Hôm nay chính là ngày lễ kỷ niệm 8 năm thành lập của Vương thị. Tử băng quyết định đi mua sắm vì thật ra ở nhà mới cô chưa có váy dạ hội.😅

Tại TTTM King shop....

Cô bước vào trong thu hút mọi ánh nhìn như là minh tinh nổi tiếng vậy. Thật sự phải nói là từ ngoại hình đến diện mạo cô đều là cực phẩm của tuyệt phẩm.

Cô đi đến quầy bán váy dạ hội, nhân viên nhìn thấy cô dù đẹp nhưng ăn mặc giản dị nên hờ hững.

_ Cô ơi, cho tôi xem mấy mẫu váy dạ hội mới năm nay.- Tử băng nhìn cô nhân viên nhàn nhạt mở miệng.

_ Lấy ra cô cũng chỉ nhìn thôi chứ có mua được đâu. Thôi, xem cái khác đi.- cô nhân viên khinh thường phất tay.

_ Oh...- cô làm bộ hiểu chuyện. Thật ra cái trung tâm thương mại này phần lớn vốn đầu tư là của cô, cô đầu tư 65% cho trung tâm này ấy chứ.

_ Vậy là cô đang coi thường những người bình dân như vậy.- Tử Băng nhàn nhạt nhìn cô nhân viên.

_ Sao? Tôi nói không đúng à? Những hạng người bình dân thì chỉ nên mua những thứ đồ phù hợp với mình thôi, đừng có tưởng mình đẹp mà thay đổi được bản chất xuất thân bình dân.- Cô nhân viên hất cằm nói.

Tử Băng lấy điện thoại gọi một cuộc cho chủ TTTM. Một lát sau thì trên toàn bộ loa đài của trung tâm vang lên một giọng nói.

_ Cô Trương Văn, cô bị sa thải.- giọng nói trầm từ loa đài vang lên.

Cô nhân viên sợ hết hồn vì nghe tên người bị sa thải chính là mình. Vậy cô sẽ kiếm ăn bằng gì đây, nuôi gia đình kiểu gì bây giờ. Phải biết là bây giờ xin việc rất khó nha.

_ Cô chưa nhận ra sao? Cô cũng chỉ là hạng bình dân thấp hèn mà thôi.- Tử băng lướt qua tai cô ta nói làm cô nhân viên sợ hết hồn ngã xuống đất chết lặng.

Tử Băng cười lạnh đi sang quầy hàng khác. Sang bên hàng thời trang nổi tiếng hiệu Gucci, nhân viên bên này thân thiện hơn nhiều, không phân biệt đối xử giàu nghèo. Cô rất vui mừng tiếp nhận sự phục vụ.

Tử Băng thử từng chiếc váy một cuối cùng cũng tìm được chiếc váy ưng ý. Chiếc váy màu đen, hoa văn vàng tôn lên dáng người hoàn mỹ của cô.

Tử Băng ra quầy thanh toán, nhân viên nồng nhiệt chào đón. Khi nhìn thấy chiếc thẻ vip không giới hạn của cô thì nhân viên càng nồng nhiệt hơn và mong cô đến nhiều hơn. Phải biết trên thế giới chỉ có 2 người sở hữu chiếc thẻ vip không giới hạn này nên mọi người phải lấy lòng bằng được, cô lấy được chiếc thẻ ra chứng tỏ thân phận không thể đắc tội hoặc là người của chủ sở hữu chiếc thẻ.

Tử băng cầm chiếc váy ra xe rồi lại lái xe đến cửa hàng bán trang sức nổi tiếng Ruby. Cô vừa bước vào đã được chào đón nồng nhiệt. Cô nhìn sơ qua thì chọn được một đôi bông tai đá saphia màu đen huyền bí hình quả cầu, một chiếc vòng cổ mặt đá saphia cũng màu đen hình cầu. Giờ chỉ còn khâu trang điểm mà thôi.

Tử băng lái xe về nhà, bước vào nhà tắm tắm rửa sạch sẽ.

Sau khi ra cô bắt đầu khoác lên chiếc váy dạ hội, đeo bông tai cùng vòng cổ, đi đôi giầy cao gót màu đen đính đá, tóc xoăn uốn lọn đuôi thả sau lưng. Cô ngồi trước bàn trang điểm, bắt đầu từ phần kem nền rồi đến kẻ mắt. Cô chọn màu nâu cho mắt thêm sâu, uốn cong mi, phấn má nâu tôn gò má cao, môi to son đỏ thẫm quyến rũ, lông mày đen sắc sảo. Sau cùng là một chiếc ví da bóng thon gọn. Cô ngước nhìn đồng hồ điểm 20:00h.

Tử Băng ra xe phóng đến bữa tiệc.

Bên ngoài đã chật kín những chiếc xe đắt tiền. Cô đã điều tra qua, hôm nay Thiên Hi cùng Lâm Diệu Yên sẽ đi cùng nhau, Hoàng Phủ Tần cùng Nam cung liệt cũng đi, đương nhiên sẽ có Vương Cảnh Thần, và còn một người nữa là Lý Kiều Như. Tập đoàn Lý thị đang cùng hợp tác với Vương thị nên sẽ được mời nếu không một Lý thị bé nhỏ sẽ không thể nào tham gia được bữa tiệc của một tập đoàn lớn như Vương thị.

Khách khứa bên trong đã đến đông đủ, cô thấy xa xa bóng hình của Thiên Hi và Lâm Diệu Yên thì lại gần.

_ Hi, Thiên hi, diệu yên.- Cô cười chào hai người họ.

_ Chào. Hôm nay Kiều gia cũng đến.- Lâm diệu yên nhìn cô nói. Lý do Lâm diệu yên chú ý Kiều gia là vì Kiều gia có người mà cô muốn xem, xem người này như thế nào mà em gái cô lại để ý hắn như vậy. Kiều gia là một gia tộc nhỏ nhưng lâu đời, Kiều thị kinh doanh chủ yếu là bất động sản nhưng cũng chỉ có tiếng trong thành phố S.

_ Là ai?- Tử Băng hỏi.

_ Là Kiều Nhật Thanh.- Lâm diệu yên cười nói. Thiên hi nhìn hai người cũng không nói gì.