Sáng hôm sau, cả mạng xã hội đều tràn ngập tin tức về Lý Sương. Thậm chí có cả clip vợ của tên kim chủ đó lột quần áo cô ta giữa đường lớn. Các cư dân mạng cũng đồng loạt vào chửi Lý Sương.

[Hết một Phùng San lại đến Lý Sương, giới giải trí đều như vậy à?]

[Ghê tởm, biết người ta có vợ mà vẫn bám theo. Đúng là tra nam ɖâʍ nữ.]

[Dạo này nhiều minh tinh bị khui ra quá, chắc có người tốt đang muốn vạch trần bọn họ.]

[Tôi đồng ý với lầu trêи.]

Lúc này, "người tốt" trong suy nghĩ của mọi người đang lướt tin tức, thấy mình bỗng được công nhận là người tốt, cô có chút bất ngờ.

Cô không muốn làm người tốt đâu, thật đấy. Tại bọn chúng muốn đối phó cô nên cô trả đũa thôi...

Lãnh Thiên Hàn ở bên cạnh, thấy vậy thì nhìn cô. "Tác phẩm của em đấy à?"

"Không phải, anh đừng nói bậy."

Nhìn cái nét mặt vui sướиɠ ấy đã bán đứng lời nói, anh có chút tủi. Sao những người khác có việc là nhờ đến bạn trai họ, còn cô lại tự mình xử lý.

Thân là một tổng tài kiêm bạn trai của Giản Ngân, anh cảm thấy anh nên xem lại bản thân mình.

Lãnh Thiên Hàn ôm lấy cô từ phía sau, giọng nói có chút mềm mại lại quyến rũ: "Hôm nay em có đi quay không?"

"Có. Chi vậy?"

Anh không nói lời nào liền xoay người cô lại, đặt cô ngồi lên người mình. Tay anh giữ lấy gáy cô, đè xuống.Trong phòng chỉ còn lại âm thanh của sự va chạm giữa răng và lưỡi.

Bàn tay anh không yên phận, bắt đầu luồn vào trong áo. Giản Ngân cảm nhận được sự biến hóa trêи cơ thể của Lãnh Thiên Hàn, cô cầm tay anh lại.

"Bảo bối à, trễ giờ rồi." Đạo diễn yêu cầu là 8 giờ có mặt, nhưng nhìn xem đã qua nửa tiếng rồi.

Anh có chút không vui nhìn cô. Giản Ngân cười hì hì. "Ngoan nha, anh quên anh còn phải kiếm tiền nuôi em à?"

Người đối diện nghe vậy, sắc mặt hòa hoãn 1 tí. Giản Ngân hôn má anh 1 cái rồi đứng dậy, xách túi rời đi. "Em đi đây, tạm biệt bảo bối."

Sau khi cô rời đi, anh cầm quần áo vào phòng tắm. Khi nước lạnh xả lên người, Lãnh Thiên Hàn mới cảm thấy khá hơn một tí. Anh cầm lấy gốc rễ của sự sống, mặt cười khổ.

Rõ ràng là có bạn gái, mà bây giờ anh lại phải chịu đựng một mình.

...

Giản Ngân nhìn Tạ Như Ý, có chút bất ngờ. Chỉ mới một ngày không gặp nhưng dường như cô ta đã biến thành một người khác.

Biết người khác chỉ trỏ mình, cô ta cúi mặt. Sau khi quay xong, cô ta vội vàng rời đi ngay. Giản Ngân sắc mặt lạnh lùng nhìn cô ta.

Cô không phải Thánh mẫu, không thể nào đồng cảm cô ta được. Suýt nữa cô ta đã hại chết cô và Giản Ân, việc này cô hoàn toàn không bỏ qua được. Dù sao cô tin Lãnh Thiên Hàn cũng sẽ giải quyết Tạ Như Ý.

...

Vài ngày sau, "Nắng hạ" quay xong. Đạo diễn mời mọi người đi ăn, nhưng Giản Ngân đã khéo léo từ chối. Cô nói có người nhà lên thăm nên không đi với mọi người được.

Thời gian kế tiếp, thời gian rảnh của cô vô cùng nhiều. Không phải cô lười, nhưng Đường Tấn nói rằng: Bây giờ độ nổi tiếng của cô đã rất nhiều, cái cô cần bây giờ là 1 giải thưởng nữa.

"Nắng hạ" công chiếu đã làm phá vỡ kỉ lục phòng vé. Mọi người đều rất khen ngợi diễn xuất của Giản Ngân, từ đó nhân khí của cô cũng ngày càng tăng.

Một hôm, Giản Ngân đang ngồi xem phim cùng Lãnh Thiên Hàn, Đường Tấn gọi điện cho cô, bảo là cô đã được đề cử hai giải Kim Lan, một trong những giải thưởng lớn nhất cả nước.

Giản Ngân bất ngờ, giọng nói của cô cũng có chút run run. "Thật không? Tôi được đề cử?"

"Vâng, là nữ thứ của "Thượng Cung" và nữ chính của "Nắng hạ." Chúc mừng bà chủ."

Giản Ngân "ừm" một tiếng rồi cúp máy. Lãnh Thiên Hàn cơ hồ cũng đoán ra, anh hôn lên môi cô. "Em làm tốt lắm, chúc mừng. Dù sao anh cũng có lòng tin em sẽ được giải." Giả sử nếu không được thì anh bỏ tiền mua thôi.