Anh Sẽ Là Người Duy Nhất Có Em

Chương 17: 17 Quá Khứ Tống Giai Liên Đứa Trẻ Mồ Côi

Sau khi Giai Mẫn rời đi, Tống Giai Liên lên phòng hào hứng đặt lịch làm đẹp tại spa để ngày mai đi đám cưới con gái.

Bao năm qua bã vẫn luôn theo giỏi Giai Mẫn và bà rất vui vì con gái lấy được chồng tốt.

Điện thoại bà bỗng reo kên là Giai Mẫn gọi đến:" Alo, mẹ à trang phục của mẹ và Giai Ý tụi con đã cho người mang đến, lát nữa họ sẽ đến nhà".

Đam Mỹ Trọng Sinh

" Này! Bộ mày tưởng nhà này nghèo lắm à?, con gái hư thân mất nết như mày bỏ nhà theo trai mấy năm nay bây giờ mới về còn tỏ vẻ ta đây giàu có ư? Mấy năm nay Dương thị làm ăn xuống dốc, em mày phải đi cặp đạo diễn để kiếm tiền tiêu vặt chắc mày hả hê lắm"

Giai Mẫn đầu dây bên kia nghẹn lòng nước mắt rơi nhưng cô cũng gắng không trách lại bà ta:" Mai mẹ nhớ đến, con có việc cúp máy".

Sau khi Giai Mẫn cúp máy, Giai Liên khóc nất lên.:" Giai Mẫn mẹ xin lỗi, tất cả là tại người đàn bà kia nên mẹ.con ta mới như vậy, tất cả là tại bà ta".

______ Ngược dòng thời gian quay về 30 năm trước.

Tại 1 cô nhi viện hôm nay được những nhà hảo tâm nguyên góp rất nhiều quần áo đẹp.

Khi chưa được sự phân chia của các sơ 1 đứa trẻ là A Liên( 10 tuổi) chạy lại tự xé bao tải quần áo mặc sự can ngăn của các bạn khác.

"Buông ra đây là của tao, còn đây nữa của tao, cái này cái này của tao, bọn mày tránh ra"

Không khí đang hoảng loạn thì 1 vị Sơ bước vào:" A Liên con đang làm gì vậy, sao con tự ý giành quần áo khi chưa được sự cho phép của ta"

Đứa trẻ đó hung hăn vô lễ đáp với Sơ:" Ở đây rất ít quần áo đẹp, không giành thì bọn nó lấy hết à"

Sơ lúc này rất tức giận: " Con mau ra ngoài quỳ gối 30 phút cho ta, không có sự cho phép của ta không được vào sớm nếu trái ý sẽ không được nhận quần áo".

A Liên hập hực ra ngoài, ánh mắt đầy hận thù.A Liên biết hôm nay có gia đình giàu có kia đến để làm từ thiện cô chạy ra quỳ ngay trước cửa.

Khoảng 15 phút sau chiếc xe oto màu trắng sang trọng đi đến cô nhi viện, mở cửa ra là 1 người đàn ông tên là Tống Nghiêm mặc dù lớn tuổi nhưng vẫn phong độ, theo sau ông ta là 1 người phụ nữ xinh đẹp họ còn dẫn theo 1 bé gái tầm 12 tuổi.

Họ đem rất nhiều bánh kẹo, quần áo đến thấy thế A Liên chạy đến giật 1 túi quần áo chạy đi.

2 vợ chồng ai nấy cũng lắc đầu ngán ngẫm, riêng chỉ có con gái họ Tống Giai Tâm là ngoáy đầu tỏ vẻ thương xót: " Ba mẹ, cho con đi dạo 1 vòng nhé, con hứa sẽ không đi lạc đâu".

" Được, nhưng chỉ được 30 phút thôi nhé, xong con phải về lại phòng khách ba mẹ đợi con ở đó".

Giai Tâm lập tức chạy theo bóng lưng A Liên.

" Này bạn nhỏ ơi, bạn nhỏ, dừng lại mình có cái này cho bạn".

Nghe có ai đó cho thứ gì A Liên đứng lại rồi quay người sang Giai Tâm nhưng vẫn không quên cất túi quần áo lại phía sau.

Thấy dáng vẻ lo sợ của A Liên, Giai Tâm trấn an cô bé:" Bạn đừng sợ, ba mẹ mình nói những đứa trẻ ở đây ai cũng đáng thương hết, mình có cái này cho bạn nè".

Giai Tâm lấy ra 1 thanh socola cho A Liên, A Liên trước giờ chưa được ăn mấy thứ xa xỉ này, nên cầm lên ăn ngon lành.

Ăn xong Giai Tâm dẫn A Liên ngồi xuống ghế đá trò chuyện." bạn tên gì, mình tên Giai Tâm 12 tuổi".

A Liên:" Em tên A Liên năm nay 10 tuổi"

" Hóa ra nhỏ tuổi hơn, A Liên em ở đây lâu chưa?"

" Em ở đây lúc nhỏ rồi, hôm nay chị đến đây để cho quà từ thiện à?".

Thấy A Liên cũng đã mở lòng nói chuyện Giai Tâm cũng vui vẻ trò chuyện và nói mục đích đến đây: " Hôm nay chị và ba mẹ đến đây 1 phần là muốn làm từ thiện, 2 là muốn nhận 1 em bé ở đây làm con nuôi".

A Liên hơi ngạc nhiên:" Không phải ba mẹ chị có chị là con rồi hay sao?".

" À chuyện là như vậy, chị rất muốn có 1 đứa em nhưng mẹ chị sau sinh xong không còn khả năng sinh tiếp nữa, nên gia đình chị mới có ý định nhận con nuôi".

Nghe đến đây ánh mắt A Liên láo liên láo dọc cô rất ghen tị với sự giàu sang của Giai Tâm bổng nhiên rồi khóc nấc lên:" Hic hic, chị thật sướng có ba mẹ yêu thương còn em phải ngày đêm bị bọn trẻ lớn hơn ức hiếp hu hu" Khóc xong còn ngục mặt xuống chân Giai Tâm.:" Nếu đứa trẻ nào được làm em của chị thì sướng lắm, chị thật tốt"

Giai Tâm nhìn A Liên vô cùng sót xa: " Em có muốn làm em gái chị không?"

A Liên biết mình đã trúng mánh nhanh nhảo đáp:" Được, em thích chị lắm, chị nhận em làm em nuôi đi, em muốn chúng ta là chị em".

Giai Tâm lao nước mắt cho A Liên." Vậy giờ em vào đây cùng chị gặp ba mẹ nhé".

Giai Tâm kéo tay A Liên vào phòng khách, lúc này ba mẹ cô đang nói chuyện với Sơ trưởng, họ định đi 1 vòng để tìm 1 đứa trẻ nhận làm con nuôi..