Tuy bỗng nhiên trên đầu tôi đột nhiên nhảy ra thêm 10% cổ phần công ty của xQ khiến tôi cũng có chút an tâm, nhưng mà tôi vẫn có một chút vấn đề không được yên lòng cho lắm, thế nên tôi mới hỏi Giang Ly: “Nếu xQ còn có 10% cổ phần không rõ tung tích, vậy Ngải Thụy làm sao có thể yên tâm mà trả nợ?”

Giang Ly cười tủm tỉm đáp: “Anh dùng tất cả những vụ kinh doanh chính của xQ làm tài sản thế chấp.”

Thì ra là thế. Ngải Thụy mà không trả tiền, ngân hàng sẽ tham gia khống chế xQ rồi? Thế thì đúng là không trả không được. Thiện tai, Giang Ly à, anh còn có thể âm hiểm đến mức nào nữa đây.

Quả nhiên không ngoài dự tính của Giang Ly, sau khi Ngải Thụy tiếp quản xQ xong, vị trí công ty mẹ khống chế cổ phần còn chưa ngồi cho ấm, đã thấy ngân hàng chạy tới đòi nợ. Ngải Thụy thật không ngờ đến việc phải trả nợ, nhưng mà nếu không trả, con vịt chết đã tới tay rồi sẽ thực sự bay mất, bọn họ không muốn trả cũng phải trả.

Sau hôm Ngải Thụy hoàn toàn đã thanh toán hết tiền nợ xong, Giang Ly vẫn như thường lệ kéo theo tôi đi ăn một bữa cơm với chủ tịch ngân hàng đã cho anh vay tiền kia. Chủ tịch ngân hàng là một ông chú cực kỳ dễ gần, lúc tôi nói chuyện với ông ta mới phát hiện, thì ra ông ấy là bạn học của cha Giang Ly, là bạn vong niên đó….

Chủ tịch ngân hàng cầm chén rượu nói với Giang Ly: “Nhóc con khá lắm, cậu so với cha cậu còn hư hỏng hơn nhiều!”

Tôi lau mồ hôi, thật sự không rõ là chú ấy đang khen Giang Ly hay là đang mắng anh nữa.

Thôi kệ đi, những chuyện giữa cao thủ với nhau, tôi không hiểu. Tôi thấy tôi vẫn là nên ngoan ngoãn dùng bữa đi!

….

Vốn tôi cho rằng đợi cho Ngải Thụy trả hết nợ giúp xQ xong, Giang Ly sẽ nghênh ngang tuyên bố quyền khống chế 10% cổ phần kia của tôi, chẳng ngờ tới anh lại tuyệt không nóng vội.

Sau đó tôi liền biết tại sao anh không nóng vội.

Ngải Thụy trả nợ không được bao lâu, trên thị trường chứng khoán đột nhiên xuất hiện một “làn sóng hoài nghi Ngải Thụy”. làn sóng này khiến cho đại bộ phận dân chơi cổ phiếu đối với tình hình tài vụ và kinh doanh của Ngải Thụy sinh ra hoài nghi nghiêm trọng thậm chí dẫn đến cả thái độ phủ định. Đến nỗi có một lần tôi về đến nhà, đã thấy mẹ tôi chống thắt lưng cực kỳ lo lắng nói chuyện với mấy bác gái trong khu: “Cổ phiếu của Ngải Thụy không thể mua, mua vào là chết!”

Lúc ấy tôi thực sự toát mồ hôi, khẩn trương đem cụ kéo về nhà. Mẹ tôi vốn không chơi cổ phiếu, nhưng mà từ lần trước mua cổ phiếu của xQ xong buôn bán lãi rất nhiều tiền, bà bắt đầu ảo tưởng mình chính là “cổ thần”, 囧 chết người.

Trở lại chuyện chính. Về những tin đồn quái lạ này, ban đầu chỉ là một chút tin tức lề đường, lúc bắt đầu là về vấn đề kinh doanh của Ngải Thụy, nói là lãi suất của bọn họ quá cao, sau đó mới lan đến vấn đề tài chính, nói bọn họ làm giả sổ sách, sau nữa lại lan đến vấn đề nợ nần, nói bọn họ thiếu nợ bao nhiêu bao nhiêu tiền, lại sau sau nữa, vấn đề sinh ra đủ loại, từ đãi ngộ với công nhân cho đến văn hóa công ty, thậm chí còn có người hoài nghi bên trong công ty của bọn họ có luật ngầm. Càng kỳ quái hơn chính là, lại có người nhảy ra chắc chắn tuyên bố rằng cha của Tuyết Hồng có con riêng, còn có tên có họ nữa.

Tôi hỏi Giang Ly: “Đây là anh làm phải không?”

Giang Ly trả lời: “Có một chút, nhưng mà những chuyện loạn thất bát tao sau này là do có người gây rối, cũng có một số người là thừa nước đục thả câu.”

Tôi nghĩ thấy cũng đúng, Ngải Thụy là cây to đón gió lớn, kiểu gì mà chả có vài đối thủ cạnh tranh, giờ đương nhiên phải nắm lấy thời cơ giẫm lên đạp một cước rồi.

Tôi lại hỏi Giang Ly: “Thế mấy tin tức lề đường có vẻ xác thực kia, là thật hả?”

Giang Ly bí hiểm trả lời: “Có cái là thật, có cái là giả. Hiện tại một số vấn đề cũng đã được bắt đầu điều tra.”

Tôi nói ra nghi vấn cuối cùng trong lòng: “Nhưng mà chuyện này, anh làm sao mà biết được?”

Giang Ly cười tủm tỉm đáp: “Em ngốc quá đi, trong xQ có người của Ngải Thuy, thì trong Ngải Thụy đương nhiên cũng sẽ có người của xQ.”

Hiểu rồi, đây là gián điệp thương mại cao cấp, tôi vẫn là lần đầu tiên thấy đấy.

Do Ngải Thụy bị âm mưu nho nhỏ của Giang Ly khiến cho chao đảo một phen, lại bị những kẻ khác hắt thêm chút nước bẩn, cho nên bây giờ bọn họ phải nghênh đón một nguy cơ nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, hậu quả của nguy cơ này chính là, cổ phiếu của bọn họ xuống giá thảm hại, cuối cùng xuống tới mức mười đồng. Nhóm người chơi cổ phiếu có cổ phiếu của Ngải Thụy trong tay vừa thấy tình hình này, đều tranh nhau bán cổ phiếu của Ngải Thụy đi, cha tôi lại vui sướng hài lòng mua rồi lại mua, ông không chỉ mua lẻ tẻ thôi, mà còn mua với số lượng lớn. Bởi vì Giang Ly nói cổ phiếu trong tài khoản của cá nhân không thể có trên 5%, như vậy thị sẽ bị ghi danh trong danh sách cổ đông của Ngải Thụy, cho nên cha tôi liền dứt khoát mở thêm tài khoản cho bà xã của ông, chia nhau tích trữ hơn 4% cổ phiếu của Ngải Thụy.

Tôi thở dài một hơi, Giang Ly, anh khiến cha em phát điên rồi….

Nhưng mà tôi vẫn còn có một vấn đề vẫn chưa hiểu, Giang Ly tại sao lại không muốn để cho tên của cha tôi xuất hiện trên danh sách cổ đông của Ngải Thụy chứ?

Giang Ly trả lời việc này như sau: “Giữ lại có cái dùng, hơn nữa bọn họ vẫn còn chưa xuất thủ, không cần phải phiền toái như vậy.”

Tôi khó hiểu, lại hỏi: “Thế sao không nặc danh chứ, giống như em ấy?”

Giang Ly khinh thường nhìn tôi: “Em cho là dễ như vậy sao?”

Tôi yên lặng nhìn trời, thôi kệ đi, dù sao tôi cũng không có hiểu = =

Tuy âm mưu này không được chính đáng cho lắm, hơn nữa lực sát thương đúng là rất lớn, nhưng mà thực lực của Ngải Thụy cũng không đến nỗi, cố gắng cũng vượt qua.

Sau đó, Giang Ly đột nhiên tuyên bố trong tay bà xã anh vẫn nắm giữ 10 % cổ phiếu của xQ, làm cho Ngải Thụy xôn xao một trận.

Lần này, cha của Tuyết Hồng cuối cùng cũng không thể ngồi yên được nữa, một mình đến gặp mặt Giang Ly.

Giang Ly vẫn mang theo tôi đến đàm phán cùng với ông già kia như thường lệ.

Cha của Tuyết Hồng là một ông lão gầy gò. Đôi mắt giống hệt như diều hâu, sắc bén mà lãnh khốc.

Ông ta vừa nhìn thấy Giang Ly, liền ung dung cười cười nói: “Quả nhiên là Trường Giang sóng sau xô sóng trước, không ngờ tôi như vậy mà lại bại trong tay hậu bối.”

Giang Ly coi như vẫn còn nể mặt lão: “Bại ở trong tay tôi là lệnh thiên kim mới đúng.”

Tôi toát mồ hôi, Giang Ly, anh quá tởm = =

Tuyết lão nhân gia thở dài một hơi, nói: “Nói cho cùng vẫn là do tôi quá khinh địch.”

Giang Ly tựa hồ chẳng muốn đôi co với lão, trực tiếp nói: “Như vậy, trong tay xQ có 10% cổ phiếu, một phần cổ phiếu này chắc chắn ngài chưa có xoay sở được chứ?”

Trong tay xQ có 10 % cổ phiếu của Ngải Thụy, chuyện này tôi cũng vừa mới biết. Thì ra Giang Ly vay tiền của ngân hàng, phần lớn đều dùng để mua cổ phiếu của Ngải Thụy. Mà 10 % này, là mua vào lúc anh vẫn còn là chủ tịch, lúc ấy hình như là trực tiếp từ một đại cổ đông của Ngải Thụy chuyển nhượng cho.

Giang Ly nói, xQ muốn xử lý phần cổ phiếu ấy như thế nào, Ngải Thụy có thể khống chế được. Bọn họ có thể thu hồi xóa bỏ phần cổ phiếu này, cũng có khả năng chuyển nhượng đi. Nhưng vị trí của Tuyết lão nhân gia ở Ngải Thụy không được ổn định, cho nên Giang Ly cá rằng ông ta chắc chắn sẽ không xóa bỏ, mà sẽ tìm cách chuyển 10 % cổ phiếu này dưới danh nghĩa của mình. Đương nhiên, quá trình này có vẻ phức tạp, trong đó khẳng định sẽ có người phản đối, Tuyết lão nhân có lẽ còn chưa kịp hoàn thành.

Lúc này Tuyết lão nhân biến sắc, nói: “Như vậy, Giang Ly cậu định như thế nào?”

Giang Ly: “Trao đổi.”

Cái này Giang Ly cũng đã giải thích qua với tôi, ý của anh chính là, muốn dùng 10 % cổ phiếu của Ngải Thụy, đổi lại 20 % cổ phiếu của xQ, hai bên sau khi trao đổi đều xỏa bỏ hết.

Tuyết lão nhân ánh mắt lạnh lùng nói: “Dùng 10 % đổi 20 %, cậu đang nói giỡn với tôi sao?”

Giang Ly mặt không thay đổi đáp: “Tùy thôi. Dù sao tôi lập tức có thể nắm lại quyền khống chế xQ, đến lúc đó nếu tôi không cẩn thận đem chút cổ phiếu đó chuyển nhượng cho người khác, ông cũng đừng có mà hối hận.”

Hiện giờ cổ đông lớn thứ hai của Ngải Thụy chỉ ít hơn Tuyết lão nhân có 5 % cổ phần mà thôi, nếu Giang Ly mà đem phần cổ phiếu này bán cho cổ đông lớn thứ hai kia, Tuyết lão nhân coi như bị người ta kéo xuống ngựa rồi.

Tuyết lão nhân nhìn chằm chằm Giang Ly, giống như muốn đục một cái lỗ bằng ánh mắt trên người anh vậy. Thật lâu sau, lão cuối cùng cũng mở miệng: “Được .” Ánh mắt của lão tuy cực kỳ cố gắng tỏ ra trấn định nhưng mà tôi vẫn có thể nhìn ra một tia tiếc nuối trong đó, đúng là một vụ làm ăn lỗ vốn mà….

Hai người nói đến đây, coi như chuyện cũng đã bàn xong rồi. Tiếp đó cả hai lại giả tâm giả ý tâng bốc nhau một trận. Lúc này, Giang Ly đột nhiên lại nói: “Trước đây mấy hôm lệnh thiên kim có không cẩn thận chọc bà xã tôi mất vui, có thể mởi cô ta đến nói câu xin lỗi với bà xã tôi được chứ?”

Tôi thật sự không ngờ rằng Giang Ly đột nhiên lại phun ra một câu như vậy, lập tức 囧 ngay tại trận, nhưng mà trong lòng cũng thấy ấm áp, tâm trạng, phức tạp khỏi phải bàn.

Tuyết lão nhân biến sắc vài lần, cuối cùng hừ lạnh nói: “Giang tổng, làm người đừng nên quá đáng quá!” Lão nói xong, cũng không thèm nhìn chúng tôi, thở phì phì rời đi,

Tôi kéo kéo Giang Ly, vừa cảm động lại vừa hổ thẹn. Tôi nói: “Giang Ly, thực ra anh đâu cần phải như vậy.”

Giang Ly ý tứ sâu xa cười cười, nói: “Nếu không muốn nhận lỗi, thì cũng phải trả giá một chút chứ.”

Tôi hỏi: “Ông ta bây giờ không phải đã trả giá rồi sao?” Ngải Thụy giờ đã giỏ trúc múc nước chẳng được gì, lại còn phải giúp xQ trả nợ không công nữa.

Giang Ly: “Cái đó là sự trả giá cho việc bọn họ dám thu mua xQ. Món nợ Tuyết Hồng phá hoại hạnh phúc gia đình nhà chúng ta, anh còn chưa tính.”

Tôi lau mồ hôi, hỏi: “Vậy anh định thế nào?”

Giang Ly: “Họ Tuyết đứng trên vị trí chưởng môn nhân của Ngải Thụy cũng lâu quá rồi, đến lúc đổi người.”

Tôi không rõ chân tướng ra làm sao, đương nhiên, chỉ hai tuần sau đáp án liền được công bố.

….

xQ rất nhanh chóng ký kết hợp đồng với Ngải Thụy, đem cổ phiếu của hai bên gạch bỏ hoàn toàn, quyền khống chế xQ một lần nữa lại rơi vào tay Giang Ly.

Hai tuần sau, cha tôi cùng với bà xã của ông đem gần 10% cổ phần của Ngải Thụy trong tay bán cho cổ đông lớn thứ hai của Ngải Thụy… Đương nhiên là bây giờ đã là thứ nhất rồi. Bây giờ, cha của Tuyết Hồng thực sự từ vị trí chưởng môn nhân của Ngải Thụy rớt xuống.

Đến đây, sóng gió về chuyện thâu tóm xQ cuối cùng cũng ngừng lại, Giang Ly một phân tiền cũng không mất, không chỉ đánh lui cuộc tấn công của Ngải Thụy, lại còn thuận tiện hạ bệ cha của Tuyết Hồng. Nói tóm lại, xQ trong trận phản chiến lại việc thâu tóm này, coi như toàn thắng.

Toàn bộ công ty lại trở về quỹ đạo bình thường.

Đúng lúc này, trong đám nhân viên công ty của xQ đột nhiên lại dậy lên một phong trào “Tin Giang ca” rầm rộ, rất nhiều người sáng tạo ra đủ các loại khẩu hiệu tin Giang ca, ví dụ như “Tin Giang ca, tăng tiền lương” “Tin Giang ca, không sợ thâu tóm”, nhất là trong xQ có một vị đại ca gần đây bị táo bón, thế nên mấy ngày hôm nay cứ mỗi khi làm việc hắn đều lẩm bẩm một câu “Tin Giang ca, không táo bón.”, lúc ấy tôi nghe được, cười đến đau cả bụng…

Tôi thật sự không ngờ nổi, bạn nói xem, Giang Ly nhìn đứng đắn bình tĩnh như vậy, mà sao mấy nhân viên dưới quyền anh lại “tài năng” được như vậy chứ…

Hơn nữa nhân viên của xQ không chỉ có tài, mà đôi khi còn có chút động kinh, giống như tên trợ lý bảo bối kia của Giang Ly. Tên dong dài kia ỷ mình thông minh hơn tôi, cả ngày cứ đuổi theo tôi muốn kể tôi nghe nguyên lý chiến thắng Ngải Thụy của Giang Ly, nói Giang Ly anh dũng ra sao, âm hiểm thế nào. Tôi nói tôi không muốn nghe, cậu ta lại còn cực kỳ khinh bỉ nói tôi không có tinh thần học hỏi. Tôi liền phát hỏa, hét to một tiếng: “Nói, cậu có phải thầm mến Giang Ly nhà tôi phải không?”

Lúc này Giang Ly đang uống cà phê, vừa nghe đến lời tôi, lập tực sặc ngay tại chỗ, ho khan không ngừng.

Tên trợ lý kia lập tức như bị thần kinh giải thích với Giang Ly: “Giang ca, anh đừng hiểu nhầm, em có bà xã, bà xã của em có C – cup, cực kỳ mê người!”.

Lúc đó tôi liền bi phẫn, nhìn chằm chằm vào trợ lý nói “Cậu cậu cậu cậu… cậu có ý gì!”

Trợ lý cũng phát hiện ra mình đã lỡ lời, khí thế nhất thời rớt xuống một nửa.

Lúc này, Giang Ly liền tao nhã lau khóe miệng, cười tủm tỉm nói: “Tôi thì tôi ghét C – cup, tôi thích nhất là A, bà xã, qua đây nào.”

Sắc mặt của tôi dịu đi một chút, lũn cũn chạy đến bên cạnh Giang Ly ngồi xuống, kiêu ngạo trừng mắt nhìn trợ lý.

Trợ lý coi như không thấy tôi, cúi đầu khom lưng cười nịnh với Giang Ly.

Giang Ly nhìn cậu ta gật gật đầu, nói: “Cậu ra ngoài đi, nhớ đóng cửa lại, ai cũng không cho phép tiến vào.”

Trợ lý đi rồi, Giang Ly liền kéo tôi vào trong lòng, ở bên tai tôi thổi khí nóng nói: “Đến, để anh nếm thử A của em.”

Vánh tai tôi lập tức nóng lên. Giang Ly, anh càng ngày càng YD!

Đúng lúc này, cửa văn phòng đôt nhiên “Rầm” một tiếng mà bị đá văng, tôi hoảng sợ, rụt cổ nhìn về phía cửa, lại nhìn thấy ánh mắt hận không thể ăn thịt người của Tuyết Hồng.

Cô ta vừa bước vào, liền thét ầm lên: “Giang Ly anh là đồ khốn!” Vừa nói vừa muốn tiến lên đánh chúng tôi.

Trợ lý nhanh chóng dẫn hai bảo vệ tới, lôi cô ta ra ngoài. Cậu ta vừa lui về sau vừa giải thích: “Thực xin lỗi, Giang ca, cô ta điên rồi.”

Chờ bọn họ đi khỏi, tôi vội vàng lấy di động ra, nhấn số của Tuyết Hồng, gửi cho cô ta một tin nhắn: thấy ngu chưa? Bị dập rồi chứ gì? Đã nói trước với cô đừng có chọc đến Giang Ly nhà tôi rồi mà, moah ha ha ha ha….

Tôi đóng di động lại, chống hông cười điên cuồng, cảm giác tiểu nhân đắc chỉ thật là sảng khoái mà!

Lúc này, Giang Ly đột nhiên đến gần, anh trực tiếp ôm tôi đẩy lên trên ghế, cười đến cực kỳ YD mà cũng không kém phần nguy hiểm. Anh nói: “Quan Tiểu Yến, chúng ta chơi trò chơi, thế nào?”

Tôi hỏi: “Chơi cái gì?”

Giang Ly: “Chơi trò sinh em bé.”

Tôi: “….”

Giang Ly cúi người hôn lên trán tôi một cái, có chút cô đơn mà nói: “Không sao, em không muốn thì thôi.”

Mặt dày của tôi đỏ lên, cực kỳ rụt rè nói: “Ai… ai nói em không muốn….”

Bàn tay đặt trên bả vai tôi của Giang Ly trở nên căng thẳng, hai con mắt lấp lánh nhìn thẳng vào tôi.

Tôi xẩu hổ nhìn anh cười cười, nói: “Nhưng mà em… ở văn phòng sẽ hồi hộp, sẽ ảnh hưởng đến chất lượng em bé….”

“Cái đấy thì dễ thôi.” Giang Ly nói xong, ôm lấy tôi từ trên ghế, đi về phía cửa trước.

Trợ lý vẫn còn đang đứng canh gác ở cửa. Cậu ta nhìn thấy dáng vẻ này của chúng tôi, nhất thời không kịp phản ứng lại, lắp bắp nói: “Giang …Giang ca, hai người định về nhà sao?”

Giang Ly cực kỳ tự nhiên đáp lại: “Đúng vậy, về nhà sinh em bé.”

Tôi: “…..”

Bây giờ tôi không còn mặt mũi gặp ai nữa rồi, Giang Ly anh đâu cần phải bựa như vậy chứ > ___

Tôi cùng Giang Ly vội vàng về nhà lăn lộn một hồi trên giường, Sau đó tôi ghé vào trong ngực anh, vô lực thở hổn hển hỏi anh: “Giang Ly này, anh thích con chúng ta là con trai hay con gái?”

Giang Ly suy nghĩ một lúc rồi đáp: “Con gái đi, giống em!”

Tôi nói: “Thực ra em muốn là con trai. Em không bắt nạt được anh, lại còn không thể bắt nạt con trai anh sao?”

Giang Ly: “….”

Qua một lúc lâu sau, Giang Ly lại nói tiếp: “Thực ra chỉ cần là em sinh, cho dù có là con gián anh cũng thích.”

Tôi “….”

Tôi thầm than, trên đời này lại có người có thể nói lời ngon tiếng ngọt khiến cho người ta không còn lời nào để nói như vậy….

Giang Ly ôm lấy tôi, anh nắm lấy tay tôi, mười ngón đan xen vào nhau cùng một chỗ. Anh hôn hôn lên tóc tôi, dịu dàng nói: “Quan Tiểu Yến, em thấy rồi chứ, ai cũng không thể tách chúng ta ra được nữa.”

Tôi vùi đầu trong lòng anh “Ừm” một tiếng. Ai da, Giang Ly à, anh làm sao đột nhiên lại dịu dàng như nước như vậy, làm cho em cực kỳ xấu hổ đây này >__

Giang Ly hình như không phát hiện ra sự mất tự nhiên của tôi, anh nói tiếp: “Quan Tiểu Yến, anh yêu em, trọn đời trọn kiếp.”

Tôi dụi dụi trong lòng anh, e thẹn nói: “Em cũng vậy.”

Giang Ly: “Vốn là những lời này anh định để dành cho đến khi chúng ta già đến đi cũng không đi nổi mới nói với em, nhưng mà anh đợi không kịp.”

Tôi thực sự cảm động rồi, ở trên môi anh hung hăng hôn một cái.

Giang Ly rên lên một tiếng, lập tức khàn khàn giọng nói với tôi: “Thôi bỏ đi, chúng ta vẫn cứ chơi trò chơi tiếp đi.”

Tôi: “….”