Ông chủ Tần luôn muốn tiếp tục gian lận đến cùng, Mục Huyền Cảnh quyết định tiếp tục bám quần cậu, thu dọn tài sản của chính mình, nhìn Tần Linh lăn lộn.

Đã từng trải qua sinh tử một lần, chỉ cần Tần Linh vui vẻ, thanh danh gì hoàn toàn không quan trọng.

Tần Linh không chỉ muốn thay đổi những tòa nhà này thành những nơi có thể dùng để kinh doanh, còn muốn xây lại cổng, xem xét nó có thể bán được bao nhiêu, còn quy mô sau này, hay trước tiên, để Vương Tử Hoàn đặt một biểu ngữ lớn trên Internet, để tuyên truyền trước, xem xét quy mô sau này, có lẽ việc trùng kiến sẽ còn tốn nhiều tiền hơn.

Vương Tử Hoàn không thể làm gì khác, quan hệ giữa người với người rất tốt, cậu ta thực sự quen biết một vài nhà văn.

Mặc dù không phải là nhà biên kịch lớn gì, nhưng cũng là một tác giả nổi tiếng trên Internet với hàng trăm nghìn fans, ba tác phẩm linh dị hồi hộp đều được bán cho Vương Tử Hoàn, hai người cũng lén lút tiếp xúc, vì vậy khi Vương Tử Hoàn đề cập đến việc thì bên kia hoàn toàn không đề cập đến chuyện tiền nong, cho nên mới viết ba câu chuyện.

“Một là trường học búp bê ma, chị gái Tiểu Mỹ nhận được giấy báo nhập học từ một trường nữ sinh xa lạ, cô không ngờ rằng mới nhập học một tháng liền chết ngay tại trường, Tiểu Mỹ vì điều tra nguyên nhân cái chết của chị gái cũng dứt khoát ghi danh vào trường này.

Sau khi trúng tuyển, Tiểu Mỹ chuyển vào ký túc xá của trường và nhận thấy những người xung quanh cô ấy đều bất thường … 

Sau một loạt những điều khủng khiếp và kỳ lạ xảy ra, Tiểu Mỹ phát hiện ra rằng ngôi trường này không còn người sống, cô ấy cũng nhìn thấy chị gái đã chết của mình, với những manh mối do chị gái cung cấp, liệu Tiểu Mỹ có thể khám phá ra những bí mật của ngôi trường này, và liệu cô có thể thoát khỏi ngôi trường kỳ lạ này? Độ khó của chuyện này có thể được đặt ở bốn sao, tôi đã kiểm tra tư liệu một chút, kiến nghị chúng ta nên bắt đầu với bốn sao, xây dựng trò Escape room đỉnh của chóp nhất cả nước.

Khi Tần Linh nhìn thấy kịch bản này, phản ứng đầu tiên của cậu là: “Chị gái của Tiểu Mỹ có bị ngốc không? Tại sao nhận được một thư thông báo xa lạ thì muốn đi chứ? Không có trường nào ngưỡng mộ chọn trước trong lòng sao? Tại sao không suy nghĩ thêm một chút? Cha mẹ không hỏi sao? Có phải con cái không hiểu chuyện thì cha mẹ cũng không hiểu chuyện luôn hả? ” 

Vương Tử Hoàn chết lặng trước hàng loạt câu hỏi, phản ứng với vẻ mặt chua chát.

“Ông chủ, những thứ này không quan trọng, người chơi không quan tâm đâu! Điều họ quan tâm là quá trình, miễn là quá trình đủ quanh co, đủ ly kỳ, đủ kích thích, để họ có thể nhập (tâm) vào.

Loại trò chơi này, bắt đầu càng vô nghĩa, người chơi càng có mong muốn bẻ khóa.

Tần Linh không hiểu, “Ồ.” 

Phản ứng của cậu khiến Vương Tử Hoàn đột nhiên cảm thấy lời giải thích của mình không thuyết phục chút nào.

“Chúng ta hãy xem tiếp đi.”

“Câu chuyện thứ hai là trốn khỏi nhà thương điên.

Truyền thuyết kể rằng, nhà thương điên này liên kết âm dương.

Ngày nào cũng có người mất tích, ngày nào cũng có người chết, kể cả nhân viên y tế, không rõ đó là người chơi bình thường hay NPC, chỉ có một lối thoát duy nhất, chỉ sau khi tìm được chìa khóa dựa trên manh mối của những người chơi trước để lại, bạn mới có thể trốn thoát.

Tuy nhiên, manh mối cũng có thể là do quỷ cố tình để lại, điều này đòi hỏi người chơi phải sử dụng trí não và tinh thần đồng đội của mình, độ khó này có thể đặt ở mức 5 sao.

Chúng ta có thể tìm một vài nhân viên để chơi cùng họ, hòa mình vào đó, nếu người chơi không thể vượt qua cấp độ, có thể yêu cầu trợ giúp, như vậy cũng không sợ khó đến mức không có kinh nghiệm chơi game.

“Ồ, tôi nghĩ…” 

“Ông chủ, anh không cần nghĩ ngợi, tôi biết là có bug,” Vương Tử Hoàn chặn lại logic phía sau, “Logic của anh quá tỉ mỉ, không thể chơi trò chơi như vậy.”

Tần Linh ngoan ngoãn thừa nhận, “Xin lỗi, tôi không theo kịp nhịp sống của người trẻ.”

Vương Tử Hoàn giật giật khóe miệng, bọn họ dường như không có nhiều khoảng cách thế hệ.

“Chúng ta vẫn nên xem cái thứ ba đi.” 

Cái này, Vương Tử Hoàn cảm thấy logic không hợp lý, nhưng đây là một kịch bản miễn phí do người khác đưa ra.

Cậu ta kiên trì giải thích với Tần Linh: “Rất lâu trước đây, có một thị trấn nhỏ tên là Thị trấn Minh Hà.

Thị trấn này đã có phong tục cúng tế thần sông từ xa xưa, hằng năm, các cô gái trẻ đẹp đều bị tế sống.

Sau khi đất nước được thành lập, đất nước đã bãi bỏ địa điểm này và Minh Hà được biến thành một điểm thu hút khách du lịch.

Mọi người được di dời tập thể đến một tiểu khu, và câu chuyện khủng khiếp bắt đầu từ bây giờ.

Những cô gái bị chết oan trước đây đã bắt đầu con đường trả thù đẫm máu.

” 

Sau khi nghe câu chuyện này, ánh mắt của Tần Linh khiến Vương Tử Hoàn xấu hổ khi nhìn cậu.

“Anh ấy nói, những gì anh ấy viết bây giờ phù hợp với sở thích của cư dân mạng, Bây giờ nhiều cư dân mạng thích những câu chuyện cẩu huyết và vớ vẩn như vậy.

Tần Linh gật đầu, cười nói: “Chỉ là, làm đi, tôi tìm người thiết kế trước, nếu không dễ làm thì đổi đi.

Vất vả rồi!”

Tiếp theo, Tần Linh bắt đầu tìm người thiết kế, cậu hỏi thăm chủ nhà ma đã mua đạo cụ của mình, bên kia giới thiệu hai người, nhưng Tần Linh không thèm.

Hai người đó rất giỏi trong việc thiết kế nhà ma, nhưng cậu cần người thiết kế toàn bộ building, cần nhà thiết kế vô cùng có kinh nghiệm.

Tần Linh gặp khó khăn khi tìm người, Mục Huyền Cảnh không nhanh không chậm nói: “Tôi biết một người như thế, người sẽ đáp ứng yêu cầu của em.”

Hai mắt Tần Linh sáng lên, lập tức nghi vấn, loại mặt lạnh ít lời này, chỉ nói nhiều với cậu, thế mà còn biết chuyên gia lĩnh vực này?

Mục Huyền Cảnh tìm kiếm một người trên Internet, “Người này có đáp ứng được yêu cầu không?” 

“Quá phù hợp!” Tần Linh cao hứng đứng lên, người này tên là Cao Quang, một nhà thiết kế tài năng chuyên thiết kế trò Escape room, vừa có kinh nghiệm vừa có thiên phú.

Mấy căn mật thất quy mô lớn ở quốc nội đều do nhóm của hắn thiết kế, trong hai năm qua, đơn hàng mà Studio của Cao Quang nhận đều ở nước ngoài, hiếm khi được nhận ở quốc nội, căn bản không thể liên lạc được với hắn. 

Tần Linh theo bản năng hỏi “Làm sao anh biết hắn?”

Mục Huyền Cảnh chỉ nói hai từ: “Đã cứu.”

Tần Linh cũng không hỏi nữa.

“Tôi gọi điện cho trợ lý của hắn, nói thẳng là anh giới thiệu, được không?”

Mục Huyền Cảnh trầm ngâm một chút, “Tôi nói với hắn.”

Sau đó, anh đi ra ngoài gọi điện. 

Tần Linh khó hiểu nhìn bóng lưng của anh, bĩu mô, có chuyện gì mà không thể nói ở đây phải ra ngoài để nói chứ? Xí ~

Tần Linh không nhịn được nói bóng gió hỏi Nhan Khang: “Ông có biết Cao Quang không? Một nhà thiết kế game ngoài đời thực.”

Nhan Khang: “Tôi không biết, Mục sát tinh biết, ông muốn nhờ hắn thiết kế thì chỉ cần Mục sát tinh nói một tiếng, Cao Quang lập tức vui vẻ bay tới.

Tần Linh càng cảm thấy khó chịu, đây hẳn là lúc hai người bọn họ quen nhau khi ở cùng nhau, dù cậu chưa nhớ ra nhưng điều đó không ngăn cản được việc bị cắm sừng.

Tần Linh hỏi: “Tính Mục Huyền Cảnh như vậy, làm sao có bạn được?” 

Nhan Khang: “Cái người kia cực kỳ có tiếng, thiên tài thiết kế, nhiều nhà ma lớn và trò mật thất đều do hắn thiết kế.

Giá yêu cầu quá đắt nên hầu hết mọi người không thể nhờ, mà hắn chính là vì tiếp xúc với ngành này mới trêu chọc ác linh.

Cái kia nhiệm vụ đúng lúc do Mục sát tinh đảm nhận.

Ác linh bị anh ta chém chết, dù sao thì Cao Quàn cũng rất … ngưỡng mộ, biết ơn còn rất nhiệt tình.

Tần Linh cong miệng, càng nghe càng cảm thấy có gì đó không ổn. 

“Những người khác mời Cao Quang, chắc chắn không mời tới được nhưng chỉ cần một câu nói của Mục Huyền Cảnh thì kiểu gì hắn cũng đến.

Ông xem cho kĩ vào, tuy Mục sát tinh chỉ muốn giao dịch tiền tài với đối phương, loại trả tiền làm này kia thế nhưng Cao Quang không nhất thiết phải nghĩ như vậy.

Trong quá trình làm nhiệm vụ Mục sát tinh đã cứu rất nhiều người, có thật nhiều người yêu thích anh ta, còn có đại tiểu thư nhà giàu theo đuổi anh ta đã lâu, đương nhiên ảnh cũng không thèm nhìn tới, trong mắt chỉ thấy ông.

Ông là mặt trời của anh ấy, là nền tảng của anh ấy, có thể gặp được ông coi như là sự đền bù của ông trời dành cho anh ta.

” 

Mặc dù trúc mã cảm thấy cay đắng nhưng trúc mã vì hạnh phúc của trúc mã đã hy sinh bản thân mình, Nhan Khang cảm thấy mình cảm động muốn rơi nước mắt.

Tần Linh càng nghe càng cảm thấy khó chịu, “Ừm, Mục Huyền Cảnh, tình hình trong nhà thế nào?”

“Quên rồi à? À đúng rồi, ông quên rồi, tự hỏi đi, tôi vẫn đang bận.” Nhan Khang không trả lời lại.

Một lúc sau, Mục Huyền Cảnh gọi điện thoại xong, “Ngày mốt, Cao Quang đến đây, cứ để Vương Tử Hoàn đi gặp hắn.”

Tần Linh nhướng mày hỏi: “Tôi là ông chủ, không thể cùng hắn giao thiệp sao?” 

Mục Huyền Cảnh nghe ra giọng điệu của cậu không đúng, ngồi ở bên cạnh, anh rất tự nhiên nắm lấy tay Tần Linh trên chân mình, “Làm sao vậy?”

Tần Linh đột nhiên cảm thấy mình giống như nữ thứ trên TV, không thể giải thích được lại rất phi lý.

Cậu muốn rút tay về, nhưng Mục Huyền Cảnh lại giữ chặt, cho dù anh vẫn luôn nghe Tần Linh nói cái gì thù chính là cái đó nhưng ở một góc độ nào đó, anh lại rất độc đoán và bướng bỉnh..

ngôn tình sủng

Tần Linh bất đắc dĩ, sắc mặt của Mục Huyền Cảnh lúc này đã tốt hơn rất nhiều, khí lực cũng rất lớn, nếu không buông tay thì cậu cũng hết cách rồi, lúc này đã không còn tức nữa, bình tĩnh hỏi: “Cao Quang ra giá bao nhiêu?”

Thái độ của Mục Huyền Cảnh rất ôn hòa, “Không nói, đợi đến khi hắn làm ra bản vẽ thiết kế, khi thời điểm đến, hắn muốn bao nhiêu thì cho hắn bấy nhiêu.

Tần Linh liếc mắt.

“Tiền cũng không hỏi mà đáp ứng anh rồi? Hai người có quan hệ tốt như vậy sao?”

Mục Huyền Cảnh dửng dưng nói: “Tôi đã cứu mạng hắn, hắn luôn nói rằng hắn nợ tôi, muốn trả lại”. 

Tần Linh dở khóc dở cười, quả nhiên, ở trong lòng anh, đối phương là một thương gia xa lạ, đối phương đã giúp thiết kế, đó là trả ơn cứu mạng, kết thúc nhân quả.

Anh đưa tiền, đối phương làm việc, đó là giao dịch tiền lạnh.

“Thôi, cứ tùy theo giá thị trường mà đưa cho hắn ta, nếu không muốn hắn gặp thì để Vương Tử Hoàn nói chuyện với hắn ta.

Chúng ta không thiếu tiền, cứ để hắn ta đòi.”

Mục Huyền Cảnh nhếch miệng lên, nhìn vào đôi mắt trong veo của Tần Linh.

Anh vô thức nâng cằm lên, dần dần di chuyển đến gần.

Con ngươi của Tần Linh co rút lại, nhanh chóng quay mặt đi, ngay cả lỗ tai cũng đỏ bừng. 

Mục Huyền Cảnh khẽ cười, giữ chặt Tần Linh, anh xin lỗi: “Xin lỗi, quen rồi.”

Mặt Tần Linh càng đỏ hơn, quen rồi là cái quái gì?

Mục Huyền Cảnh thất thần hỏi: “Khi nào thì em mới nhớ đây?”

Trong lòng Tần Linh nhảy một cái, có một vị chua khó tả, lại còn phảng phất đau đớn.

Không liên quan tới trước đây, là cảm giác bây giờ của cậu, đôi khi yêu thích của một người rất kỳ lạ, không cần biết bao nhiêu lần, chỉ cần là người này, dần dần họ sẽ thích.

Tuy rằng không còn sâu đậm như trước, nhưng Tần Linh vẫn cảm thấy xót xa.

“Nếu tôi không nhớ được thì sao?”

“Vậy tôi lại theo đuổi em.” 

Tần Linh bị chọc cười, Mục Huyền Cảnh căn bản cũng không phải là loại người lãng mạn chút nào.

Ngoài việc tốt với cậu, anh sẽ không bao giờ theo đuổi người khác, Tần Linh hoài nghi trước đây bọn họ ở cùng nhau, là do cậu chọn ra trước.

Vương Tử Hoàn bước ra, nhìn thấy hai người đang ôm nhau, sửng sốt một chút, cậu ta vội vàng quay lại, kinh ngạc vỗ vỗ mặt, hóa ra hai người họ có quan hệ như vậy, ở bên cạnh lâu như vậy mà mình cũng không để ý, đúng là kẻ ngốc!

Sau khi Cao Quang tới, Tần Linh để Vương Tử Hoàn đến gặp thay mình, đưa cho hắn kịch bản để hắn thiết kế bản vẽ.

Cao Quang thoạt nhìn, ăn mặc rất thời trang, hắn tao nhã bắt tay Vương Tử Hoàn hỏi: “Mục tiên sinh không tới?”

Vương Tử Hoàn cười nói: “Bọn họ bận, tôi thay mặt ông chủ tới đây.” 

Cao Quang hỏi: “Ông chủ là?”

Vương Tử Hoàn mỉm cười, “Họ Tần.”

“Ồ, cậu ấy,” trên mặt Cao Quang biểu hiện quả nhiên là vậy, lẩm bẩm: “Người khác cũng không thể khiến cho Mục tiên sinh tự mình gọi điện thoại, đúng rồi, hai người bọn họ kết hôn rồi sao?”

“Hả?” Vương Tử Hoàn lòng nói lẽ nào người khác đã sớm biết hai người bọn họ là một đôi, nhưng cậu ta hàng ngày ở trong cửa hàng lại không biết? Cậu ta không phải kẻ ngốc, mà chính là kẻ đại ngốc sao?

Vương Tử Hoàn chịu đựng sự xấu hổ, cười nói: “Dù sao quan hệ cũng rất tốt, ở cùng nhau.”

Cao Quang không nói thêm nữa, đã hiểu.

Vương Tử Hoàn chuyển chủ đề, “Nói về công việc này đi, đây là kịch bản.”

Cao Quang hơi thất thần, chỉ liếc mắt nhìn mất tập trung nói: “Rất phức tạp.”

“Nó phức tạp lắm, người chơi phải chơi trong 24 giờ, toàn bộ tòa nhà này là nơi tổ chức sự kiện.

Cao Quang không thể không cảm thán một câu: “Vô cùng bạo tay, không hổ là cậu ấy.” Hắn nhận kịch bản, “Được, tôi sẽ thiết kế theo cốt truyện, tôi sẽ giao bản thiết kế cho anh trong vòng một tuần”.

“Anh định giá chút đi, tôi về nói với ông chủ.”

“Không cần, xem như là tôi còn nợ Mục tiên sinh ân tình.”

Vương Tử Hoàn lòng nói ông chủ Tần không hổ là đại sư, liệu sự như thần, biết rằng đối phương sẽ nói điều này, “Ông chủ của chúng tôi nói, khi anh đáp ứng hỗ trợ thiết kế thì ân tình đã trả sạch rồi, cho nên bao nhiêu tiền thì chúng tôi đưa anh bấy nhiêu, căn cứ vào giá cả studio của anh mà ra giá là được.”

Cao Quang nghe xong bỗng nhiên cười khổ.

“Đã  trả sạch … OK, tôi hiểu, studio sẽ đưa cho bạn một hợp đồng sau khi ước tính giá cả xong.”

Khi Vương Tử Hoàn trở lại cửa hàng, Tần Linh đang vẽ ‘thanh tùng’ cho bác cả của mình, định dùng bức tranh này để đổi đội xây dựng với bác cả.

Khi Vương Tử Hoàn nói về quá trình, Tần Linh liền nở nụ cười, “Công việc này giao cho cậu, chỉ cần không phải cố ý đặt giá cao ngất trời, có thể cho hắn ta bao nhiêu tùy thích.” 

Vương Tử Hoàn tự mình rót nước, uống cạn, “Ông chủ, anh cũng quá tin tưởng tôi rồi, không sợ bị tôi ăn hoa hồng hả?”

Tần Linh nở nụ cười, “Cậu á, cậu không phải loại người như vậy, tôi khá chắc chắn về con người đấy.”

Vương Tử Hoàn đắc ý, “Hahaha, ba tôi còn không tin tưởng tôi như vậy, biết xem tướng thuận tiện thật.”

“Cậu cũng không rõ nhiều về ba của cậu, đa số là cậu sợ ông ta, nếu tâm sự nhiều cậu sẽ thấy ông ta hiểu cậu hơn cậu tưởng.” Tần Linh đặt bút xuống, cảm thấy bức tranh vẽ không tốt, vo lại ném giấy đi, lại mở ra một tờ khác.

“Trong thời gian vẽ và trang trí, chúng ta có thể tuyên truyền trước, đầu tiên tôi sẽ tìm diễn viên quỷ để đào tạo, cậu mời người tới trải nghiệm các hiệu ứng đặc biệt của chúng ta một chút.

Vào thời điểm đó, bãi đậu xe ngầm được miễn phí, tổ chức theo nhóm sẽ được giảm giá, khai trương bán đại hạ giá, lập tức sẽ có nhiều người hơn, không cần thiết phải tuyên truyền lần nữa.” 

Vương Tử Hoàn đương nhiên biết những hiệu ứng đặc biệt đó là gì, nghĩ đến đây da đầu tê dại, bị quỷ đuổi khắp tòa nhà, thật là kích thích.

Mục Huyền Cảnh đột nhiên đề nghị: “Lần đó em tìm mấy con quỷ dọa luật sư kia, kỹ năng diễn xuất rất tốt.”

Tần Linh vỗ tay, “Đúng nha! Những con quỷ kia vào trạng thái diễn lành nghề rồi!”.