Quách Mộ Lâm trừng mắt nhìn hắn, vuốt râu nói:

- Đúng là có một cách.

Sở Ly bán tín bán nghi liếc nhìn hắn ta rồi lại quay đi.

Quách Mộ Lâm trợn trừng mắt, giận dữ nói:

- Sao, không tin?

Sở Ly uể oải nói:

- Vừa nghe đã thấy không chắc chắn, Quách lão còn không dám dùng, nghe có ích gì chứ?

- Vớ vẩn!

Quách Mộ Lâm nói:

- Sao ta lại không dám dùng chứ.

Sở Ly mỉm cười nói:

- Quách lão nói thử xem.

Quách Mộ Lâm nói:

- Ngươi nghe qua Cửu Chuyển Hoán Mạch Thuật bao giờ chưa?

Sở Ly lắc đầu nói:

- Chưa nghe bao giờ.

- Ngươi không hiểu y thuật đương nhiên là chưa nghe bao giờ.

Quách Mộ Lâm liếc nhìn hắn, vẻ mặt xem thường.

- Quách lão, mặc dù ta không học y thuật nhưng có hiểu biết đôi chút.

- Ngươi hiểu y thuật?

- Ta có đọc không ít sách y thuật, có nhớ một ít.

- Vậy ta hỏi ngươi, hồng mạch là sao?

- Nóng nhiệt.

- Tế mạch?

- Âm hư, huyết hư.

- Cũng hiểu đôi chút đấy, hồng mạch và số mạch đều là?

- Nhiệt độ cao.

- Cũng am hiểu lí luận suông.

Sắc mặt Quách Mộ Lâm dịu xuống, vuốt râu nói:

- Xem ra ngươi cũng thích y thuật.

Sở Ly mỉm cười gật đầu.

Đương nhiên hắn sẽ không nói học y để học võ, khi hắn muốn tăng tốc Trúc Cơ, cách nào cũng đã thử, hắn từng định giải quyết nhờ y thuật nên đã học thuộc tất cả các y thuật nhìn thấy, cuối cùng vẫn phải dựa vào Khô Vinh kinh.

- Cửu Chuyển Hoán Mạch Thuật không phải thuật châm cứu thông thường.

Quách Mộ Lâm than thở:

- Là một bộ châm pháp thần kỳ có thể thay trời đổi đất!

- Thay trời đổi đất…

Sở Ly trầm ngâm nói:

- Lẽ nào là phạt mao tẩy tủy, dịch cân hoán cốt?

- Cái này… cũng gần như vậy.

Quách Mộ Lâm vuốt râu gật đầu, có chút lúng túng nói:

- Tuy nhiên, có thể biến đổi kinh mạch, còn gân cốt thì…

- Hiểu rồi, Hoán Mạch Thuật.

Sở Ly mỉm cười gật đầu.

- Dùng riêng cho Trúc Cơ đúng không?

- Không sai.

Quách Mộ Lâm chậm rãi nói:

- Nghĩ mà xem, người khác cần mười năm Trúc Cơ, bộ châm pháp này chỉ cần vài ngày thậm chí là nửa ngày, bớt đi không ít công sức, vô cùng thần kỳ!

Sở Ly kinh ngạc:

- Chỉ cần ít thời gian vậy sao?

Quách Mộ Lâm vuốt râu đắc ý gật đầu.

- Không thể nào!

Sở Ly trầm ngâm nói:

- Nếu thần kỳ vậy sao chưa nghe nói bao giờ?

- Khụ khụ!

Quách Mộ Lâm ho hai tiếng, đành nói:

- Bộ châm pháp này quá nguy hiểm, một là sống hai là chết, Trúc Cơ chứ đâu phải liều mạng, không cần thiết phải mạo hiểm như vậy nên chả có ai dùng!

- Những người bỏ lỡ mất Trúc Cơ chắc sẽ dám dùng?

- Làm gì có ai bỏ lỡ Trúc Cơ?

Quách Mộ Lâm lấy làm lạ, nhìn hắn:

- Tâm pháp Trúc Cơ có đầy rẫy, chọn đại một bộ là được, cho dù nhà nghèo cũng có thể luyện, trừ những người không thích hợp luyện võ.

Sở Ly chợt hiểu ra, chỉ biết lắc đầu.

Trước đây hắn bỏ lỡ Trúc Cơ là vì bế quan trong tự lĩnh ngộ Đại Trí Độ Bổn Nguyên Kinh, không có tâm trí để ý tới việc khác, không nghĩ tới việc luyện võ.

Thế giới ngày nay, Trúc Cơ giống như tiêm phòng thời hiện đại, là một việc nhất định phải trải qua, không có gì lạ cả.

Quách Mộ Lâm nói:

- Bộ châm pháp này vừa hay thích hợp với tình hình hiện tại của ngươi, tuy nhiên quá nguy hiểm, ta đang do dự có nên dùng hay không, thấy rằng không nói ra thì tốt hơn.

- Nguy hiểm chỗ nào?

- Huyệt vị cần xác định chuẩn xác, không được sai sót một ly.

Quách Mộ Lâm lắc đầu nói:

- Ngươi có đọc sách y thuật, biết rằng huyệt đạo của mỗi người đều không giống nhau, có chút ít khác biệt, hơn nữa Cửu Chuyển Hoán Mạch Thuật yêu cầu mỗi huyệt đạo đều phải chính xác, sai khác sẽ mất mạng liền!

Sở Ly trầm ngâm gật đầu, hắn có thể nhìn thấu cơ thể người đương nhiên biết rằng huyệt đạo của mỗi người là khác nhau, giống như chiều cao của mỗi người cũng có khác biệt.

- Quách lão, ta có thể học bộ châm pháp này không?

- Ngươi học cái này làm gì?

- Ta thấy bộ châm pháp này rất kì diệu, muốn nghiên cứu một chút.

Sở Ly nói:

- Ta muốn tìm hiểu xem nó thay đổi kinh mạch như thế nào.

- Ngươi học thì được nhưng không được dùng.

Quách Mộ Lâm nói.

Tự mình không thể châm cứu cho mình, hắn ta không lo Sở Ly làm bừa, dùng cho người khác chẳng khác nào giết người.

Sở Ly vui mừng:

- Đa tạ Quách lão!

- Ngươi đợi chút, ta đi lấy cho ngươi xem.

Quách Mộ Lâm nhảy xuống xe ngựa, một lát sau lại đi vào đưa cho Sở Ly một cuốn sổ mỏng, viết năm chữ Cửu Chuyển Hoán Mạch Thuật.

Sở Ly lật ra xem, mười ba trang, một trăm lẻ chín huyệt, châm pháp của mỗi huyệt đều yêu cầu nghiêm ngặt, châm cắm sâu bao nhiêu, ngân châm hay kim châm, mộc châm, xoay châm, châm thẳng, sâu trước nông sau hay nông trước sâu sau, hoặc nhấn chặt hoặc rút lên.

Sở Ly lật hết một lượt, nhắm mắt suy nghĩ, toàn bộ nội dung khắc ghi trong trí óc.

Hắn ngẩng đầu nhìn Quách Mộ Lâm thì nhìn thấy ánh mắt cười đùa của ông ta.

Sở Ly mỉm cười nói:

- Rất phức tạp.

- Biết lợi hại chưa?

Quách Mộ Lâm nói:

- Ngươi tưởng rằng y thuật đơn giản lắm sao?

- Quách lão thi triển châm thuật này bao giờ chưa?

- Chưa!

Quách Mộ Lâm lắc đầu:

- Già rồi, khi có được bộ châm pháp này ta đã lớn tuổi, trí nhớ giảm sút, không nhớ nổi, huống hồ quá hao tổn tinh thần, không kiên trì được, sẽ hại người!

Sở Ly cười nói:

- Để ta thử xem sao nhé?

- Ngươi…?

Quách Mộ Lâm bật cười lắc đầu nói:

- Chưa biết ngươi có thể tìm đúng huyệt vị hay không, chỉ những châm pháp này thôi, ngươi có biết không?

- Quách lão chỉ dạy ta là được.

Sở Ly nói.

Quách Mộ Lâm nói:

- Ngươi tưởng dễ học thế sao?

- Học thử xem, có sao đâu?

- … Được thôi, vậy ta dạy ngươi, có điều ta chỉ dạy một lượt, không học được thì mặc ngươi!

- Đa tạ Quách lão!

Quách Mộ Lâm hậm hực lấy hộp châm trong ngực ra, giải thích cho Sở Ly một lượt cái nào là châm dài, cái nào là châm ngắn, sau đó thực hiện một lượt thủ pháp dùng châm, nói một mạch rồi mới lấy một cây châm dài đưa cho Sở Ly.

Sở Ly mỉm cười thực hiện lại một lần, thủ pháp dùng châm không hề sai sót.

Quách Mộ Lâm bĩu môi:

- Tiểu tử, ngươi không thành thực, trước đây ngươi từng học rồi phải không?

Sở Ly lắc đầu.

Quách Mộ Lâm nói:

- Thôi được, cho dù ngươi chưa học, tiếp theo còn nữa đây!

Ông ta lại dùng phương pháp dạy học nhồi vịt nói cho Sở Ly nghe cảm ngộ dùng châm và thủ pháp đặc biệt của mình.

Sở Ly thuật lại một lượt không sai một chữ, khiến Quách lão hiểu rằng Sở Ly có bản lĩnh nhìn qua sẽ ghi nhớ không quên, là kì tài thiên phú giống tam tiểu thư.

- Khá lắm, Sở tiểu tử!

Ánh mắt Quách Mộ Lâm sáng quắc, cười hì hì nói:

- Theo ta học y đi!… Dù sao thì võ công của ngươi cũng phế rồi, vừa hay có thể chuyên tâm học y, nhất định sẽ thành thần y!

Sở Ly cười nói:

- Ta có thể dùng Cửu Chuyển Hoán Mạch chứ?

- Nếu luyện tập chăm chỉ thì có thể.

Quách Mộ Lâm gật đầu.

- Tuy nhiên không thể tự dùng châm, ngươi từ bỏ ý định đấy đi!

Sở Ly có bản lĩnh nhìn qua là nhớ có thể ghi nhớ chính xác thủ pháp dùng châm của một trăm lẻ chín huyệt vị, điều này giải quyết được một vấn đề khó.

Sở Ly nói:

- Quách lão hãy giúp ta dùng châm.

- Ta…?

Quách Mộ Lâm nhíu mày nói:

- Ta không dám làm bừa, nếu có sai sót sẽ nguy hiểm tới tính mạng!

Sở Ly mỉm cười:

- Ta sẽ xác định huyệt, huyệt đạo của ta ta biết rất rõ, sau đó dùng bút đánh dấu lại là được!

Quách Mộ Lâm do dự:

- Ngươi có thể xác định chính xác huyệt đạo của mình?

Người luyện võ lâu ngày có năng lực nhìn thấu bên trong cơ thể, đúng là có biết huyệt đạo của mình. Người luyện công thời gian dài có thể cảm nhận được huyệt đạo trên kinh mạch vận công, nhưng huyệt đạo ngoài lộ tuyến vận công rất khó nhận biết chuẩn xác, rất mơ hồ, hắn ta là cao thủ Tiên Thiên đương nhiên biết về việc này.

Sở Ly nói:

- Quách lão không biết ta từng luyện mười mấy năm thiền định công phu? Có chút tâm đắc về quan sát bản thân mình.

- Có thể nhìn thấu cơ thể?

Quách Mộ Lâm hỏi.

Sở Ly chậm rãi gật đầu.

Quách Mộ Lâm cũng rất hứng thú với Cửu Chuyển Hoán Mạch Thuật kì diệu này, muốn đích thân thi triển thử:

- Được, vậy hãy thử xem sao!