Trên xe anh chẳng nói gì. Thật đáng sợ, anh chẳng cười cũng chẳng đảo mắt chỉ nhìn thẳng cửa kính trước.

- Em xin lỗi!

Anh quay lại :

- Những lúc như vậy em phải gọi anh chứ! Lúc ấy em như đáng chốn thây ma vậy!

Anh quát lên giận dữ, là tại em :

- Em xin lỗi nhưng em không có số của anh và em cũng đâu có dùng điện thoại!

Anh sửng sốt bất ngờ tất xe vào lề đường, dừng lại :

- Em bao nhiêu tuổi rồi mà không có điện thoại?

- Mẹ em bảo là con gái đang tuổi học hành có điện thoại vào chỉ tổ thêm hư.

Rồi bỗng chốc trông anh như đang suy nghĩ gì lắm, rồi lại trở về với vẻ tức giận :

- Mặc kệ, anh đang giận và anh muốn cho em thấy ai mới là chồng em!

Anh nói xong liền quay đi, nổ máy và phóng xe như bay. Thật đáng sợ.