Hôm nay, Dương Tuấn tìm một khu rừng để độ kiếp đột phá, mặc dù thời hạn độ kiếp là một ngày nhưng Dương Tuấn có thể làm cho nó tới nhanh hoặc chậm tùy ý, chỉ cần tiêu hao một chút dâm điểm mà thôi.

Ầm.... Ầm....

Bầu trời trong xanh vần vũ mây đen, giống như một hố đen mở ra giữa bầu trời, bên trong chớp giật từng tia sét màu xanh lam, Lập Thế Kiếp Vân.

- Kiếp Vân sao? Yếu quá....

Dương Tuấn xuất ra Sư Hoàng Chiến Kích, vận dụng Viêm Diêm Hoả Diễm, Sư Hoàng Chiến Kích bừng cháy, Dương Tuấn dùng hết sức lực ném Chiến Kích, mũi kích xuyên qua hư không, xuyên qua kiếp vân còn chưa đánh xuống...

Uỳnh.....

Kiếp vân sợ hãi tan rã, Dương Tuấn thu lại chiến kích, tu vi đột phá Khai Thể cảnh cũng cần pháp lực và ngoại lực rất nhiều để đột phá, Dương Tuấn cần tìm một hiểm địa để đi lịch luyện.

- Đúng rồi, thanh đoản kiếm tàn mảnh kia dùng thế nào đây?

Dương Tuấn bỗng nhớ ra, hỏi hệ thống.

Keng, hệ thống chưa thể trả lời....

- Ềy, mua một ít đồ ăn về mới được....

Dương Tuấn thở dài, xoay người rời đi, hướng phía cho trong Linh Giao đại thành, mua thức ăn mang về cho Mộc Khuê, từ lúc nào, hắn đã bắt đầu quan tâm rất nhiều đến Mộc Khuê...

....................................

Ngày thứ ba, Dương Tuấn đến Hoàng Tổ lấy Linh Pháp thạch, bên Triệu Ngọc đưa ra 104 triệu Linh Pháp thạch, Dương Tuấn lấy 7500 vạn, còn lại đều để lại cho Triệu Ngọc, sau đó không nói một lời xoay người rời đi.

- Chờ, chờ đã....

Triệu Ngọc ấp úng lên tiếng, Dương Tuấn cũng ngừng lại bước chân, xoay người.

- Có chuyện gì?

- Ân, ưm, sắp tới Hoàng Tổ sẽ mở quan hiểm địa Chung Long Cấm Địa, chẳng hay Hàn đan sư có hứng thú?

- Hiểm địa? Nơi đó có dị thảo chứ?

- A, vâng, nơi đó kì hoa dị thảo, Ma Thú cường đại rất nhiều, chỉ có Phách Anh cảnh trở xuống tu sĩ liền có thể tiến vào, đây là Hoàng Tổ Bài, người sở hữu nó mới có tư cách tiến vào.

Triệu Ngọc lấy ra một tấm thẻ bài màu hoàng kim, bên trên khắc hai chữ Hoàng Tổ, đưa cho Dương Tuấn, Dương Tuấn cũng không ngại cầm lấy.

- Ta có thể đưa người theo chứ?

- A, vâng, ngài có thể mang theo một vị đồng hành.

- Khi nào bắt đầu?

- Hai ngày nữa sẽ khai quan....

........................................

Hai ngày sau, Dương Tuấn không giả dạng Hàn Thiên mà đến Chung Long Cấm Địa, tất nhiên Mộc Khuê cũng đi theo nhưng không biết từ khi nào nàng mang theo một cây dù hoa trên tay, dáng vẻ nâng niu như vô cùng quan trọng.

Chung Long Cấm Địa là một vùng không gian cách biệt, được bao phủ bởi một kết giới riêng, chỉ có Hoàng Tổ mới biết cách mở ra, nơi đây có áp chế đặc biệt, chỉ tu sĩ tu vi dưới Hư Linh mới có thể tiến vào, nếu không sẽ bị Yêu Hoả thiêu chết.

Còn một canh giờ nữa sẽ khai quan, nhưng bên ngoài Chung Long Cấm Địa đã đầy rẫy tu sĩ, hầu như đều là tu sĩ trẻ tuổi, tu vi cao nhất cũng chỉ có Kết Anh tầng 1, hầu hết đều là Phá Linh cảnh tầng 9 trở xuống, ngoài ra còn có mấy vị tu sĩ trung niên tu vi Kết Anh cảnh viên mãn, có lẽ là hộ vệ của vị công tử tiểu thư nào đó.

Rống....

Đúng một canh giờ sau, bầu trời bỗng nhiên nổi bão lớn, từ đâu bay ra vô số hư ảnh kim long, bay lượn trên không trung sau đó đều đồng loạt chui vào trong kết giới, một cánh cửa đồng lớn từ từ trồi lên từ mặt đất, bên trên điêu khắc rất nhiều tượng rồng hoàng kim, cửa đồng khổng lồ nặng nề mở ra, bên trong là một thông đạo sáng chói.

- Khuê nhi, chúng ta đi....

Dương Tuấn từ trong cửa hàng hệ thống mua hai cái mặt nạ thép mỏng, đủ để che đi dung mạo, một đưa cho Mộc Khuê, một đeo lên mặt, sau đó kéo tay Mộc Khuê, tiến vào thông đạo sau khi được long điêu trên cổng vào kiểm chứng.

Vụt....

Dương Tuấn và Mộc Khuê khi tiến vào thông đạo thì lập tức bị truyền tống đi, cả hai biến mất trong thông đạo, ánh sáng chói loà khiến cả hai không nhìn thấy được gì cả, khi ánh sáng thôi đi, trước mặt họ là những đỉnh núi cao tận mây xanh, rừng rậm mênh mông, Ma Thú phi hành vô số, còn Dương Tuấn và Mộc Khuê đang đứng trên một ngọn núi, xung quanh không có một ai cả.

- Không có người? Truyền tống vị trí khác nhau sao?

Dương Tuấn nhìn xung quanh, quả thật không thấy bóng dáng của bất cứ tu sĩ nào, Tầm Huyết Nhãn cũng không tìm thấy gì cả.

(Tầm Huyết Nhãn, tiến cấp của Thị Huyết Nhãn, có thể tìm thấy máu tươi của người sống trong 100 trượng xung quanh)

- Phu quân, mắt người đỏ quá...

Mộc Khuê đưa mặt sát lại gần Dương Tuấn, đôi mắt của nàng nhìn chăm chăm vào mắt Dương Tuấn.

- Khuê Khuê, nàng đừng làm phiền ta, mắt ta không sao cả.

Dương Tuấn thu hồi Tầm Huyết Nhãn, tay véo má Mộc Khuê một cái, xem như răn đe.

- A, đau quá phu quân....

Mộc Khuê bị Dương Tuấn véo má thì miệng kêu đau, sau đó phụng phịu ngồi bệt xuống đất, lũ quay lại với Dương Tuấn, có vẻ rất giận dỗi.

- Haha, giận ta rồi sao? Hây....

Dương Tuấn bồng Mộc Khuê lên, sau đó cắn nhẹ vành tai của nàng một cái, Mộc Khuê mặt đỏ bừng vùng vẫy, khiến nàng càng thêm đáng yêu.

Uỳnh....

Bỗng nhiên phía xa xuất hiện một vụ nổ lớn, khói bụi nghi ngút trời xanh, có lẽ là có giao tranh hoặc Ma Thú tấn công mà ra, điều kì lạ là không hề có chút "máu" nào ở khu vực đó trong Tầm Huyết Nhãn của Dương Tuấn.

- Rốt cục có chuyện gì?

Dương Tuấn đặt Mộc Khuê xuống, sau đó cõng nàng lên lưng, đạp thân pháp hướng phía đằng kia mà đi, chỗ đó nhìn rất gần nhưng lại vô cùng xa, thân pháp đạp đến cực hạn, nhưng mãi vẫn không đến.

- Ảo trận sao? Tại sao xa như vậy?

Dương Tuấn ngừng thân pháp, nhìn chung quanh, nhưng không có chút khác lạ nào cả, kể cả hệ thống cũng không có thông báo.

- Phu quân, mộc thụ xung quanh nói chúng ta không nên đến nơi đó và hãy cẩn thận khi ở đây.

Bỗng nhiên Mộc Khuê nói với Dương Tuấn, tiếng lá cây xào xạc do gió từ lúc nào đã trở nên mạnh mẽ hơn.

Xoạt.... Xoạt....

Bỗng nhiên từ trong tán cây và bụi rậm lao ra vô số bóng người màu đen, làn da thâm đen, mắt vô hồn, điều đáng sợ là trong người bọn chúng không hề có chút máu nào.

Keng....

Dị Ma Thú: Vô Huyết Nhân.

Tu vi: Phá Linh cảnh tầng 5/6 → Viên Mãn.

Kỹ năng: Bạo Huyết, dùng máu từ vết thương kẻ địch làm vật dẫn, khiến tất cả máu trong người kẻ địch bạo nổ, dẫn đến bạo thể tử vong.

Số lượng: 14.

.............................

- Thì ra là vậy, chẳng trách Tầm Huyết Nhãn vô dụng.

Dương Tuấn xuất ra Chiến Kích, pháp quyết gia trì hừng hực hoả diễm, mở ra công năng Nhất Kích Tất Sát, sau đó xoay kích, quạt ra một luồng hoả diễm cực lớn, quét qua toàn bộ Vô Huyết Nhân.

Nhất Kích Tất Sát có điểm yếu thì sẽ có điểm mạnh, tuy độ chính xác phải cần là tuyệt đối, nhưng không có nhắc đến giới hạn những kẻ bị kích sát.

Phốc.... Phốc....

Hoả diễm cường đại quét ngang, toàn bộ Vô Huyết Nhân đều bị hoả diễm thiêu đốt, trở thành một đống tro tàn bị gió mạnh thổi bay.

Keng, nhận được 80 vạn Pháp Lực và sát điểm...

Keng, nhận được công năng Tụ Hồn, giết càng nhiều, thu thập linh hồn càng nhiều, sẽ tạo ra uy lực vô song.

Keng, hệ thống đặc biệt bán ra Không Gian Thần Lực, có thể sáng tạo mọi thứ từ hư không, có giới hạn. (Giá: 100 vạn sát điểm. Còn: 182 vạn).

Keng, hệ thống sẽ tạo ra một không gian giống với mong muốn của kí chủ.

Liên tục âm thanh hệ thống vang lên, Dương Tuấn biết rõ hệ thống đang chào hàng để rút ruột Dương Tuấn, nhưng tạo ra một không gian mong muốn thì khi gặp nguy hiểm thì có thể đưa nữ nhân của mình vào trong, nên Dương Tuấn lập tức mua nó.

Keng, hệ thống xây dựng không gian đầu ngang bằng phòng ngủ của kí chủ (giống hệt) ở kiếp trước, có thể mở rộng nhưng sẽ tiêu hao dâm điểm.

- Không tệ, nếu trong hiểm địa hoặc đang cần nơi giải quyết có thể tiến vào... Khục, nghiêm túc một chút....

Dương Tuấn ho nhẹ, sau đó nhìn chung quanh, tìm kiếm một vị trí đặc biệt nào đó.

........................

- Mộc Khuê, chúng ta đi....

- Ân....

Dương Tuấn bế Mộc Khuê, đạp thân pháp rời khỏi nơi này, tiến đến một ngọn núi kì lạ, nơi mà mỗi hang động đều có điêu khắc long điêu, Vạn Long Sơn.

..............................

Vạn Long Sơn, là nơi chủng tộc Long Nhân sinh sống, cơ thể là nhân loại, nhưng lại có sừng rồng hoặc vảy và đuôi của rồng, họ khác với Long Tộc bên ngoài Chung Long Cấm Địa, Long Tộc bên ngoài có cơ thể hoàn toàn là nhân loại, nhưng có thể tự do hoá rồng, trở thành một con rồng khổng lồ cường đại, còn Long Nhân tộc chỉ có thể biến một phần cơ thể trở nên giống rồng mà thôi, nhưng điểm chung của họ vẫn là Dâm Huyết.

Bên trong Vạn Long Sơn, tất cả đều là nữ tộc và cứ mỗi 10 năm, khi kết giới mở ra, tu sĩ nhân tộc tiến vào, họ sẽ đến thương lượng để được nhận tinh hoa để tiếp tục nòi giống, nếu thương lượng không được thì họ bắt cóc về luôn, sau đó vỗ béo để hằng ngày lấy "sữa đặc".

Bởi như vậy, tu sĩ nhân tộc thường đem theo hộ vệ có tu vi cao để phòng bị bắt đi, riêng Dương Tuấn không biết nên tự chui đầu vào hang cọp, à nhầm, hang rồng.