Từ trước tới nay phản hồi trên mạng luôn kịp thời nhất. Cùng ngày “Kẻ nói dối” được công chiếu, trên Weibo, Douban và các diễn đàn lớn đều trải dài những đánh giá về bộ phim. Khác hẳn với các ý kiến trái chiều trước khi bộ phim được công chiếu, hiện tại hầu như tất cả đều là lời khen ngợi.

“Một tác phẩm trinh thám xuất sắc! Kịch bản chắc chắn, tiết tấu chặt chẽ, kết thúc tuy ngoài dự đoán của mọi người nhưng lại hợp tình hợp lí. Thật hiếm hoi mới có được một bộ phim trinh thám, có tỏ ra bí ẩn lâu như thế, nhưng cuối cùng cũng không phải trò đùa!”

“Ban đầu còn có thể nói là chẳng có gì. Nhưng đến giữa phim, lúc lần đầu tiên tình tiết bị lật ngược, chỉ ra sự việc xảy ra trong phòng thẩm vấn là của hai vụ án khác nhau, đôi mắt tôi lập tức lóe sáng. Thời gian khác nhau được xây dựng rất khéo, nụ cười cuối cùng của Giang Ngật lại như một nét bút, bỗng chốc biến bộ phim từ đạt tiêu chuẩn trở thành xuất sắc!”

“Nếu nói ‘Tiếng hát đường tơ lụa’ là hắc mã, thì ‘Kẻ nói dối’ sẽ là bộ phim viết tiếp truyền kỳ về hắc mã! Không chỉ kế thừa tất cả ưu điểm của bộ phim trước, mà cảm giác về sự trúc trắc của người mới cũng hoàn toàn không có. Kỹ thuật của bộ phim thành thạo lại điêu luyện. Hát mệt rồi thì có thể nghỉ ngơi một chút, Tả Gia Hạo không hổ là Tả Gia Hạo! Trùm cuối, người vĩnh viễn là trùm cuối!”

“Tạo hình của Phạm Tư Quân thật sự rất đẹp. Đã rất lâu rồi chưa thấy cô ấy diễn vai ngự tỷ xinh đẹp thế này. Cô ấy vừa xuất hiện trên phim thì tôi liền muốn “cong”. Hoàn toàn có thể lý giải được sự tùy hứng của cô ấy. Nếu tôi giỏi được như cô ấy, tôi còn mặc sức tung hoành hơn nữa kìa!”

“Nhân vật của Đỗ Văn Hãn thật nhàm chán, diễn xuất cũng bình thường, so ra thì diễn xuất của Giang Ngật xuất sắc hơn nhiều! Lần đầu tiên thấy cậu ấy diễn vai phải diện, nhưng quả thật bị choáng ngợp rồi. Diễn xuất vô cùng tinh tế, rất có sức lôi cuốn. Nụ cười cuối phim làm tôi sợ tới mức toát mồ hôi lạnh. Cả phim người hút mắt tôi nhất chính là cậu ấy!”

“Tôi đơn giản là thích sự cố chấp đến biến thái đó. Thiếu niên tuấn tú yếu ớt, mặc áo sơ mi trắng, gầy yếu, quái gở, âm trầm lại có nhân cách phản xã hội, còn yêu tha thiết người chị thanh mai trúc mã. Biết rõ cô ấy hư vinh, nông cạn, thậm chí là âm hiểm ngoan độc, vẫn yêu cô ấy đến điên dại. Từ Nhiên quỳ gối bên giường Bạch Nguyệt, cẩn thận hôn trộm cô ấy. Đến cảnh này, tim tôi cũng muốn tan ra…”

“Có khi tôi là một kẻ biến thái đấy. Tôi muốn đẩy ngã Giang Ngật, để cho anh ấy phanh thây, hoặc anh ấy để tôi phanh thây ”

“Đến đây, ra tay với em đi! Người cũng cho anh! Mạng cũng cho anh! Cho anh cho anh tất cả đều cho anh!”

Từ kịch bản, đạo diễn đến diễn viên đều được bàn tán đến khí thế ngất trời, mà trong đó người được nhắc đến nhiều nhất chính là Giang Ngật. Là người mới của điện ảnh, nhưng anh đã thể hiện rất thành công vai diễn, cộng thêm tính cách của nhân vật Từ Nhiên, bất kì ai xem hết bộ phim đều không thể xem nhẹ sự hiện diện của anh.

Bởi vì quá xuất sắc, nên mọi người còn chú ý đến sự chênh lệch giữa đất diễn và phiên vị của anh trong phim. Mâu thuẫn trước đây giữa hai nam chính lại được được nhắc đến một lần nữa, cư dân mạng đều thi nhau biểu đạt cái nhìn của mình đối với việc này.

“Trước đó còn đồn rằng diễn xuất của Giang Ngật không được tốt, cần Đỗ Văn Hãn chỉ đạo, nhưng mà không hề có. Tôi cảm thấy diễn xuất của Giang Ngật rất tốt, ngược lại ảnh đế Đỗ Văn Hãn có chút hơi…. [buông tay]

“Cười chết mị rồi. Đỗ Văn Hãn nói mình là linh hồn của bộ phim, sao tôi cứ cảm thấy đất diễn của Giang Ngật còn nhiều hơn của anh ta vậy?!”

“Đất diễn thì không chênh nhau là mấy, nhưng chủ yếu là tuyến nhân vật của Giang Ngật quan trọng hơn. Cậu ấy mới thật sự là hướng đi chủ đạo của bộ phim này. Đỗ Văn Hãn thật sự là nam chính sao? Tôi cảm thấy Từ Nhiên mới hoàn toàn xứng đáng là linh hồn của bộ phim!”

“Miệng thì nói là nam chính, lại đóng nam hai, ảnh đế Đỗ Văn Hãn đúng là càng lớn càng thụt lùi. Khó trách trước khi bộ phim được công chiếu thì điên cuồng lên báo bêu xấu Giang Ngật, ra là chó cùng giứt chậu ha…”

“Thảm quá mà, mặc niệm 30s cho Đỗ ảnh đế .”

Fan hâm mộ của Đỗ Văn Hãn không phục, cộng thêm lời chê bai Đỗ Văn Hãn của cư dân mạng. Đỗ Văn Hãn dù sao cũng đã nổi tiếng nhiều năm, luận về fan hâm mộ hay sức chiến đấu cái nào cũng hơn người vừa lên năm ngoái như Giang Ngật. Các chị em bởi vì bài báo lúc trước đã rất kìm nén, bây giờ vất vả lắm Giang Ngật mới bật lên được, dựa vào chuyện tác phẩm và nhân vật được người qua đường ủng hộ, thì nào có đạo lý họ lại thua chứ! Chỉ mấy hiệp đã đem fan của Đỗ Văn Hãn dập đến không còn sức chống đỡ.

Một trận chiến oanh oanh liệt liệt, dẫn tới một doanh tiêu hào nào đó lại đăng bài bát quái, cũng từ mặt này mà lý giải độ hot của “Kẻ nói dối”. Một bộ phim trinh thám có thể đạt được sự chú ý lớn như thế, đây cũng là lần đầu tiên của ngành điện ảnh nước nhà, mà doanh thu phòng vé của bộ phim càng chứng minh rõ điểm này.

Trong tuần đầu công chiếu, “Kẻ nói dối” đã thuận lợi đạt trên 100 triệu NDT. Bình thường, doanh số tuần đầu sẽ chiếm 40% doanh thu bộ phim. Cứ tính như vậy, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, cuối cùng có thể thu được tầm 300 triệu NDT. Với đề tài như thế này, đã là thành tích rất đáng kiêu ngạo rồi. Dù sao cũng không thể so sánh với các phim tình cảm thị trường được.

Thật không nghĩ tới chính là, tuần thứ hai, khi đã nghĩ tới tình huống doanh thu phòng vé sẽ giảm, nhưng không ngờ không những không giảm mà còn tăng. Thế mà so với tuần đầu tiên còn nhiều hơn 10 triệu.

Mọi người đều kinh sợ, sau đó cũng bừng tỉnh đại ngộ. Đây chính là do hiệu ứng dư luận mà ra.

Lúc “Kẻ nói dối” vừa được chiếu, đã có rất nhiều bài phân tích, thảo luận về các chi tiết và ẩn ý bên trong. Theo thời gian, loại phân tích thế này càng ngày càng nhiều.

Từ trước đến nay lòng người và dục vọng luôn là đề tài được yêu thích, “Kẻ nói dối” cũng không ngoại lệ. Nhưng nó có điểm không giống những bộ phim khác. Bạch Nguyệt vì dục vọng của bản thân mà phải trả giá bằng cái chết. Từ Nhiên mặc dù cũng chết, nhưng từ nụ cười cuối phim có thể nhìn ra, cậu ta ngược lại đã đạt được ước nguyện của mình. Mọi thứ đều nằm trong tính toán của cậu ta. Ở một phương diện khác, bộ phim cũng đã thể hiện được sự kiên trì của chính nghĩa, tựa như muốn nhấn mạnh rằng, những người phạm sai lầm đều phải trả giá đắt. Nhưng mà, liệu có phải tất cả những kẻ có tội đều bị trừng phạt không?

Rất nhiều người xem đều canh cánh trong lòng vì câu nói cuối cùng của Bạch Nguyệt với Cao Hồng. “Anh cũng phạm sai lầm” là có ý gì? Cao Hồng đã phạm phải tội ác gì?

Cứ suy tư như thế, mọi người đều nhớ đến có vài điểm đáng ngờ trong bộ phim nhưng cuối cùng cũng không đưa ra được lời giải thích – Từ Nhiên vì sao lại có chất độc hóa học của Cao Hồng? Cậu ta trộm sao? Nhưng nếu cậu ta đã có dự định nhảy lầu, mà lại tự tiêm chất độc vào người mình, không khỏi cảm thấy có chút vẽ vời thêm chuyện. Nếu như nói, Từ Nhiên phí bao tâm huyết đặt bẫy Bạch Nguyệt là vì muốn có được cô, vậy thì còn kéo Cao Hồng vào làm gì?

Mà nếu càng nghĩ sâu thêm, thì liệu án mạng đầu tiên thật sự là do Từ Nhiên gây ra sao?

Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ rình sau.

Có lẽ, còn có chân tướng đáng sợ hơn, ẩn úp trong bóng tối mà chưa được công bố…

Người xem càng thảo luận càng hưng phấn, tựa như tầng tầng lớp lớp bài viết. Trong số đó, những bài viết đặc biệt tốt còn được chia sẻ rộng rãi trên Weibo. Mức độ này đã kích thích sự hiếu kì của rất nhiều người. Người chưa xem thì chạy đi xem, còn người đã xem rồi thì lại đi xem lần nữa.

Dựa vào nhân khí cực tốt để bắt đầu, sau đó bằng hiệu ứng dư luận, tác dụng lại hết sức chậm, cuối cùng biến “Kẻ nói dối” thành trào lưu hiếm có của phòng vé.

Ngày doanh thu phòng vé của “Kẻ nói dối” đột phá đạt 500 triệu NDT, phía nhà sản xuất đã tổ chức một buổi họp báo mừng công, mời đến rất nhiều phương tiện truyền thông, tạo nên một không khí vô cùng náo nhiệt. Đáng nhắc tới chính là, đạo diễn Tả Gia Hạo, diễn viên chính Phạm Tư Quân, Giang Ngật, Dương Sâm toàn bộ đều có mặt, chỉ có nam chính Đỗ Văn Hãn lại vì đang có dự án mới mà vắng mặt. Mặc dù có lý do chính đáng, nhưng nghĩ đến tình cảnh xấu hổ gần đây trong đoàn phim “Kẻ nói dối”, tất cả mọi người đều khó tránh khỏi suy nghĩ nhiều.

Người xem phổ thông đều có thể nhìn ra, thì bên trong ngành sớm đã truyền đi khắp nơi. Tả Gia Hạo đúng là khi biên tập đã điều chỉnh toàn bộ kết cấu của bộ phim, đem Cao Hồng ban đầu là tuyến chính của câu chuyện đổi thành Từ Nhiên, phần diễn của Cao Hồng cũng vì thế mà bị cắt giảm. Người xem vì sao lại suy đoán rằng Cao Hồng mới là hung thủ cuối cùng? Bởi vì dựa theo nguyên bản thì đúng là như thế. Nhưng khi Tả Gia Hạo biên tập, cảm thấy đã lật ngược tình huống quá nhiều lần, nếu lại lật nữa thì có chút cảm giác hăng quá hóa dở, nên đã chọn ẩn chân tướng đi, để người xem tự do suy nghĩ. Sự sắp xếp đồng nhất này, ngược lại làm bộ phim có thêm nhiều chỗ để thưởng thức hơn.

Chỉ là vì làm như vậy, nên Đỗ Văn Hãn đã bị hố. Biên tập thế nào vốn là quyền của đạo diễn, huống hồ cuối cùng hiệu quả lại tốt như vậy. Có thể kiếm ra tiền thì chính là đại gia, chưa kể ngay cả phía đầu tư cũng đã tán thưởng quyết sách thông minh của Tả Gia Hạo.

Trong lòng mọi người đều hiểu, cũng may trong những trường hợp chính thức mọi người đều rất quy củ, không làm loạn đến khó nhìn, cho dù phóng viên có đặt câu hỏi cũng chỉ nói vài cái rồi cười cho qua. Chủ đề của buổi họp báo vẫn là để chúc mừng bộ phim “Kẻ nói dối” đã phá vỡ kỉ lục doanh thu phòng vé của các bộ phim trinh thám trong nước, trở thành một tác phẩm tiêu biểu của thể loại này.

Lúc buổi họp báo sắp kết thúc, người chủ trì mở sâm banh, mọi người cùng nâng ly, cười nói: “Chúc mừng ‘Kẻ nói dối’ đạt được doanh thu 500 triệu NDT phòng vé. Cạn ly!”

“Cạn ly!”

Mười cái ly chạm vào nhau, phát ra âm thanh keng keng. Đèn trên đỉnh đầu sáng như ban ngày, mọi người uống một cạn một hơi, mắt nhìn nhau, cười vang!

Sau khi buổi họp báo kết thúc là buổi party ăn mừng của đoàn phim. Ở phòng VIP của khách sạn gần đó, không có truyền thông, đều là người trong đoàn làm phim, tính ra cũng chừng ba mươi người. Giang Ngật bị mọi người vây quanh, bên cạnh là Phạm Tư Quân, người hiếm khi tham gia những bữa tiệc như thế này. Tâm trạng hai người đều rất tốt, mặt ai cũng vui vẻ, nhân viên thay nhau mời rượu cũng không từ chối, rất nhanh đều có mấy phần say.

Bị vây quanh như hai người họ còn có Tả Gia Hạo. Người có chuyện vui thì tinh thần cũng thoải mái, trái phải đều bị rót rượu cũng vui mừng hớn hở, chỉ là sau khi uống đến mười mấy lượt rốt cuộc ông cũng khoát tay nói: “Không được, nếu uống tiếp, đêm nay tôi cũng đừng nghĩ về nhà…”

“Vậy cũng không được, nếu chén này của tôi mà đạo diễn không uống, thì đúng là đừng nghĩ đến về. Tôi sẽ là người đầu tiên không thả ông đi.” Giang Ngật cười nói.

Tả Gia Hạo thấy Giang Ngật, sững sờ một chút rồi cười, “Rượu của A Ngật, đương nhiên tôi sẽ uống.”

Hai người chạm cốc, uống một hơi cạn sạch.

Xung quanh tràn ngập tiếng cười. Khí thế của “Kẻ nói dối” rất mạnh mẽ, đoàn làm phim đều xuân phong đắc ý. Rầm rộ đến mức này, cho dù là Tả Gia Hạo lúc khai máy cũng đều không dám nghĩ tới.

Ông có chút cảm khái: “Lúc trước khi cậu đến Hồng Kông tìm tôi, nói rất thích nhân vật này, xem trọng bộ phim này. Thật ra tôi nên cảm tạ sự tín nhiệm của cậu dành cho tôi.”

Giang Ngật trầm mặc vài giây rồi đáp, “Hẳn là tôi mới phải là người phải cảm tạ đạo diễn.”

Chỉ một câu nói như vậy, nhưng ý tứ bên trong cả hai đều hiểu. Khi biên tập Tả Gia Hạo đã cắt phần diễn của Đỗ Văn Hãn, lại biến thành của Giang Ngật, ngoài ngành còn nói rằng Hạ Phương Minh đã âm thầm dùng thủ đoạn, giúp Giang Ngật thượng vị.

Tả Gia Hạo nhìn Giang Ngật,

Kỳ thật ban đầu quyết định dùng Giang Ngật, là vì nhìn trúng nhân khí của anh. Cho dù là đạo diễn phim nghệ thuật, cũng sẽ hi vọng tác phẩm của mình có doanh thu phòng vé tốt, chớ nói đến Tả Gia Hạo vẫn hi vọng về việc đạo diễn phim bom tấn thương mại. Bắt đầu dùng tiểu sinh có nhân khí để tận lực gia tăng doanh thu phòng vé, nhưng vẫn lấy chất lượng bộ phim làm điều kiện tiên quyết.

Chỉ có điều ý nghĩ này, trong quá trình quay phim lại có sự biến hóa vi diệu. Đại khái là mấy năm nay sự nghiệp của Đỗ Văn Hãn quá thuận, tính tình cũng trở nên hợm hĩnh không coi ai ra gì, tâm tư cũng không đặt trên bộ phim, đến trễ về sớm, thỉnh thoảng còn đùa giỡn coi mình là to nhất không thèm đến trường quay, thậm chí còn mưu toan quấy nhiễu kịch bản. Trong quá trình quay phim, Tả Gia Hạo nhiều lần nảy sinh mâu thuẫn với gã. Nhưng ngược lại, Giang Ngật quả thực rất chuyên nghiệp, có tâm với nghề. Mọi người luôn nói tiểu thịt tươi không chuyên nghiệp, nhưng anh lại chăm chỉ cố gắng, ngoại trừ khi phải tuyên truyền hậu kỳ cho bộ phim mà phải ra ngoài, thời gian còn lại một mực ở đoàn làm phim, dốc lòng làm việc, ngay cả tết cũng không về nhà.

Đương nhiên, thật sự tác động lên quyết định của ông, vẫn là diễn xuất của anh.

“Khi tôi biên tập bộ phim, chỉ có một nhân tố để cân nhắc, đó chính là làm sao để bộ phim được tốt nhất. Cậu không cần cảm ơn tôi, tôi làm như vậy không vì nguyên nhân nào khác, chỉ là diễn xuất của cậu đã kích thích tôi, làm tôi có linh cảm tốt hơn.”

Nhân vật Từ Nhiên rất hay, nhưng đồng thời, cũng rất khó diễn. Nếu năng lực của diễn viên không đủ, thì không phải là tỏa sáng, mà là nét bút hỏng đủ để phá hủy cả bộ phim.

Trước đó, Tả Gia Hạo chưa hề nghĩ tới, một diễn viên trẻ, không có xuất thân chính quy, lại có thể diễn nhân vật này tốt đến vậy.

Giang Ngật và Từ Nhiên, là thành tựu của cả hai.

Tả Gia Hạo vỗ vai Giang Ngật, “Tôi không thường nói với người khác điều này, nhưng cậu là diễn viên có thiên phú, cũng rất cố gắng, con đường tương lai còn rất dài.”

Trong lời nói vừa có hàm ý lại đầy nghiêm túc, Giang Ngật hiển nhiên là không ngờ tới, nhất thời có chút sửng sốt.

Một hồi lâu, anh khẽ gật đầu, lộ ra nụ cười phát ra từ tận đáy lòng, “Cảm ơn, lời nói của đạo diễn rất quan trọng đối với tôi.”

Hai người cứ như vậy, xem như khó có dịp thổ lộ tâm tình, quan hệ hợp tác cũng tiến thêm một bước. Bởi vì tâm tình khuấy động, lại cạn một ly, Giang Ngật bắt đầu cảm thấy có chút chếnh choáng.

Tả Gia Hạo mang theo mấy phần men say nói, “Phải nói trước, tôi đặt trước trước. Cậu còn phải đến diễn một bộ phim nữa cho tôi, cũng không cho phép đã phát đạt thì ngay lập tức giả bộ không biết.”

Giang Ngật cũng cười: “Chỉ cần đạo diễn ngài không chê, bất cứ lúc nào, gọi tôi sẽ đến.”

“Trước khi tôi gọi cậu đến, bên kia còn có người chờ cậu đấy. Nhanh đến với người ta đi, tôi thấy cô gái nhỏ này đã liếc trộm lâu rồi…”

Mặt Tả Gia Hạo tràn đầy ý tứ trêu chọc. Giang Ngật thuận tiện nhìn qua, liền thấy được ánh mắt của Giản Duy ở phía đối diện. Cô ngồi trên ghế salon, bưng dĩa bánh gato nhỏ nhưng căn bản không hề ăn, một mực nhìn qua bên này. Thấy Giang Ngật phát hiện, lập tức quay lưng lại, ngồi nghiêm chỉnh, phảng phất như chưa có gì xảy ra.

Tả Gia Hạo bật cười: “Cậu cũng lợi hại thật, dẫn người ta đến đây. Không thể tách rời nhau sao?”

Giang Ngật buông tay, “Không còn cách nào, không ở cùng nơi, gặp mặt cũng không dễ dàng, nên phải trân trọng.”

“Vậy cậu đi trân quý người ta đi, tôi không quấy rầy.”

Tả Gia Hạo mỉm cười, Giang Ngật đem ly Champagne đưa cho người phục vụ kế bên, quay người đi về phía Giản Duy.