*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit + Beta: Zombie cưỡi Lợn

“Thì ra lại là một cái pháo hôi!”

“Ê! Tiểu liên hoa, sao trông héo rũ vậy?” Hạ Hành Văn vĩnh viễn là một tên vô tâm vô phế, ôm vai Liên Hoa trêu đùa. Sao không gọi là Bạch tiểu thiếu gia? Bản tính bộc lộ rồi hả! Tên lưu manh giả danh tri thức thích nhất giẫm lên nỗi đau của người khác.

Liên Hoa bỏ lời hắn ra sau đầu, không nhìn hắn, tiếp tục ôm đầu gối bốn mươi lăm độ nhìn trời! Haizzz, cái thế giới này không có tình yêu!

“Tiểu liên hoa, ê ê ê, nhìn bà oán phụ kìa, không phải bị thất tình đi!” Hạ Hành Văn lại đổi hướng chắn trước mặt hắn.

Hừ, thật ra cũng không khác lắm! Anh mày không để ý tới cậu, tiếp tục đổi hướng nhìn, quay đầu sang chỗ khác.

“Không cần vô tình như vậy! Đến đây, đến đây, kể anh nghe xem!” Hạ Hành Văn vẫn không buông tha!

Tiếp tục nhìn chim! Hạ Hành Văn không ngừng cố gắng, Liên Hoa chỉ cảm thấy có một con ruồi ở bên tai kêu vo ve không ngừng, thật muốn tát chết tên này! 〒_〒 Gặp ai không gặp lại gặp trúng cái tên Hạ Hành Vũ phiền phức ghê gớm.

“A Văn…” Một thanh âm mất hồn vang lên, Liên Hoa cứng ngắc cả người. T^T Ai đó cứu vớt tôi với, ôi tâm tôi.

“Cậu… Cậu chủ! Cứ ra chỉ thị!” Hạ Hành Văn nhảy cao ba thước, lập tức cúi đầu khom lưng lắng nghe thánh chỉ.

“Nhiệm vụ hôm nay giao cho anh hoàn thành xong chưa?” Ngữ khí Hạ Chí có chút lạnh.

“Tôi, tôi lập tức đi làm!” Nói xong liền không thấy bóng dáng!

Liên Hoa: “…”

Anh hai, sao anh đi rồi! Anh mày tuyệt không muốn ở một mình với giò heo! Liên Hoa giơ tay Nhĩ Khang* ở trong lòng, trở về đi, trở về làm lá chắn cho anh…

*Tay Nhĩ Khang:

Trên thực tế, cách một ngày từ khi giò heo cứu được cái mạng của Liên Hoa đã trở về biệt thự, Liên Hoa tự nhận con tim thủy tinh của hắn đã chịu đả kích to lớn, ngồi yên trong góc tường ở phòng khách lầu một suốt một ngày! Bình thường là người ăn cơm tích cực nhất lại nhịn đói! Chuyện này thật sự làm người ta khiếp sợ! Dì Lý còn cho rằng Liên Hoa thân tâm bị thương, lại không biết nguyên nhân.

“Nghe nói cậu cả ngày không ăn cơm” Hạ Chí coi như đang tùy tiện tán gẫu, Liên Hoa run rẩy.

“Chân gà cũng không ăn.” Hạ Chí tiếp tục nói, Liên Hoa lại run rẩy. Hắn có một loại dự cảm không rõ! Giò heo cậu là một người rất bận rộn mà, không cần quản cái pháo hôi này yên lặng mốc meo trong góc đâu!

“Không bằng ăn nấm đi! Nướng ăn, làm canh ăn cũng không tồi!”

Liên Hoa hoàn toàn bái phục, vụng trộm nhìn giò heo, móa, hình tượng cô vợ nhỏ hoàn toàn mất tích rồi hu hu! Tranh thủ quay đi không dám nhìn.

“Màu xanh lá! Rất khỏe mạnh!”

Xanh lá? Khỏe mạnh? Không phải như hắn nghĩ đi!

“Chủ nhân! Cậu nghĩ không sai đâu, cứu mạng! Mỹ nhân này thật đáng sợ! Hắn muốn nướng tui ăn! Cứu mạng a a a! Cậu không được vứt bỏ một cây nấm, còn không mau tới cứu! Hu hu hu…”

Liên Hoa: “…”

Hắn thật sự không nghĩ sai! Theo tay giò heo nhìn qua, quả nhiên giữa mấy ngón tay như tuyết trắng là một cây nấm đang giả chết.

“Tui là một cây nấm bình thường! Tui màu xanh lá! Tui một chút cũng ăn không ngon! Tui…” Nội tâm đầu nấm không ngừng lải nhải, Liên Hoa nghe được toàn bộ.

Liên Hoa: “…”

Nhân tài đang muốn ăn mày không cần biết mày màu xanh lá hay màu trắng đâu!

Giò heo lắc lắc tay, Liên Hoa rõ ràng nhìn thấy Liên Ngọc run lẩy bẩy!

Cứu mạng! Ai tới cứu tui! Chủ nhân rất vô dụng, tui sắp bị ăn rồi!

Liên Hoa: “…”

Anh mày nghe thấy hết đấy nhé!

“Anh Chí! Cây nấm này thật đáng yêu!! Đưa cho người ta được không!” Kéo tay áo giò heo lắc lắc!

Khóe miệng Hạ Chí cong lên, nghiền ngẫm nói: “Thoạt nhìn rất ngon miệng! Vẫn là đem nướng đi!”

Liên Hoa: “…”

Liên Ngọc: “…” T^T mỹ nhân hung ác, cứu mạng QAQ

“Anh Chí, đưa em đi đưa em đi!” Không nhìn tới đề nghị muốn nướng ăn, tiếp tục lắc!

Hạ Chí thuận tay quăng Liên Ngọc, Liên Hoa luống cuống tay chân tiếp được.

“Ra ngoài ăn cơm đi! Nếu không muốn ăn về sau cũng đừng ăn nữa.” Giò heo xoay người bá khí trắc lậu* đi mất.

(*Bá khí trắc lậu: Có ai hiểu? Cầu giải thích cho chủ nhà!)

Liên Hoa: “…”

Hắn chỉ là tạm thời không có khẩu vị, không phải vĩnh viễn không muốn ăn! Liền đuổi theo giò heo.

Liên Ngọc lại bị vứt bỏ: “…”

May mắn ông đây chiếm được túi áo, đi theo chủ nhân thật sự không thành vấn đề.

“Anh Hạ, đến ăn cơm đi! Sở trường của em chính là chân gà mật đó!” Một giọng nữ hoạt bát đáng yêu vang lên, Liên Hoa sửng sốt, đậu má đây là thời điểm giò heo có được đồng bọn là nữ, ôi trời, còn biết làm chân gà mật! Anh mày thích rồi đấy! Liên Hoa kích động. Hạ Chí chớp mắt nhìn Liên Hoa một cái.

Chủ nhân của thanh âm kia Liên Hoa đương nhiên phát hiện, hiển nhiên rất hoảng sợ, bất quá rất nhanh đã khôi phục thong dong.

“Xin chào! Em là Tưởng Tư Vũ, Thủy hệ dị năng giả, hiện tại là thành viên trong tiểu đội của anh Hạ.” Tưởng Tư Vũ duyên dáng giới thiệu, hiển nhiên làm như chưa từng thấy Liên Hoa. Nhưng mà anh mày không phải đội viên của giò heo đâu, anh chỉ là ôm đùi….

Chờ chờ… ⊙▽⊙, cái tên Tưởng Tư Vũ làm cho Liên Hoa sợ ngây người. Tưởng Tư Vũ không phải chính là một pháo hôi ác độc nữ phụ kinh điển trong cái vòng lẩn quẩn của truyện sao?

Vì hấp dẫn độc giả, mạt thế văn đương nhiên phải có một hai nữ phụ ác độc đầu óc ngu si tứ chi phát triển, muốn hãm hại nữ chủ / nam chủ / người đàn ông của nam chủ, nhưng vẫn thất bại, lưu lạc đến tình trạng bị một tên, hai tên, ba têm, n tên đàn ông luân phiên chơi, cuối cùng chết một cách cực kỳ thê thảm! Quả thực là lợi khí hấp dẫn lượt xem của độc giả! Hơn nữa tác giả không cần phải có trách nhiệm với nhân vật này! Cuối cùng viết cho nó chết là xong chuyện!

Thì ra lại là một cái pháo hôi! Ánh mắt Liên Hoa đồng tình nhẹ nhàng đảo qua. Tưởng Tư Vũ bị nhìn mà không hiểu ra sao.

“Cậu ta là con nuôi của Bạch gia, Bạch Liên Hoa, hiện tại ở trong tiểu đội chúng ta ăn cơm chùa!” Liên Hoa đang muốn nói chuyện, giò heo lại giúp hắn nói.

Liên Hoa: “…”

Thì ra là ăn cơm chùa!

Tưởng Tư Vũ vừa nghe, trên mặt lập tức lộ ra nét khinh bỉ, thậm chí còn hung tợn trừng mắt nhìn Liên Hoa một cái, vẻ mặt rõ ràng là vẻ thập phần chán ghét.

“Cậu ta sao lại ở đây?” Thanh âm Tưởng Tư Vũ trở nên bén nhọn, quả thực như đang hấp diêm Liên Hoa.

Liên Hoa: “…”

Tao ở đây thì sao? Tao có đánh cái rắm cũng không liên quan đến mày, Liên Hoa vốn còn bởi vì hai người đều là pháo hôi mà có vài phần thiện ý với cô ta, hiện tại được lắm, Liên Hoa quyết định chán ghét cô ta.

Hạ Chí rất cổ quái nhìn cô ta, sắc mặt Liên Hoa cũng không tốt. Tưởng Tư Vũ lập tức ý thức được sai lầm của mình, ngữ khí cũng mềm nhẹ xuống: “Anh Hạ, em không phải nghi ngờ anh, mà người này là người của Bạch gia, cẩn thận cậu ta sẽ gây bất lợi với anh!”

“Hửm…” Hạ Chí căn bản không để trong lòng. Này chỉ là một con gà què, hắn tát một cái cũng có thể chết, nên lo lắng không phải là hắn.

Liên Hoa: “…” Anh mày cái gì cũng chưa có làm! Quả nhiên, người càng đẹp thì càng ác độc!

Hạ Chí thật sâu liếc mắt nhìn Tưởng Tư Vũ một cái, nhìn thấy cô ta chân tay luống cuống: “Những thứ không nên quan tâm thì đừng quan tâm quá nhiều.” Nói xong liền đi.

Tưởng Tư Vũ vừa thở phì phì vừa liếc Liên Hoa, sau đó mới đi theo Hạ Chí.

Liên Hoa: “…”

Hắn làm phiền ai sao? Mấy đứa bệnh thần kinh! Bất quá nữ pháo hôi làm chân gà mật. Ôi chao! Nhìn chân gà, Liên Hoa quyết định rộng lượng tha thứ cho cô ta.

Trên bàn cơm, Liên Hoa mới phát hiện, đồng bọn của giò heo không nghĩ lại nhiều thêm vài người! Cơ hồ đều là những người trước khi giò heo trọng sinh đều trung tâm, về phần sau này có phản bội hay không, Liên Hoa chỉ có thể cười ha ha, anh mày có thể sống đến bây giờ là vì giò heo muốn giữ lại đến cuối cùng mới ngược chết đó! Nhớ đến liền thấy ngược tâm, Liên Hoa rơi lệ đầy mặt. Thôi thôi, ngay cả mạng cũng không thể cam đoan, không nghĩ nhiều nữa! T^T

Đại khái đồng bọn của giò heo đều biết Liên Hoa, cũng không đối với sự xuất hiện của hắn không có biểu hiện ngạc nhiên. Chỉ có Tưởng Tư Vũ là tức giận bất bình trừng mắt với Liên Hoa, bởi vì Liên Hoa cố ý ăn phần chân gà cô ta làm cho Hạ Chí, còn ăn hơn phân nửa! Hiện tại đã cúp điện cúp nước! Như vậy để làm được chân gà cô ta không biết phải hao phí bao nhiêu tâm tư và công phu! Cư nhiên bị Liên Hoa ăn hết!

Cô ta rõ ràng nghe nói thứ mà cường giả Hạ Chí thích ăn nhất là chân gà mật! Sao bây giờ từ đầu tới cuối chỉ nhìn thoáng qua, còn đầy hứng thú nhìn Bạch Liên Hoa liên tục gắp mấy cái!

Không sai! Cô gái Tưởng Tư Vũ của chúng ta cũng là dân trọng sinh!

Tưởng Tư Vũ trong lòng phẫn nộ khó nhịn, móng tay thiếu chút nữa đã bấm nát bàn tay. Đời trước cô ta bị chị ruột của mình bán đứng! Kết quả lưu lạc, trở thành công cụ hầu hạ tình dục cho đàn ông, nằm dưới thân một gã đàn ông trằn trọc ngâm nga, dơ bẩn không chịu nổi, cuối cùng còn mất mạng! Đời này, ai khinh rẻ cô ta, ai phụ bạc cô ta, cô ta đều trả lại toàn bộ!

Đệ nhất cường giả Hạ Chí của Hoa quốc đời trước chính là mục tiêu! Cô ta hao hết tâm lực chạy đến S thị trong mạt thế, vì muốn ở sơ kỳ mạt thế làm thân với Hạ Chí, gia nhập tiểu đội của Hạ Chí, cô ta có trí nhớ của đời trước, tin tức về vị đệ nhất cường giả cũng biết không ít, hoàn toàn có thể dựa vào những thứ này mà có chỗ đứng vững!

Cô ta ở vùng phụ cận bệnh viện trong trung tâm S thị đợi mấy ngày, bọn họ quả nhiên xuất hiện. Cô ta mặt thường phục diễn một màn vô tình gặp phải rồi hỗ trợ, tuy rằng cô ta là Thủy hệ dị năng giả, nhưng sống qua nhiều năm ở mạt thế, đã sớm không giống người bình thường. Sau đó, quả nhiên như cô ta suy nghĩ, thuận lợi tiếp cận, gia nhập tiểu đội, nhưng cô ta vạn vạn không ngờ tới, đồn đãi chính là thứ không đáng tin nhất.

Vị thư ký của Hạ Chí rất khó chơi! Hỏi hắn cái gì cũng lộ vẻ bí ẩn, làm hại cô ta không nghe được chuyện trong nội bộ, thật sự khó chơi. Còn tên cận vệ kia, càng như cái bị bông, có cầm gậy đánh cỡ nào một cái rắm cũng không chịu nhả ra, chẳng khác đầu gỗ là mấy! Còn dì Lý! Một người bình thường! Còn dám không nghe cô ta nói sao, dám trưng sắc mặt ra cho cô ta xem sao! “Cậu chủ không thích có người xen vào chuyện của cậu chủ!” Cô ta còn nhớ rõ lúc mình hỏi thăm về sở thích của Hạ Chí thì dì Lý nói như vậy! Tức chết rồi. Còn có tên thiếu gia Bạch gia, đời trước chỉ biết Bạch gia bị Hạ Chí chèn ép rất thảm, người này không nghe nói qua, bất quá chỉ là một tên vô danh tiểu tốt, khẳng định một ngày nào đó sẽ bị Hạ Chí dạy dỗ!

Đám người này cứ chờ xem! Chờ cô bắt được Hạ Chí trong tay, cô sẽ trả thù hết! Bất quá chỉ là lũ hạ nhân thôi mà, cô ta làm nữ chủ nhân dạy dỗ bọn họ chỉ là chuyện trong vài giây vài phút! Tuy rằng từng nghe nói Hạ Chí có người yêu bí mật, bất quá lại chưa từng xuất hiện công khai, ai biết là thật hay giả? Không chừng là có người bịa đặt!

Tưởng Tư Vũ tràn đầy tự tin, cô ta là một đại mỹ nhân, lại có kỹ xảo và thủ đoạn hầu hạ đàn ông, cam đoan chỉ cần là đàn ông cũng đều phải quỳ gối dưới váy của cô ta!

(Zombie: Đệch, con khùng =.,=)

Tác giả có chuyện muốn nói:  Tra  tác giả rốt cục viết đến  khúc em gái kỳ ba  trọng sinh  xuất hiện!  Muốn  giải thích ở  đây  một chút.

Liên Hoa xuyên tới  đây trước khi em gái  Tưởng Tư Vũ  này  trọng sinh, cũng chính là nói đời này  của  Liên Hoa, cô ta  đã  trải qua. B ất quá bởi vì vấn đề thân phận,  không thể tiếp cận,  dẫn đến  không  thể  biết  được chân tướng.

Còn chị gái  Tưởng Tư Nhã  sống và chết vào giai đoạn  Bạch Liên Hoa  kia  giết chết  giò heo, cho nên sau  khi  trọng sinh  Tưởng Tư Nhã lại  ôm đùi Bạch Dịch.

Vì  vậy,  nhóm  pháo hôi chỉ biết ôm đùi bao gồm cả  Liên Hoa  sẽ bắt đầu  đấu trí  đấu  dũng!…