Chu Thông thấy thế tới của y thị hung dữ. ngọn quạt sắt bèn điểm mau vào
huyệt Khúc trì ở khuỷu tay phải y thị. Nào ngờ mụ Thiết thi này không thèmđếm Xửa gì tới. tay trảo vẫn chụp thẳng ra. Hàn Tiểu Oanh một chiêu Bạch lộhoành giang vung kiếm chém ngang cánh tay đối phương. Mai Siêu Phong cổ taylật lại chụp lên thanh kiếm. xem ra tay y thị không sợ binh khí. Hàn Tiểu Oanhcả kinh. vội vàng thu kiếm lui lại. Chỉ nghe chát một tiếng. ngọn quạt sắt củaChu Thông đã điểm trúng huyệt Khúc trì của Mai Siêu Phong. Đó là yếu huyệttrên thân thể con người. bị điểm trúng thì cả cánh tay sẽ lập tức tê dại không cònlinh hoạt. không co duỗi được Chu Thông đang mừng rỡ chợt thấy cánh tay địchnhân đột nhiên dài thêm ra. thủ trào đã chụp tới đỉnh đầu y. Chu Thông nhờ thânpháp hình hoạt. giữa lúc tính mạng ngàn cân treo sợi tóc lắc người một cái thoátkhỏi cái chụp ấy. kinh nghi nghĩ thầm Chẳng lẽ trên người y thị không có huyệtđạo ?.Lúc ấy Hàn Bảo Câu đã nhặt ngọn Kim long tiên dưới đất lên. sáu ngườivây quanh Mai Siêu Phong. binh khí cùng đánh tới. Mai Siêu Phong không hề sợhãi. một đôi nhục chưởng so ra còn lợi hại hơn binh khí của lục quái. Song trảocủa y thị như móc sắt. không chụp giữ binh khí thì vồ vào người đối phương.Giang Nam lục quái nghĩ tới năm lỗ thủng trên mớ đầu lâu. ai cũng thầm run sợ.Lại có một việc đáng sợ là ngoại hiệu của Thiết thi có một chữ thiết khôngphải là chuyện ngẫu nhiên. toàn thân quả thật như đúc bằng đồng sắt. Lưng y thịbị Toàn Kim Phát đánh trúng hai quả cân nhưng dường như chưa hề bị tổnthương. mới biết công phu hoành luyện của y thị đã đạt tới cảnh giới thượngthừa. Chỉ thấy y thị ngoài tiêm đao của Trương A Sinh. trường kiếm của HànTiểu Oanh thì còn không dám để đâm trúng người. chứ đối với những binh khíkhác thì không sợ sệt gì lắm. cứ hung dữ lăn xả vào tấn công.Đánh đến lúc hăng. Toàn Kim Phát né tránh hơi chậm. đầu vai trái bị chụptrúng một trào. Ngũ quái cả kinh. sấn vào đánh gấp. Mai Siêu Phong giằng taymột cái. Toàn Kim Phát cánh tay cả áo lẫn thịt đã bị y thị cào rách một mảng rơixuống đất.Chu Thông nghĩ thầm Người có công phu hoành luyện. trên thân thể ắt cómột luyện môn không luyện cứng được. chỗ ấy vô cùng mềm mại. bị đánh trúngla chết ngay. Không biết luyện môn của mụ ác bà này là ở chỗ nào ?. Y vọt lênhạ xuống. Thiết phiến chớp lên liên tiếp đánh vào hai huyệt Bách hội trên đỉnhđầu và Liêm tuyền ở cổ họng địch nhân. kế đó lại điểm vào huyệt Thần khuyết ởbụng dưới và Trung khu ở hậu tâm y thị. trong chớp mắt liên tiếp thử qua hơnmười huyệt. định thăm dò xem mụ ta đặc biệt bảo vệ kín đáo khu vực nào trênthân thể để biết chỗ luyện môn.Mai Siêu Phong hiểu ý y. quát Con ma đói kia. công phu của bà cô ngươiđã thành đại hành gia. toàn thân không có luyện môn đâu ?. rồi vung tay mộtcái chụp cứng cổ tay y. Chu Thông cả kinh. may là y suy nghĩ mau lẹ. thủ pháplanh lợi. không chờ ngón tay của y thị cắm lút vào thịt đã lật bàn tay lại nhét cánquạt vào chưởng tâm y thị. kêu lênTrên quạt có độc đấy !. Mai Siêu Phong độtnhiên thấy trong tay xuất hiện một vật cứng. vừa ngẩn người ra. Chu Thông đãgiật tay ra được. Mai Siêu Phong cũng sợ trên cán quạt có độc thật. lập tức némxuống đất.Chu Thông nhảy ra mấy bước giơ tay lên nhìn. chỉ thấy mu bàn tay có nămvết máu bầm. bất giác toát mồ hôi lạnh. thấy đánh nhau đã lâu không hạ đượcđối phương mà bên mình đã có ba người bị thủ trảo của y thị chụp trúng. đến lúcchồng y thị là Đồng thi tới thì bảy anh em mình chắc chắn phải bỏ xác trên núihoang này. chợt thấy Trương A Sinh. Hàn Bảo Câu. Toàn Kim Phát đều đã thởhồng hộc. trán đổ mồ hôi. Chỉ có Nam Hy Nhân công lực hơi cao hơn. Hàn TiểuOanh thân hình nhanh nhẹ thì chưa thấy tỏ vẻ mệt mỏi . nhưng địch nhân lạicàng đánh càng mạnh. liếc mắt thấy ánh trăng xanh xao vừa nhô ra khỏi đámmây đen chiếu xuống ba đống đầu lâu. bất giác trong lòng lạnh buốt. lúc nguycấp chợt nảy ý khôn. bèn phóng tới trước hầm đất chỗ Kha Trấn ác núp. caogiọng quát lớn Mọi người chạy mau ?. Ngũ quái hiểu ý. vừa đánh vừa lùi.Mai Siêu Phong cười nhạt nói Bọn con hoang ở đâu nảy ra tới đây ám toánìão nương. bây giờ muốn chạy trốn thì đã muộn rồi. rồi sải chân đuổi theo. NamHy Nhân. Toàn Kim Phát. Hàn Tiểu Oanh ba người hết sức chống lại. ChuThông. Trương A Sinh. Hàn Bảo Câu ba người khom lưng hợp sức. binh mộttiếng ném phiến đá qua một bên.Đúng lúc ấy. tay trái Mai Siêu Phong đã chụp cứng chiếc đòn gánh củaNam Hy Nhân. tay trảo bên phải vung ra Xửa thẳng vào hai mắt y. Chu Thôngquát lớn một tiếng Xuống mau đi !. ngón tay chỉ ra một cái hai mắt nhìn lêntrời. tay trái giơ cao vẫy vẫy liên tiếp. tựa hồ gọi đồng bạn trên cao nhảy xuốnggiáp kích.Mai Siêu Phong cả kinh. bất giác ngoảnh nhìn một cái. chỉ thấy mây đenđầy trời che mất nửa vầng trăng. chứ đâu có người nào ?Chu Thông kêu lên Bảy bước phía trước ?. Kha Trấn ác hai tay cùngvung ra. sáu ngọn độc lăng chia ra ba lộ thượng trung hạ bắn mau tới vị trí bảybước phía trước. Trong tiếng quát tháo. Kha Trấn ác dưới hầm nhảy vọt ra.Giang Nam thất quái bốn phía cùng xông vào. Mai Siêu Phong gào thảm mộttiếng. hai mắt đã bị hai ngọn độc lăng đồng thời đánh trúng. bốn ngọn còn lại thìtrượt. cũng nhờ y thị ứng biến mau lẹ. thiết lăng vừa chạm vào mắt. đầu đã lập tức ngửa về phía sau làm giảm sức mạnh. thiết đăng mới không cắm vào óc.nhưng trước mắt đã tối sầm lại không nhìn thấy gì nữa.Mai Siêu Phong lửa giận đầy lòng. song chưởng cùng vung ra. Kha Trấn ácđã lách qua một bên. chỉ nghe bình bình hai tiếng. song chưởng của y thị đãđánh vào một tảng đá. Y thị giận dữ như điên cuồng. cước phải phóng mau ra đátrúng phiến đá. phiến đá ấy lập tức bay tung lên. Thất quái bên cạnh thấy thế aicũng hoảng sợ. nhất thời không dám xông vào tấn công.Mai Siêu Phong hai mắt đã mù. không nhìn thấy gì bèn triển khai thânpháp. vồ chụp túi bụi. Chu Thông liên tiếp xua tay ra hiệu cho các huynh đệtránh ra. chỉ thấy y thị thế như cọp điên. dáng như ma quỷ. chụp tới thì cây cốigãy đổ. đá ra thì cát đá bay tưng. Nhưng thất quái nín thở ngưng khí tránh ra xaxa. đời nào để bị y thị đánh trúng ? Qua một lúc Mai Siêu Phong thấy hai mắtdần dần tê dại. biết là đã trúng phải ám khí tẩm độc. bèn cao giọng gầm lên Cácngươi là ai ? Mau nói ra đi ? Lão nương chết cũng phải minh bạch!.Chu Thông xua xua tay ra hiệu cho Kha Trấn ác bảo y không nên lên tiếng.cứ để y thị bị độc phát mà chết. nhưng vừa xua tay hai cái lại sực nhớ ra rằng đạica cũng mù. làm sao thấy được thủ thế của mình.Chỉ nghe Kha Trấn ác cười gằn nói Mai Siêu Phong. ngươi có nhớ Phithiên thần long Kha Tịch Tà. Phi thiên biển bức Kha Trấn ác không ?. Mai SiêuPhong ngẩng đầu lên trời cười lớn. kêu lên Hảo tiểu tử ngươi còn chưa chết à ?Ngươi báo thù cho Phi thiên thần long phải không ?. Kha Trấn ác nói Khôngsai. ngươi cũng chưa chết. như vậy càng tốt Mai Siêu Phong thở dài một tiếng.im lặng không nói.Thất quái ngưng thần đề phòng. lúc ấy gió lạnh thấu xương. ánh trăng đã bịmây đen che khuất quá nửa. ánh sáng mờ mờ. mọi người đều cảm thấy âm khídày đặc. Chỉ thấy Mai Siêu Phong hai tay hơi xòe ra buông rủ xuống theo thânhình. trên mười móng tay chớp lên ánh sáng màu tro xám. Y thị toàn thân nhưmột pho tượng đá không hề động đậy. gió mạnh từ phía sau y thị thổi tới. khiếnmái tóc của y thị bay lên trước trán. Lúc ấy Hàn Tiểu Oanh đang đứng đối diệnvới y thị. nhìn thấy từ hai hố mắt của y thị có hai dòng máu tươi chảy ròng ròngxuống cằm.Đột nhiên Chu Thông. Toàn Kim Phát đồng thanh kêu lớn Đại ca coichừng ?. Tiếng kêu chưa dứt. Kha Trấn ác đã cảm thấy một luồng kình phongđánh thẳng vào bụng. bèn chống mạnh ngọn thiết trượng xuống đất. thân hìnhtung lên đáp xuống ngọn cây. Mai Siêu Phong đánh trượt một đòn. chụp tuôngốc cây phía sau Kha Trấn ác. mười ngón tay cả móng cắm ngập vào thân cây.Lục quái sợ xanh mặt. Kha Trấn ác mà chỉ nhảy lên chậm một chút để mườingón tay ấy cắm vào người thì còn gì tính mạng?Mai Siêu Phong một đòn không trúng. đột nhiên hú lên một tiếng rùng rợn.thanh âm không lớn nhưng trung khí sung mãn. vang ra rất xa.Chu Thông chợt nghĩ ngay Không xong. đây là y thị gọi chồng là Đồng thitới cứu. vội kêu lên Kết thúc y thị đi ?. Rồi vận khí vào tay dùng thủ pháp rấtnặng vỗ vào hậu tâm y thị.Trương A Sinh hai tay nhấc một khối đá lớn. dùng sức đập xuống đầu y thị.Mai Siêu Phong hai mắt vừa mù. chưa thể nghe tiếng xét hình như Kha Trấn ác.nhưng lúc tảng đá lớn giáng xuống thì tiếng gió rất lớn. vẫn có thể nghe biết.thân hình xoay qua một bên. nhưng một chưởng ấy của Chu Thông thủy chungvẫn chưa đẩy ra. hự một tiếng. hậu tâm lập tức trúng chưởng. Biết là công phuhoành luyện của y thị rất lợi hại. nhưng Diệu thủ thư sinh đâu phải hạng tầmthường. một chưởng ấy cũng khiến y thị đau thấu tim gan.Chu Thông một chưởng đắc thủ. chưởng thứ hai lại đánh tới. Mai SiêuPhong tay trảo bên phải ngoặc lại Chu Thông vội nhảy tránh qua một bên.Số người còn lại đang định xông vào giáp kích chợt nghe từ xa vang tới mộttiếng hú dài. thanh âm giống hệt như tiếng hú mới rồi của Mai Siêu Phong. văngvẳng truyền tới khiến người ta nổi da gà. trong khoảnh khắc tiếng hú thứ hai lạivang lên nhưng thanh âm đã rất gần. Thất quái đều cùng hoảng sợ Người nàycước bộ mau lẹ thật!. Kha Trấn ác kêu lên Đồng thi tới rồi!.Hàn Tiểu Oanh nhảy qua một bên nhìn xuống dưới núi. chỉ thấy một cáibóng đen chạy như bay lên. vừa chạy vừa hú.Lúc ấy Mai Siêu Phong giữ kín môn hộ. không dám tấn công. một mặt vậnkhí ngăn chặn chất độc. không cho chất độc trong mắt tan ra mau lẹ. chỉ chờchồng tới cứu viện. giết sạch địch nhân.Chu Thông đưa tay ra hiệu cho Toàn Kim Phát. hai người chui vào bụi cỏrậm. Chu Thông thấy Thiết thi lợi hại như thế. mà nhìn thấy thân pháp của Đồngthi từ xa thì tựa hồ công lực còn hơn cả vợ. ra mặt đối đầu đánh nhau rõ ràngkhông phải là địch thủ của vợ chồng họ. chỉ có cách ngấm ngầm đánh lén may racòn đắc thủ.Hàn Tiểu Oanh đột nhiên ồ một tiếng. chỉ thấy phía trước cái bóng đangchạy mau tới lại có một bóng người nhỏ thấp lần lên núi. chỉ vì y đi rất chậm.thân hình lại nhỏ nên người kia chưa phát hiện được. Nàng ngưng thần nhìn.thấy cái bóng nhỏ thó ấy là một đứa trẻ con. biết ngay ắt là Quách Tĩnh. vừamừng vừa sợ. vội vàng chạy xuống định đón nó lên.Nàng và Quách Tĩnh còn cách nhau không xa. lại là đường xuống núi.nhưng công phu khinh công của Đồng thi Trần Huyền Phong rất mau. trongchớp mắt đã vượt qua một quãng dài. Hàn Tiểu Oanh hơi ngần ngừ Mình xuốngđó thì một mình gặp phải Đồng thi. quyết không phải là đối thủ của y.... nhưngtrước mắt thằng nhỏ này nhất định sẽ gặp phải độc thủ của y. chẳng lẽ lại khôngcứu ?. bèn lập tức gia tăng cước bộ. đồng thời kêu lớn Hài tử. chạy mau lên ?.Quách Tĩnh thấy nàng. vui mừng kêu lớn. nhưng không biết đại họa đãngay trước mắt. Trương A Sinh nhiều năm nay đã thầm yêu Hàn Tiểu Oanh. chỉlà không dám để lộ ra. lúc ấy thấy nàng xông vào chỗ nguy hiểm cứu người.trong lòng lo sợ. lập tức phóng mau xuống. chặn đúng ngay trước mặt nàng đểnàng cứu Quách Tĩnh chạy trốn.Nam Hy Nhân. Hàn Bảo Câu trên núi không tấn công Mai Siêu Phong nữa.đều chăm chú nhìn động tĩnh ở lưng núi. Mọi người trong tay đều nắm chặt ámkhí. chuẩn bị chi viện cho hai người Hàn Trương.Trong chớp mắt Hàn Tiểu Oanh đã chạy tới trước mặt Quách Tĩnh. quờ mộtcái nắm được bàn tay bé nhỏ của nó. xoay người chạy mau. nhưng chỉ chạy đượchơn một trượng đã thấy trong tay nhẹ hẫng. Quách Tĩnh kêu lên một tiếng hoảngsợ. đã bị Trần Huyền Phong túm lấy lưng.Hàn Tiểu Oanh chân trái điểm một cái. kiếm pháp khinh linh. một chiêuPhượng điểm đầu đâm hờ mau vào nách trái địch nhân. kế đó thân hình hơinghiêng đi. mũi kiếm chớp lên một cái phóng thẳng vào mắt đối phương. vừađộc vừa chuẩn. đúng là chiêu số ảo diệu trong Việt nữ kiếm pháp.Trần Huyền Phong cắp Quách Tĩnh dưới nách trái. chợt thấy kiếm tới lậptức vươn tay phải ra. khuỷu tay nhè nhẹ hất thanh kiếm ra ngoài một cái. thủchưởng dùng chiêu Thuận thủy thôi chu trả đòn một chưởng. Hàn Tiểu Oanhtrường kiếm xoay một vòng chênh chếch đâm qua: Nào ngờ cánh tay TrầnHuyền Phong đột nhiên như dài ra thêm nửa thước. Hàn Tiểu Oanh rõ ràng đãtránh khỏi vẫn bị vỗ một chưởng trúng giữa mi tâm. lập tức ngã lăn xuống đất.Hai chiêu này qua lại chỉ trong chớp mắt. Trần Huyền Phong hạ thủ khônghề lưu tình. kế đó lại vung tay một cái nhằm Thiên linh cái Hàn Tiểu Oanh vồxuống. Cửu âm bạch cốt tráo xé gân phá xương. tàn độc vô cùng. đòn này màchụp xuống thì đầu Hàn Tiểu Oanh nhất định phải bị thủng năm lỗ. Trương ASinh đứng cách nàng vài bước. mắt thấy thế nguy. sự thể nguy cấp. liền liềumạng nhảy xổ tới đem thân mình che lên đầu Hàn Tiểu Oanh. một trảo ấy củaTrần Huyền Phong chụp xuống. soạt một tiếng năm ngón tay đã cắm ngập vàolưng Trương A Sinh.Trương A Sinh gầm lên. ngọn tiêm đao đâm mạnh vào bụng địch nhân.Trần Huyền Phong đưa tay gạt mạnh. ngọn tiêm đao của Trương A Sinh bắn tunglên. Trần Huyền Phong thuận tay lại đánh một chưởng. hất Trương A Sinh bayra.Chu Thông. Toàn Kim Phát. Nam Hy Nhân. Hàn Bảo Câu cả kinh. nhất tềxông mau xuống.Trần Huyền Phong cao giọng kêu lớn Mụ vợ ác. có sao không ?. Mai SiêuPhong ôm cứng gốc cây kêu lên thảm thiết Đôi mắt ta đã bị họ đánh mù rồi.Thằng chồng giặc kia. nếu trong bảy đứa cẩu tặc này có một đứa chạy thoát thì tasẽ liều mạng với ngươi đấy Trần Huyền Phong kêu lên Mụ vợ ác. ngươi yêntâm. một đứa cũng không chạy được. Ngươi... ngươi có đau không ? Cứ đứng đóđừng cử động. Rồi vung tay lại chụp xuống đỉnh đầu Hàn Tiểu Oanh. Hàn TiểuOanh một chiêu Lại lư đả cố lăn ra vài thước. Trần Huyền Phong chửi Cònmuốn trốn à ?. tay trái lại lập tức vồ xuống.Trương A Sinh bị trọng thương nằm ngửa dưới đất lúc nửa Tĩnh nửa mêthấy Hàn Tiểu Oanh đang nguy cấp bèn dùng hết sức giơ chân phóng vào taytrảo của địch nhân. Trần Huyền Phong thuận thế chụp lấy. năm ngón tay lại cắmngập vào bắp chân dưới của y. Trương A Sinh lật người bay lên hai tay ôm cứnglưng Trần Huyền Phong. Trần Huyền Phong chụp lấy gáy y. vận kình muốn némy ra ngoài. Trương A Sinh chỉ sợ địch nhân đả thương Hàn Tiểu Oanh. hai tay cứôm cứng không chịu buông. Trần Huyền Phong đập xuống một quyền. bình mộtcái đánh trúng đỉnh đầu y. Trương A Sinh nhất thời ngất đi. cánh tay cũng buôngra.Trong lúc ấy. Hàn Tiểu Oanh đã lật người nhảy lên. vung kiếm ra chiêu.Nàng không dám khinh suất đứng gần. triển khai thân pháp khinh linh. xoay trònquanh người địch nhân. miệng cứ kêu lên Ngũ ca. ngũ ca. anh có sao không ?.Nàng xoay được hai vòng thì bọn Nam Hy Nhân. Hàn Bảo Câu đã đồng thờiphóng tới. Chu Thông và Toàn Kim Phát cũng đã phóng ám khí ra.Trần Huyền Phong thấy địch nhân thấy người nào cũng võ công cao cường.lấy làm ngạc nhiên. nghĩ thầm Trong vùng sa mạc hoang vu này tại sao lại nảyra mấy người đối đầu vốn không quen biết như thế này nhỉ ?. bèn cao giọngquát lớn Mụ vợ ác. bọn người này là ai thế ?. Mai Siêu Phong kêu lên Là đồngđảng của Phi thiên biển bức em Phi thiên thần long. Trần Huyền Phong hừ mộttiếng. chửi Được. bọn cẩu tặc còn chưa chết. lại tìm tới đây nộp mạng. Y nghĩtới thương thế của vợ. kêu lên Mụ vợ ác. vết thương ra sao rồi ? Có quan hệ tớitính mạng không ?. Mai Siêu Phong tức giận nói Giết mau đi. lão nương khôngchết được đâu. Trần Huyền Phong thấy vợ ôm cứng gốc cây. không tới giúp đỡ.biết tuy y thị ngoài miệng nói cứng nhưng nhất định bị thương không nhẹ. tronglòng nóng nảy. chỉ mong liệu lý hết địch nhân cho mau để tới cứu vợ. Lúc ấynăm người bọn Chu Thông đã vây tròn lấy y. chỉ có Kha Trấn ác đứng ngoàichờ thời cơ ra tay.Trần Huyền Phong dùng sức ném Quách Tĩnh xuống đất một cái. tay tráithuận thế đánh một quyền tới Toàn Kim Phát. Toàn Kim Phát cả kinh nghĩ thầmNém thế này thì thằng hài tử kia còn gì tính mệnh. bèn khom người tránh quaphát quyền của địch nhân. thuận tay đón lấy Quách Tĩnh. lộn người một cái nhảyra hơn một trượng. chiêu Linh miêu bộc thử ấy đã tránh được địch lại cứu đượcngười. thật vừa nhanh vừa khéo. Trần Huyền Phong cũng ngấm ngầm khen ngợi.Gã Đồng thi này tính tình tàn nhẫn. địch nhân càng mạnh y càng muốn họphải chết thê thảm. huống chi địch nhân đã đả thương vợ y thì còn tệ hơn là đảthương y. Hắc Phong song sát đã sắp luyện thành Cửu âm bạch cốt trảo và Tồitâm chưởng đánh nát nội tạng người ta. lúc ấy hỏa hầu đã được tám chín phần. yđột nhiên hú lên một tiếng quái dị. tay trái dùng chưởng. tay phải dùng trảo. liênmiên đánh tới chỗ yếu hại trên người địch nhân.Giang Nam ngũ quái biết hôm nay đã tới lúc sống chết trước mắt. đâu dámcó chút nào sơ sót. lập tức hết sức chống cự. không ai dám tới quá gần. vòng vâycàng đánh càng rộng ra. Đánh đến lúc hăng. Hàn Bảo Câu dũng mãnh sấn lên.dùng Địa đường tiên pháp lăn tròn dưới đất xông vào. chuyên tấn công vào hạbàn đối phương. cứ lăn lông lốc dưới đất tấn công không ngớt. Trần HuyềnPhong quả nhiên phân tâm. bùng một tiếng. hậu tâm đã bị đòn gánh của Nam HyNhân đánh trúng. Đồng thi đau quá kêu lên be be. tay phải chụp mạnh vào NamHy Nhân một trảo.Nam Hy Nhân chiếc đòn gánh chưa kịp rút lại thì tay trảo của đối phươngđã tới. lập tức dùng nửa chiêu Thiết bản kiều. nửa người trên ngã mau về phíasau. chợt thấy khớp xương trên tay Trần Huyền Phong rắc rắc kêu lên một tiếng.cánh tay đột nhiên dài thêm vài tấc. một bàn tay to đã gần chạm vào mặt mình.Cao thủ so tài trong việc tiến lui tránh né đều không sai một ly. rõ ràng đã nhìnthấy tay y vươn ra hết tầm. lúc ấy lại đột nhiên dài thêm ra. làm sao có thể tránhkịp ? Lập tức bị y đánh một chưởng trúng giữa mặt. năm ngón tay chuẩn bị cắmvào óc.Nam Hy Nhân lúc nguy cấp tay phải vung mau. dùng Cầm nã thủ ngoặc lấycổ tay Trần Huyền Phong kéo qua bên trái. đúng vào lúc ấy Chu Thông đã nhảyxổ tới lưng Đồng thi. tay trái như sắt xiết chặt cổ y. Chiêu này toàn bộ phần ngựccủa mình đều giao cho địch nhân. nhưng y thấy nghĩa đệ tính mạng chỉ còn trongkhoảnh khắc. nên bất kể tới việc phạm vào điều đại kỵ của người học võ. cứungười là chuyện gấp.Đang lúc đôi bên liều mạng với nhau. trên không chợt vang bên một tiếngsét. mây đen che kín vầng trăng. trên núi hoang xòe bàn tay ra không nhìn thấyngón. kế đó mưa lớn rào rào đổ xuống. Chỉ nghe hai tiếng lách cách. kế đó làmột tiếng hự. Trần Huyền Phong dùng sức đón sức đã đánh gãy vai trái Nam HyNhân. đồng thời khuỷu tay trái đã đánh vào ngực Chu Thông. Chu Thông chỉthấy trước ngực đau buốt. không tự chủ được buông cánh tay đang xiết cổ họngđối phương ra. người bị hất tung về phía sau. Trần Huyền Phong cũng cảm thấychỗ cổ bị y xiết thở rất khó khăn. bèn nhảy qua một bên. đứng thở dốc.Hàn Bảo Câu trong bóng đêm kêu lớn Mọi người lui ra ! Thất muội. cô cóbị gì không ?. Hàn Tiểu Oanh nói Đừng lên tiếng ?. Nói xong. bước vài bướcqua một bên.Kha Trấn ác lắng nghe tiếng động tĩnh của mọi người. trong lòng kỳ quái.vội hỏi Nhị đệ. ngươi có bị sạo không ?. Toàn Kim Phát nói Bây giờ đang tốiđen. chẳng ai nhìn thấy ai cả. Kha Trấn ác cả mừng kêu lên Trời giúp ta rồi ?.Trong Giang Nam thất quái đã có ba người bị trọng thương. vốn đã là thấtbại nhưng lúc ấy đột nhiên mây đen phủ kín bầu trời. mưa lớn ào ào đổ xuống.Mọi người điều tức ngưng khí. không ai dám động thủ trước. Kha Trấn ác taicực thính. trong tiếng mưa rơi vẫn có thể nhận rõ tiếng người thở dốc cách támchín bước hoàn toàn không phải là bọn anh em của mình. lập tức hai tay cùnggiang ra. sáu ngọn độc lăng đánh vào chỗ ấy.Trần Huyền Phong vừa thấy kình phong rít lên. ám khí đã tới trước mắt. vộivàng nhảy lên. Y võ công đã được chân truyền. lúc tính mạng ngàn cân treo sợitóc như thế vẫn có thể tránh hết sáu ngọn độc lăng. lúc áy cũng nhận rõ đượcphương hướng của địch nhân. Y không nói tiếng nào. đột nhiên vọt lên. song trảokhua tròn trước mặt một thước. nhảy xổ vào Kha Trấn ác. Kha Trấn ác nghetiếng gió tránh qua một bên. đánh trả một trượng. ban ngày hay ban đêm đối vớiy cũng không có gì khác nhau. nhưng Trần Huyền Phong không nhìn thấy gì. võcông chỉ có thể dùng được một phần. Hai người lập tức đánh nhau không gỡ rađược. Trần Huyền Phong đấu được mười mấy chiêu. trong màn đêm tối đen tựahồ bốn phương tám hướng đều có địch nhân xông vào. quyền cước của mìnhphát ra có đánh trúng địch nhân hay không thì không hề nắm chắc. trong chớpmắt cảm thấy như đang trong giấc mộng dữ.Hàn Bảo Câu và Hàn Tiểu Oanh. Toàn Kim Phát ba người mò mẫm đi cứuba người bị thương. tuy biết rõ đại ca tính mạng đang ngàn cân treo sợi tócnhưng trong màn đêm tối đen quả thật không sao tới giúp. chỉ biết lo lắng tronglòng. Trong tiếng mưa rơi rào rào. chỉ nghe chưởng thanh của Trần Huyền Phongvù vù. tiếng thiết trượng của Kha Trấn ác ào ào hai người đánh nhau không đầyhai ba mươi chiêu nhưng mọi người đứng ngoài vô cùng khẩn trương thấy như đãqua mấy giờ. Đột nhiên nghe bùng bùng hai tiếng. Trần Huyền Phong điêncuồng kêu lên mấy tiếng quái dị. rõ ràng đã bị trúng liên tiếp hai trượng. Mọingười đang mừng thầm đột nhiên ánh chớp lóe sáng soi rõ toàn bộ khu núi.Toàn Kim Phát vội kêu lên Đại ca coi chừng ? Trần Huyền Phong đãnhân lúc có ánh sáng lóe lên lách người cất bước vận khí lên vai. bùng một tiếngvai trái thẳng thắn đón tiếp một trượng của đối phương. tay trái khua một cái đãchụp cứng ngọn thiết trượng. tay phải vươn ra. tuy ánh chớp đã tắt nhưng tayphải của y đã đánh tới trước ngực Kha Trấn ác.Kha Trấn ác cả kinh. bỏ trượng nhảy lui lại. Trần Huyền Phong một đònđắc thủ. đời nào chịu bỏ qua cơ hội. một trảo vừa rồi đã xé rách áo trước ngựcđối phương. lập tức biến trảo thành quyền. thân hình bất động. tay phải đột nhiêndài ra. ngầm vận nội công. một quyền đánh thẳng vào ngực Kha Trấn ác. vừacảm thấy Kha Trấn ác nhảy ra. liền vung tay trái lên. ngọn thiết trượng nhưthương sắt phóng thẳng vào người y. Mấy đòn tấn công liên hoàn ấy chiêu nàocũng là tuyệt kỹ bình sinh của y. bất giác vô cùng đắc ý ngẩng mặt lên trời húlớn. Đúng lúc ấy tiếng sét lại nổ vang.Trong tiếng sét ánh chớp lại lóe lên. Hàn Bảo Câu vừa thấy thiết trượng baythẳng vào đại ca mà Kha Trấn ác vẫn như không biết. vô cùng hoảng sợ ngọnKim long tiên bay ra cuốn lấy ngọn thiết trượng.Trần Huyền Phong kêu lên Bây giờ ta sẽ lấy cái mạng chó của thằng lùnnhà ngươi !. Rồi nhấc chân phóng qua y. đột nhiên thấy chân vướng một cáinhư là thân người. khom người xuống mò một cái thấy người ấy vừa nhỏ vừanhẹ; chính là Quách Tĩnh.Quách Tĩnh kêu lớn Buông ta ra !. Trần Huyền Phong hừ một tiếng. lúcấy ánh chớp lại lóe lên. Quách Tĩnh chỉ thấy người túm mình sắc mặt vàng sẫm.hai mắt lóe hung quang vô cùng dữ tợn. qua cơn hoảng sợ lại thuận tay rút ngọnchuỳ thủ trong lưng ra đâm vào y. nhát kiếm ấy đâm ngập vào rốn Trần HuyềnPhong. ngọn chuỳ thủ dài tám tấc ngập tới tận cán.Trần Huyền Phong điên cuồng kêu lên một tiếng ngã vật về phía sau. Côngphu hoành luyện của y thì luyện môn đúng giữa rốn. đừng nói là thanh chuỳ thủsắc bén vô cùng. chỉ cần đao kiếm tầm thường đâm trúng vào luyện môn cũngphải chết ngay lập tức Lúc đối phó với cao thủ. y bảo vệ luyện môn rất kín đáo.quyết không để quyền cước binh khí của đối phương chạm vào bụng dưới. nhưnglúc ấy chụp một đứa trẻ con. không hề có ý đề phòng. huống chi trước đó đã túmlấy nó. biết nó hoàn toàn không biết võ công. không hề biết đạo lý Kẻ bơi giỏichết đuối. đất bằng làm lật xe. Trần Huyền Phong võ công rất cao cường lạichết dưới tay một đứa trẻ con hoàn toàn không biết võ công.Quách Tĩnh một nhát chuỷ thủ đâm ngã người ta đã hoảng sợ tới mức lụcthần vô chủ. điếng người đứng ngẩn ra một bên. mở miệng định khóc nhưngkhóc không ra tiếng.Mai Siêu Phong nghe tiếng gào thảm của chồng. vợ chồng tình sâu. từ đỉnhnúi xông mau xuống. hụt chân lộn đi mấy vòng. Y thị rơi xuống cạnh chồng. kêulên Thằng chồng giặc. ngươi... ngươi sao rồi ?. Trần Huyền Phong yếu ớt đápKhông xong rồi. mụ... mụ vợ ác... chạy mau đi Mai Siêu Phong nghiến răngnghiến lợi nói Ta sẽ trả thù cho ngươi!. Trần Huyền Phong nói Bộ kinh ấy...ấy... đốt đi cho ta. còn bí quyết ở bụng ta... hơi thở không tiếp nối được nữa. chếtngay đương trường.Mai Siêu Phong trong lòng đau xót. lập tức vươn tay mò vào ngực y tìm bộCửu âm chân kinh.Trần Huyền Phong và Mai Siêu Phong là sư huynh sư muội đồng môn. haingười đều là đệ tử của Đào Hoa đảo chủ Hoàng Dược Sư ngoài Đông Hải. HoàngDược Sư võ công tự thành một phái. luận về công lực. chiêu số quả không kém gìphái Toàn Chân đứng đầu võ học trong thiên hạ và họ Đoàn oai trấn phươngNam. Trần Huyền Phong và Mai Siêu Phong học nghệ chưa thành nhưng ngầmtư thông với nhau. biết là nếu bị sư phụ phát hiện thì không những không giữđược tính mạng mà trước khi chết còn phải chịu hình phạt rất thảm khốc. haingười lén bàn bạc với nhau. càng nghĩ càng sợ. cuối cùng chọn một đêm tối trờilặng gió cưỡi thuyền nhỏ lén trốn tới Hoành đảo phía Đông rồi chuyển vào NinhBa Chiết Giang.Trần Huyền Phong lúc chạy trốn biết võ công của mình trên giang hồ thìphòng thân có thừa nhưng thành danh thì không đủ. nên một là không làm. hai làlàm thì không thôi. bèn lén vào mật thất của sư phụ lấy trộm nửa bộ Cửu âmchân kinh mà Hoàng Dược Sư quý báu nhất trốn đi. Hoàng Dược Sư đương nhiênrất tức giận nhưng vì lúc ấy đã lập lời thề không rời khỏi đảo Đào Hoa một bước.tâm nguyện chưa thỏa. không thể trái lời thề rời đảo đuổi bắt nên sau lúc quáttháo như sấm sét lại trút giận lên đầu kẻ khác. đánh gãy hết chân tất cả đám đệtử còn lại. trục xuất tất cả ra khỏi đảo Đào Hoa. một mình đóng cửa tức giận.Hắc Phong song sát lần ấy làm liên lụy tất cả các đồng môn phải chịu taihọa oan ức. nhưng vẫn theo bí truyền trong bộ Cửu âm chân kinh luyện tập. cuốicùng luyện thành một thân công phu ít thấy trong võ lâm. Bộ Cửu âm chân kinhnày vốn ghi chép những võ học chính phái thượng thừa của Đạo gia. nhưng vợchồng Trần Mai chỉ trộm được nửa bộ dưới. không học được tâm pháp nội côngthượng thừa của nửa bộ trên mà đảo Đào Hoa của Hoàng Dược Sư lại là một chiphái tự mình sáng lập trong võ học. khác hẳn công phu nội công của Đạo gia.Hắc Phong song sát tính tình tàn nhẫn. chỉ hiểu được một nửa cũng đã thỏa mãn. học bừa tập ẩu. toàn luyện những võ công âm độc.Hôm ấy vợ chồng Trần Mai luyện Cửu âm bạch cốt trảo trên núi hoang.đem chín cái đầu lâu chất thành đống vừa khéo đụng phải anh em Kha. Thấy vợchồng y tàn hại người vô cớ bèn ra mặt can thiệp. đôi bên động thủ. Phi thiênthần long Kha Tịch Tà chết dưới chưởng của Trần Huyền Phong. May mà lúc ấyCửu âm bạch cốt trảo của hai người Trần Mai còn chưa luyện thành nên KhaTrấn ác mới chạy thoát được. nhưng đôi mắt đã bị họ đánh mù .Hai vợ chồng Trần Mai vừa luyện được thần công. qua lại giang hồ khôngcó địch thủ. loại võ sư tầm thường cố nhiên là thấy mặt bỏ chạy. nhưng ngay cácnhân vật anh hùng thành danh chết dưới tay vợ chồng họ cũng không biết baonhiêu mà kể. nên hai vợ chồng được cái ngoại hiệu là Hắc Phong song sát. Họthấy sư phụ không xuất hiện lại càng hoành hành không sợ sệt gì. đến khi bị mấychục cao thủ trong võ lâm liên thủ tấn công. hai vợ chồng đều bị trọng thương.lúc ấy mới im hơi náu tiếng ẩn cư. Nhiều năm qua trong võ lâm không nghe thấytin tức gì của họ. chỉ cho rằng hai người đã bị trọng thương mà chết. nào ngờ họẩn náu ở vùng sa mạc xa xôi phía Bắc. ngấm ngầm rèn luyện võ công âm độc.Công phu Cửu âm bạch cốt trảo và Tồi tâm chưởng đều được ghi chép trongCửu âm chân kinh. Trần Huyền Phong và Mai Siêu Phong tuy là vợ chồng nhưngy đối với vợ thủy chung vẫn không cho xem nguyên bản chân kinh. chỉ khi mìnhtham ngộ luyện thành rồi mới truyền thụ lại cho vợ. Cho dù Mai Siêu Phong nănnỉ ỉ ôi thế nào y cũng bất kể. nói Bộ chân kinh này có hai phần thượng hạ. ta chỉtrộm có quyển hạ. tất cả việc rèn căn cơ. tu chân nguyên đều nằm trong quyểnthượng. Nếu ta đưa nàng xem. nàng lại nóng lòng muốn luyện tất cả những côngphu ghi chép trong đó thì nhất định sẽ bị tẩu hỏa nhập ma. nhẹ thì trọng thương.nặng thì mất mạng. Võ công ghi trong kinh tuy nhiều nhưng chỉ có phối hợpđược với công phu võ học căn bản của chúng ta mới có thể luyện được.Mai Siêu Phong nghe thấy có lý. vả lại biết rõ chồng đối với mình vô cùngchân thành. tuy bình nhật nói chuyện cứ chửi bừa nhau là Thằng chồng giặc.Mụ vợ ác. nhưng thật ra tình nghĩa thâm thiết. vì thế cũng không nói tới chuyệnấy nữa.***Mai Siêu Phong lúc ấy thấy chồng sắp chết mới hỏi tới chuyện đó. nhưng yđã đứt hơi. chỉ nói được nửa câu. Y thị sờ lên ngực chồng không thấy gì chợtsửng sớt. đang mò mẫm tìm lại thì bọn Hàn Bảo Câu. Hàn Tiểu Oanh. Toàn KimPhát đã nhân lúc mây đen hơi tan. có thể nhìn thấy đối phương đã ùa vào tấncông.Mai Siêu Phong hai mắt đã mù. đầu óc hôn mê. rõ ràng chất độc trên ámkhí đã phát tác. y thị và chồng luyện Cửu âm bạch cốt trảo hơn mười năm nayđều liên tục uống một lượng nhỏ thạch tín rồi vận công đẩy ra. lấy cách thức bấtđắc dĩ ngu xuẩn ấy để gượng gạo tăng thêm nội lực ngoại công. cơ thể nhờ vậytự nhiên cũng có khả năng đề kháng chất độc. nếu không thì bị trúng độc lăngcủa Phi thiên biển bức Kha Trấn ác làm sao có thể kéo dài tính mạng nảy giờkhông chết ? Lúc ấy bèn triển khai Cầm nã thủ. lúc kẻ địch vào sát thì hung dữphản kích. Giang Nam tam quái không những không thể làm gì được đối phươngmà còn liên tiếp gặp nguy hiểm.Hàn Bảo Câu sốt ruột nhảy dựng lên. nghĩ thầm Bọn mình ba người hợplực giao đấu với mụ ác bà trọng thương mù mắt mà vẫn không thể đắc thủ thì oaidanh của Giang Nam thất quái mất sạch. Tiên pháp lập tức thay đổi. roạt roạtroạt ba roi liên hoàn hên tiếp đánh vào hậu tâm Mai Siêu Phong. Hàn Tiểu Oanhthấy cước bộ của địch nhân loạng choạng. dần dần không còn chi trì được. bènphóng mau kiếm tới. Toàn Kim Phát cũng sấn vào tấn công ráo riết.Đã thấy có thể đắc thủ. đột nhiên cuồng phong nổi lên. mây đen càng dày.ba người trước mắt lập tức chỉ còn thấy một màn đen tối sầm. Cát đá bị gió cuộnlên. từ trên không rơi xuống rào rào.Bọn Hàn Bảo câu đều nhảy ra ngoài nằm phục xuống đất. qua hồi lâu. trậncuồng phong ấy hơi giảm. mưa cũng ngớt dần. sau lớp mây đen bóng trăng dầndần nhô ra. Hàn Bảo Câu đứng dậy bất giác kêu lên một tiếng. không nhữngkhông thấy Mai Siêu Phong đâu mà cả xác Trần Huyền Phong cũng không còn ởđó ; chỉ thấy Kha Trấn ác. Chu Thông. Nam Hy Nhân. Trương A Sinh bốn ngườinằm dưới đất. Quách Tĩnh thì từ từ thò đầu lên phía sau tảng đá. quần áo mọingười đều ướt sũng nước mưa.Ba người bọn Toàn Kim Phát vội tới giúp đỡ bốn anh em bị thương. NamHy Nhân tay bị gãy xương. may là không bị nội thương. Kha Trấn ác và ChuThông nội công thâm hậu. tuy trúng chưởng của Đồng thi những lấy sức chốngsức. nội tạng cũng chưa bị tổn thương nặng. chỉ có Trương A Sinh liên tiếptrường hai chiêu Cửu âm bạch cốt tráo. trên đầu lại bị đánh mạnh một quyền. tuyđã tỉnh lại nhưng tính mạng vẫn còn nguy hiểm.Giang Nam lục quái thấy y hơi thở thoi thóp. vết thương không thể cứuđược. người nào cũng vô cùng đau đớn. Hàn Tiểu Oanh càng lòng đau như daocắt Ngũ ca đối với mình có tình nghĩa sâu nặng như thế. trong lòng làm saokhông biết. chỉ là nàng tính tình hào mại. dốc đòng học võ. lạt lẽo về chuyện tìnhái. Trương A Sinh lại suốt ngày cười hì hì hà hà. nên giữa hai người trước naychưa từng bộc lộ tình ý. nghĩ tới y vì cứu mạng mình mà đem thân hứng chịu taytrảo của địch nhân. bất giác vừa cảm động vừa đau xót. ôm chặt Trương A Sinhkhóc lớn.Trương A Sinh gương mặt to béo bình thường hay cười. lúc ấy vẫn hơi có vẻcười cợt. đưa bàn tay đồ tể to như cái quạt ra nhè nhẹ vỗ lên đầu Hàn Tiểu Oanh.an ủi Đừng khóc. đừng khóc. ta khỏe lắm. Hàn Tiểu Oanh khóc nói Ngũ ca.em làm vợ anh được không Trương A Sinh hì hì cười hai tiếng. vết thương nhóilên. thần trí dần dần hôn mê. Hàn Tiểu Oanh nói Ngũ ca. anh yên tâm. em đã làngười của Trương gia rồi. đời này kiếp này quyết không lấy ai khác. Anh chếtrồi. em sẽ vĩnh viễn thủ tiết. Trương A Sinh lại cười hai tiếng. hạ giọng nóiThất muội. trước nay ta đối xử với nàng không tốt. Ta... ta cũng không xứng vớinàng. Hàn Tiểu Oanh khóc nói Anh đối xử với em rất tốt rất tốt em biết mà!.Chu Thông ứa nước mắt. nhìn Quách Tỉnh nói Ngươi tới đây là muốn theobọn ta học võ phải không? Quách Tỉnh nói Phải. Chu Thông nói Vậy từ nayvề sau ngươi phải nghe lời bọn ta. Quách Tỉnh gật đầu vâng dạ. Chu Thônghắng giọng nói Bảy anh em chúng ta đều là sư phụ của ngươi. hiện tại vị Ngũ sưphụ kia của ngươi đã sắp quy thiên rồi. ngươi hãy dập đầu bái sư đi. Quách Tỉnhcũng không biết quy thiên là gì. nghe Chu Thông nói thế lập tức nằm phụcxuống đất bình bình bình ba tiếng không những dập đầu về phía Trương A Sinh.Trương A Sinh cười thảm một tiếng. nói Được rồi ?. rồi gắng nhịn đau.nói Hảo hài tử. ta không thể dạy võ công cho ngươi rồi... ờ. thật ra ngươi có họcđược võ công của ta cũng vô dụng. Ta đầu óc ngu xuẩn. học võ thì lười biếng.chỉ cậy mấy phần sức lực nếu năm xưa chịu khó hơn thì hôm nay đã không đếnnỗi phải chết ở đây.... Nói tới đó hai mắt trợn ngược. sắc mặt trắng bệch. hít vàomột hơi. nói Ngươi thiên tư cũng không tốt lắm. phải ngàn vạn lần chăm chỉ.Lúc nào thấy lười biếng thì hãy nhớ lại tình hình Ngũ sư phụ bây giờ.Y muốnnói thêm nữa. nhưng hơi thở chỉ còn như sợi tơ.Hàn Tiểu Oanh kề tai vào miệng. chỉ nghe y nói Dạy thằng nhỏ cho tốt.đừng để thua... lão đạo sĩ xấu xa.... Hàn Tiểu Oanh nói Anh yên tâm. GiangNam thất quái chúng ta nhất định không thua. Trương A Sinh cười ngu ngơ mấytiếng rồi nhắm mắt tắt hơi.Lục quái nằm phục xuống đất khóc ầm lên. Bảy người bọn họ kết nghĩakim lan. vốn đã tình như ruột thịt. Trong mấy năm nay truy tầm tung tích mẹ conQuách Tỉnh ra tới tận sa mạc lại càng không ngày nào không ở bên nhau. độtnhiên một người bị thương dưới tay địch thủ. chết thảm nơi quê người. làm saokhông đau xót ? Sáu người khóc lớn một trận. mới đào một huyệt mộ trên núihoang chôn Trương A Sinh.Lúc họ dựng một tảng đá lớn làm bia để ghi nhớ xong. trời đã sáng rõ. ToànKim Phát và Hàn Bảo Câu xuống núi tra xét tưng tích Mai Siêu Phong. Nhưngsau cơn mưa to gió lớn. dấu chân trên cát đã không còn nhận ra được. không biếty thị chạy đi đâu. Hai người đuổi theo vài dặm. thấy trên sa mạc cho dù tìm đượcdấu vết vẫn không thể có manh mối. đành trở về núi nói lại.Chu Thông nói ở giữa sa mạc thế này. chắc mụ mù... mụ ác bà ấy cũngkhông chạy xa được đâu. Y thị bị trúng độc lăng của đại ca. bây giờ có quá nửalà đã bị chất độc phát tác chết rồi. Cứ đưa thằng nhỏ này về trước. chúng ta ai bịthương thì rịt thuốc dưỡng thương. rồi Tam đệ. Lục đệ. Thất muội ba người cácngươi sẽ truy tìm sau.Những người kia đều gật đầu khen phải. gạt lệ chia tay với nấm mồ củaTrương A Sinh.----- Hết hồi thứ tư -----