“Không biết ai thế chỗ cô ta nhỉ?”

“Kệ đi, chỉ cần không phải ả Lý Tang Du này là được, nhìn cái bản mặt của cô ta là tôi buồn nôn rồi.”

Ra khỏi công ty, Lý Tang Du đi thẳng lên chiếc Rolls Royce đã chờ ở ngoài công ty từ trước đó, chẳng còn nghe thấy lời bà tám thị phị của người sau lưng nữa.

Sau khi lên xe, cô không nhịn được mà giơ tay sờ bụng, trong này có một bé con.

Một bé con sinh ra trong giàu sang.

Nghĩ rồi không nhịn được nở nụ cười tự giễu.

Người mẹ nghèo chẳng có gì là cô lại mang thai đứa con giàu có với khối tài sản hơn ba trăm tỷ.

Là phúc hay là họa đây?

Về biệt thự, mới vào phòng khách cô đã ngửi thấy một mùi thơm quen thuộc.

Bánh ngọt của Minh Ngữ Hiên?

Trên bàn ăn đúng là có một chiếc bánh ngọt màu sắc xinh đẹp to bằng bàn tay.

“Đây là cậu chủ cố ý đặt về cho cô.” Dì Vương giúp việc nói.

Lục Huyền Lâm?

Sao anh biết cô thích ăn bánh ngọt của Minh Ngữ Hiên?

Trước khi cưới, nơi đó là tiệm bánh ngọt mà cô thích ăn nhất, nhưng vì giá cả đắt đỏ, sau khi cưới lại hơi túng thiếu nên cô ít ăn lại.

Lý Tang Du ép mình thôi tham lam nhìn chằm chằm miếng bánh ngọt: “Anh ấy đặt bánh khi nào vậy?”

Khoảng thời gian từ lúc bị anh “đuổi” khỏi công ty và về biệt thự dài chưa đến nửa tiếng.

Anh làm việc nhanh thật.

Nhưng Lý Tang Du không cho rằng anh lại tốt bụng như thế.

Tất cả đều là vì mặt mũi đứa bé nên cô mới được may mắn hưởng phúc thôi.

“Có đồ ăn thì cần phải cảm ơn, có ai trong chúng tôi dám hỏi tại sao?” Sắc mặt dì Vương đầy kiêu ngạo, giọng điệu cực kì khó gần.

Tuy dì Vương chỉ là người giúp việc nhưng cũng đã ở nhà họ Lục mười mấy năm, chỉ dựa vào số năm làm việc bà ta đã trở thành người đứng đầu nhóm người giúp việc.

Cũng chỉ là kẻ giúp việc ỷ có chủ chống lưng thôi!

Lý Tang Du lười so đo, đã thế cô cần gì khách sáo nữa, thế là ngồi xuống ăn.

Bánh ngọt không to nhưng mùi vị vẫn ngon như cũ, Lý Tang Du ăn sạch đến mức vụn bánh cũng chẳng còn.

Sau khi thoải mái ợ một cái, cô đi lên lầu.

Kể từ hôm nay, cô được trải qua những tháng ngày nhàn hạ khi có tiền rồi.

Tốt quá!

Đây là lần đầu cô thật sự cảm nhận được việc mẹ cao quý nhờ vào con.

.

.

Biệt thự nhà họ Lục nằm ngoài khu phố sầm uất nên đêm đến rất yên tĩnh.

Lúc này, Lý Tang Du thật sự rảnh rỗi đang đi tản bộ trong vườn hoa sau khi ăn cơm tối.