Cung Ấu Hi nghe được lời này của La Khởi, liền trở nên trầm tư, dường như đang suy nghĩ có nên nói cho Phương Thanh Di biết hay không.

“Sao? Em sẽ không hợp tác với Phương Thanh Di để đối phó với Melina đấy chứ?”

“Chị Khởi, em nghĩ hợp tác với Phương Thanh Di có lẽ là một chuyện tốt, ban nãy chị cũng nghe thấy rồi đấy, cô ta định bôi nhọ cả cái thành phố này đó? Nếu thật sự là thế, vậy ngành giải trí của thành phố chúng ta sẽ bị tẩy chay, chẳng phải chúng ta sẽ thành tội đồ hay sao?”

Cung Ấu Hi lo lắng hỏi.

“Con bé này, em nghĩ nhiều quá rồi đó. Tẩy chay cả một thành phố? Một đô thị loại 1? Chỉ có điên mới vậy. Em nghĩ cô ta thật sự có năng lực này sao? Nếu chuyện này mà làm lớn, có khi cô ta cũng chẳng thu dọn được kết cục ấy chứ. Chúng ta biết thừa cô ta mới là người sai, chỉ cần đưa bằng chứng lên mạng, sẽ tự có người giúp đỡ chúng ta thôi.”

La Khởi phất tay, không chút lo lắng nào.

“Vâng, lát nữa em sẽ gọi điện cho Phương Thanh Di, nói cho chị ấy về chuyện này là được.”

Cung Ấu Hi gật đầu.

“Ừ, tùy em thôi, nhưng em nên nghĩ xem tiếp theo phải làm gì đi? Vốn là công ty định mượn Melina để đi trước Ngự Mỹ Ưu Phẩm, giờ thì xôi hỏng bỏng không, ta phải làm gì vào buổi lễ ra mắt sản phẩm mới đây?”

La Khởi quay đầu nhìn Cung Ấu Hi.

“Em… Để em nghĩ đã…”

Cung Ấu Hi hơi hoảng, cô làm loạn việc này lên nhưng cách giải quyết hậu quả thì vẫn chưa nghĩ ra.

Melina và A Long vừa lên xe liền đi thẳng tới sân bay, cô ta không muốn ở nơi này thêm một giây nào nữa.

Cô ta cũng gào rống suốt quãng đường đi.

“Bọn khốn nạn chết tiệt! A Long! Nhớ kỹ cho tôi, sau khi về thì liên lạc với bên quan hệ xã hội, cả những nick ảo trên mạng nữa, nhất định phải làm lớn lên cho tôi, tôi muốn bọn họ phải hối hận! Tôi muốn cả nước phải biết đến chuyện này!”

Khi đàn bà tức giận thì chỉ số thông minh cũng về con số không, cô ta không hề suy nghĩ đến hậu quả khi làm như vậy.

Phía Phương Thanh Di cũng nhanh chóng nhận được điện thoại của Cung Ấu Hi.

Sau khi cúp máy, trên mặt cô vẫn đầy sự kinh ngạc.

Cô không ngờ rằng, Quắc Mỹ lại từ chối Melina thẳng thừng như thế.

Phương Thanh Di dường như có thể tưởng tượng ra được dáng vẻ tức xì khói của Melina lúc ấy.

Không biết vì sao, cô đột nhiên thấy vui trong lòng, nhưng cũng xen chút ghen tỵ nho nhỏ.

“Lâm Húc Dương ơi là Lâm Húc Dương, rốt cuộc cậu có sức hấp dẫn cỡ nào mà lại mê hoặc con gái nhà người ta đến mức đắc tội với cả ngôi sao hạng A thế này chứ!”

Phương Thanh Di nói nhỏ.

Lúc này, một chiếc Land Rover đang thắng gấp ở bên đường, cạnh cửa của công ty Ngự Mỹ Ưu Phẩm. Diệp Thiếu Thiên vội vàng bước xuống khỏi xe rồi đi nhanh vào công ty, hỏi bảo vệ ngoài cửa: “Sếp của các cậu đâu rồi?”

“Trên văn phòng tầng 3!”

Lưu Cường khách sáo đáp.

Diệp Thiếu Thiên gật đầu, nhanh chóng rời khỏi, một lúc sau liền tiến vào văn phòng của Phương Thanh Di: “Thanh Di, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy? Anh nghe nói Melina từ chối hợp tác với bên em! Giờ đang đi sang bên Quắc Mỹ rồi kìa, chẳng phải công ty em nắm chắc chuyện hợp tác này lắm sao? Bạn anh cũng đã đồng ý giúp rồi cơ mà! Cô ta mà đến Quắc Mỹ thì các em sẽ bất lợi đấy!”

“Diệp thiếu gia, ngại quá, bên này xảy ra chút chuyện nên chúng tôi không thể ký hợp đồng với cô ta được, mà tôi cũng vừa nhận được thông tin rằng Quắc Mỹ cũng đã từ chối Melina rồi!”

Phương Thanh Di gượng cười giải thích.

“Cái gì? Quắc Mỹ cũng từ chối Melina sao? Rốt cuộc là có chuyện gì vậy? Chẳng lẽ cô ta ra giá cao quá?”

Diệp Thiếu Thiên không dám tin.

“Nói ra thì dài, thật ra là…”

Phương Thanh Di giải thích đơn giản mọi chuyện lại cho Diệp Thiếu Thiên.

“Thanh Di, em hồ đồ quá! Chỉ là một tên bảo vệ thôi mà, cùng lắm thì bồi thường cho cậu ta mấy trăm nghìn, nhưng tổn thất khi em từ chối Melina thì không chỉ có vậy đâu! Có đáng không chứ?”

Diệp Thiếu Thiên biết được chuyện này là do Lâm Húc Dương dẫn đến, trong lòng vô cùng kinh ngạc, và càng làm cho anh kinh ngạc hơn đó là Quắc Mỹ cũng vì người đàn ông này mà từ chối Melina.

Đối với anh ta, dù là Phương Thanh Di hay Quắc Mỹ thì cũng đều đã đưa ra những quyết định thật ngu xuẩn.

“Diệp thiếu gia, có lẽ Lâm Húc Dương trong măt anh chỉ là một bảo vệ, nhưng đối với công ty tôi, cậu ấy… là một nhân viên đáng được tôn trọng!”

Phương Thanh Di đưa ra một lí do hợp lý.

“Thôi được… Lý do này anh không có gì để nói, nhưng chúng ta là người làm ăn mà! Phải lựa chọn lợi ích chứ? Thanh Di, em nghe anh nói đây, giờ chúng ta đuổi cậu ta đi, anh sẽ nghĩ cách mời Melina quay lại, chắc cô ta chưa đi đâu, thể diện của bạn anh cũng lớn, có lẽ có thể cứu vãn được!”

Diệp Thiếu Thiên kích động nắm chặt hai tay của Phương Thanh Di.

Phương Thanh Di hơi cau mày, nhẹ nhàng rút tay về, khách sáo từ chối: “Diệp thiếu, cảm ơn ý tốt của anh, nhưng chuyện này cứ chốt như vậy đi, chúng tôi đã từ chối Melina rồi, tìm cô ta về thì cũng không giữ được thể diện.”

“Thanh Di, vậy buổi lễ ra mắt sản phẩm thì tính sao đây? Ngành giải trí phát tán tin tức rất nhanh, em từ chối một ngôi sao lớn như thế thì các ngôi sao khác cũng không muốn hợp tác với em đâu!”

Diệp Thiếu Thiên quan tâm hỏi, cũng không để ý hành động kia của cô.

“Tôi đang nghĩ về chuyện này đây…”

Phương Thanh Di có hơi phiền não.

“Được, có lẽ em đã quyết định xong cả rồi! Thanh Di, lần này bên em nhất định phải làm tốt, nếu không anh sẽ không thể nào đi thuyết phục bố tiếp tục hợp tác với bên em được đâu!”

Diệp Thiếu Thiên thở dài.

“Ừm! Được! Tôi sẽ cố gắng hết sức! Diệp thiếu, cảm ơn anh!”

Phương Thanh Di tuy cười, nhưng ánh mắt lại lộ rõ vẻ mệt mỏi.

“Ừ! Vậy em nghỉ ngơi đi! Anh về đây!”

Diệp thiếu gia dường như nghĩ đến điều gì đó, tạm biệt Phương Thanh Di xong, lúc đi ra khỏi công ty, không kiềm được liếc Lâm Húc Dương một cái.

Vừa lên xe, anh đã rút điện thoại ra: “Alo! Điều tra cho tôi người này! Tên Lâm Húc Dương, đang làm bảo vệ tại Ngự Mỹ Ưu Phẩm! Ừ! Đúng! Toàn bộ thông tin! Nhanh cho tôi!”

Cúp máy xong, Diệp Thiếu Thiên lại nhìn Lâm Húc Dương một lần nữa rồi mới lái xe rời đi.

Hai công ty tựa như vì thế mà bình tĩnh lại, nhưng những người trong cuộc đều cảm nhận được một trận phong ba sắp tới gần.

Quả nhiên, gần đến giờ tan tầm, tin tức trên mạng bắt đầu bùng nổ.

Các bạn bè trên Weibo của Melina, thậm chí cả những người có hợp tác với cô ta đều đăng một bài dài.

Nội dung chính là khiếu nại chuyện Melina phải chịu đựng sự sỉ nhục và bất công ở Ngự Mỹ Ưu Phẩm.

Bài văn than thở khóc lóc, tựa như Melina là một người rất tốt, còn Ngự Mỹ Ưu Phẩm và tòa thương mại Quắc Mỹ thì là loại không biết điều!

Dưới sự lan truyền của đội quân nick ảo, phản ứng dây chuyển nhanh chóng được kéo tới.

Mọi người không ngừng mắng chửi hai công ty, thậm chí còn bôi nhọ cả thành phố.

Có một số người khi biết chuyện đã bắt đầu thả ra những thông tin về hai công ty, còn về tính chính xác của chúng thì phải cần xác thực mới biết.

Những cư dân mạng đều mù quáng, phần lớn đều theo dòng nước lũ mà mắng chửi thậm tệ.

Chuyện này náo động rất lớn, người dân ở đây nhanh chóng có ý muốn tẩy chay hai công ty này.

Mọi chuyện không ngừng được lan truyền, ai nấy đều theo dõi thông tin trên mạng, thậm chí còn có bên truyền thông tới hai công ty phỏng vấn.

Nhưng cả hai đều lựa chọn giữ im lặng, Phương Thanh di còn đặc biệt cảnh cáo các nhân viên trong công ty, trước khi công ty đưa ra phản hồi chính thức, không cho phép bất kỳ ai lộ ra bất kỳ tin tức nào, nếu không sẽ bị sa thải.

Lâm Húc Dương cũng nhanh chóng thấy được thông tin trên điện thoại, anh lo lắng, đi tìm Phương Thanh Di để hỏi vì sao cô vẫn chưa đánh trả.

Mà Phương Thanh Di cũng chỉ cười đầy tự tin, đáp: “Còn chưa phải lúc!”