Anh Hùng Ngục Giam

Chương 50: Vạn thú vây công​

Dần dần, dã thú xung quanh Hoàng Dật càng ngày càng nhiều, giết mãi không hết. Đám dã thú dường như phát điên, dưới khí tức mê hoặc của mèo trắng nhỏ, khắc phục bản năng sợ hãi đối với Hoàng Dật, con trước ngã xuống, con sau tiến lên đánh về phía hắn, ngay cả bị giết chết cũng sẽ không lui về phía sau, có chút mùi vị như thiêu thân lao đầu vào lửa.

"Dã tính hô hoán!" Hoàng Dật triệu hồi ra chó săn và chim ưng, phân tâm chỉ huy chúng nó, chim ưng phụ trách quan sát toàn cục trên không trung, còn chó săn ra sức giết địch trên mặt đất.

Có hai con thú này giúp đỡ, cục diện lúc này mới hòa hoãn một ít.

Dần dần thi thể, trên mặt đất đã chồng chất cao như núi nhỏ, máu tươi của các loại dã thú trộn lẫn với nhau, biến thành một dòng suối máu, nhuộm đỏ mảnh đất này, mùi máu tươi trong trời đêm nồng nặc, làm cho người ta cực kỳ buồn nôn.

Mèo trắng nhỏ lẳng lặng nằm trong lòng Hoàng Dật, nhìn Hoàng Dật vì mình ra sức giết chóc, tất cả xung quanh đều trở nên mơ hồ không rõ, chỉ có hắn là rõ ràng; tất cả âm thanh xung quanh đều mông lung nhỏ bé, chỉ có tiếng hô hấp và tim đập của hắn là rõ ràng. Trăng sao đem hình bóng của Hoàng Dật, khắc sâu vào trong tròng mắt của mèo trắng nhỏ, lặng lẽ giấu dưới đáy lòng.

Tựa như từ khi nó vừa ra sinh, Hoàng Dật từ đầu đến cuối đều chiến đấu vì nó, buổi tối đêm nó sinh ra cũng là như vậy, vô số động vật từ bốn phương tám hướng tới giết nó, nhưng Hoàng Dật lại từ đầu đến cuối giống như một bức tường, vững vàng che ở phía trước, bảo hộ nó an toàn, tình cảnh ấy hầu như đang được diễn lại một lần nữa vào đêm nay.

Cái này là thân tình sao?

...

"Xoẹt!" Trên người Hoàng Dật lại thêm một vết thương, lúc này hắn đã đầy thương thế, trên người không tìm được một chỗ hoàn hảo, máu và thịt trộn cùng một chỗ, thoạt nhìn dường như một con thú vương bị lột da, máu tanh thảm liệt không gì sánh được.

Dã thú từ bốn phương tám hướng lao tới, đã vây bọn họ chật như nêm cối, rậm rạp vô cùng, nhìn không thấy giới hạn, dường như đang ở giữa đại dương dã thú trải thành.

Hoàng Dật đã kiệt lực, hắn hiện tại tương đương với kẻ địch của tất cả dã thú trong khu rừng này, cái này không thể nghi ngờ là kiến càng hám thụ, căn bản là giết không hết.

Trong lòng Hoàng Dật tính toán thời gian, chỉ cần kiên trì vài phút, mèo trắng nhỏ lột xác hẳn là sẽ kết thúc. Mà vài phút này, cũng là thời điểm khó khăn nhất, bởi vì lúc này thực lực của dã thú càng ngày càng mạnh, phương xa thậm chí còn mơ hồ xuất hiện thân ảnh của một ít BOSS dã thú!

"Rống!" Đúng lúc này, một con sư hổ thú đạp qua làn thú triều vọt tới! Thân thể của nó chừng lớn chừng năm sáu mét, cả người toát ra huyết quang, có vẻ uy vũ bất phàm, tứ chi khổng lồ của nó giẫm đến đâu, dã thú nơi ấy sẽ hóa thành một đống thịt nát, hoàn toàn không cùng đẳng cấp với dã thú khác.

"Ngao ô!" Hầu như đồng thời, hai con sói khác cũng vọt ra, hai con sói này có bộ lông tuyết trắng, ánh mắt rực đỏ, tràn ngập mùi máu. Cái này không phải là sói bình thường, mà là nguyệt lang, có thể hấp thu tinh hoa của trăng sao để cường tráng bản thân, thực lực vượt xa các giống sói khác. Con sói làm thú cưỡi cho thiếu chủ Phong Lâm trại Man Chuy trước đó, cũng là loại nguyệt lang này, thực lực vô cùng cường hãn!

Đối mặt ba con dã thú cấp BOSS cường lực củan, Hoàng Dật thoáng cái lâm vào bị động tuyệt đối, bất kỳ con nào trong ba con BOSS này, cũng không hắn có thể đối phó!

"Vù!" Đúng lúc này, ba con BOSS đột nhiên phát động trùng kích, thân ảnh to lớn nhảy lên cao, từ ba hướng nhào đến mèo trắng nhỏ trong lòng Hoàng Dật, thân thể che phủ trăng sao, bóng đen bao phủ Hoàng Dật! Tránh cũng không thể tránh!

Tình huống nguy cấp không gì sánh được, nếu như lần này không qua được, vậy mèo trắng nhỏ hẳn phải chết không thể nghi ngờ! Nó không phải thần linh giống như là mèo mẹ, sau khi tử vong có thể tùy ý sống lại, nó chết thì rất có khả năng thật sự là chết!

"Em gái, ủy khuất em một chút!" Hoàng Dật mang theo áy náy nói, sau đó mạnh mẽ đem mèo trắng nhỏ trong lòng ném lên không trung. Thấy vậy tình cảnh, tựa như Hoàng Dật muốn vứt bỏ nó vậy!

Mèo trắng nhỏ lần đầu tiên tại thời khắc nguy hiểm, rời khỏi cái ôm của Hoàng Dật!

Tất cả dã thú đều ngẩng đầu lên, nhìn mèo trắng nhỏ trên không trung, ánh mắt dữ tợn đầy thèm khát, đều vươn móng vuốt, đợi mèo trắng nhỏ rơi xuống đất! xem tại TruyenFull.vn

"Ập!" Đúng lúc này, một âm thanh cánh vỗ vang lên, mèo trắng nhỏ dĩ nhiên đứng ở không trung, cũng không rơi xuống đất, tựa như có một lực lượng vô hình đang nâng nó!

Hơn nữa lực lượng này còn đang không ngừng bay cao, bay đến chổ tất cả dã thú đều với không tới!

Một vài con dã thú thị giác vô cùng tốt, lúc này mới mơ hồ thấy, không trung dĩ nhiên có một con chim ưng trong suốt nắm chặt mèo trắng nhỏ, mang theo nó bay lượn, không cho rơi xuống đất.

Đó chính là chim ưng Hoàng Dật triệu hồi ra tới, hắn hiện tại là bị buộc bất đắc dĩ, chỉ có thể mạo hiểm cho chim ưng mang mèo trắng nhỏ đi.

Lúc này, mèo trắng nhỏ rốt cuộc an toàn.

Nhưng Hoàng Dật vẫn ở trong nguy hiểm!

Hắn không thể cầm cự được trong đám thú triều này, ba con BOSS trên không trung đang lao tới hướng của hắn, chỉ chớp mắt là sẽ đến ngay trước mặt hắn, đem hắn xé thành mảnh nhỏ!

"Ta tuyên bố, con chó hoang này -- chết!" Ngay lúc chỉ mành treo chuông chi tế, Hoàng Dật mở ra tuyên án với con chó hoang có vẻ yếu nhất bên cạnh!

"Ầm ầm!" Bầu trời nhất thời đánh xuống một đạo thiểm điện, cấp tốc đem Hoàng Dật và con chó hoang kia kéo lên không trng! Mà hầu như ngay lúc ấy, ba con BOSS đánh tới, thế nhưng vồ hụt vào khoảng không! Hoàng Dật đã bị mạnh mẽ kéo lên trên cao! Tránh thoát một kích này!

"Ẳng!" Con chó hoang bị tuyên án lúc này còn đang trong tình trạng không rõ, nó trước đó còn đang cùng đám đông, công kích đang hăng say, không ngờ rằng mới chớp mắt, bốn phía chỉ còn lại một mình nó, còn lên đến không trung, nó lập tức bị dọa đến mức "dấm đài", lưng tròng kêu to, tứ chi càng không ngừng run run, e sợ ngã xuống.

"Ài! Tiểu uông à, chúng ta nghỉ ngơi một chút đi!" Hoàng Dật thở phào nhẹ nhõm, sờ sờ đầu chó hoang, nằm xuống trên chiến trường hư không, xem xét tinh không mỹ lệ, gió thổi mát mẻ.

Con chó hoang ấy lúc đầu đã sợ đến mức tè ra, hiện tại bị thú vương Hoàng Dật đơn độc sờ sờ đầu, bị dọa đến mức ngất đi. Nước "thải" của nó còn đang chảy ra, từ trên không trung rơi xuống, rải khắp nhân gian, tắm tưới cho khu rừng rậm rạp này.

Kỹ năng【 tuyên án 】vốn dĩ là một kỹ năng chiến đấu, nhưng lúc này bị Hoàng Dật dùng, cũng trở thành một kỹ năng bảo mệnh, có thể tạm thời thoát ly thế giới như địa ngục phía dưới. Chỉ cần hắn và con chó hoang này không chết, vậy hắn vẫn có thể ở trong chiến trường hư không, cắt đứt với thế giới bên ngoài.

Lúc này, Hoàng Dật và mèo trắng nhỏ đều ở trên không trung, rốt cuộc chân chính an toàn, dã thú phía dưới chỉ có thể giương mắt nhìn, ngay cả ba con BOSS kia, cũng chỉ có thể bất đắc dĩ rít gào lên trời.

Thời gian trôi qua từng giây, Hoàng Dật nhìn chằm chằm mèo trắng nhỏ không chuyển mắt, chờ mong nó lột xác kết thúc.

Rốt cục, trên người của mèo trắng nhỏ rồi đột nhiên tản mát ra một luồng ánh sáng!