*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

- Bị phạt ư! - Triệu Vân thì thầm, đôi môi anh không tự chủ mà nhếch lên vô cùng nham hiểm.

- Từ từ đã, để tôi còn suy nghĩ ra hình phạt - Ilumia nói, mà lỡ phạt nặng Triệu Vân quá thì thấy tội anh thiệt.

- Vậy... lấy cơ thể tôi để trừng phạt được không? - Triệu Vân bước tới gần Ilumia.

- T... Thầy định làm gì? - Ilumia sợ sệt nhìn Triệu Vân như vầy, đôi chân bất giác lùi về ra sau. Không hiểu sao cô lại cảm thấy không ổn ở Triệu Vân.

- Tôi đang nhận hình phạt mà - Triệu Vân nói, anh vẫn điềm đạm bước tới cho đến khi hoàn toàn ép Ilumia vào tường.

- K... Khoan đã thầy Triệu Vân - Ilumia cố gắng giữ vẻ uy nghiêm của mình, cô lấy tay đẩy Triệu Vân ra.

- Chẳng phải là tôi đang bị phạt mà - Triệu Vân nắm lấy bàn tay của Ilumia đang đẩy người anh ra.

- Nhưng tôi còn chưa nghĩ ra hình phạt mà... Ư... - chưa để Ilumia nói xong, đôi môi của Triệu Vân hoàn toàn phủ lấy môi cô.

Do quá bất ngờ nên Ilumia chưa kịp phòng bị gì. Kết quả đôi môi cô hoàn toàn bị Triệu Vân chiếm trọn. Anh tách khoang miệng cô ra rồi đưa lưỡi vào, những động tác này điêu luyện tới mức khiến cho cả người Ilumia muốn tan chảy ra.

- Ưm... - Ilumia cố chối bỏ nụ hôn này, nhưng nó lại quá sức quyến rũ. 2 chân cô mềm nhũn đến nỗi không thể đứng được, cũng may là có Triệu Vân ôm eo lại.

- D... Dừng... - Ilumia run run nói, giọng nói như có như không. Còn bàn tay cô thì cào lấy lưng Triệu Vân, khiến cho anh cũng hơi mất tập trung vào việc chính.

Triệu Vân tiếc nuối rời môi của Ilumia, lập tức cả người cô ngã nhào vào lòng Triệu Vân. Chỉ 1 nụ hôn của anh thôi, mà như muốn rút hết sức của cô vậy.

- Cô cảm thấy thế nào? - Triệu Vân nham hiểm hỏi.

Tay anh nhẹ nhàng vuốt lấy khuôn mặt của Ilumia. Rồi anh để ý đến thứ cà cà vào vùng bụng của mình, là bộ ngực căng tròn của Ilumia đang lấp ló sau chiếc áo sơ mi. Anh không tự chủ được mà nuốt nước miếng 1 cái, thật kích thích a!

- T... Thầy quá đáng lắm Triệu Vân - Ilumia uất ức nói, nói là phạt Triệu Vân. Mà cứ như là đang phạt cô vậy.

- Tại cô hiệu phó dễ thương mà - Triệu Vân thì thầm vào tai Ilumia, anh vén từng lọn tóc của cô ra sau để lộ phần cổ trắng ngần.

Không thương hoa tiếc ngọc, Triệu Vân mạnh bạo cắn lấy cổ cô 1 cái. Tay còn lại của anh cởi từng nút áo của Ilumia.

- K... Không đ... được... A... - Ilumia nhanh chóng cản lại bàn tay đang cởi từng nút áo của cô. Đôi môi không kìm được mà lỡ rên 1 tiếng.

Triệu Vân lúc này mới thả cổ của Ilumia ra. Lập tức dấu răng và cả vết hôn đều xuất hiện trên cổ cô. Nhìn ngượng vô cùng!

- Cô hiệu phó thả tay ra đi - Triệu Vân nói, 2 bàn tay nhỏ bé của Ilumia nắm chặt lấy tay anh.

Ilumia lắc đầu nguầy nguậy, cô đâu có ngu mà thả ra để Triệu Vân 'ăn' cô à.

- Thật là... Vậy tôi không khách khí nha cô hiệu phó - Triệu Vân vùng khỏi tay Ilumia, anh lập tức xé áo sơ mi của cô thành nhiều mảnh.

Nhờ đó mà áo ngực màu đen của cô bị lộ ra, khuôn mặt Ilumia đỏ ửng cả lên. Chưa kịp lấy tay che lại thì đã bị Triệu Vân giật phăng luôn chiếc áo ngực. Giờ đây cảnh xuân của cô đã bị phơi bày trước mặt Triệu Vân. Muốn khóc thật sự!

- T... Thầy... - Ilumia hoảng sợ nhìn Triệu Vân như biến thành con người khác. Anh quá mạnh bạo, không còn là con người ôn nhu như xưa nữa.

Triệu Vân bóp mạnh bầu ngực của Ilumia ra đủ hình thù, rồi lấy tay day day nhũ hoa cho đến khi nó se lại.

- Ưm... A... - Ilumia rên lên ngay khi Triệu Vân mút lấy nhũ hoa của cô, cả người trở nên nóng 1 cách khó chịu.

Dần dần Triệu Vân đặt Ilumia ngồi trên đùi mình, anh hôn xuống vùng bụng của cô. Những nơi được anh chạm qua đều để lại dấu vết đỏ đỏ hồng hồng, trông khá là ma mị. Đến khi dừng ở cái đầm công sở của Ilumia.

- K... Khoan... - Ilumia lên tiếng can ngăn, không lẽ Triệu Vân định...

Đúng như dự đoán của cô, Triệu Vân xé luôn cái váy không chút thương tiếc, giờ trên người Ilumia chỉ còn mỗi hình tam giác màu đen. Cả người Ilumia không tự chủ mà run lên vì sợ. Mặc dù cô đã khép chặt 2 chân mình lại, nhưng vẫn bị Triệu Vân dễ dàng dang rộng ra.

- Nhìn chỗ của cô hiệu phó đã ướt rồi kìa - Triệu Vân thích thú nhìn vào quần nhỏ ướt đẫm của Ilumia. Anh đưa 1 ngón tay xuyên vào quần nhỏ, rồi khuấy đảo chúng.

- K... Không... A... , thầy m... mau rút r... ra đi... Ư... - Ilumia vừa nói, vừa phát ra những tiếng rên.

Chỗ đó của cô bị Triệu Vân làm mạnh hơn. Đôi môi cô cứ liên tục liên tục thốt ra những tiếng kêu vô cùng dâm dục.

- C... Chờ đ... đã - Ilumia bấu chặt vào áo Triệu Vân, cô không thể chịu nổi nữa, mật dịch từ đó mà trào ra.

- Hộc hộc - Ilumia thở dốc, chỉ nhiêu đó thôi... cũng đủ làm cô đuối sức rồi.

- Thế nào? - Triệu Vân nhếch mép hỏi. Ilumia mệt mỏi nhìn Triệu Vân, vẫn là nụ cười đó, 1 nụ cười bí ẩn đến lạ.

Cốc cốc.

- Cô hiệu phó ơi - Lauriel đứng ngoài phòng hiệu phó gõ cửa, vừa dạy học xong thì cô đã chạy như bay tới đây để có thể giúp Ilumia hoàn thành công việc.

- Ể - Ilumia kinh ngạc nhìn về cánh cửa, tại sao Lauriel lại ở đây chứ. Nếu để cô ấy thấy được cảnh này thì cô biết phải làm sao đây.

- Ồ, thú vị thật! - Triệu Vân chẳng có chút gì là lo sợ, thậm chí anh còn cảm thấy hưng phấn hơn nữa.

Triệu Vân bế Ilumia đặt lên bàn hiệu phó, còn anh thì đứng đằng sau dang rộng 2 chân cô ra. Chỉ cần Lauriel bước vào thôi, là hoàn toàn thấy được cơ thể trần như nhộng của Ilumia.

- T... Thầy làm gì vậy? - Ilumia thì thầm, khuôn mặt cô ngày càng ửng đỏ hơn, cả người cố gắng vùng vẫy nhưng chả có chút sức lực nào.

Ilumia quay ra sau, ủy khuất nhìn Triệu Vân. Rốt cuộc trong đầu anh đang nghĩ cái quái gì vậy.

- Cô hiệu phó, vậy tôi mở cửa nha - Lauriel hỏi to, bàn tay cô chầm chậm chạm vào đồ vặn cửa.

- Đ... Đừng mà - Ilumia sợ sệt thì thầm, ánh mắt dán vào cánh cửa có thể mở lúc nào không hay.

Triệu Vân thì không dừng lại ở đây, lần này anh lấy 2 ngón tay đưa vào hoa huyệt của Ilumia. Anh tiếp tục khuấy đảo chỗ đó, Ilumia bất lực lấy tay bịt miệng mình lại, cố ngăn cho cổ họng phát ra những tiếng rên. Khó chịu quá đi!

Triệu Vân thấy vậy thì càng làm mạnh hơn so với lúc trước. Ilumia lập tức rùng mình, cô bịt miệng mình chặt hơn. Như vầy... thật sự rất quá đáng!

- Ủa? Sao cửa lại mở không được - Lauriel thì thầm, cô cố vặn cửa nhưng không được.

Cô đành phải rời đi, chắc là cô hiệu phó về sớm nên mới khoá cửa như vậy.

- Ư... - thấy bên ngoài không còn động tĩnh, Ilumia mới dám kêu lên, cả người cô hoàn toàn tới đỉnh điểm. Mật dịch ra nhiều tới nỗi ướt luôn 1 chỗ trên bàn hiệu phó.

Cả người cô mệt tới nỗi gục vào người Triệu Vân. Còn anh thì đương nhiên đâu có dễ dàng dừng lại, anh xoay người Ilumia đối diện với mình. Tay anh kéo khoá quần xuống, để lộ cự long đã cương cứng từ nãy giờ.

Ilumia chăm chú nhìn vào nó như 1 vật thể lạ. Đúng vậy, cực kì lạ luôn, lần đầu tiên thấy được bộ phận bí hiểm trên người con trai. Đã thế còn rất to, to hơn so với tưởng tượng của cô.

- Cô hiệu phó có muốn chạm thử không? - Triệu Vân hỏi, chưa để Ilumia kịp phản ứng. Anh nhanh chóng lấy tay cô chạm vào cự long của mình.

- Ơ... - Ilumia ngượng nghịu chạm vào cậu bé của Triệu Vân. Không những to mà còn co giật nữa, vậy ra của con trai là như thế này à.

- Giờ mình bắt đầu công việc chính luôn nha cô hiệu phó - Triệu Vân tươi cười nói.

Ilumia chưa kịp tiếp thu lời của Triệu Vân thì anh đã dang chân cô ra. Rồi đâm mạnh cự long vào hoa huyệt của Ilumia, khiến cho cô la lên 1 tiếng.

- D... Dừng lại đi! Đ... Đau q... quá! - Ilumia khóc thét nói, cả người như bị xé làm 2.

- Thả lỏng ra đi cô hiệu phó - Triệu Vân nói. Bên trong cô khít cực kì, như muốn nuốt chửng luôn cậu bé của anh, cơ hồ không muốn anh rút ra.

Ilumia lắc đầu nguầy nguậy, bên dưới cô thật sự rất đau, có cả khó chịu nữa.

- Ngoan, thả lỏng ra đi - Triệu Vân vuốt nhẹ tấm lưng trần của Ilumia. Động tác nhẹ nhàng của anh khiến cô thả lỏng được phần nào.

Tận dụng cơ hội này, Triệu Vân liền đâm vào sâu hơn, anh thô bạo ra vào bên trong của cô. Từng giọt máu từ đó mà chảy ra, anh vui mừng nhìn những giọt máu này, là lần đầu của cô.

- Ư... - Ilumia la lên, cô bấu chặt lấy áo Triệu đến mức nhàu nát.

Triệu Vân thấy vậy thì hôn lấy môi Ilumia, 1 nụ khá là nhẹ nhàng. Bên dưới vẫn tiếp tục luận động, sau 1 hồi, dần dần đau đớn thành khoái cảm.

- A... - Ilumia rên lên ngay khi Triệu Vân phóng vào bên trong cô 1 thứ chất lỏng trắng đục, đặc sệt.

Cả người Ilumia mệt lử hẳn đi, cô định gục ra sau thì được Triệu Vân ôm lấy.

- Tôi ghét thầy... - Ilumia thì thầm, ý thức cô dần mất đi.

- Nhưng tôi rất yêu cô đấy, cô hiệu phó - Triệu Vân nói lại, tưởng Ilumia sẽ nghe được, nào ngờ cô đã gục mất.

Triệu Vân thở dài, chắc hẳn cô chưa biết được. Năm anh 17 tuổi, đã rất thích, à không... phải là yêu luôn 1 đàn chị lớp trên, Ilumia. Đến bây giờ đã được 7 năm rồi, vậy mà cô chẳng mảy may để ý đến tình cảm của anh. Anh đã phải từ bỏ sự nghiệp của gia đình trở thành 1 tên giám thị, để được gần cô hơn. Những lần anh tha cho các học sinh là muốn cô phải để ý đến anh nhiều hơn.

Nhưng dù sao giờ cô đã là người phụ nữ của anh rồi. Đúng vậy, tuyệt đối không thể nào rời khỏi Triệu Vân này được.