Hai người ngồi vào xe, Dạ Phong Dương bắt đầu khởi động xe, vừa lái vừa nói, "Cần tôi giúp cô cái gì?"

"Làm hộ chiếu giả, vé máy bay trở New York, không cần tốc hành, còn nữa... tôi muốn có quần áo sạch, tắm nước ấm, rồi ngủ một giấc, tốt nhất không phải là khách sạn."

Dựa vào tính cách Hoàng Phủ Diệu Dương, một khi anh tỉnh lại, nhất định sẽ đi tìm cô, nên khách sạn không phải là lựa chọn tốt nhất.

Dạ Phong Dương bên cạnh liếc nhìn cô một cái.

cô gái này. rõ ràng trên người đầy mùi biển, cát dính đầy vào tóc, nhưng dáng vẻ kia, giống như mới vừa từ trên chiến trường về.

trên cổ tay còn là chiếc đồng hồ nam lỗ thời, lúc cô hé miệng bảo muốn làm hộ chiếu giả, Dạ Phong Dương rất tò mò về thận phận của cô.

Nhìn qua cô vẫn còn rất trẻ, phỏng chừng còn chưa học xong đại học, tuổi như vậy cũng sẽ không phải là người trong đội mới, nghẹ ngữ khí của cô, anh ta đoán chắc quan hệ giữa cô và BOSS Kiều Cảnh Ty nhà mình không tệ.

Tất nhiên, anh chỉ tò mò thôi, chứ không hỏi cái gì.

Thứ nhất là do thói quen nghề nghiệp, anh biết tốt nhất không nên hỏi nhiều, thứ hai cũng là do tính cách mà ra, anh không quan tâm đến việc của người khác như thế nào.

"Tên?"

"Lãnh Tiểu Dã."

Dạ Phong Dương nhíu mày, không quá tin rằng đây không phải là tên thật của cô.

một cô gái, tên Tiểu Dã?!

Lãnh Tiểu Dã ngáp một cái, "Đây là tên thật, còn hộ chiếu thì tùy, chỉ cần không dùng tên này."

Dạ Phong Dương gật đầu, đem xe tăng tốc.

Rất nhanh, chiếc xe đã lái tới nội thành, nhìn qua rất giống bãi đậu xe của các khu dân cư, Dạ Phong Dường lấy chiếc mũ từ trên ghế sau đưa cho cô.

"Đội."

Lãnh Tiểu Dã nghe lời đội mũ vài, cùng anh ta đi xuống xe, đi vào chiếc thang máy cũ kỹ.

Dựa vào vách thang máy, cô lười biếng hỏi, "Nhà anh?"

Ngữ khí Dạ Phong Dương bình tĩnh mà ngắn gọn, "Chỗ ở tạm thời."

Thang máy dừng lại ở lầu 15, Dạ Phong Dương đi ra ngoài trước, đưa cô đến trước một cánh cửa, không trực tiếp đi vào, mà lại nhìn lướt qua khóa cửa, thấy khóa cửa không có gì khác thường anh mới lấy chìa khóa ra mở, đúng là một người vô cùng cẩn thận.

"Nếu anh và bạn gái ở chung, anh có thể nói tôi là em họ, đến đây du lịch, không cẩn thận bị cướp." Lãnh Tiểu Dã đứng sau lưng anh lên tiếng.

Nha đầu kia, nghĩ chu đáo thật.

Dạ Phong Dương đẩy cửa ra, "không cần thiết."

Căn phong này chỉ là nhà cũ, nhưng lại được dọn dẹp rất sạch sẽ, rất bình thường, nhưng lại nhìn qua vô cùng tri thức.

Bất quá, Lãnh Tiểu Dã đều hiểu rõ, đây chỉ là bề ngoài mà thôi.

một tân binh hàng đầu mà lại ở nơi này, chắc hẳn đang theo dõi một vụ lớn đây.

"Xem ra, nơi này có vụ án lớn, buôn lậu hay giao dịch ma túy?" cô tò mò hỏi.

Dạ Phong Dương không trả lời cô, đi vào phòng ngủ, lúc đi ra, trên tay đã cầm một bộ đồ thể thao nam, "Tôi không có quần áo cho con gái, nếu cô muốn tránh bị mọi người nói, cô tốt nhất nên giả trang thành đàn ông."