Đoạn Vân, chẳng lẽ ngươi tưởng ta dễ bị uy hiếp lắm sao?
Sắc mặt Tinh Linh nữ thần bắt đầu trở nên rất khó chịu, nàng biết chuyện hôm nay, cơ bản đã không thể giải quyết hòa bình được nữa.
Đoạn Vân dùng vẻ mặt nghiêm túc nói:
- Tina, đừng tưởng rằng ngươi tự xưng là Tinh Linh nữ thần là ghê gớm lắm. Vừa rồi, may là chúng ta kịp thời chạy tới, chứ không ta nghĩ Trung hoa Thần điện, còn cả những dân chúng bình thường ở Sinh Mạng thành chắc có lẽ đã thành vong hồn dưới tay của ngươi rồi. Ngươi thân là tuyệt đối cường giả cấp mười ba, dù chỉ là tiện tay một kích, lực công kích cũng lớn hơn nhân tộc võ sĩ bình thường biết bao nhiêu lần mà kể. Ta thật khó có thể tưởng tượng được một kích vừa rồi, nếu không phải nhờ mấy vạn tướng sĩ của ta hợp lực ngăn cản, chắc mấy vạn thủ hạ của ta rốt cuộc chắc chết la liệt rồi? Tinh Linh nhất tộc được xưng là một chủng tộc thiện lương, theo ta thấy việc này không hoàn toàn chính xác. Ít nhất, một Tinh Linh thần cũng là một tên giết người điên cuồng coi mạng người như cỏ rác. Cả đời ta ghét nhất là loại đàn bà giống như ngươi, lòng dạ độc ác mà luôn luôn ra vẻ thuần khiết.
- Ngươi nói ta giết người điên cuồng hả, còn ngươi thì sao? Đoạn Vân, chẳng lẽ ngươi giết người ít lắm sao?
Nghe Đoạn Vân nói thế, Tinh Linh nữ thần rốt cuộc không duy trì được vẻ cao quí của nữ thần nữa, sắc mặt nàng trở nên dữ tợn, thanh âm cũng bắt đầu trở nên hơi chói tai.
Đoạn Vân cười lạnh một tiếng, nói:
- Đoạn Vân cũng giết người, nhưng Đoạn Vân ta còn tạo phúc cho nhiều người hơn. Ta thừa nhận, khi thống nhất đại lục nhân tộc, đã từng làm chết mười vạn tướng sĩ nhân tộc. Nhưng, việc chết người trong chiến tranh là điều không thể tránh khỏi. Đoạn Vân ta trước giờ không hề tự xưng là hạng người thiện lương gì cả, giết người kiểu gì cũng là giết người, ta sẽ không như mấy vị thần bề ngoài xinh đẹp mà bên trong dối trá. Tina, ngươi không có đảm lượng tiến đến A Nhĩ Ti Tư, tưởng bằng vào thân phận và thực lực thần thánh của mình mà hoành hành ở Thần điện, thậm chí còn có ý định động thủ giết người sao? Ta muốn biết lão bà ngươi có phải sắp tới thời kỳ mãn kinh? Hay là, ngươi ở Ma giới lâu ngày quá nên đã đọa lạc vào ma đạo rồi?
- Hay lắm, Đoạn Vân, hôm nay ta phải ra tay rồi. Dù sao ngươi cũng không có ý định buông tha cho ta, tại sao ta không tiện tay tiêu diệt ngươi luôn? Vừa rồi sở dĩ ta khách khí với ngươi như vậy là còn có chút kiêng kị ngươi có năng lực đối phó với Hải tộc. Đoạn Vân, chịu chết đi!
Tina nói, sắc mặt trở nên xấu xí. Nàng vừa nói dứt lời lập tức quay về đoàn người Đoạn Vân phát ra một quầng năng lượng. Nhưng quầng năng lượng của nàng lập tức bị Diệp Cô Thành đánh tan. Diệp Cô Thành chỉ tiện tay một kích, dùng cường độ tối đa của cấp mười hai, bằng vào đấu khí dịch hóa trong cơ thể, cộng với thực lực đã sắp đến hậu giai, tự nhiên có thể ứng phó một cách nhẹ nhàng.
- Xú nữ nhân, ngươi dừng lại cho ta!
Đoạn Vân ngữ khí rất bất thiện quát Tina. Dưới tiếng hô hào của Đoạn Vân, Tina tạm thời không động thủ nữa. Sáu Thần Long cũng không có dám phát khởi tấn công mụ đàn bà này khi chưa có lệnh của Đoạn Vân.
- Đoạn Vân, ngươi muốn thế nào? Muốn đánh thì đánh đi.
Lúc này, vị Tinh Linh thần này cơ hồ sắp nổi điên rồi. Từ đầu tới giờ, Đoạn Vân cứ một mạch gọi nàng là lão bà, còn bây giờ lại mắng nàng là xú nữ nhân. Phải biết rằng, mặc dù nàng đã hơn vạn tuổi, nhưng nàng vốn là thần, hình dạng này chính là niềm tự hào lớn nhất của nàng. Tinh Linh nữ thần lúc này nhìn qua cũng khoảng hai mươi tuổi. Hơn nữa, nhìn qua nàng cũng có không ít những nét đẹp thuần khiết của Tinh Linh tộc. Tai hơi nhọn, thân thể thon dài, gương mặt thanh tí đẹp tự nhiên, tuyệt đối là một tác phẩm nghệ thuật đẹp nhất của thiên nhiên. Nàng thân là Tinh Linh nữ thần, cả người cao thấp tản ra một loại khí tức rất tự nhiên, ánh sáng ẩn hiện, tựa hồ cả tấm thân nàng được bao phủ trong làn kim quang.
Nhưng Đoạn Vân không có tâm tình mà hâm mộ nét đẹp của mụ đàn bà này. Bây giờ hắn mắt như tóe lửa trừng mắt nhìn vào mụ đàn bà trước mắt, vẻ mặt rất bất thiện.
Kiềm chế sự phẫn nộ trong lòng, Đoạn Vân nói rành mạch từng chữ một:
- Tina, nếu ngươi muốn đánh ở đây, vậy cả Sinh Mạng thành còn có thể tồn tại nữa không? Ta nói cho ngươi biết, nếu ngươi ngộ thương một người dân bên trong thành, Đoạn Vân ta sẽ trực tiếp xóa sổ cả Tinh Linh sâm lâm khỏi bản đồ Mộng Đa Lợi Á.
- Không thể nào? Đoạn Vân đại nhân giết người thành tánh, lại để mắt tới tánh mạng "con kiến" này hả? Thật sự là kì lạ. xem tại TruyenFull.vn
Tina ra vẻ giật mình nói với Đoạn Vân.
Đoạn Vân cười lạnh một tiếng, nói:
- "Con kiến?" Hừ! Chẳng lẽ thần minh các ngươi cao quý lắm sao? Tina, ở phía tây Sinh Mạng thành có một đỉnh núi hoang, chúng ta tới chỗ đó đi.
- Đoạn Vân, nếu ta bất chấp tất cả đánh nhau ở trên bầu trời Sinh Mạng thành thì sao? - Tinh Linh nữ thần cười nói với Đoạn Vân.
Đoạn Vân sắc mặt lạnh lùng, lúc này quay về không trung hô to:
- Đặc Lạp Phu nghe lệnh! Phát chinh thảo lệnh cho các chư quốc trên đại lục, tập trung một ngàn vạn nhân tộc tinh nhuệ nhất, cường công Tinh Linh sâm lâm! Ta muốn cả Tinh Linh Vương Quốc không tồn tại nữa!
- Được lắm, Đoạn Vân, coi như ta sợ ngươi đi. Chúng ta đi tới đỉnh núi phía tây.
Nói xong, Tinh Linh nữ thần hướng về đỉnh núi phía tây bay đi. Sau khi thu hồi mệnh lệnh, Đoạn Vân và một đám thủ hạ cũng bay theo sau.
Lúc này, mĩ danh "Đoạn Vân yêu dân như con" lập tức lan truyền khắp đại lục. Một cường giả yêu quí dân chúng, mặc dù chỉ là một chuyện nhỏ, nhưng đối với dân chúng trên đại lục thì một quân vương như vậy mới xứng đáng là một quân vương.
Trên bầu trời đỉnh núi ở thành tây, Đoạn Vân dẫn một đám chung đoan, đứng trong không trung đối diện với Tina.
- Đoạn Vân, ta biết, chỉ bằng vào thân thể, bất kỳ một thủ hạ nào của ngươi cũng không đánh lại ta. Ta thân là Tinh Linh thần, chỉ cần nơi nào có thực vật thì ở đó chính là thiên hạ của ta.
Đoạn Vân cười nói:
- Ta biết. Ngươi không phải chỉ là một Tinh Linh có thực lực mạnh hơn bình thường sao? Có gì đặc biệt hơn người chứ. Đây chính là nguyên nhân ta không trực tiếp đi tìm Tinh Linh gây phiền toái. Ta biết, ở trong Tinh Linh sâm lâm, chỉ cần có ngươi thì đại quân nhân tộc đừng mong công phá được. Hơn nữa, nếu giao chiến với ngươi trong Tinh Linh sâm lâm, ta cũng sẽ gặp rất nhiều khó khăn. "Vi cỏ giai binh", việc này đối với Tinh Linh thần như ngươi kia tuyệt đối là một việc rất dễ dàng. Nhưng hôm nay, nơi này tựa hồ không có nhiều thực vật lắm. Ủa? Kỳ quái vậy, làm sao nơi này chỗ nào cũng đều là những tảng đá trọc lóc thế kia? Ồ, còn có một chút bùn đất nữa.
Tinh Linh nữ thần lắc lắc đầu, nói:
- Đoạn Vân đại nhân nói đùa rồi, dùng mộc hệ triệu hoán thuật triệu hoán cây cối thì làm sao có thể đối địch được với những thủ hạ thực lực cường hãn của Đoạn Vân đại nhân được chứ? Nhưng, nếu Đoạn Vân đại nhân cảm thấy hứng thú với triệu hoán thuật của ta, ta thật ra có thể cho đại nhân có được thêm một chút kiến thức.
Nói xong, Tinh Linh nữ thần Tina bắt đầu minh xướng, thân thể nàng cũng bắt đầu nhảy múa, cả người tản ra bạch quang, năng lượng trong tay từng chút một lan rộng ra ngoài thấm vào tọa thạch sơn (tảng đá núi). Theo nguồn năng lượng của nàng xuất ra càng lúc càng lớn, tọa thạch sơn bắt đầu dao động, tiếp theo Đoạn Vân thấy một người khổng lồ bằng đá thân cao mười xé tung tảng sơn thạch bước ra ngoài. Theo tiếng minh xướng của Tinh Linh nữ thần, năng lượng bên trong những tượng đá khổng lồ nhanh chóng gia tăng, còn số lượng của chúng cũng tăng lên không ngừng. Ước chừng vài phút sau, hai mươi tượng đá khổng lồ đã tập trung thành một nhóm đứng dưới chân Tinh Linh nữ thần.
Nhìn nhìn đám tượng đá khổng lồ này, Đoạn Vân không biết nói gì nữa. Chẳng lẽ đây chỉ là "biểu diễn"? Dùng những hòn đá bình thường làm tượng đá khổng lồ, trước không nói tới tốc độ của chúng ra sao, chỉ nói về thân thể dềnh dàng khổng lồ của chúng, chắc chẳng thể chịu nổi một kích của đám thủ hạ Đoạn Vân. Hơn nữa, hòn đá biến thành người khổng lồ, làm gì có độ linh hoạt chứ? Cứ nhắm thẳng vào chúng mà đánh là được.
- Thiếu gia, đám tượng đá khổng lồ này rất không đơn giản! Năng lượng của chúng chẳng kém gì cấp mười hai trung giai. - Diệp Cô Thành nói với Đoạn Vân.
Nghe Diệp Cô Thành nói thế, Đoạn Vân lúc này xuất ra thần thức đánh giá hai mươi tượng đá khổng lồ trước mắt một phen. Quả nhiên, cấp bậc năng lượng không ngờ đạt tới cấp mười hai trung giai, hơn nữa năng lực phòng ngự của tượng đá cũng cũng không tệ như Đoạn Vân tưởng tượng. Thông qua thần thức thăm dò, Đoạn Vân phát hiện cấu tạo thân thể tượng đá rất phức tạp, giữa những hòn đá tràn ngập năng lượng hộ thể cường đại, giữa năng lượng và những hòn đá cũng có một vài thứ rễ cây thực vật gì đó bảo vệ. Hơn nữa, chúng căn bản không giống tượng gỗ không có sinh mạng, những tượng đá này tựa như sinh vật có trí tuệ.
- Lão Đại, hai mươi tên gia hỏa này rốt cuộc là cái gì thế?
Phì Tử đúng là một đứa trẻ con, luôn luôn rất tò mò đối với với những loại đồ vật kì lạ.
- Lão Đại, hai mươi tên cấp mười hai trung giai đó, phải làm sao bây giờ? Kêu ai lên đấu đây?
Tiểu Phi Hiệp hỏi Đoạn Vân.
- Lão Đại, với lũ gia hỏa này, nếu cho ta một đánh một với chúng, ta có thể cứ nửa phút giải quyết một tên. - Đạt Nhĩ Ba giơ nắm tay lên nói với Đoạn Vân.
- Thiếu gia, mấy người chúng ta có thể miễu sát bọn chúng! - Pháp Lạp Kì nói với Đoạn Vân.
- Chủ nhân, ta cũng có thể miễu sát bọn chúng! Năm đầu Thần Long, một chống lại hai, bằng vào thân pháp linh hoạt, tuyệt đối có thể không bại được! - Âu Đặc Tư nói với Đoạn Vân.
Còn ngưu đầu Thú Nhân Khai La đội trưởng Thú nhân hộ vệ nói với Đoạn Vân:
- Thiếu gia, Thú Nhân chúng ta cũng có không ít người đã đột phá tới cấp mười hai rồi, chúng ta phái những người này lên chắc cũng có thể chiến thắng bọn chúng. Cho chúng ta lên đánh nát bọn chúng nhé!
Nghe đám thủ hạ nói thế, Đoạn Vân trợn tròn mắt. Thấy Tinh Linh nữ thần có vẻ hơi nóng ruột, Đoạn Vân hỏi:
- Nữ Thần điện hạ, có thể cho ta biết hai mươi cao thủ này từ đâu tới không?
Nữ thần cố nén nguồn năng lượng đang bấn loạn trong cơ thể mình, cười nói:
- Đoạn Vân đại nhân, chỉ sợ việc này không được. Bây giờ xin mời ngươi phái thủ hạ của ngươi ra đây!
Đoạn Vân ngẫm nghĩ một lát, quay đầu nhẹ giọng hỏi Diệp Cô Thành:
- Diệp Cô Thành, năng lượng sinh mạng của mụ đàn bà này có giảm xuống không vậy?
- Thiếu gia, vừa rồi năng lượng của mụ quả thật đã giảm xuống, nhưng mụ vẫn có thực lực cấp mười ba sơ giai như trước. - Diệp Cô Thành trả lời.
Nghe thế, Đoạn Vân cười cười quỷ dị, sau đó quay về đám Thú Nhân phía sau ra lệnh:
- Thú Nhân vệ đội nghe lệnh! Trận chiến này, ta giao cho các ngươi. Nhớ kỹ, cho dù địch nhân cường mạnh đến đâu, chắc chắn nó sẽ có nhược điểm. Khi đối mặt với lũ tượng đá khổng lồ cao hơn mười thước này, các ngươi trước tiên dùng chiến thuật du đấu, đến khi biết được thật giả và nhược điểm của địch nhân, sau đó mới nhất cử giết chết.
- Rõ!
Một đám Thú Nhân gầm thét rung trời.
- Từ từ!
Nghe thấy Đoạn Vân nói thế, nữ thần giật mình. Nàng cố ngăn cản Đoạn Vân.
- Như thế nào? Ta để một trăm hai mươi Thú Nhân nghênh chiến với hai mươi tượng đá khổng lồ của ngươi, chẳng lẽ ngươi thấy việc này có gì không hợp lý sao? - Đoạn Vân hỏi vẻ nghi hoặc.
- Việc này… việc này thực ra cũng không có gì. Chỉ có điều ngươi để nhóm Thú Nhân này nghênh chiến với tượng đá khổng lồ có thực lực tương đương với cấp bậc phó thần, như vậy chẳng phải ngươi để cho họ chịu chết sao? Không được, tuy nói họ là thủ hạ của ngươi, nhưng họ vẫn là dân chúng của Thần Thú. - Tina nói với vẻ mặt rất nghiêm túc.
Đoạn Vân cười cười, nói:
- Ngươi đã không chịu điều kiện của ta, vậy thì ngươi cũng không có quyền phản đối ta phái ai xuất chiến. Gia tộc hộ vệ nghe lệnh, tiến công!
Trong lòng Đoạn Vân thực ra đang băn khoăn về cái từ "phó thần" mà Tina vừa nói. Hừ, mấy tên gia hỏa cấp mười hai mà chỉ là phó thần … phó thần.. nói cách khác còn chưa phải là thần. Vậy thần rốt cuộc có thực lực như thế nào đây? Mẹ kiếp, chẳng lẽ thần biến thái vậy sao!?
Sau một tiếng ra lệnh của Đoạn Vân, một trăm hai mươi Thú Nhân chạy về phía bọn tượng đá khổng lồ, bắt đầu cuộc chiến đấu của mình.