách yêu thú tiến hành bổ sung năng lượng Thú Phù.
Tuy vậy đã đi kèm với Cửu Thiên Huyền Công. Lâm Hiên đoán ngọc bài hẳn là còn có diệu dụng khác mà hắn chưa phát hiện.
Cầm trong tay ngắm nghía. Đột nhiên hắn biến sắc, có chút kinh ngạc xoay đầu sang.
Nếu vừa cảm ứng không sai, thì ngọc bài cùng cổ ngọc giản tựa hồ cùng phát sinh cộng hưởng.
Hơi do dự Lâm Hiên đồng thời rót linh lực vào cả hai…
Rất nhanh ngọc bài liền trở nên sáng rực, sau đó phóng ra một đạo lam quang chiếu trên ngọc giản, chỉ thấy ngọc giản rung lên kịch liệt, thậm chí như muốn rời tay hắn.
Lâm Hiên kinh hỉ hít một hơi thật sâu, năm ngón tay dùng sức đem nắm chặt ngọc giản. lúc này nó bắt đầu phát sinh biến hóa.Vẻ đen tuyền biến mất lộ ra màu xanh biếc.
Chừng thời gian một tuần trà. Khi ngọc giản hòa toàn chuyển sang màu xanh thì ngọc bài cũng ngừng phóng lam quang.
Lâm Hiên cầm ngọc giản lật đi lật lại xem xét không phát hiện gì bất thường, một lần nữa đem thần thức rót vào, không gặp cản trở dễ dàng chìm vào trong.
Sau nửa canh giờ Lâm Hiên ngẩng đầu, trên mặt lộ vẻ mừng rỡ như điên.
Tuy đoán được trong này ghi lại thứ bất phàm, nhưng không ngờ lại là chiến giáp thuật!
Truyền thuyết cổ tu sĩ từ thời kì xa xưa trăm vạn năm trước, có thần thông vượt xa hiện tại. Theo nhiều lưu truyền thì chiến giáp có tác dụng bảo vệ thân thể. Nếu pháp bảo chủ công thì nó là chủ phòng ngự, quan trọng như nhau.
Nhưng mà theo năm tháng trôi qua. Phương pháp luyện chế pháp bảo vẫn lưu truyền còn chiến giáp thuật từ lâu đã thất truyền.
Tuy rằng hiện tại tu tiên giả dùng một số loại tài liệu trân quý chế thành nội giáp hiệu quả phòng hộ không tệ nhưng vẫn kém xa chiến giáp.
Nội giáp và áo giáp nơi thế tục chính là vật chết, chỉ dùng để che chắn thân thể.
Mà chiến giáp của thượng cổ tu sĩ nguyên tắc giống pháp bảo, cùng chủ nhân tâm thần tương thông. Bình thường có thể dung nhập vào trong cơ thể dùng nguyên thần bồi dưỡng, vào thời điểm chiến đấu theo thần niệm là có thể mặc ra.
Lực phòng ngự vượt nội giáp, hơn nữa đối với pháp thuật cũng có thêm tác dụng.
Thời kì thượng cổ cũng vô cùng trân quý. Đáng tiếc phương pháp luyện chế đã thất truyền, tuy còn một số nhưng chỉ e còn hiếm có hơn cả Cổ bảo.
Theo Lâm Hiên biết. Trong bốn vị tu sĩ Nguyên Anh Kỳ U Châu, chỉ có hai người là có chiến giáp. Một là Cực Ác Ma Tôn, còn lại là Thái Thượng trưởng lão Nhất Tuyến Hạp. Hai người đều là cơ duyên xảo hợp, đoạt được từ di tích của cổ tu sĩ.
Ngoại trừ hai lão quái, phóng mắt cả U Châu nghe nói còn có một vị cao thủ tán tu Ngưng đan trung kỳ có được.
Người này xuất thân từ một gia tộc đã tan biến. Chiến giáp của hắn chính là bảo vật truyền thừa của tổ tiên. Theo tiêu chuẩn thượng cổ nghe nói phẩm chất xem như bình thường.
Nhưng mà hắn dựa vào công hiệu thần kỳ của chiến giáp, lại có thể đứng đầu trong cảnh giới Ngưng đan trung kỳ. Lấy tu vị trung kỳ có thể tranh phong với cao thủ hậu kỳ.
Hơn nửa ngày tâm tình vui sướng dần bình phục lại. Lâm Hiên đem thần thức chìm vào bên trong ngọc giản.
Hắn nhập định suốt ba ngày thì mới ngẩng đầu, trên mặt lộ vẻ kinh ngạc vạn phần. Chiến giáp thuật thật là bác đại tinh thâm vượt xa những gì hắn dự đoán.
Đối với thần thông của cổ tu sĩ càng thêm bội phục!
Chiến giáp thuật kỳ thật tương đồng pháp bảo, phương pháp luyện chế có nhiều nhưng chia ra hai loại.
Thứ nhất là loại chiến giáp bình thường, cần tìm được tài liệu cần thiết luyện chế ra. Sau đó như pháp bảo thu vào trong cơ thể dùng chân nguyên bồi dưỡng. Theo năm tháng uy lực ngày càng mạnh.
Loại thứ hai là loại chiến giáp đã được cải tiến, có thể tiến hành luyện chế nhiều lần. Thí dụ như ở Ngưng đan kỳ trước tiên chế ra hình thái cơ sở, khi tiến giai Nguyên Anh kiếm được tài liệu phù hợp thì có thể thăng cấp, loại này có lực phòng ngự mạnh hơn. Nguồn: http://truyenfull.vn
Đương nhiên việc gì cũng có hai mặt lợi hại. Loại chiến giáp thăng cấp này không những cần nhiều tài liệu trân quý mà luyện chế cũng vô cùng phức tạp. Khả năng thất bại rất cao.
Lâm Hiên hao phí ba ngày đem phần giới thiệu chiến giáp thuật tham ngộ sơ qua một lần.
Một lần nữa hắn đem thần thức chìm vào ngọc giản.
Một tuần trăng trôi qua.
Ba tuần trăng sau, hắn mới rời phòng luyện công.
Nguyên chỉ muốn hiểu biết một chút bí pháp để lựa chọn chiến giáp thích hợp. Nhưng không ngờ hắn đã bị tài nghệ thần kỳ này mê hoặc.
Chiến giáp thuật hiện đã thất truyền nhưng nếu nói cho cùng với luyện chế pháp bảo, chính là cùng một mạch.
Lâm Hiên đã nhìn trúng một bộ bảo giáp được giới thiệu trong ngọc giản.
Bích Diễm Kỳ Lân Giáp!
Đây là một loại chiến giáp có thể thăng cấp rất có uy danh ở thượng cổ.
Phương pháp luyện chế hiển nhiên vô cùng gian nan. Yêu cầu người luyện chế phải có pháp lực cực kỳ tinh thuần, thần thức cực mạnh.
Tuy vậy điều khiến Lâm Hiên động tâm là uy lực của nó. Cho dù đỡ một kích toàn lực đánh tu sĩ cùng cấp cũng rất dễ dàng.
Hơn nữa đối với ngũ hành pháp thuật cũng có hiệu quả khắc chế. Đặc biệt là có thể hấp thu pháp quyết hỏa thuộc tính trở thành năng lượng cho chủ nhân.
Phần ngực của bảo giáp có hai chỗ to như. Theo như ngọc giản giới thiệu đây dùng Yêu Đan khảm vào.
Lỗ thủng màu đỏ hồng có thể khảm Yêu Đan hỏa thuộc tính của yêu thú.
lỗ màu đen, có thể khảm Yêu Đan của quỷ vật.
Như vậy nó có thể khắc chế pháp thuật quỷ đạo cùng hỏa thuộc tính.
Hơn nữa tài liệu thăng cấp quý hiếm dị thường nhưng luyện chế phần cơ bản. Ngoại trừ hai loại khó tìm thì có thể mua ở phường thị.
Lâm Hiên cân nhắc một hồi, quyết định luyện chế chiến giáp này. Hắn bắt đầu thu thập tinh thạch chuẩn bị ra ngoài một chuyến. Tước khi rời đi có qua qua Linh thú Thất một chuyến.
Kết quả khiến Lâm Hiên quá đỗi vui mừng. Chỉ thấy trận pháp tụ tập linh đã vận hành. Trong không trung xuất hiện quang điểm màu xanh nhạt, không ngừng bị hút vào b trong quả trứng.
Xột…
Vỏ ngoài trứng thú xuất hiện một ít vết nứt. Lâm Hiên vui suy nghĩ một chút lấy ra mấy khối trung phẩm tinh thạch, sau đó phất tay áo một cái. Vài đạo kiếm khí bắn nhanh ra nghiền tinh thạch thành bột phấn, linh khí liền bị hấp lực hút vào trứng thú.
Hấp thu một lượng lớn linh lực, mặt ngoài trứng thú bắt đầu tỏa hào quang bảy màu. Thấy dị triệu như vậy Lâm Hiên thầm vui sướng, yêu thú bên trong khẳng định bất phàm.
Ào ào một đạo sáng màu trắng kinh người phóng lên cao. Thân là tu tiên giả mà Lâm Hiên cũng cảm thấy chói mắt.
Cả kinh hắn liền vận dụng linh lực lên hai mắt. đã thấy yêu thú đã phá vỏ chui ra. Lâm Hiên nhìn mà trợn mắt há mồm.
Không ngờ yêu thú trước mắt chi thô ngắn, toàn thân đầy lông trắng tựa như một quả bóng tròn thập phần đáng yêu. Nói là yêu thú nhưng là sủng vật thì hợp lý hơn.
Lâm Hiên vươn đầu ngón tay búng một cái, nó liền ngã lăn ra đất. Nhưng sau khi đứng lên cũng không tức giận, ngược lại còn nhảy lên vai hắn, bộ dáng thập phần thân thiết.
Bởi vì lúc còn là trứng thú Lâm Hiên đã lấy máu nhận chủ.
Cẩn thận quan sát trong chốc lát, Lâm Hiên lấy ra tiểu thú vào túi linh thú.
Tuy có chút cổ quái nhưng hắn không hề thất vọng, thực lực yêu thú không phải thông qua hình dáng mà phán đoán.
Răng nhọn vuốt sắc không có nghĩa là mạnh. Ngược lại yêu thú có vẻ vô hại nhưng lại có thần thông cực lớn.
Tiểu thú vừa mới chui ra. Lâm Hiên quyết định sẽ chậm rãi nghiên cứu.
Đem cửa động đóng lại, toàn thân nổi thanh quang chuẩn bị bay khỏi Linh Dược Sơn thì một đạo hỏa quang bay tới trước mặt.
Lâm Hiên cả kinh vươn tay ra bắt lấy Truyền Âm Phù đem thần thức chìm vào trong, rất nhanh hắn liền chau mày.
Trùng hợp vậy sao. Sư tôn tìm hắn làm gì?
Lâm Hiên có chút do dự nhưng vẫn hướng về động phủ của Thông Vũ chân nhân bay đi.
Cảnh vật vẫn như trước nhưng trong cảm nhận của hắn đã có sự thay đổi.
"Là Hiên nhi sao, vào đi!"Thanh âm bình thản của Thông Vũ chân nhân truyền vào tai. Lâm Hiên cảm giác một cỗ thần thức cường đại, tuy không ác ý nhưng bao phủ toàn thân hắn, có lẽ là Ngưng đan hậu kỳ.
Trong lòng Lâm Hiên kinh hãi. Tuy rằng đã sớm đoán tụ vị sư tôn bất phàm. Nhưng khi lão hiển lộ vẫn khiến người kinh hãi.
Theo hắn biết Thông Vũ chân nhân chưa đến hai trăm tuổi, như vậy rất có thể tiến giai Nguyên Anh Kỳ.
Tư chất như vậy các đại phái khác cũng có nhưng Thông Vũ chân nhân còn am hiểu thuật luyện đan.
Tài nghệ này mất rất nhiều thời gian khổ luyện, xem ra vị sư tôn tuy không kinh tài tuyệt diễm bằng Thiên Trần chân nhân nhưng cũng là kỳ tài tu tiên ngàn năm khó gặp.
Lâm Hiên ổn định tâm thần rồi mới cất bước đi vào động phủ.
"Sư tôn!"Thông Vũ chân nhân đang cầm một cái ngọc giản nghiên cứu, thấy Lâm Hiên tiến vào thì lão mỉm cười hòa ái, ra hiệu cho hắn ngồi xuống.
Hai người thầm đánh giá vài lần, Thông Vũ chân nhân chưa nói Lâm Hiên tự nhiên không mở miệng. Trong lúc nhất thời không khí có chút miễn cưỡng.
"Khụ khụ…" Thông Vũ chân nhân ho khan một tiếng.
"Hiên nhi, ngươi nhập môn mới hơn hai mươi năm sao?""Thưa sư tôn, chính xác là hai mươi ba năm.""Ừm, hai mươi ba năm ở thế tục thì không ngắn, nhưng đối với tu tiên giả chúng ta bất quá chỉ là trong nháy mắt." Thông Vũ chân nhân nở nụ cười:
"Nhớ lại khi ngươi nhập môn chỉ là Trúc Cơ Sơ Kỳ nhưng hiện tại đã Ngưng đan thành công…""Hoàn toàn nhờ vào sự chỉ bảo của sư tôn." Lâm Hiên ôm quyền vẻ mặt cung kính.
"Ngươi cũng không cần nịnh lão phu. Thân là sư tôn như ta cũng không xứng. Ngươi mặc dù bái ta làm thầy nhưng trên tu luyện ta cũng không chỉ điểm cho ngươi, ngươi biết vì sao không?"Là lão muốn che dấu tu vị, không muốn bại lộ thực lực, điều này có gì khó đoán! Trong lòng thầm nghĩ nhưng Lâm Hien liền cung kính đáp:
"Đệ tử ngu dốt, mong được sư tôn chỉ điểm."Thông Vũ chân nhân vuốt râu cười, nhìn Lâm Hiên đẩy ẩn ý. Vị đệ tử này nhập môn đã hơn hai mươi năm sao lại không quan tâm chuyện gì cơ chứ? Chuyện khác không nói, chỉ riêng tâm cơ Lâm Hiên tuyệt đối là nhất đẳng.
Thông Vũ mỉm cười nói.
"Vậy ngươi có biết tại sao vi sư thu ngươi làm đồ đệ, rồi đề cử làm thiếu chủ của Linh Dược Sơn?"Ngoài mặt Lâm Hiên bất động thanh sắc nhưng trong lòng kinh hoảng. Linh Dược Sơn ẩn dấu nhưng thực lực không hề thua kém tam đại chính phái. Môn phái lớn như vậy sao lại để một Trúc Cơ sơ kỳ tiểu nhân vật làm thiếu chủ?
Lam sắc tinh hải là bảo vật nghịch thiên điên đảo cả Tu tiên giới. Nhưng dù là lão quái Nguyên Anh Kỳ cũng không thể phát hiện.
Trừ điểm này ra, Lâm Hiên nghĩ mãi không thấy hắn có gì đặc biệt hơn người.
Lúc trước hắn có thể Trúc Cơ thành công khi mới hơn hai người. Nhưng thiên tài này các đại môn phái khác cũng không thiếu. Rốt cuộc tâm ý của Thông Vũ là thế nào?
Lâm Hiên hít sâu một hơi, ôm quyền thi lễ:
"Xin sư tôn chỉ dạy.""Trước khi ta nói rõ chuyện này, con hãy trả lời ta một câu hỏi. Về bí mật của Linh Dược Sơn đã biết được mấy phần?" Ánh mắt Thông Vũ chân nhân nhìn thẳng vào Lâm Hiên.
"Điều này…" Lâm Hiên hơi do dự một lát rồi nói:
"Đệ tử ra ngoài nhiều cũng biết được một số tin đồn." Lâm Hiên không hề giấu diếm, đem hiểu biết của hắn về Linh Dược Sơn cùng lời đồn về Thiên Trần tổ sư, nhất nhất nói ra.
Hiện Thông Vũ chân nhân chưa gây bất lợi gì cho hắn. Nhưng trước mặt lão hồ ly này tốt nhất là nên thành thật một chút, dù sao cũng không hại gì:
"Ừm, ngươi biết nhiều như vậy thực cũng không dễ dàng." Thông Vũ chân nhân vuốt râu, có vẻ hết sức hài lòng.
"Sư tôn…" Lâm Hiên do dự một chút như muốn hỏi.
"Con muốn biết gì, cứ hỏi đi!" Lúc này Thông Vũ chân nhân dường như là một vị sư tôn hòa ái.
"Thực lực bổn môn không hề dưới tam đại chính phái thì đệ tử đã biết. Chẳng qua bổn môn còn có tổ sư Nguyên Anh Kỳ đang bế quan là thật hay chăng?""Ý con đoán thế nào?""Đệ tử không biết." Vẻ mặt Lâm Hiên thập phần thành thật.
"Ừm, bổn môn quả thật có một vị thái thượng trưởng lão Nguyên Anh Kỳ, hơn nữa Từ sư thúc đã tiến vào trung kỳ." Trên mặt Thông Vũ chân nhân lộ ra vẻ kính ngưỡng.
"Nguyên Anh trung kỳ?" Lâm Hiên lộ vẻ chấn động. Đại cảnh giới Nguyên Anh Kỳ pháp lực tăng tiến vô cùng chậm chạp. Tiến giai một lần là điều không thể tưởng tượng được.
Mà ngay cả tam đại chính phái truyền thừa đã hơn vạn năm cũng chỉ có bốn trưởng lão Nguyên Anh trung kỳ.
Trước kia nghe nói lão quái trung kỳ chỉ có một mình Cực Ác Ma Tôn mà thôi.
"Từ trưởng lão….Không, Từ sư tổ đã là Nguyên Anh trung kỳ, như vậy so với Cực Ác Ma Tôn thì ai lợi hại hơn?" Lấy tâm cơ của Lâm Hiên, chuyện có thể khiến hắn kinh ngạc không nhiều. Đúng lúc này lại nhịn không được hỏi ra một câu nhạy cảm.
Lời vừa ra liền cảm thấy hối hận, Thông Vũ chân nhân sửng sốt, ho khan một tiếng, không biết trả lời thế nào thì một thanh âm truyền vào tai.
"Thông Vũ sư điệt, chuyện này có gì khó nói đâu. Cực Ác Ma Tôn chính là quỷ tu. Thần thông vượt xa tu sĩ cùng cấp. Hơn nữa hắn tu luyện chính là Huyền Ma Chân Kinh thần diệu, nghe nói gần đây lại luyện ra đệ nhị nguyên thần. Như vậy phân nửa ta không phải là đối thủ của hắn"Thông Vũ nghe thì chân nhân chấn động, trên mặt lộ vẻ cung kính dị thường, vội vàng đứng lên:
"Sư thúc…"Sư thúc?
Lâm Hiên hoảng sợ quay lại, chưởng môn sư tôn xưng hô như thế chẳng lẽ là…
Còn chưa thấy người thì một cỗ thần thức vô cùng cường đại truyền đến khiến hắn không rét mà run!